Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàu chiến, bút chì

Tiểu thuyết gốc · 2356 chữ

Trong bến cảng của xưởng đóng tàu đảo Phượng Hoàng tình hình cũng không khác là bao so với xưởng còn lại ở các vùng khác. Lúc này, 500 công tượng người Hoa mà “vương gia” của hai tỉnh Đông Quảng Nam Giang tăng cho Anh Minh để cám ơn việc hắn đồng ý bán súng đang chỉ đạo công nhân làm việc gấp rút. Với bao nhiêu năm phiêu bạc ở hải ngoại cái lão Trương Minh này có trong tay không ít nhân công phương Tây nên cũng chả quản mấy công tượng người Hoa mà đem tặng cho Anh Minh khi hắn yêu cầu.

Dưới quyền chỉ đạo của đám này là một số nhân công của thương đoàn họ Phạm. Nói chung thì ở thế giới này tuyển người cũng đơn giản.

Lúc này, ba chiếc chiến hạm kểu Châu Âu đã thành hình cơ bản và đang vào giai đọng hoàn thành. Bản vẽ thì được cung cấp từ mấy tên thương nhân kiêm buôn lậu người Castilla, nhưng qua tay của Anh Minh thì đã được thay đổi khá nhiều.

Theo bản vẽ của chiến hạm Tây Thổ, giống như chiến hạm châu Âu vào thế kỉ XVII, XVIII thì thuyền gồm 2 tầng, tầng chệt để chèo, tầng 2 để đặt pháo, trên cùng la bong tầu cũng đặt pháo, thiết kế này có ưu điểm là trời mưa cũng có thể tác chiến, vì lúc bấy giờ là thời đại nhồi đạn cửa trước, "điểm hoả" cửa sau, thế nên nếu mưa xuống pháo trên bong tàu sẽ phế hết.

Ngoài ra, các tàu thời gian này thường biên chế cơ số súng của chúng thành hai khẩu đội lớn, mỗi khẩu đội bên mỗi mạn tầu, chỉ một số ít được bắn trực tiếp từ phía trước hay ở phía sau. Các tàu chiến chạy buồm vô cùng mạnh mẽ khi sử dụng các pháo mạn của nó, nhưng hoả lực lại rất yếu ở mũi và đuôi tầu. Các mạn của con tàu được chế tạo bằng gỗ cứng, chắc nhưng đuôi tầu lại đặc biệt là mỏng manh với một hệ thống lớn các cửa sổ của khoang hành lý và nơi ở của các sỹ quan.

Thế nhưng thiết kế của Anh Minh đã loại bỏ yếu tố này. Hắn dành nguyên tầng 2 để vận binh và là nơi ở với các lỗ thông gió bé và đồng thời cũng là lỗ châu mai cho các lính bắn tỉa, sau này là súng máy. Do đó, thuyền chiến của hắn bao gồm cả chức năng vận binh hoặc trở hàng. Thuyền chiến lúc bây giờ thường có khả năng rẽ nước từ 400 đến 500 tấn tất cả dường như bị những khẩu pháo nặng nề ngốn hết trọng lượng. thế nên chiến thuyền của hắn ra đời ngoài pháo và thủy thủ đoàn ra có thể chở thêm được 300 tấn trở lên tức là nếu đủ rộng rãi có thể mang được 4000 lính, thế nhưng con số này chỉ có thể là 2 ngàn vì không đủ diện tích chứa.

Pháo binh sẽ được đặt hết lên bong tàu với 3 pháo 150mm phía sau 4 pháo 150mm trước đều được đặt trên giá pháo cỏa thể xoay 360 độ, hai đại đội pháo mỗi bên mạn thuyền là 20 pháo 70mm có thể xoay 90 độ. Thuyền Tây thổ cũng giống chiến hạm châu Âu, khá mạnh ở bên mạn thuyền và cực yếu ở mũi và đuôi vì hai nơi này bố trí it pháo. Thuyền Đại Hoa thì có khá hơn vì là hình chữ nhật nên đuôi và mũi có thể bố chí nhiều pháo hơn một chút. Tuy nhiên, lúc này pháo không có giá xoay nên phải lái thuyền vào vị trí thuận lợi mới có thể nã pháo. Do đó, với sự nhanh nhẹn cùng pháo tinh mĩ, thuyền buồm châu âu dễ dàng ăn đứt thuyên phương Đông. Ngược lại, tại chiến hạm của Anh Minh không gặp phải hạn chế, rõ ràng chiến hạm của hắn cũng mạnh nhất ở bên mạn thuyền nhưng do sự cơ động của giá pháo hắn có thể tấn công địch nhân từ bất kì góc độ nào.

Nói theo góc độ nào đó thì thuyền của Anh Minh gần giống thiết giáp hạm thời hiện đại, chỉ có điều nó không bọc thép và chưa có động cơ mà thôi.

Ngoài ra, trên các giá xoay đều được bọc hộp gỗ. Pháo binh như ngồi trong một căn phòng nhỏ hoàn toàn có thể tránh nắng mưa. Vả lại sau này hắn sẽ sản xuất đạn liền vỏ đạn với thuốc nổ kín ở bên trong nên cũng không lo gì nắng mưa mấy.

Ba chiếc chiến Hạm kiểu mới này lần lượt là An Hội, Thăng Long và Trường Hoàng. Trong đó Thăng Long lớn nhất với chiều dài 55m chều rộng 15,7m đúng theo tỉ lệ vàng của thuyền buồm anh quốc 3,3:1, khả năng rẽ nước 900 tấn. Hai chiếc còn lại bé hơn chỉ có dài 40m rộng 13,8m rẽ nước 750 tấn.

Không phải Anh Minh không muốn chế to hơn mà thực sự hắn không thể tìm được long cốt dài hơn. Tất cả vật liệu hắn đều phải nhập từ Đại Hoa. Rừng cây thì hắn có bạt ngàn nhưng chế thuyền thì phải dùng gỗ đã phơi sấy cẩn thận. Nghĩ đến đây hắn lại nghiến răng lợi 3 chiếc thuyền nguyên liệu thô đã ngốn của hắn 60 vạn lạng bạc. Trong tay của hắn chỉ còn 700 vạn lạng, mà vương quốc của hắn thì bách phế đãi hưng đâu đâu cũng cần tiền, nếu cứ nhập siêu như vậy tài chính sẽ tan vỡ hoàn toàn. 700 vạn chỉ đủ hắn chế thêm 20 chiếc tàu mới, nhưng nếu chế thì lấy cái gì ra mà phát triển luyện kim, trong khi đó các đối thủ của hắn tàu chiến tính băng con số ngàn. Cho dù vũ khí hắn mạnh đến đâu bị tầm 50 thuyền liều chết bao vây thì ba chiếc này cũng đi đời nhà ma.

Nghĩ tới đây hắn có xúc động xây dụng một nhà máy sấy gỗ, nhưng vì công nghệ chưa đầy đủ hắn chỉ sợ sấy ra than thì dở.

Nhìn các công tượng dưới sự chỉ đạo của tên Người Lùn Lokgim, cũng chính là kẻ đang chế súng giúp hắn lúc còn ở An Hội, đang bào gọt chế nan cong bên mạn thuyền, mõi cây gỗ bào đường cong đi thì hoàn toàn phế, có nhất thiết phải lãng phí tài nguyên thế không ông đây đang thiếu tiền, không biết xẻ ra thành tấm rồi uốn à.... Hắn chợt nghĩ đến công nghệ lúc này làm sao có thể tạo ra lò hơi để phun hơi nước cơ chứ.

"Lokgim, một cây gỗ mà chỉ có thể tạo một nan thuyền rất là lãng phí. Các ngươi hãy đo đạt độ cong tiêu chuẩn nhất của các nan thuyền sau đó làm thành các khuôn khác nhau, phun hơn nước óng áp xuất cao làm mềm tấm gỗ, sau đó cho tấm gỗ vào khuôn sấy khô sẽ cho ra nan thuyền độ cong hợp lý. Ngoài ra như vậy có thể chế tạo hàng loạt nan thuyền, nếu đóng thuyền cùng kích cỡ thì sẽ bớt đi rất nhiều thời gian” Anh Minh lên tiếng.

Lokgim vốn đã xem Anh Minh là thần rồi. Nên nhớ là tộc người lùn là chủng tộc thiên về kĩ thuật. Nếu không phải trận chiến với Qủy Tộc một vạn năm trước rồi sau đó là Yêu Tinh thì bọn họ đã thống trị các lục địa từ lâu rồi. Mà như vậy thì chắc không tới lượt Anh Minh đâu.

Bên cạnh đó, các thợ người Hoa đã hoà nhập với cuộc sống nơi đây rồi, phải chịu thôi họ không thể về quê nhà nữa rồi. Mà cuộc sống nơi đây cũng đâu có tệ, họ được đối xử còn tốt hơn khi làm công tượng ở Nam Giang nhiều, không bị bớt xén tiêng lương, không bị đàn áp, lương lại cao, con cái được di học với dân đen bọn họ vậy là thiên đường, vậy nên ai nuôi họ sẽ là thiên của họ.

"Bẩm đại vương, nếu được như vậy thì quá tốt, rất nhiều cây gỗ bị phế vì khi bào xong ghép vào thì không khớp, nếu giờ đây có thể làm khuôn, cưa gỗ thành từng tấm đều nhau thì chắc chắn công việc sẽ nhẹ nhàng hơn, và nhanh hơn rất nhiều, thé nhưng thứ cho thần không hiểu lò hơi và áp lục cao là gì thưa đại vương" Lão Lý Tô khúm núm đứng một bên đạo.

Hắn là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt điển hình của người gia trong phim kiếm hiệp.

"Ta chỉ mới là hầu gia thội. Đừng gọi ta là đại vương. Lò hơi là một lò vỏ sắt rất lớn, bên trong chứa nước, đun nóng hơi nước sẽ bốc lên nó sẽ thông qua một cái vòi phun ra ngoài các ngươi cho phun vào các đoạn cần uốn cong của tấm ván rồi ép vào khuôn" nói rồi Nguyên Hãn lôi bút chì ra vẽ một bản thảo lò hơi nước đưa cho lão Lý.

Lúc này, Lokgim nhìn lão với ánh mắt chứa phần căm hận.

"Đừng như thế, người dù gì cũng là thủ lĩnh tộc Người Lùn ở Đông Thổ đấy. Hai người cùng xem không được à? Nghe ta nói đây. Ngươi cầm bản thảo này đưa qua bên Sở Công Thương họ sẽ giúp ngươi chế tạo lò hơi. Đây là bút chì dùng thiết kế, kẻ vẽ trên gỗ cũng tốt, cầm lấy cho các ngươi 80 cái, dung hết qua công bộ ứng"

Sau một thời gian thì Anh Minh cũng để thiết lập thể chế hành chính. Do dân số ít và bản thân hắn cũng không phải đang lập quốc nên chỉ lập các sở ban ngành liên quan.

Lúc này, một âm thanh vang lên với chất giọng ngọt ngào.

“Tướng công, đó là cái gì vậy?”

“Anh Như đó hả. Đây là bản vẻ lò hơi”

“Không phải. Thiếp nói cái thứ gọi là bút chì đang ở trên tay chàng kia”

Lúc này, tên Lokgim bước tới gần rồi nhìn sang lão Lý với vẻ đắc ý vô cùng

“Khởi bẩm phu nhân. Mấy ngàn trước tiểu nhân cùng Cụ Tổ đã chứng kiến Hầu gia chế tạo ra thiết bị thần kì này”

Thực ra, quy trình chế tạo cũng khá cũng khá đơn giản. Trộn đều, chia nhỏ thành các phần bằng nhau dùng tấm gỗ nhẵn lăn đều tạo thành một dây dài chừng 20cm, cho vào lò sấy khô. Hơn một tiếng đống hồ 100 ruột bút chì đã ra đời, cầm lấy từng thanh đen đen vẽ lên giấy, chất lượng quá tuyệt vời ngòi cứng để làm phác thảo, mềm hơn vẽ đậm chi tiết, mềm nhất để tô đen....

Lúc đó, nhìn thấy công dụng của ruột bút chì Cụ Tổ cùng tên người Lùn trợn mắt há mồm. Biết là "lão sư" có rất nhiều tri thức mới rồi nhưng không nghĩ là thần kì như vậy, rất đơn giản đã cho ra một dụng cụ tuyệt đến vậy. Ai không biết chứ đối với những công tượng như lão thì nhìn thoáng đã nhận ra vật nhỏ bé này hoàn toàn phá vỡ cách thức thiết kế hiện nay. Bút lông vẽ kĩ thuật chỉ mạng tính định tính muốn chế tạo cái gì đó qua bản vẽ mà không có giải thích tận tìn của tác giả thì không thể, từ ngày bút mực lông ngỗng du nhập việc thiết kế chi tiết hơn rất nhiều. Thế nhưng thiết kế là phải sửa đi sửa lại, sửa đến lần thứ hai thì be bét hết cả mực nhìn không ra. Nếu có vật này thì những công tượng như gã nhàn đi rất nhiều. Thế nhưng Lokgim chỉ nghĩ đến tích cực cho mình mà không nghĩ đến cho toàn thể cộng đồng chung, ví dụ thám báo dùng bút chì vẽ địa hình, doanh địa địch, thành trì.... Với giá thành rẻ toàn dân có thể dùng để học chữ. Kĩ thuật viết bút chì dễ hơn bút lông quá thuận tiện cho việc ghi chép nhanh, hay còn gọi là tốc kí.

Khi đó, lão muốn cầm ruột bút đi khoe cùng mọi người thì Anh Minh lắc đầu bảo chờ. Công tượng thợ mộc được gọi đến, theo đúng yêu cầu của hắn làm hai tấm gỗ nhỏ tầm nửa cm, moi ruột sao cho lọt ruột bút, gắn keo da châu vào hai miến gỗ ở giữa có ruột bút chì,chờ keo khô một chiếc bút chì gần giống hiện đại ra đời.

Cầm dao nhọn lên gọt đâu but nhọn hoắt, hắn vẽ từng hình lên tờ giấy, rất chi tiết, rõ ràng. Công tượng cùng học đồ sáng mắt, mấy chục người lao vào làm vỏ bút chì,chỉ sau 30p hơn 100 chiếc bút chì ra đời hắn tịch thu hết mang đi, ném lại một câu "các ngươi tự chế đi, mà làm thật nhiều vào, sắp tới ta sẽ tìm cách tiếp thị sản phẩm vào thị trường”

Dù chỉ qua mấy ngày nhưng phía Thương đoàn họ Phạm đang chuẩn bị tìm cách giới thiệu sản phẩm mang tính chất cách mạng ra thị trường.

Nói thật lòng, tuy là sản phẩm có tính cách mạng với thế giới này những cũng không thể cầm đi giết người được. Do đó, Minh cũng chả sợ triều đình ngăn cản. Tất nhiên, nếu hoàng thượng và bá quan cần dùng thì hắn sẽ cung cấp với giá “hữu nghị”.

Bạn đang đọc Bách Việt Đế Quốc truyền kỳ sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.