Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người đàn ông không đáng yêu

Phiên bản Dịch · 1327 chữ

Lúc ấy Hoắc Đình còn ở tỉnh thành,đám người Hoắc Ma Tử liền có dấu hiệu bài xích Lục Bách Vi, chỉ là còn không dám biểu hiện quá rõ ràng, sau khi Hoắc Đình phát hiện ra, còn nói bọn họ một lần, vốn tưởng rằng bọn họ nghe lọt.

Không đề cập tới một nhà Hoắc Ma Tử oán giận vô cớ với Lục Bách Vi, Lục Bách Vi cũng thật sự hối hận đến ruột đều thanh rồi, xụ mặt gọi Hoắc Ma Tử: “Hoắc đại ca tìm ông.”

Hoắc Ma Tử tiếp điện thoại, Lục Bách Vi cũng không có lập tức tránh ra, liền đứng ở một bên nhìn.

Liền thấy Hoắc Ma Tử không ngừng gật đầu “Đúng vậy, đúng vậy”, biểu cảm trên mặt rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn nhìn cô ta với vẻ không hài lòng và bất mãn.

Còn chưa đến hai phút, Hoắc Ma Tử liền đem điện thoại đưa cho Lục Bách Vi, cũng không biết Hoắc Đình đã nói với ông ta cái gì, lần này Hoắc Ma Tử không có nhăn mặt, không nói một lời, trực tiếp cầm lấy bình nước sôi rồi rời đi.

Mặc kệ thế nào, so với thứ người trước kia nhìn thấy cô ta chỉ mở miệng nói mấy lời âm dương quái khí (*), hoặc là dứt khoát nhăn mặt mắng chửi thì đã tốt hơn nhiều.

(*) m dương quái khí : là một thành ngữ, hình dung thái độ kỳ quái, cách nói chuyện mang ý châm chọc lạnh lùng, ngôn từ cay độc, trào phúng có cái nhìn phiến diện về sự vật sự việc…

Lục Bách Vi dịu dàng gọi: “Hoắc đại ca?”

“…… Bọn họ chưa thấy qua việc đợi, đầu óc suy nghĩ ngắn, rất nhiều lời người khác nói họ đều nghe không rõ, cũng nghe không vào, lại hay xót tiền, hành động có chút quá đáng, gây thêm phiền toái cho cô, tôi thay mặt bọn họ nói xin lỗi cô……”

Hoắc Đình hiếm khi nói mấy lời trịnh trọng như vậy.

Cuối cùng lại nói: “Cảm ơn cô đã trợ giúp cho bọn họ.”

“A.”

Nói năng xa lạ như thế, khiến trong lòng Lục Bách Vi vô cùng hụt hẫng.

Sao anh có thể chăm sóc quan tâm chu đáo cho một nhà cực phẩm này, lại đối xử lạnh nhạt với người yêu cũ là mình đây như vậy?!

Chẳng lẽ những tình cảm trước kia, tất cả đều là giả sao!

Ngay cả việc khách sáo nói hai câu với cô ta cũng không có tâm trạng, khi Hoắc Đình lại lần nữa hỏi cô ta còn có việc gì nữa không, chỉ đành uể oải ngắt điện thoại.

Thanh toán tiền xong thì đứng một chỗ ngẩn người, rồi đột nhiên lại trở nên hớn hở.

Hoắc Đình chỉ từ giọng điệu mỏi mệt của mình đã đoán ra được mấy người cực phẩm như Hoắc Ma Tử đang gây phiền phức cho cô, còn nói không quan tâm cô? Đây có thể nói là không để ý sao?

Anh chỉ là không biết cách biểu đạt, hơn nữa lòng tự trọng đàn ông của anh còn chưa cho phép đi.

Đúng, nhất định là như thế này, cũng giống như trước kia, anh chính là một người kiệm lời, nếu không bọn họ cũng sẽ không chia tay.

Nếu không, đời trước bọn họ đều đã cắt đứt liên hệ mười mấy năm, sao anh có thể vứt bỏ hiềm khích giúp cô báo thù rửa hận cơ chứ?

Lục Bách Vi tự suy nghĩ trong ngọt ngào.

Cái người đàn ông kiêu ngạo lại khó tính này!

Trước kia cô ta không thích anh trầm mặc ít lời, hiện tại cô đã biết, anh chỉ là có thói quen đem suy nghĩ giấu ở trong lòng.

Cô nhất định sẽ không từ bỏ anh! Đời này, cô muốn dành hạnh phúc cả 2 đời cho anh.

Nhưng hiện tại anh đang ở thị xã cánh, cô lại ở tỉnh thành, hai người cách nhau quá xa, có rất nhiều chuyện đều không tiện.

Lục Bách Vi xoa xoa mặt, thở dài ra một hơi.

Cô ta muốn từ bỏ công việc, sau đó đi tới thị xã cánh, anh không thể lại đây, vậy thì để cô ta qua đó, cô ta tình nguyện bước thêm một bước, chỉ có cách đến gần thì mới có thể khiến Hoắc Đình quay đầu.

Còn về chuyện không có việc làm để sống, Lục Bách Vi cũng không lo lắng, cô ta từ sống ở đời trước thêm 30 năm sau, cũng có học trộm được một tay bếp núc lúc làm rửa chén ở tiệm cơm , cũng không lo lắng tìm không được công việc.

Đời này cô ta một chân đá văng Tề Kiến Quốc, rời xa đám người nhà như trùng hút máu, không phải cũng dựa vào bản lĩnh mà tự mình xin việc ở tiệm cơm quốc doanh tỉnh thành, tự mình xoay chuyển được đó sao?

Ở tỉnh thành ta có thể sống khá thoải mái, tới thị xã Cánh thì cũng không có gì nghiêm trọng.

Hạ quyết tâm, cô ta ngửa đầu ưỡn ngực rời khỏi bệnh viện.

……

Chuyện xảy ra giữa Hoắc Đình và Lục Bách Vi, Thẩm Hoa Nùng có biết đến, bởi vì ở trong tiểu thuyết đây chính là tuyến nhân vật chính trong đó.

Hiện giờ tuy rằng xuất hiện chút sai lệch, ví dụ như một nhà Hoắc Ma Tử vẫn chưa đi tỉnh thành, ví dụ như Lục Bách Vi vẫn chưa cùng bạn học cũ liên lạc, cũng không có phát hiện bệnh viện nhân dân ở thị xã Cánh đang tuyển đầu bếp mà tính toán tới để nhận việc.

Nhưng mà, đại khái thì tuyến tình cảm của nhân vật trong tiểu thuyết cũng sẽ theo nguyên tác đi.

Thẩm Hoa Nùng ấy à, lúc đọc cuốn tiểu thuyết này, cô cũng không có đặc biệt chú ý tới tình tiết Lục Bách Vi bắt đầu làm giàu, gặp được mấy chi tiết này, cô trên cơ bản đều chỉ liếc mắt một cái rồi lướt qua, nếu dài thì trực tiếp nhảy trang, cho nên với chi tiết này cô nhiều nhất cũng chỉ có một vài ấn tượng sơ lược.

Nhưng là đối với tuyến tình cảm của nam nữ chính, cô lại đọc nghiêm túc hơn nhiều.

Là một cô gái quyến rũ đã thành niên còn chưa từng yêu đương, lại bận tâm quá tới việc tính toán từng bước để báo thù rồi rơi vào tình cảnh chán chường, trong lúc vô tình cô tìm thấy cuốn tiểu thuyết này, còn có thể một hơi đọc hết mấy chục vạn chữ bởi vì cô đọc được một câu trong đoạn văn án đầy hấp dẫn kia..

“Cường ép ngủ với bạn trai cũ lãnh đạm, nào biết thiếu chút nữa bị hắn ‘làm’ tới gãy eo......”

Ánh mắt người bình thường khi nhìn thấy đoạn văn án này sẽ thế nào?

Dù sao, Thẩm Hoa Nùng liền nghĩ tới...... Một đống hình ảnh không thể miêu tả!

Cô vốn dĩ chính là nhờ đoạn văn án táo bạo này mới đọc truyện, không chú ý tới tuyến tình cảm nhân vật thì chú ý cái gì?

Đáng tiếc cô từ đầu tới cuối đều đi tìm cái đoạn “Làm gãy eo” kia, kết quả cuối cùng bị ‘sự bảo tồn tính trong sáng’ trêu đùa tới mức tức muốn lật bàn.

Văn án thì mời gọi đến vậy, nhưng chỉ cho cô xem chút đỉnh thế !

Treo đầu dê bán thịt chó cũng không đến mức đó!

Cuối cùng cô còn chưa có nhìn thấy múi thịt nào đâu, đã trực tiếp xuyên vào trong sách rồi.

Bạn đang đọc Bạch Phú Mỹ Thập Niên 70 của Nhục Nhiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rora
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 311

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.