Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên kiêu chi chiến!

Tiểu thuyết gốc · 1887 chữ

Thời gian bảy ngày chớp mắt trôi qua, Bạch vân trong thời gian này sáng chơi với Bạch Linh Nhi, chiều tu luyện luyện thánh quyết, đêm thì lĩnh ngộ thời không thư.

Sáng sớm, bước ra khỏi phòng, cảm nhận thanh phong nhè nhẹ thổi, Bạch vân chậm rãi bước đi trong Tiên linh uyển.

Hôm nay là ngày quyết chiến giữa ma nữ thiên ma tông và Thánh nữ Hạo thiên tông, Bạch vân đương nhiên phải đi xem một cái.

Trước khi đi, hắn liền đi gặp bạch linh nhi một lần. Nàng hai mắt đỏ hoe rưng rưng sắp khóc vẫy vẫy tay tạm biệt hắn.

Haiz! Thở dài trong lòng một hơi, Bạch vân cảm thấy có chút tội lỗi, kỳ thực hắn không phải là không muốn mang nàng theo nhưng là hiện tại tu vi của hắn quá yếu, lỡ như ra ngoài gặp phải chuyện bất trắc liền khó có thể bảo vệ nàng chu toàn.

Ổn định lại tinh thần, Bạch vân đeo lên Thiên huyễn mặt nạ bước vào trận pháp truyền tống trận.

Trận pháp này sẽ trực tiếp truyền tống hắn tới thần thành cách hỗn nguyên tông sáu mươi vạn dặm, cũng là nơi ước chiến giữa hai tuyệt đại thiên kiêu.

Chỉ thấy điểm điểm bạch quang lóe lên, Bạch vân đứng trong trận pháp lóe lên một cái rồi biến mất.

...

Thần thành là một toà cổ thành khổng lồ tồn tại qua vô số tuế nguyệt dài đằng đẵng.

Không ai biết nó xuất hiện từ bao giờ, cho dù Thiên Nguyên giới nhiều lần xảy ra đại kiếp thì toà cổ thành này vẫn tồn tại vững vàng đến ngày nay.

Bạch vân xuất hiện ở ngoài thần thành vài trăm dặm, bên người hắn có một hắc y nhân đeo mặt nạ, căn bản không thấy được mặt mũi.

Hắn chính là ảnh vệ đi theo bảo vệ Bạch vân trong lần lịch luyện này.

Nhìn toà cổ thành phía xa xa, Bạch vân không khỏi có chút mong đợi, hắn sắp được gặp lại Dạ nguyệt a!

Không chần chờ hắn chân đạp bộ pháp hoá thành tàn ảnh chớp mắt đi xa, hắc y nhân thấy vậy cũng hoá thành một tia hắc quang lập tức theo sau hắn.

Tới gần, Bạch vân mới thấy được từng vết loang lổ khổng lồ in trên tường thành, một cỗ khí tức cổ xưa bộc phát khiến Bạch vân có chút xúc động về những cảm ngộ về thời gian lực lượng.

Không chú tới tường thành nữa, hắn bước đi vào trong thành.

Đập vào mắt Bạch vân là hàng loạt cỗ kiến trúc được xây bằng hoàng kim ngọc bích chói loá.

Số lượng người càng là đông tới khó nhìn hết, bất quá cho dù nhiều người như vậy nhưng trên đường phố lại vẫn khá thông thoáng không hề xuất hiện dấu hiệu chật chội chen chúc lẫn nhau.

"Bán đan dược ngũ phẩm bách nhiên đan đây, mại zô mại zô"

"Ai da, vị khách quan này thật tinh mắt, đây chính là bích thủy ngọc vật liệu luyện chế lục phẩm nha"

"Ngươi, tên lừa gạt này, mau trả lại tiền cho ta nhanh."

Hai bên đường có hàng loạt cửa hàng bán đủ thứ đồ, vô số tiếng mua bán cãi nhau vang lên, tạo nên một khung cảnh sinh động thực ý.

Bước đi chậm rãi theo dòng người, Bạch vân như một người bình thường dạo trên phố.

Nhờ vào thiên huyễn mặt nạ thay đổi dung mao và khí tức, quả thật không ai có thể phát hiện ra hắn.

Thần thành rất rộng lớn, chia làm bốn khu vực là: đông thành, tây thành, nam thành và bắc thành.

Nơi đây cũng có một số khu vực nhỏ bị các siêu cấp thế lực chiếm đóng làm cứ điểm.

Trận chiến giữa Dạ Nguyệt và Nam Cung Uyển Nhi được tổ chức ở sinh tử đài, đây là chiến đài chuyên dùng để cá cược ở thần thành. Một khi bước vào sinh tử đài thì dù là bất cứ ai cũng không thể can thiệp, nếu mất mạng cũng là do ngươi không bằng người mà thôi.

Trên đường phố tuy đông người nhưng đa số bọn hắn đều chỉ tiến về cùng một hướng, nơi diễn ra trận đấu giữa hai thiên kiêu.

...

Lúc này, bên phía Hạo thiên tông.

Một thiếu nữ tuyệt sắc đang ngồi nhìn từng đám mây bay bổng.

Đang lúc nàng thất thần bỗng có một âm thanh truyền đến đánh thức nàng.

"Thánh nữ, người của thiên ma tông đã đến rồi, chưởng môn bảo ta truyền tin bảo người mau đến"

"Ừm" Dạ nguyệt ánh mắt loé lên một tia tinh quang.

Thần thành, sinh tử chiến đài.

Chỉ thấy nơi đây vốn rất rộng rãi đã bị người người chen lấn tới mức chật kín.

Ngay cả khu vực bên dưới sân cũng có vài người không sợ chết đứng đầy đất.

Một màn này khiến Bạch vân không khỏi cảm khái, danh tiếng của Dạ Nguyệt thật sự rất cao a. Người tới nơi này theo hắn biết thì có hơn 7 phần tới để nhìn một cái Thánh nữ hạo thiên tông.

Hắn ngẩng đầu nhìn đến các khán đài cao hơn, có thể thấy ở một số nơi trong vài trăm dặm không ai dám bước vào, bởi vì nơi đó là khu vực của các siêu cấp thế lực đặt trước, căn bản không ai dám chen vào.

Ầm ầm!

Bên dưới biển người vốn đang ồn ào bỗng có một đạo thần quang từ trên thiên không chiếu xuống, theo sau là một nữ tử xinh đẹp tuyệt thế giống như cửu thiên huyền nữ hoành không bay xuống.

Nàng ngũ quan tinh xảo, thân thể hoàn mỹ không chút tỳ vết, ba nghìn sợi tóc phiêu dật trong gió mang theo một loại ý vị đặc thù.

Toàn bộ người phía dưới đều nhìn nàng tới mê hồn đoạt phách, trên thế gian thật sự có mỹ nhân tuyệt sắc như vậy ư?

Đang lúc tất cả đang chìm đắm trong ảo mộng của bản thân, một đạo âm thanh chấn động vang trời thức tỉnh bọn hắn.

"Nghe nói Thánh nữ hạo thiên tông xinh đẹp tuyệt sắc, hôm nay được gặp đúng quả thực không sai"

Từ hư không đối diện Dạ Nguyệt, một thân ảnh mặc lam y cùng xuất hiện. Nàng dung mạo cực kỳ xinh đẹp, tuyệt ý không thua kém Dạ nguyệt. Hơn nữa trong âm thanh của y còn mang theo một loại kiều mị cảm xúc, khiến lòng người nghe thấy đều sẽ dâng lên một cỗ tà hoả.

"Thế nhân đều nói nữ nhân ma tông chúng ta rất giỏi mê hoặc nam nhân, nhưng hôm nay gặp được Nguyệt tỷ tỷ ta mới thấy được kỳ thực chính đạo nữ nhân cũng rất giỏi trong việc này a, quả thực là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên" Nam Cung uyển nhi mang theo nụ cười trên khoé miệng cười nói.

"Uyển nhi muội muội khiêm tốn rồi, bất quá có một điều muội nói không sai chính là Hạo thiên tông chúng ta rất giỏi đoàn kết nhân tâm a" Dạ Nguyệt nở nụ cười nhẹ bình tĩnh đáp lại.

Bạch vân ở bên dưới lắng nghe hết thấy không khỏi cười khổ một cái, truyền thuyết "tình cảm tỷ muội" giữa các đời thánh nữ quả thực không sai a.

"Kỳ thực ta cũng không muốn làm tổn hại tới người khác, chỉ là muội nghe nói Nguyệt tỷ tỷ dung mạo rất xinh đẹp, là thiên kiêu chi nữ của đông vực ta, cho nên mới tò mò bắt vài người để có thể gặp tỷ tỷ mà thôi, ta cũng đã thả họ về rồi, Nguyệt tỷ sẽ không trách ta chứ~"

Nam Cung uyển nhi giọng nói ngọt ngào mềm mại tựa như thiếu nữ làm sai chuyện đang làm nũng người thân vậy.

"Uyển Nhi muội muội trêu đùa rồi, sao tỷ tỷ có thể tức giận với một nữ hài tử đáng yêu như muội được chứ" Dạ Nguyệt mỉm cười ôn nhu đáp lại

Bên dưới đám người quan chiến đều há hốc miệng lắng nghe, nếu không phải nhìn thấy trên kia có sinh tử chiến đài, bọn hắn còn thật sự nghĩ rằng bản thân đang xem một màn tỷ muội thân thiết gặp nhau đấy chứ?

Bạch vân là kẻ từng sống qua hai kiếp, đương nhiên có thể minh bạch ý tứ hai người trên kia.

Nữ nhân đấu khẩu thật sự quá đáng sợ a!

"Nguyệt tỷ tỷ, muội từ lâu đã muốn luận đạo với tỷ, không biết tỷ có bằng lòng cùng tiểu muội đây đánh một trận không?"

"Nếu muội muội đã có lòng như vậy, tỷ tỷ là ta đây đương nhiên không thể từ chối rồi"

"Vậy thì cảm tạ tỷ tỷ rồi~"

Dứt lời, Nam Cung uyển giơ lên tay ngọc kết thành thủ chưởng đánh tới Dạ Nguyệt vị trí.

"Diệt Thiên Thủ"

Thiên không rung động, phong vân biến chuyển, thủ chưởng mang theo uy thế mạnh mẽ vô cùng đánh tới.

Dạ Nguyệt bình tĩnh nhìn hết thảy mọi chuyện, cánh tay trắng nõn cầm lên Tiên kiếm, trảm xuống, kiếm khí kinh người bùng nổ giữa trời đất, hoá thành một đường bán nguyệt va chạm với thủ chưởng.

ÔNG!!

Một cỗ sóng xung kích mang theo lực lượng mạnh mẽ bạo phát ra, tiếng nổ vang trời khiến tai tất cả mọi người kêu lên ong ong.

Quang mang nở rộ giữa thiên không dần biến mất, hai người đều bình tĩnh nhìn đối phương.

Ban nãy còn nói cười thân thiết như tỷ muội, nhưng vừa ra tay cái liền là đại chiêu. Nếu ban nãy không phải do Dạ Nguyệt luôn cảnh giác thì một chiêu vừa rồi cũng đủ khiến nàng chật vật trước vô số người dưới kia rồi.

Nam Cung uyển nhi không để cho đối thủ có cơ hội thở dốc, nàng hai tay bấm quyết, vô số thuật pháp theo nàng từng ấn quyết mà hình thành, pháp lực đầy trời, cuồn cuộn không dứt.

Dạ Nguyệt hai mắt loé lên tinh quang, ngón tay ngọc điểm ra một cái, một đoá liên hoa hai màu xuất hiện.

Liên hoa một nửa là kim sắc, một nửa là hắc sắc, hình thành một loại đối lập lẫn nhau.

"Luân hồi, đệ nhị biến - Nhất niệm hoa khai"

Bỗng hoa liên lấy tốc độ chớp mắt tách thành vô số cánh hoa nhỏ che đậy cả bầu trời, mỗi một cánh hoa đều phát ra quang mang sắc thái đối lập lẫn nhau.

Nàng lại điểm một cái giữa không trung, hàng ngàn cánh hoa hoá thành đạo đạo thiểm quang bay thẳng về phía Nam Cung uyển nhi.

Một bên là hàng nghìn cánh hoa, một bên là vô số thuật pháp không ngừng đối trọng triệt tiêu lẫn nhau, hình thành một thế cân bằng vi diệu trên không.

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.