Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Lại Bàng Đại Quang !

Tiểu thuyết gốc · 2305 chữ

Khi lựa chọn xong hắn đi ra phía ngoài Linh điển cát liền lấy trong áo ra một tấm bùa sau đó dùng sức bóp mạnh ngay tức khắc tấm bùa đó liền nát vụng hóa thành tro bụi một lát sau chỉ thấy từ phía xa một người đang phóng nhanh tới chờ bóng người lại gần một tý thì thấy được rõ đấy chính là Chu Lương chỉ sau chóc lát Chu Lương đã tới cạnh bên hắn Chung Vô Minh nói :

-Chu tiền bối ta đã chọn xong tâm pháp với công pháp rồi .

Nghe vậy Chu Lương gật đầu rồi nói với hắn : 'đi thôi ta sẽ dẫn ngươi tới dộng phủ của ngươi’

Nói rồi hắn xoay người đi Chung Vô Minh đuổi theo phía sau chỉ thấy đi một lúc lâu tới trước một cái động đá to lớn nhìn phía ngoài thì giống như một căn phòng vậy chỉ cần thêm một cái hàng rào là trong giống một cái nhà nhỏ luôn, đang suy nghĩ vu vơ thì Chu Lương phía trước lên tiếng : 'được rồi đây là động phhur cảu ngươi mong ngươi cố gắng tu luyện’ ..nói xong hắn định rời đi như chợt nhớ ra gì đó hắn quay lại nói với Chung Vô Minh tiếp :

-Đúng rồi quên nhắc nhở ngươi khi thành đệ tử nội môn thì sẽ có một luêtj lẹ nếu trong vòng một thời gian ngươi không đạt tới cảnh giới yêu cầu thì sẽ bị giáng xuống làm đệ tử ngoại môn cứ như vậy nếu ngươi vẫn không tiến bộ thì sẽ bị trục xuất khỏi tông môn do ngươi là người mới nhập môn và được đưa thẳng vào nội môn có thể sẽ không bị kiểm tra nhưng sau lần kiểm tra này ngươi vẫn không đạt tới tiêu chuẩn sẽ bị giáng làm dệ tử ngoại môn đấy nên vậy cố gắng mà tu luyện đi .

Nói xong hắn không quay lại nữa đi thẳng còn Chung Vô Minh nghe vậy cũng trầm ngâm suy nghĩ theo lời Chu lương hắn cũng hiểu phần nào vừa rồi Chu Lương có đưa hắn quyển nội quy trong môn để tý hắn sẽ nghiên cứu sau đó hắn đi vào trong động phủ nhắm mắt cảm nhận chỉ thấy trong không trung tràn ngập linh khí dày đặt gắp vài chục lần ở Chung gia hắn cũng hiểu vì sao hệ thống khuyến nghị hắn nên tìm một chỗ dày linh khí hơn mở mắt ra hắn nhìn xung quanh một tý cười khổ lắc đầu xung quanh hắn trong động phủ trống không nói trống không cũng không đúng hắn thấy trong góc có đúng mỗi một chiếc đường đá và không còn một thứ gì cả nguyên ngày đó hắn chỉ dọn dẹp rồi sắp xếp lại trong chổ ở của hắn cứ như thế ngày đầu tiên thong thả trong Linh Kiếm Môn của Chung Vô Minh trôi qua ....

Những ngày sau cũng không có gì đặc sắc hắn cũng chuyên tâm tu luyện để tránh bị nghi ngờ nên hắn cũng tu luyện hai bộ công pháp đã chọn trước kia còn một chuyện khiến hắn khá để ý là vị lão giả trước đại môn lần trước hắn khảo hạch tư chất khi vui mừng đi vào tới giờ hắn vẫn không thấy có vấn đề gì hay ai tới hỏi han gì hắn sau một vài hôm hắn có suy nghĩ nhưng không ra kết quả gì nên quăng ra sau đầu . Cứ như thế một năm trôi qua thông thả ~~~~~~

Vào ngày này hắn bổng nhiên có hứng thú đi dạo hắn từ động phủ đi ra thư thả đi theo lối mòn hai bên là hàng cây đã vào mùa một cảnh tượng mà hắn của kiếp trước khó có thể thấy được cứ như thế bất giác hắn đi tới ngoại môn nơi mà các đệ tử tu luyện bất chợt nghe được tiếng xôn xao nhìn qua thì thấy một đám đông đang tụ tập lại một chỗ tạo ra một khoảng trống khá rộng ở giữa như thể đang bao vây hay là xem một cái gì đó . Hắn tò mò nên cũng đi qua hóng chuyện xem có vụ gì không chỉ là tới càng gần thì sắc mặt hắn càng hơi hơi âm trầm chỉ thấy trông cái vòng của đám đông thì có 2 người đang bị khoảng 5 6 người đè ra đánh đập trong đó có một người hắn nhìn hơi quen thân hình mập mạp có phần hơi thừa cân trên mặt thì chỗ tím chỗ xanh y phục thì rách nát do bị đánh và ma xát với mặt đất hắn chợt nhận ra không ai khác chính là Bàng Đại Quang tên béo đã cùng hắn đi tới khảo hạch Linh Kiếm Môn và cùng mấy người Khúc Xuyên vào nội môn nhưng hắn hiện tại lại đang bị 5 6 người đè ra đánh đấm túi bụi cùng với một thiếu niên khác nhìn khá gầy gò thấy vậy không nghĩ gì nhiều Chung Vô Minh nháy mắt biết mất ngay tại chổ lúc xuất hiện trở lại thì đã đứng kế bên cạnh Bàng Đại Quang rồi.

Còn về phần Bàng Đại Quang khi vừa vào ngoại môn hắn cũng như bao người khác được đưa đi chọn hai bộ công pháp tu chân như quy định khi chọn xong hắn cũng được đưa đi tới động chỉ khác động phủ đệ tử ngoại môn không thể bằng của nội môn đệ tử như Chung Vô Minh nhưng với một người như bàng Đại Quang hắn cảm thấy cũng khá ổn sau khi tách khỏi đám người Khúc Xuyên Mộc Yêu Nhu hắn bắt đầu tu luyện như bao người cứ như thế được vài tháng cơn ác mông đó ập đến một đám người không biết là ai tự nhiên đên gặp hắn sau đó đứa ra yêu cầu hắn gia nhập cái bang gì đó hắn lễ phép từ chối rồi quay vào trong tu luyện nhưng không biết vì sao bọn chúng cứ tới kêu hắn gia nhập hắn từ chói không biết vao nhiêu lần nhưng vào một hôm hắn đang tản bột sau một thời gian tu luyện thì hắn thấy một thiếu niên gầy gò bị bọn người đó đánh nổi máu anh hùng hắn lao vào ngăn cản nói đạo lý với bọn chúng cứ nghĩ bọn chúng sẽ bỏ qua và đi nhưng có vẽ hắn đã quá ngây thơ đây là tu chân tông môn mà còn là ngoại môn nơi mà chỉ có sức mạnh là trên hết nơi mà tất cả các đệ tử phải tranh nhau tài nguyên của người khác để tu luyện chứ tài nguyên tông phân phôi không thể đáp ứng như cầu cho tất cả dù là có nhiệm vụ tông môn công bố chỉ cần hoàn thành thì có thể kiếm điểm để trao đôi tài nguyên nhưng đệ tử ngoại môn còn là cấp thấp như bọn chúng thì làm được bao nhiêu nhiệm vụ chứ nên cách nhanh nhất là cướp đoạt để tu luyện nếu không tới lúc sát hạch nếu tu vi không đủ thì sẽ bị dán cấp còn ai đã dán đến cực ạn sẽ bị trục xuất khỏi tông môn thế nên chỉ có cướp bóc tài nguyên của người khác mới đủ để tu luyện vì thế các băng phái trông môn mới cứ thế mọc lên như nắm vừa có tài nguyên tu luyện vừa có quyền lực thì ai không muốn Bàng Đại Quang cứ như thế bị ức hiếp bóc lột tài nguyên một cách trắng trợn dù hắn có đi thông chi với trưởng lão phụ trách thì cũng bị làm ngơ cho qua “vì sao ư” vì các trưởng lão ngoại môn cũng muốn như vậy thứ nhất có thể từ trong đống đệ tử phát hiện được người có tiềm năng gia nhập vào nội môn còn người không đạt sẽ bị loại bỏ ....cứ như thế hắn chìm trong nổi uất hận và tuyệt vọng cho đến hôm nay hắn với thiếu niên kia lại bị bọn người của chiết hùng bang kia đánh đập lúc hắn sắp chịu không nổ nữa thì một bóng người chớt xuất hiện bên cạnh hắn có phần kinh ngạc hắn ngẫn lên nhìn xem ai lại có gan chống lại chiết hùng bang vừa nhìn lên hắn thấy được một khuôn mặt quen thuộc một khuôn mặt in sâu vào trong trí nhớ hắn hắn vẫn còn nhớ người này cũng là khảo hạch cùng hắn nhưng lại bày ra một thực lực áp đảo hết tất cả bọn hắn với người mạnh nhất trong số bọn hắn Khúc Xuyên và Mộc Yên Nhu cũng không tài nào sánh được hắn vô thức kêu lên :

-Chung Vô Minh ! Chung đại ca .

Chung Vô Minh nghe được Bàng Đại Quang gọi vậy cũng cuối xuống nhìn hắn cười nhẹ ôn hòa nói :

-Lâu rồi không gặp Bàng huynh đệ .

Dứt lời thì thấy Bàng đại hải mếu máo ôm chân hắn khóc như mưa Bàng Đại Hải quả thật dã chịu hết nổi rồi sau khi thấy được Chung Vô Minh hắn như gặp được người thân quen nhất nên không kiềm nén gì nữa ôm chân khóc luôn mặc kệ bao nhiêu người nhìn .

Chung Vô Minh thấy vậy lúng túng nhưng không biết phải làm gì lần đầu hắn gặp tên béo này thì có thiện cảm khó tả nên bất giác cảm thấy thân thiết với hắn còn đang suy nghĩ vu vơ thì một giọng nói có phần lạnh lùng vang lên :

-Ngươi là ai dám xen vào chuyện cảu Chiết Hùng Bang bọn ta !

Nghe vậy Chung Vô Minh tỉnh táo lại mắt lạnh liếc sang tên phát ra tiếng thì nhìn thấy đó là một đại hán to con hắn đáp:

-Ta là người quen của hắn nay đi tản bộ thấy vậy nên muốn qua hỏi tại sao các người lại đánh hắn như vậy ?

Nghe thế đại hán kia cười khinh một tiếng lộ ra vẻ mặt đùa cợt mỉa mai nói lớn:

-Chaaaaa ! Người quen cơ đấy hắn thiếu bọn ta tiền nay không trả không đánh hắn chứ đánh ai giờ.

Vừa nói hắn vừa quay xung quanh nhìn tất cả mọi người Bàng Đại Quang nghe vậy dương cổ rống lên nói :

-Nói láo ! Ta nợ tiền các ngươi hồi nào là các ngươi tư động tới đòi lấy ta không chịu sau đó thấy vị huynh đài kia bị các ngươi đánh đứng ra nói giúp liền bị các ngươi tính vào chung.

Nghe thế tên đại hán kia chỉ cười lạnh nói lại : 'ai mượn ngươi lo chuyện bao đồng thêm trách ngươi quản chuyện người mà không có thực lực nên bị như vậy thôi’ .Nói rồi hắn cùng với đám người cạnh bên cười ầm lên thấy vậy Chung Vô Minh ánh mắt có phần thêm lạnh lẽo nhìn bọn hắn không nói gì đại hán cười một lúc cảm thấy có ánh mắt nhìn mính vô thức quay lại nhìn tới chỉ thấy cảm giác lạnh hết cả người hắn bất chợt lùi lại phía sau vài bước đợi hắn lấy lại tinh thần thì xấu hổ và giận dữ quát:

-Nhìn cái gì mà nhìn còn không mau cút đi chổ khác cho ông đây làm việc ! Hay ngươi định trả thay cho tên mập kia .

Nghe vậy Chung Vô Minh cười lạnh đáp :

-Hiện tại ta lại có hứng thú quản chuyện này rồi còn việc trả thay thì khỏi đi ngược lại mới đúng .

Nói rồi hắn dơ tay chỉ vào đại hán nói tiếp : “là ngươi nôn ra hết những gì ngươi lấy của hắn”

Nghe vậy đại hán ngẫn người giây lát liền bật cười cau đó tới mấy tiên bên cạnh cũng vậy cười càng ngày càng to nói với giọng ngắt quản :

-tên này thật hài hước hắn bảo ta nôn ra và trả ngược lại cho lên béo kia kìa .

Nói rồi sắc mặt hắn bổng nhiên đanh lại hét lớn : ‘rượu mời không uống muốn uống rượu phạt tất cả lên cho ta dậy cho tiểu tử này một trận cho hắn biết Chiết Hùng Bang là như nào’

Nói rồi cả bọn bọn xong lên nhắm vào Chung Vô Minh mà đấm tới thấy vậy hắn chỉ cười lạnh chấp hai ngón tay thành kiếm chỉ lui một bước làm thế nhẹ giọng khẽ nói :

-Sát Kiếm Trảm

Chỉ thấy quanh hai ngón tay hắn được bao bọc bởi một luồn khí đỏ Sát Kiếm Trảm khi tu luyện thành xuất trảm thì sẽ mang theo sát khí ngưng thành kiếm mà đi sắt bén cực kì chỉ thấy Chung Vô Minh vung tay nhẹ một cái thì một luồng sóng năng lượng màu đỏ bay nhanh tới đám người đại hán bọn chúng không kịp định thần thì một tên thanh niên dẫn đầu đã đâm trúng luồng năng lượng đó cứ như thế hắn bị luồng năng lượng đỏ đó quét bay ra ngoài tầm 9,10 mét đập mạnh xuống đất không động đậy gì nữa có vẻ đã bất tĩnh nhân sự rồi . Đám người lên sau từ lúc thấy thiếu niên kia bị đánh bay thì đã ngơ ngác nhìn theo thiếu niên đó rồi sẫn người nhìn theo không chớp mắt lộ vẻ kinh ngạc .

Bạn đang đọc Bách Nguyên Tiên Duyên sáng tác bởi Trung0011

Truyện Bách Nguyên Tiên Duyên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trung0011
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.