Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5 : Cung Nghị và Mộc Yên Nhu

Tiểu thuyết gốc · 2607 chữ

Sau một đoạn thời gian sau không biết đi qua bao nhiêu dặm hiện tại hắn chỉ thấy một cái đại môn to lớn trên đại môn có ba chữ lớn là Linh Kiếm Môn lần đầu tiên hắn thấy một cảnh tượng hùng vĩ như vậy kiếp trước hắn chỉ là một người giao hàng tới tiền ăn uống nhiều lúc còn không đủ chứ nói gì là đi du lịch hay đi đâu đó để thấy được cảnh hùng vĩ như này sợ là trái đất cũng không có được cảnh như này lúc hắn còn ngơ ngẫn ra thì Ngô khuyết đã đáp xuống hắn mới dật mình tĩnh lại trong kinh ngạc, chỉ thấy Ngô Minh đi tới trước mặt một nam tử mặc một bộ y phục màu xám chấp tay nói :

-Sư huynh ! đệ dẫn người có căn cơ trong nhân gian về rồi ạ .trong đó có một người đã luyện tới siêu tuyệt đỉnh Trong nhân gian.

Nói rồi hắn liếc về nơi tám người Chung Vô Minh đứng thì nghe được nam tử trung niên nói với biểu cảm khá hài hước : “siêu tuyệt đỉnh ngươi chắc chứ không phải bị hắn lừa đấy chứ “

Nghe như vậy Ngô Khuyết cười khổ hắn biết thế nào kiểu gì cũng sẽ bị nói như vậy mà hắn cười khổ đáp :

-thật ạ sư huynh ~~~ lúc đầu ta cũng không tin nhưng khi ta kiểm tra qua thì chính xác là như vậy nếu không tin thì một tý nữa huynh cứ kiểm tra thử đi . Để ta dẫn bọn chúng tới nơi kiểm tra rồi bàn giao nhiệm vụ .

Nói rồi hắn đi về phía bọn Chung Vô Minh . Lúc này Chung Vô Minh để ý thấy phía xa xa bên kia có một hàng người đang đứng lúc này Ngô Khuyết cũng đi tới Chung Vô Minh liền hỏi :

-ngoài bọn ta ra có người khác cũng đến đây Để thí luyện nhập môn sao ?

Nghe vậy Ngô Khuyết đáp:

-đúng vậy ! Bọn họ là những thiên tài trong các thế gia tu chân khác với các người bọn họ sẽ được thông báo danh ngạch khi tông môn thu nạp thêm tân đệ tử được rồi đi theo ta qua phía kia chỗ các ngươi kiểm tra là một bên khác !

Nói rồi hắn dẫn đám người Chung Vô Minh đi về một hướng khác còn Chung Vô Minh thầm nói trong lòng ( mẹ nó chẳng lẽ đây chính là phân biệt giàu nghèo sao ).......

Đi được một tý thì cũng tới trước một cái bàn sau bàn ngồi một ông lão Ngô Khuyết chấp tay cung kính nói :

-bẩm trưởng lão đệ tử Ngô Khuyết dẫn theo người thí luyện được tiềm kiếm tới khảo hạch tư chất ạ .

Nói rồi hắn đi qua một bên đứng với vị nam tử áo đen lúc vừa nãy hắn nói chuyện,vị trưởng lão kia nghe vậy ngẫn đầu lên liếc nhìn đám người rồi chỉ tay vào một tên thiếu niên nhìn khoản 17,18 tuổi lên tiếng nói:

-được rồi ! vậy thì ngươi tiến tới phía trước đặt tay vào tấm bia kia đi .

Nghe vậy vị thiếu niên kia tiến tới hơi chần chờ nhưng vẫn đặt tay vào tấm đá được một lúc thì tắm đá kia phát ra một tia sáng nhu hòa màu trắng nhạt . Thấy vậy vị trưởng lão kia sắc mặt lạnh nhạc nói;”thông qua người tiếp theo “ nói xong chỉ thấy một tên béo tiến tới phía trước đặt tay vào phiến đá cứ như vậy tầm 2,3 giây phiến đá liền tỏa ra một tia cam sắc hơi đậm một chút thấy vậy vị trưởng lão với hai người Ngô Khuyết và vị nam tử áo xám kia lộ ra biểu cảm kinh ngạc vị trưởng lão kia định thần lại mở miện nói :

Thông qua ! Ngươi tên là gì ?

Nghe vậy tên béo kia liền đáp :

-ta tên là Bàng Đại Quang .

Nghe xong vị trưởng lão kia cười nói :

-ngươi thông qua rồi qua bên phải đứng đi .

Chỉ thấy lão cười cười có vẽ khá vui nói tiếp về đám Chung Vô Minh hô lên tiếp:

- được rồi người tiếp theo tiến lên !

Nói rồi hắn đi về chiếc bàn của mình tiếp tục ghi cái gì đó chỉ là sau đó không còn hiện tượng như tên béo kia nữa cao lắm là màu trắng đậm mà thôi . Một lúc sau cả năm người trước hắn đều đã kiểm tra xong tới phiên hắn bước lên thấy vậy Ngô Khuyết nói :

-sư huynh hắn chính là tên đã nói với huynh đấy tên đạt tới siêu tuyệt đỉnh ở nhân gian đấy .

Nghe vậy vị nam tử áo xám kia ồ một tiếng chưa định nói gì thì vị trưởng lão kia đã kinh ngạc lên tiếng hỏi :

-Ngô Khuyết chuyện ngươi nói là thật sao còn trẻ như vậy có thể đạt được siêu tuyệt đỉnh ở nhân gian sao đúng là không thể coi thường .....

Nghe vậy bảy người đã thí luyện trước cũng kinh ngạc nhìn về phía Chung Vô Minh họ không ngờ tên tiểu tử trạc tuổi họ lại lợi hại như vậy bọn hắn cũng không hiểu siêu tuyệt đỉnh là gì nhưng thấy vị trưởng lão kia đã nói như vậy thì chắc chắn không phải tầm thường.

Chung Vô Minh không để ý tất thảy xung quanh vừa đi tới phiến đá vừa thầm nói trong lòng :

-Hệ thống ! Nếu ta kiểm tra như thế sẽ không sao chứ ?

Nghe thấy vậy hệ thống đáp :

-ký chủ đừng lo hệ thống sẽ ngăn cản tất thảy những mối nguy hại hay kế hoạch của ký chủ trong hiện tại ....

Nghe được hệ thống nói vậy hắn cũng khá yên tâm không biết tương lai có còn được như vậy không nhưng hiện tại vậy là đủ ..... xong hắn đặt tay lên phiến đá chỉ thấy phiến đá phá sáng lên một màu huyết hồng đậm đặt ..ở một bên vị trưởng lão kia thấy vậy ngay lập tức đứng phắc dậy khuôn mặt vừa lộ ra vẽ vui mừng và khiếp sợ nói lấm bắp:

-Huyết sắc mà còn đậm như vậy ...hahahaha thiên tài ngàn năm là trời phù hộ Linh Kiếm Môn ta ..

Vừa nói hắn vừa cười to phía sau hai người Ngô Khuyết cũng lộ ra vẽ kinh hãi và há hóc mồm nhìn vào phiến thạch bia kia không thốt được lời nào đám người đi cùng Chung Vô Minh cũng vậy tên mập nãy giờ tỏ vẻ kiêu ngạo khi sát hạch ra cam sắc hơi đậm kia sau khi phản ứng lại liền tỏ vẽ xấu hổ gãi gãi đầu ...sau khi cơn khiếp sợ qua đi vị trưởng lão kia cười tươi nói với tất cả :

-Tốt lắm các ngươi đều thông quan Ngô Khuyết cùng Tân Cường sẽ dẫn các người tới đệ nhị quan cũng là quan cuối cùng ..

Nói rồi hắn phất tay triệu hồi ra một thanh phi kiếm nhúng nhẹ nhảy lên đó rồi phóng đi nhanh chóng..

Thấy vậy hai người Ngô Khuyết cùng Tân Cường nhìn nhau rồi nói :

-các người đi theo bọn ta ...

Nghe thế đám người Chung Vô Minh đi theo đi được một lúc thì bọn hắn được dẫn tới một lôi đài khá lớn phía dưới lôi đài đã có tầm hơn mười người đứng đó chờ sẵn lúc này Tân Cường nói :

-tới phía đó chờ đi một tý nữa sẽ có người phụ trách kiểm tra phía trước của các người..

Nói rồi hắn cùng với Ngô Minh đi khỏi đó bọn người Chung vô Minh thấy vậy cũng đi tới phía bọn người kia đứng trong đám người đó có 15 người trong đó có cả nam lẫn nữ năm nữ mười nam còn bên kia khi thấy đám người Chung Vô Minh được Tân Cường dẫn tới cũng đã để ý thấy bọn họ thấy bọn họ đi tới thì bên này có một tên thiếu niên khuôn mặt lộ vẽ khinh thường giọng điệu trêu chọc nói lớn :

-đám bình thường như các ngươi cũng may mắn phết nhỉ không yên phận làm một phàm nhân thế mà cũng mơ tưởng thành tiên sao .

Nói xong hắn cười lớn chỉ về phía bọn Chung Vô Minh nói gì đó với đám người bên cạnh rồi cả bọ cùng cười chỉ có bà người trong sô đó sắc mặt hờ hẫn không quan tâm chuyện gì khoanh tay đứng đó...cười được một lúc thì bổng một giọng nói trầm vang lên chỉ thấy một vị nam tử trung niên đứng trên lôi đài nhìn tất cả bọn hắn nói lớn :

-Nghe đây ! ta là giám sát quan cho quan này .quan này sẽ là đối kháng người nào đứng nhất sẽ được tiến thẳng thành đệ tử nội môn ....

Nghe vậy tất cả bọn hắn đều bừng lên khát vọng và dục vọng chiến thắng thấy biểu cảm của tất cả như thế giám sát quan lạnh nhạt nói tiếp:

-im lặng ! Tiếp theo đây ta sẽ phân chia cặp đấu...

Nói rồi hắn nhìn tất cả ở dưới nói tiếp :”Tiêu Chí đấu với Bàng Đại Quang Cung Nghị đấu với Mộc Yên Nhu Chung Vô Minh đấu với Khúc Xuyên “........vân vân

Thông báo xong hắn nói tiếp thông báo cặp đấu đã xong người được báo tên sau cùng sẽ lên lôi đài trước nói rồi hắn đọc tên 2 người sau cùng lên....cứ như thế trận đấu diễn ra một cách buồn tẻ đa số thì giống như người bình thường đánh nhau thêm chút kĩ xảo chiến đấu mà thôi người khá hơn tý thì vận dụng được kĩ xảo trong lúc chiến đấu một cách thích hợp ...cứ như thết tới trận đấu của Bàng Đại Quang cùng với Tiêu chí ...khi giám sát quan hô lên đúng như đự đoán của tất cả tên béo đó đã thua một cách nhanh chóng sau đó giám sát quan hô to :

-Cung Nghị và Mộc Yên Nhu !

Nói xong cả hai đều lăng không nhảy lên chấp tay đồng loạt nói "xin chỉ giáo” thấy vậy giám sát quan hô lớn "bắt đầu” nghe thế Mộc Yên Nhu không chần chờ gì mà rút kiếm ra đâm cực nhanh tới trước mặt Cung Nghị thấy thế Cung Nghị nhanh chóng Rút kiếm ra cản lại sau đó xoay một vòng chém về phía bên trái Mộc Yên Nhu nàng nhanh chóng thu hồi kiếm đưa về phía bên trái đỡ một kiếm của Cung Nghị vì lực đạo khá mạnh thêm nàng chưa kịp lấy lại thế đứng nên bị đánh văng vài mét khi lấy lại được vững vàng nàng nhanh chóng huy kiếm đâm tới Cung Nghị thấy thế nhanh chóng lách qua bên trái đúng lúc này kiếm của Mộc Yên Nhu chợt thay đổi từ đâm thành quét cứ như thế quét tới vùng ngực của Cung Nghị hắn cũng phản ứng lại kịp thời đưa kiếm lên đỡ làm kiếm nàng bật ra ngay lúc này thì nàng nhanh chóng cấm kiếm xuống đất dơ chân đạp một phát thật mạnh vào sống kiếm của Cung Nghị chưa dừng lại ở đó chân kia của nàng thuận lực đang còn bồi thêm một cước vào ngực Cung Nghị chỉ nghe hắn thầm rên một tiếng văng xa gần chục mét cũng đủ biết hai cước kia lực đạo thế nào ...chỉ thấy Cung Nghị cấm kiếm xuống đất giảm tốc độ với cân bằng lại sau đó hắn đứng dậy vung vung kiếm nói:

-thật không hổ là thiên tài đứng hàng đầu cũng như là nữ nhi của gia chủ mộc gia nay Cung mỗ được chiêm ngưỡng tận mắt thực lực tiểu thư quả thật là danh bất hư truyền . Lần này ta sẽ dùng toàn lực mong tiểu thư cẩn thận .

Nghe vậy Mộc Yên Nhu chỉ hơi nhăn mày rồi gật gật đầu không nói gì thêm Cung Nghị huy kiếm chỉ về phía Mộc Yên Nhu tập trung cao độ nói nhỏ :

-Cung gia kiếm thức kiếm tiễn

Chỉ thấy lóe lên một cái kiếm của Cung Nghị đã đến gần nàng nàng chỉ kịp đưa kiếm lên ngăn cản chỉ thấy một tia lữa tóe lên Cung Nghị đã xuất hiện ngay trước mặt nàng kiếm của hắn đâm một bên đã bị nàng ngăn lại nhưng nàng cũng cảm giác được lực lượng từ cú đâm đấy ngay tức khắc nàng kéo kiếm về tay cầm kiếm của Cung Nghị hắn cũng phản ứng lại rút kiếm xoay một vòng chém tới phía bên kia của Mộc Yên Nhu .nàng nhanh chóng đưa kiếm về đỡ chỉ là sau cú đỡ đấy cổ tay nàng tê rần vừa định thần lại thì nghe được giọng Cung Nghị nói lớn :

-Cung gia kiếm thức Hạt kiếm kích .

Chỉ thấy kiếm khí hình một con hạc dang cánh bay thẳng tới nàng nàng cảm giác được luồn khí cực mạnh cộng thêm cảm giác nguy hiểm ập tới lúc này Mộc Yên Nhu vận khí trong người vào thanh kiếm nằng cầm trên tay khẽ quát :

-Mộc Yên Kiếm pháp lãng yên vân.

Chỉ thấy nàng như hóa thành một đám yên vụ chiêu kiếm của Cung Nghị bay thẳng vào trong đám yên vụ không gây ra được tính sát thương thấy vậy hắn liền biết không ổn ngay tức khắc hắn vung kiếm ra sau chỉ nghe ‘keng’ một tiếng không biết lúc nào Mộc Yên Nhu đã hiện ra phía sau Cung Nghị thấy được Mộc Yên Nhu xuất hiện trở lại hắn thầm kinh hãi với chiêu vừa rồi của nàng nếu hắn không nhanh chóng phản ứng thì hiện tại hắn đã bại rồi ....nói thì lâu nhưng diễn biến rất nhanh Cung Nghị sau khi đỡ được chiêu kiếm đó hắn khẽ hô :'tốc kiếm ‘ ngay tức khắc thân ảnh hắn xuất hiện trở lại phía sau Mộc Yên Nhu huy kiếm đâm tới chỉ là nàng cũng khẽ hô :’ Mộc Yên Kiếm vân ảnh ‘ thân ảnh nàng cũng lập tức biến mất cứ như thế cả hai giao đấu với tốc độ người thường hầu như không thể thấy được ....trong tất cả người ở đây chỉ có Chung Vô Minh với giám sát quan là theo kiệp chuyển động của cả hai còn tất cả người còn lại chỉ nghe tiếng kiếm rít và gió thổi mạnh do ma sát cả hai tạo ra cứ như thế được 1 2 phút sau thì hai thân ảnh hiện ra với kiếm của Mộc Yên Nhu đặt lên cổ Cung Nghị chỉ thấy hắn cười khổ nói ta nhận thua tâm phục khẩu phục mới vừa rồi đó hắn đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của Mộc Yên Nhu khi trong tốc kiếm vài chục chiêu đầu hắn có thể ngang tay nhưng về sau hắn hoàn toàn không theo kịp nữa........cứ như thế Giám sát quan tuyên bố Mộc Yên Nhu chiến thắng chỉ nghe hắn nói tiếp :

-trận tiếp theo Chung Vô Minh đấu với Khúc Xuyên !

Bạn đang đọc Bách Nguyên Tiên Duyên sáng tác bởi Trung0011
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trung0011
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.