Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

14:vương Đông Khiêu Chiến !

2630 chữ

Bạch Dạ làm theo lời nói của lão nhân kia, rất nhanh liền tới được phòng của mình, hắn đi qua một dãy các cánh cửa có đánh số thứ tự. Lẩm bẩm nói:”104...105...106...107...10… ồ chúng ta lại gặp mặt rồi”

Bạch Dạ nhìn thấy thiếu niên Hoắc Vũ Hạo đang xách một cái chậu nhỏ cùng một cái giẻ lau cũ kĩ, có vẻ như hắn đang lau dọn phòng ốc.

Hoắc Vũ Hạo nghe tiếng, quay người lại thì thấy người lúc nãy, hắn liền mỉm cười thiện ý, nói:”Xin chào, lại gặp nhau rồi”

Bạch Dạ đưa tay ra, ý định bắt tay Hoắc Vũ Hạo, người kia thì hơi chần chờ, khóe mắt lại liếc về phía đôi tay của mình, Bạch Dạ liếc qua tay hắn liền hiểu tên này đang ngại tay mình dơ đây mà.

Bạch Dạ cười nắm lấy tay hắn, cũng không thèm để ý đến vết bẩn, cười ôn hòa nói:”Sau này sẽ là bạn cách vách đấy, mời giúp đỡ nhiều hơn”

Hoắc Vũ Hạo hơi ngẩn ra,lại có chút cảm động với người này, ngoại trừ mẹ hắn, Bối Bối và Đường Nhã ra thì Bạch Dạ là người duy nhất nhìn hắn với ánh mắt ôn hòa như vậy.,những kẻ khác đã không khinh rẻ nhìn hắn cũng đã là may mắn lắm rồi Thế là hắn hơi khom người, nói:”Cũng mời giúp đỡ nhiều hơn”

Bạch Dạ thấy hành động của hắn, hơi buồn cười trước sự tự ti của của Hoắc Vũ Hạo, hắn nghiêm túc nói :”Là đàn ông thì không nên tự ti, không nên khom lưng nhiều quá, đối với người lớn tuổi thì nên giữ lễ phép chứ đối với người cùng tuổi, họ hơn người cái gì mà phải cúi người”

Hoắc Vũ Hạo ngẩn ra, Bạch Dạ nói rất đúng, chỉ với hồn hoàn trăm vạn năm thì Vũ Hạo đã hơn khối người rồi, việc gì phải cúi người chứ ?

Nghĩ thông suốt điểm này, Hoắc Vũ Hạo đứng thẳng người, nắm chặt lấy tay Bạch Dạ, chân thành nói lời cám ơn.

Bạch Dạ cũng không để ý, hắn nói với Hoắc Vũ Hạo:” Giờ thì ngươi cũng nên đi rửa mặt đi, đầy bụi rồi kia kìa”

Hoắc Vũ Hạo lúc này mới để ý đến bụi trên mặt, hắn vội vàng chạy về phía nhà vệ sinh, vẫn không quên quay đầu nói cám ơn với Bạch Dạ một lần nữa.

Bạch Dạ buồn cười nhìn Hoắc Vũ Hạo chạy đi xa, hắn mở cửa phòng và rồi…

Cũng phải hậm hực đuổi theo Hoắc Vũ Hạo đi xin chậu nước với khăn lau.

Một lúc sau,Bạch Dạ buồn bực lau phòng, thầm mắng người chủ nhân cũ của căn phòng không quét dọn thường xuyên.

Lau được một hồi thì hắn nghe thấy tiếng gọi.

“Xin chào, ngươi là bạn cùng phòng của ta à ?”

Bạch Dạ quay đầu lại nhìn thiếu niên tóc vàng đang nhe răng cười ở cửa phòng. Hắn mặc bộ đồ màu trắng của tân sinh, gương mặt trái xoan, đôi mắt xanh biếc lanh lợi, chiều cao hơi thấp hơn Bạch Dạ một chút, nhưng hắn lại hơn Bạch Dạ ở nước da trắng hồng hào khỏe mạnh.

Giờ phút này hắn đang ôm gáy nhìn phía Bạch Dạ, đôi mắt có vẻ hứng thú vô cùng.

Bạch Dạ cười nhẹ nói:”Ta cũng ở phòng này, vậy ngươi là bạn cùng phòng của ta. Ta tên Bạch Dạ, mời giúp đỡ nhiều hơn”

“Ngươi cũng vậy,ta tên Hoàng Vũ(Hoa hậu Hoàn Vũ đã khiến ta nghĩ đến cái tên này),à để ta giúp ngươi, đây cũng là phòng của ta mà” Hoàng Vũ sảng khoái nói ra, không để Bạch Dạ phản ứng liền cướp lấy một miếng giẻ mà trợ giúp.

20 phút sau Bạch Dạ cùng Hoàng Vũ cuối cùng cũng đã don dẹp xong căn phòng, cả hai thở phào một hơi, tận hưởng không khí mát mẻ từ ngoài cửa sổ truyền vào,căn phòng lúc này đã không còn hạt bụi nào.

Bỗng, Hoàng Vũ xoa bụng đề nghị:”Đi ăn chút gì đi, ta thấy hơi đói”

Bạch Dạ cũng liếc qua đồng hồ, đã gần 11 giờ trưa, lúc sáng chỉ mới ăn nhẹ rồi đi ngay, hơi sờ bụng, hắn nói:”Được, đi thôi, để ta rủ thêm người”

Hoàng Vũ hưng phấn đi trước, Bạch Dạ cười nhẹ bước theo sau. Đến cầu thang thì cũng bắt gặp Thiên Xích cùng Tiêu Tiêu đang đi xuống, có vẻ như họ cũng định đi ăn.Thấy vậy Bạch Dạ liền gọi lại:”Thiên Xích, đi ăn trưa thôi”

Thiên Xích vốn đang mơ màng bước đi nghe thấy giọng hắn liền tươi tỉnh hẳn lên, nàng chạy như bay vồ lấy hắn.

Bạch Dạ cũng nhẹ nhàng ôm lấy nàng, chỉ nghe nàng nhẹ giọng nói:”Dẫn ta đi”

Người kia cũng “ừm” một tiếng rồi lại dắt tay nàng đi về phía nhà ăn.Bỗng thấy không khí hơi có vẻ là lạ, Bạch Dạ nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Tiêu và Hoàng Vũ đang mở to mắt nhìn lấy hai người bọn họ.

“Ngươi ngươi ngươi hai người các ngươi” Tiêu Tiêu mặt hơi đỏ, nói lắp nhìn lấy Bạch Dạ cùng Thiên Xích đang tay trong tay, hai người kia một mặt không hiểu nhìn nàng.

Bạch Dạ cũng cảm thấy hơi lạ, nghi hoặc hướng về phía Hoàng Vũ một mặt hiếu kì không chớp mắt nhìn hắn, Bạch Dạ hỏi:” Có chuyện gì thế ?”

Hoàng Vũ đôi mắt tỏa sáng tinh quang,hắn nhanh nhảu nói:”Hai người các ngươi là quan hệ gì? Bạn bè bình thường ? Bạn thuở nhỏ ? Hôn thê ? Hay là người yêu ?”

Bạch Dạ khuôn mặt đen lại nhìn tên nhiều chuyện này, lại liếc về phía Tiêu Tiêu đang một mặt hồng hồng nhìn bọ hắn không chớp mắt, hiển nhiên nàng cũng rất muốn biết mối quan hệ của họ.

Bạch Dạ thở dài nhìn hai kẻ trước mắt, thầm than chuyện này khó có thể cho qua được rồi. Thế là hắn hơi suy nghĩ, rồi mới nặn ra một câu mà chính hắn cũng không tin:”Anh em… chăng ?” Rồi hắn lại quay đầu nhìn về phía Thiên Xích.

Người kia cũng chăm chú nhìn lấy hắn, ánh mắt hơi cáu, dùng giọng chất vấn nói với hắn:”Đối với ngươi, ta vẫn chỉ là một người em thôi sao ?”

Nghe ra được sự hờn dỗi trong giọng của nàng, Bạch Dạ hơi hoảng hốt, nhanh chóng sửa miệng:”Tất nhiên là không chỉ như vậy”

Thiên Xích có vẻ hơi dễ chịu một chút, Bạch Dạ thở phào khi qua được một kiếp. Hắn hướng về phía một nam một nữ vẫn đang ngẩn ngơ.

Bạch Dạ một mặt chính khí nói:”Nhìn gì thế, quan hệ của chúng ta rất bình thường”

Bình thường con khỉ á !!

Sau những hành động đó, ngươi vẫn nói được bốn chữ “quan hệ bình thường” hả ?!!

Còn cô kia ! Sao lại dựa hắn thế kia !? Đang ở giữa thanh thiên bạch nhật đó chị !!

“Đi thôi” Không để cho hai người nói gì thêm nữa, Bạch Dạ dắt tay Thiên Xích đi về phía nhà ăn.

Đi được nửa đường thì hắn để ý thấy có hai người không thèm để ý đến ai đang ôm nhau tràn đầy tình cảm nằm dưới đất.

Người nằm dưới khuôn mặt thanh tú có thể gọi là xinh đẹp mặc dù là con trai, làn da trắng nõn, mắt to với màu xanh da trời, mái tóc cùng màu đang bị một thiếu niên đè lên trên.

Bạch Dạ đơ người, Tiêu Tiêu và Hoàng Vũ vừa chạy đến nhìn thấy cảnh này cũng ngây người.

Trong phút chốc, học viện Sử Lai Khắc có thêm 3 pho tượng đá làm từ 100% người thật.

Khoan ! Khoan đã !

Bạch Dạ nhìn kĩ bóng lưng của người nằm trên thì cảm thấy hơi quen mắt. Bỗng nhớ đến điều gì, Bạch Dạ trơn tròn mắt, bật thốt lên:”Hoắc Vũ Hạo ?!?”

Chẳng lẽ tên thiếu niên với đôi mắt sạch sẽ ấy lại là… gay !?!

Bạch Dạ khó tin, nhìn kĩ lại thì thấy người dưới đang vùng vẫy, vẻ mặt tức giận. Không biết Hoắc Vũ Hạo nói gì mà với thần sắc hung tợn mà kẻ nằm dưới từ từ buông lỏng phản kháng, cả hai từ từ đứng lên. Đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo tràng đầy mệt mỏi còn người kia thì đôi mắt xanh ánh lên sự giận dữ cùng không cam lòng.Bạch Dạ lại càng lo lắng hơn, không biết tên nhóc Hoắc Vũ Hạo đã uy hiếp người ta cái gì mà đã khiến kẻ kia từ giãy giụa biến thành “ngoan ngoãn” đứng một bên.

Không biết hai người kia nói gì, lúc Bạch Dạ tiến đến thì chỉ nghe Vũ Hạo nói:”...nếu còn tiếp tục vũ nhục ta, cho dù liều mạng ta cũng sẽ khiến ngươi trả giá !!”

Bạch Dạ thấy hận ý trong đôi mắt thiếu niên tóc xanh dần dần tan đi, chỉ để lại sự hoảng sợ.

Bạch Dạ lên tiếng gọi Hoắc Vũ Hạo. Nghe thấy có người gọi mình, Hoắc Vũ Hạo vốn đang mệt rã rời nhìn thấy Bạch Dạ cũng nhanh chóng bật dậy, sóng lưng thẳng tấp, hưng phấn nói với Bạch Dạ:”Ta thắng rồi Bạch Dạ, tuy hắn mạnh hơn ta nhưng ta đã thắng, và ta đã làm theo lời ngươi, ta sẽ không bao giờ khom người trước bất kì ai nữa”

Bạch Dạ bất ngờ trước hành động của Hoắc Vũ Hạo, hắn nhớ tới lần đầu tiên hắn nhận được sự chỉ dẫn của cha mẹ, không phải hắn cũng từng như thế này sao ?

Bạch Dạ cười nói:”Làm rất tốt ! Cứ thế phát huy !” (không biết cha nội này có dạy hư ai không nữa~)

“Giờ thì đi ăn mừng chiến thắng đầu tiên của Hoắc Vũ Hạo thôi” Bạch Dạ tay dắt Thiên Xích quay về phía mọi người hô.

“Khoan đã, ta muốn khiêu chiến ngươi !”Bị bơ nãy giờ, thiếu niên tóc xanh cảm thấy hơi khó chịu, hắn càng khó chịu hơn khi biết chính Bạch Dạ là người xúi tên kia kia đánh hắn, thật sự không thể nhịn được !

Bạch Dạ mà biết hắn nghĩ thế này, hắn chỉ biết nói 1 câu:”Ta trêu ai chọc ai cơ chứ ?”

Bạch Dạ hơi bất ngờ, nhưng hắn cũng muốn thử đánh với một hồn sư khác xem sao, thế là hắn nói:”Được”

“Ta tên Vương Đông, còn ngươi ?”

“Bạch Dạ” Đơn giản đáp lời. Bạch Dạ thủ thế chuẩn bị cho trận đánh.

Vương Đông cũng ngầm hiểu Bạch Dạ không muốn dùng vũ hồn, hắn chỉ hừ nhẹ rồi cũng thủ thế.

Quả nhiên !

Bạch Dạ đã từng suy nghĩ tới việc hồn sư ở thế giới này quá dựa dẫm vào vũ hồn mà bỏ qua tu thể thuật, bằng chứng rõ ràng nhất chính là thế thủ thô sơ mà bất cứ đứa nhóc nào cũng làm được.

Trái lại với thế thủ sai quá sai của Vương Đông, thế thủ của Bạch Dạ lại kì lạ hơn nhiều :Chân phải bước ra trước, chân trái lùi về sau, tay phải chỉa xuống đất, tay trái lại nâng lên cao quá đầu, vai lưng eo thẳng tắp một đường kết hợp với khuôn mặt đột nhiên chuyển từ ôn hòa sang băng lãnh khiến Vương Đông cảm thấy một luồng áp lực vô hình đặt lên người mình.

“Hừ” Vương Đông không chịu yếu kém hừ lạnh mộ tiếng, thân thể hơi trầm xuống, vận chuyển hồn lực xuống chân. Vương Đông như một mũi tên rời khỏi cung. Thẳng tắp hướng về phía Bạch Dạ lao tới.

Hắn nắm tay thành quyền,cánh tay nâng cao khỏi vai, ý định một quyền đấm thẳng mặt Bạch Dạ.

Hắn tin tưởng, với tốc độ của mình, một quyền này sẽ đắc thủ. Một vòng nụ cười đắc ý nổi lên trên mặt hắn, hắn tưởng tượng đến cảnh Bạch Dạ bị đánh máu mũi chảy khắp mặt quỳ xuống xin tha. Nghĩ đến đấy, quyền của Vương Đông lại nhanh hơn mấy phần.

Cả đám người Hoắc Vũ Hạo ngẩn ngơ, nhìn hai người không nói với nhau quá 5 câu đã bay vào đánh nhau, hóa đá tập thể.

Bạch Dạ nhếch mép. Hắn là ai chứ ? Một người lính được huấn luyện khả năng giao đấu tay không cùng với bộ kĩ năng đánh tay không của Bạch Hổ giao cho thì cho dù Vương Đông manh hơn mấy lần thì hắn cũng đủ khả năng dần tên nhóc kia ra bã.

Nói vậy thì có vẻ hơi ăn hiếp người quá, trên thực tế chỉ với thần kinh phản ứng của Bạch Dạ cũng đủ để đánh Vương Đông không còn hình người rồi(tất nhiên là trong điều kiện không dùng tới vũ hồn)

Chỉ thấy Bạch Dạ xoay người, động tác trôi chảy đưa cùi chỏ cánh tay phải của mình đánh lên cánh tay của Vương Đông.

Mất đi trọng tâm, thân thể Vương Đông lệch đi so với ban đầu, nhưng cơ thể theo quán tính tiếp tục lao về phía trước.

Nhân thời cơ đó, Bạch Dạ cho tay trái của mình “hoạt động” đôi chút, hắn nắm tay thành quyền hướng về phía bụng của Vương Đông mà cho hắn một đấm.

Thần kinh của Vương Đông lúc này đã hơi trì trệ, hắn không phản ứng kịp tốc độ ra đòn của Bạch Dạ.Chỉ khi cơn đau nhói từ dưới bụng truyền đến hắn mới lấy lại tinh thần.

Nhưng Bạch Dạ có khả năng để cho hắn thời gian phản ứng sao ?

Tất nhiên là éo !!

Chỉ thấy Bạch Dạ lợi dụng khoảnh khắc ngắn ngủi lúc Vương Đông bị trì trệ, sau khi “tặng” một đấm vào bụng thì thân thể Bạch Dạ như một con rắn luồn ra phía sau lưng Vương Đông mà khóa hết tay chân hắn.

Đây là một đòn khóa cơ bản mà hắn học được ở kiếp trước, mục đích là đưa đối thủ vào cảm giác bất lực, khiến đối thủ nghĩ rằng bản thân chống cự cũng vô nghĩa.Đây là đòn khóa chỉ có tác dụng ở những đối thủ ít hiểu biết về khóa thân thể, chứ các bậc cao thủ đấu tay đôi có thể thoát ra trong 2 nốt nhạc.

Hiển nhiên, Vương Đông không thuộc về loại thứ hai.

Chỉ thấy hắn chán nản buông lỏng hai tay, từ bỏ phản kháng sau 2 giây bị khóa lại.

Bạch Dạ ngạc nhiên, vốn hắn nghĩ Vương Đông sẽ tức giận phản kháng khoảng 5-10 giây chứ, sao bỏ cuộc nhanh vậy ?

Hắn cũng không biết rằng 2 đòn khóa của Hoắc Vũ Hạo và Bạch Dạ khiến chiến ý của Vương Đông đã bị dập tắt từ lâu, Bản thân hắn cũng biết được mình đã đánh giá thấp hai người này hoặc là đã tự đánh giá cao bản thân.

Vương Đông tuy cao ngạo nhưng cũng không phải là loại biết thua không dám nhận, chỉ nghe thấy hắn chán nản nói:”Ta thua”

(Ta cảm thấy ta tả đánh nhau hơi chán thì phải, sẽ từ từ cải thiện thêm, bằng chứng là trận đánh đầu tiên này kết thúc quá nhanh, thành thật xin lỗi ae)

Bạn đang đọc Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.