Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cha cùng con chiến tranh

Phiên bản Dịch · 1383 chữ

Chương 3 Cha cùng con chiến tranh

Sáng sớm ngày thứ 2, từ sau khi Brand mở miệng nói chuyện.

Công tước thân ảnh cao lớn xuất hiện ở cửa phòng ngủ của Brand.

Khi Brand vừa mở cửa phòng, ông đem một cái kiếm gỗ suốt đêm chế tác đưa cho hắn.

Sau một chút trầm mặc, Brand đưa tay tiếp nhận kiếm gỗ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có ngẩng đầu nhìn về phía cha của hắn.

Điều này làm cho Công tước, một đêm tâm tình kích động chờ mong, chỉ có thể đắc dĩ thở dài.

Ông thân thiết lấy tay sờ sờ đầu Brand, xoay người rời đi làm việc của mình.

Là một vị Công tước của Bắc Địa, ông có quá nhiều chuyện cần phải xử lý, không thể đem hết thảy tinh thần và sức lực đặt ở trên người Brand.

Nếu Brand đã có thể mở miệng nói chuyện, ông nghĩ có thể đứa nhỏ này đang dần tốt lên, Công tước nghĩ tới đây thì trên mặt hiện lên một nụ cười.

Nhưng phần chờ mong này của ông, cũng không có duy trì gian dài quá thời.

Mấy ngày tiếp theo, chính Công tước cũng không có hi vọng chuyện như vậy.

Ông nhìn thấy một bóng dáng hưng phấn vung vẩy kiếm gỗ, mỗi ngày đều xuất hiện ở trong sân viện.

Vẫn như cũ là một tiểu hài tử sạch sẽ, phát ra biểu tình ngốc ngốc ngớ ngẩn.

Khi đêm đó, hắc miêu Hoa Hoa chiếm cứ một cái ghế bên bàn cơm. Công tước đi theo đuôi Brand cùng tiến vào phòng ngủ của hắn.

Khi ông đối mặt với hài tử trầm mặc này, Công tước có chút không biết phải làm thế nào.

Ở trong lòng thầm thở dài, đối với điều sắp nói ông cũng không có chờ mong hi vọng, nhưng là một người cha đều sẽ vì hài tử của mình mà làm một ít sự tình, quan trọng không phải kết quả mà là sự lựa chọn.

Cúi đầu nhìn kỹ Brand, Công tước chậm rãi nói rằng: “Truyền thống của căn cứ Bắc Địa, kỵ sĩ cống hiến cho gia tộc khi trở về lâu đài, sẽ được ăn cùng gia chủ và mọi người. Điều này bắt nguồn từ lời thề, bởi vậy mỗi ngày liên hoan đơn giản bên lò lửa, dĩ nhiên sẽ có vị trí của hắn. Đồ ăn mỗi ngày sẽ có một phần của hắn, đại biểu cho trách nhiệm cùng vinh dự. “

Dừng lại một chút sau, Công tước lại nói tiếp: “Ngày hôm nay, ngươi đem mèo rừng mang tới trên bàn cơm. Như vậy ngươi nhất định phải chứng minh ngươi có tư cách, để mèo rừng ngồi ở chỗ đó. Mà chỉ có trở thành một kỵ sĩ mới có tư cách chỉ định cho từ ăn chung.” Nói tới chỗ này Công tước nhìn quanh một vòng, đưa tay lấy ra kiếm gỗ bên trong góc phòng, đưa tới trước mắt Brand.

Brand thoáng do dự, đưa tay tiếp nhận kiếm gỗ giơ lên, từ lúc vào phòng đến giờ cái đầu hắn vẫn cúi thấp, hắn nhìn kỹ hai mắt Công tước nhẹ giọng nói: “ Kỳ thực ta muốn trở thành một học giả, nếu ngài cần một kỵ sĩ tứ chi phát triển, như vậy ta sẽ trở thành một kỵ sĩ cũng tốt. “

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Công tước, Brand giơ kiếm lên đối với ông làm một cái lễ tiêu chuẩn của kỵ sĩ.

Sau đó buông mũi kiếm xuống, đụng một cái vào bên chân hắc miêu, nói rằng: “Ta đem ngươi cùng ta dùng chung bữa tối. “

Công tước phục hồi tinh thần lại cất tiếng cười to, dành cho Brand một cái ôm ấm áp.

Cái ôm này khiến Brand cảm giác thấy hơi nghẹt thở, nhưng cái cảm giác này cũng không xấu, thận trọng mà ấm áp.

Đêm đó, sau khi Công tước ra khỏi gian phòng của Brand, ở bên trong lâu đài vang vọng tiếng cười của Công tước.

Brand cùng với những ngày thật tốt đã đến, sáng sớm bị đánh thức, Brand chạy chậm vòng quanh trước quảng trường lâu đài.

Một con mèo nhỏ chân ngắn bước tập tễnh, nỗ lực muốn cùng theo bước chân của hắn, đồng thời phát ra tiếng kêu non nớt.

Brand bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là xoay người lại, bế con mèo nhỏ lên để cạnh trên bờ vai. Sau đó tiếp tục hoàn thành tập thể dục buổi sáng.

Brand hoàn thành bữa sáng trong sự dặn dò hối thúc ăn nhiều của mẫu thân, vì thế lần thứ hai bất công gợi lên các loại ước ao ghen tị, của huynh muội khác.

Hằng ngày Brand ngủ, sau đó ăn cơm, rồi ngẩn người ra, rồi lại ngủ, tiếp đó đi huấn luyện, ăn cơm rồi ngẩn người. Một cái vòng luẩn quẩn như thế xảy ra hàng ngày.

Bắt đầu ý thức được con trai của mình là hài tử tâm trí bình thường, liền lại đã biến thành ngẩn người rồi.

Trong mắt Công tước không nhịn được hành động đó, cha con lần thứ hai triển khai cuộc đối thoại.

“Lần trước ngươi nói muốn trở thành một học giả. “

“Đúng thế “

"Thật ra thì, trở thành một tên học giả cũng rất tốt."

“.... “

Brand chính là hằng ngày bắt đầu ngủ, huấn luyện rồi lại ăn cơm tiếp đó học tập sau là ngẩn người.

Có người tự hạn chế chính mình, đối với những thứ này ở Brand, huấn luyện cùng học tập của hài tử đương nhiên sẽ không quá vất vả.Ngoại trừ kỹ năng huấn luyện kỵ sĩ.

Suy nghĩ trưởng thành cũng không thể mang đến thế lợi về cơ thể, thân thể trưởng thành vẫn như cũ là một quá trình dài dằng dặc.

Nhưng tâm trí trưởng thành mang đến sự kiên nghị, đủ khiến Brand kiên trì hoàn thành huấn luyện sơ kỳ. Cho đến khi thân thể này hoàn toàn thích ứng.

Trên đời này có quá nhiều thứ chưa biết cùng đã biết, chỉ cần cứ nghĩ như vậy cuối cùng sẽ tìm đến rất nhiều tri thức cần học tập.

Điều này làm cho thời gian Brand đứng ở cửa lâu đài ngẩn người càng ngày càng ít đi.

Hiện tại Công tước rất là thoả mãn, nhưng cũng là không hài lòng.

Thoả mãn chính là hắn phát hiện Brand ngày càng bình thường, giữa cha con trao đổi càng ngày càng trôi chảy.

Không hài lòng chính là, đứa nhỏ này cuối cùng sẽ lại xuất hiện ở cửa lâu đài, mặt đầy đờ đẫn, đồng thời hiện tại có một con hắc miêu làm bạn đồng hành, cùng nhau đờ ra.

Bởi vì Brand cùng hắc miêu Hoa Hoa như hình với bóng, vì vậy nhà Công tước một người ngớ ngẩn đã biến thành một đôi.

Nói nhiều tất lỡ lời, chính hắn nắm giữ quá nhiều bí mật,

Brand vẫn như cũ, có thể được xưng là kiệm lời ít nói, nhưng cha con ở giữa sự tranh chấp.

Hắn biến hóa cũng rõ ràng, tuy rằng trong mắt huynh đệ vẫn là chất phác ngớ ngẩn.

Thế nhưng hắn đã có thể tiến hành, một ít ngôn ngữ giao lưu đơn giản, lại thêm có hắc miêu Hoa Hoa.

Brand chí ít không cảm thấy cô độc, hắn rốt cục cũng có một đối tượng có thể chia sẻ.

Một cái có thể giữ bí mật đồng bọn, điều này đem hắn từ người kề cận biên giới tan vỡ, từ từ kéo trở lại.

Thời gian đều trải qua nhanh chóng, 1 năm nhoáng cái đã qua.

Hắc miêu Hoa Hoa đã không còn là con mèo nhỏ, cần nằm nhoài trên vai Brand như một điểm nhỏ nữa.

Nó đã có thể đuổi tới bước chân chạy chậm của Brand, bởi vậy một loại tên là ‘ngỗ ngược’ cũng đã bắt đầu hiển hiện ở trên người nó rồi.

Bạn đang đọc Bắc Địa Vu Sư (Dịch) của None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuLaLỵ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.