Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 2: Bác Cổ Thanh Trừng Ký - Chương 41

Tiểu thuyết gốc · 2972 chữ

Tên Khang cười lớn:

- Để ta hãm ông trong này, đủ để ông chết không hối hận

Hắn ta kết đạo ấn chỉ vào cây quạt lần nữa, rồi dùng quạt phẩy về phía bác. " Đùng, Đùng " Những tia sét bát đầu đánh xuống, vừa lách mình né thì bị một tia sét đánh bật tung cái nón lá lớn, nó bị quăng ra xa, cháy mất một mảnh. Khang vội lấy ra một tấm bùa đốt lên rồi ném về phía bác, tấm bùa cháy phực lên, soi sáng cả khu. Hắn chỉ thấy một khuôn mặt bị che đi bởi những gọn tóc ướt, phủ đi gần hết. Hắn cười:

- Còn vậy nữa à. Ta cũng muốn xem mặt mũi ra sao

Bác đi lại lấy cái nón lá đội lên, mặc cho những tia sét đánh xung quanh. Lấy ra cái ấn đồng, bác nhìn Khang rồi từ từ vỗ xuống:

- Ha

Tên Khang kịp thời né đi, để lại một dấu ấn in sâu vào đất 5cm. Hắn nhìn bác chằm chằm. Bác đi về phía trước, tay phải kết phật ấn, tay trái cầm ấn đồng, miệng niệm ;

- Cổ Phật Thích Đà Toại Vãn Đà La Ma Hạ Uy Mạt Pháp .... om ma ya ta rê me ca nha da .....

Cái ấn đồng bắt đầu rung lên dữ dội, lòng bàn tay trái bắt đầu hiện lên chữ Vạn đỏ. Khang thấy vậy kinh hô:

- Thôi chết, hắn muốn phá cung Trung Ngũ, Phải ngăn lại

Rồi bắt đầu tung ra những tấm bùa ngũ sắc, chúng bay tới về phía bác. Những tấm bùa bắt đầu cháy rồi rải ra tro ngũ sắc. Chúng rơi lên người bác, Khang cười lớn:

- Cho ông biết mùi thống khổ của độc là như thế nào

Rồi dùng cây quạt phẩy lên, miệng niệm:

- Gió Đông trợ hỏa, thiêu rụi vạn pháp

Những chỗ trên người bác bắt đầu có dấu hiệu muốn cháy, hắn cười khằng khặc:

- Quà này là dành cho tên khốn đó, Nhưng không ngờ là tặng cho ông

Cả người bác bốc khói, như sắp bị nung chin. Nhưng chưa kịp đắc ý, cánh tay cầm ấn đồng vỗ mạnh xuống, một giọng trầm đặc:

- UM

Một tiếng nổ lớn lại vang lên, mặt đất rung chuyển như bị phá vỡ. Khang lần này đã phun ra một ngụm máu, hắn la lên:

- Mẹ kiếp, đùa ông à

Bác từ từ đi ra, khói trên người từ từ dập tắt,rồi mất hút:

- Dùng độc với ta, thí chủ chọn sai người rồi

Khang thở hổn hển vì giận, hắn chửi thề

- Con mẹ chúng mày,tên kia đã vậy,đến ông cũng kháng độc sao.

Mặc dù tức giận, nhưng hắn kịp thời bình tĩnh lại:

- Cung Trung Ngũ đã bị phá, đành lấy 3 cung còn lại chắp vá thôi, hy vọng 2 chòm sao Giác, Cang đủ uy để cầm cự

Bác lại cảm thấy mặt đất rung lên, những tia sét không còn nhiều như trước, nhưng bác bỗng thấy lạnh buốt như đang ở hầm băng. Khang cười:

- Mặc dù không hoàn chỉnh nhưng vẫn đủ đề cầm chân ông

Bác nhíu mày lại:

- Phải nhanh lên, không là muộn mất

Lúc này, trên đỉnh tháp Cham, con rắn đang được trời đất dòm ngó đan đạo của nó. Chợt " Roẹt ", một tia sét đánh xuốn, con rắn lấy thân mình ra đỡ, rồi nhiều tia nữa đánh xuống, nó gầm lên đau đớn. Nghĩa đứng từ xa cười:

- Quả thật nó đã bị định tỏa yêu của sư phụ áp chế rồi

Cô Dung chạy tới, dáng vẻ đã bị thương, Nghĩa thấy vậy liền nói:

- Là tên lần trước đến đấy à

Vẫn câu trả lời tương tự:

- Không là một tên Phật tu, pháp lực và đạo hạnh rất cổ quái

Nghĩa nhăn mặt lại:

- Sao phiền phức thế này chứ.Cô mau nghỉ ngơi dưỡng sức đi, chờ nó bị thương nặng thì ra tay tóm

Cô Dung lùi lại, tựa vào một cái cây gần đó điều tức. Trên bầu trời bắt đầu có thêm nhiều sét đánh tới, những tia sét dữ dội như thái độ của trời đất khi phát hiện kẻ hứng kiếp hóa người từng giết và ăn người. Tên Nghĩa thấy vậy liền chạy đi tới những viên đá, kết ấn đặt lên chúng. 6 viên đá bỗng chốc chui vào trong đất, từng làn sương bắt đầu nối lại thành hình lục giác, Nghĩa lấy ra cây đao nhỏ cầm sẵn trong tay, hắn đi đến hai cây cọc có khắc hình Kim Sí điểu, rồi lấy ra một con rắn nhỏ, cắt lấy máu rồi nhỏ lên hai cây cọc, phù điêu trên cọc lập tức sáng lên trong đêm tối. Để sẵn sằng, hắn lấy ra một khẩu súng, đạn đã được tẩm thuốc gây mê quăng về phía cô Dung:

- Cầm lấy, khi nào tôi ra lệnh thì bắn

Con rắn đang hứng chịu những đợt sét dồn dập, thân người nó bị đánh cho bong tróc, toàn thân đen như than, bốc mùi khét của thịt nướng. Con rắn ngóc đầu lên, miệng rít lên liên hồi. Đôi mắt nó sáng rực lên giống như cái quyết tâm phải vượt qua lần hứng kiếp hóa người này. Lúc này, bác vẫn bị vây trong thuật độn giáp của tên Khang, cả không khí bắt đầu lạnh đi thấy rõ, bác vẫn điềm tĩnh hai tay chắp lại, lấy ra cái ấn đồng ra bắt đấu phá thuật. Bác nói:

- Nếu vậy thì ta chỉ còn cách cưỡng ép

Tay cầm ấn đồng vỗ mạnh xuống đất, rồi bàn tay phải ngửa ra, rồi dùng hai ngón tay trái họa, lập tức một chữ Vạn màu vàng sẫm hiện lên. Bác nhìn tên Khang, giọng nói nghiêm khắc:

- Mật Diệt Vạn Phật ấn

Rồi từ từ hạ xuống, trên bầu trời xuất hiện một bàn tay to lớn, lòng bàn tay có chữ Vạn đỏ rực, tên Khang hoảng sợ. Hắn cắn đầu lưỡi rồi phun máu lên bàn tay, hắn kết ấn chỉ lên trời:

- Hỏa Thần Chúc Dung, giáng hỏa viêm pháp

Một ngọn lửa lớn bùng cháy lên, đỡ lấy bàn tay. Bác nghiêm mặt lại, rồi từ từ hạ xuống. Tên Khang cố gượng chống đỡ nhưng vẫn bị đè ép xuống,hai chân chùng xuống. Hắn, phun lên bàn tay thêm một phún máu nữa hét lên:

- Hỏa pháp Chúc Dung đồ diệt vạn pháp Mạt thế

Ngọn lửa lại bùng lên dữ dội,nó đỏ rực lên như muốn nuốt chửng bàn tay, bác hừ khẽ, ấn mạnh cánh tay xuống:" HUM ", lập tức bàn tay khổng lồ ấn mạnh xuống, va chạm mạnh vào ngọn lửa. Một tiếng nổ cực lớn " BÙNG ", tên Khang may mắn thoát khỏi,nhưng đã bị thương cực nặng, nơi đặt 14 ngọn nến thì trên mặt đất hằn rõ một bàn tay lớn, in sâu vào đất 10cm. Thuật độn giáp mất đi hai chòm sao, chúng bắt đầu sụp đổ, không khí đã không còn lạnh như trước. Bác đi tới đến chỗ tên Khang đang thoi thóp, dùng tay đặt lên trán rồi kéo ra luồng sáng mỏng:

- Ta lấy đi một nửa đạo hạnh của ngươi, đây là trừng phạt dành cho ngươi

Tên Khang nghe vậy phun ra một ngụm máu, tức giận tím mặt:

- Mau trả lại đây cho tao,

Mặc kệ hắn, bác đi tới trung tâm nơi con rắn đang hứng kiếp. Khi nó đang bị sét đánh bị thương, mắt thấy cơ hội đã tới, Tên Nghĩa bắt đầu khởi lên trận pháp, hai tay hắn kết pháp khởi lên trận, những vệt sáng bắt đầu từ những viên đá tỏa ra rồi bắt đầu lan ra, nối lại với nhau tạo thành một cái lưới lớn.Con rắn thấy vậy, biết không ổn, muốn nhanh chóng kết thúc lần hứng kiếp. Tên Nghĩa cười lớn,lấy ra một tấm phù bằng da người, trên đó có những phù văn cảnh con người bị hành hạ tra tấn. Hắn cười lớn:

- Để ta tăng thêm lôi kiếp cho mày

Rồi hắn tung tấm phù da người lên trời. Trời đất như phẫn nộ khi tấm phù bay lên trời,những tia sét to như thân cây bắt đầu giáng xuống, gió gào lên dữ dội, con rắn căm phẫn nhìn tên Nghĩa. Quá đắc ý, hắn cười lớn:

- Đây là Bì Nhi phù, làm từ da trẻ con, có nó trong lôi kiếp, trời đất sẽ phẫn nộ mà tăng thêm kiếp lôi trừng phạt.

Con rắn rít lên, cố chống đỡ, thân nó đã bị sét đánh nứt toát, lộ ra phần thịt bên trong, cả lớp vảy đã bị thiêu cháy đen. Viên đan cũng bị hao mòn, nhỏ như hạt bắp, con rắn đau đớn khi thấy vậy. Tên Nghĩa thấy thời cơ đã đến, lập tức bắt ấn chỉ vào trận, tấm lưới sáng bắt đầu từ từ dâng lên, con rắn rít lên. Ánh mắt nó rực lên, như muốn đánh cược vào một điều gì đó. Nó phun ra một luồng sương vàng lên pho tượng rắn thần Naga, miệng gầm lên dữ dội. Lập tức, một cái bóng to lớn, có chín cái đầu hiện ra, 9 đôi mắt đỏ rực lên trong đêm tối mưa gió. Cái bóng đó chút thần tính còn sót lại trong pho tượng rắn thần Naga được con rắn hổ trâu dốc toàn pháp lực ra kêu gọi.Tên Nghĩa bất ngờ:

- Sao mày không bị định tỏa yêu áp chế

Rồi hắn nhìn vào đuôi nó, bấy giờ hắn mới vỡ lẽ, ở đó chỉ là một cành cây khô. Hắn điên tiết lên, miệng nói:

- Nếu không phải sư phụ hạ lên thì ta đã sớm biết rồi

Cái bóng 9 đầu ngẩng lên, che đi lôi kiếp cho con rắn, nhờ vậy mà nó có thời gian để lấy lại sức. Những tia sét đánh lên những cái đầu như chỉ đủ gãi ngứa cho nó, một cái đầu nhìn về phía tên Nghĩa gầm lên:" Grào Grào ào ", như thể hiện sự phẫn nỗ. Một cái đầu bổ về phía hắn, đoán trước được hắn đã lao về phía trước, né đi, Chưa kịp để hắn tỉnh táo thì một cái đầu khác lại ập đến, hắn chỉ kịp lấy ra cây đao nhỏ chém một nhát muốn chặn lại. Nhưng vậy là chưa đủ, hắn ta bị đánh văng ra xa, đập vào một thân cây. Hắn đứng lên, tay ôm ngực thở hổn hển:

- Được lắm, dù sao vẫn trong dự tính của tao

Hắn lao về phía hai cây cọc đồng có khắc Kim Sí điểu, hai tay hắn chạm vào 2 cây cọc rồi bắt đầu niệm chú, phù điêu trên cọc bắt đầu sáng lên, hắn ta lấy ra một tờ giấy đỏ rồi dán lên thân 2 cây cọc. Sau đó, hắn lấy ra phù văn hình Kim Sí điểu đã được in lên hai mặt. Tay vớ lấy lồng chim, bắt ra con quạ âm dương, hắn nhét tờ giấy vào trong miệng con quạ, miệng khấn:

- Huyết thù không báo, Naga tại thế, Kim Sí hạ pháp ...

Con Quạ nuốt lấy tờ giấy, nó bỗng đứng yên lại, cả người nó rung lên từng đợt. Rồi đôi mắt nó từ từ mở ra, một sự uy nghiêm, kèm theo cả sự cao quý tỏa ra. Nó bay vụt lên cao, một tiếng kêu đầy sức mạnh và tức giận. Bất chấp thân hình nhỏ bé,nó lao về phía bóng Naga 9 đầu, tên Nghĩa cất giọng cười ;

- May là ta đã dự trù trước, thế nào ngoan ngoãn đi

Trong truyền thuyết, Kim Sí Điểu và Naga 9 đầu có mồi thù không đội trời chung, gặp nhau ở đâu là chúng lao vào chiến đấu đến một mất một còn. Vì vậy, tên Nghĩa dã lợi dụng điều này, để ngăn lại Naga. Lúc này, con quạ đang dùng vuốt cắm vào bóng Naga, nó dùng miệng xé toang ra. Naga cũng không kém, những cú mổ trời giáng hất tung con quạ ra, rồi những cái quất đuôi khiến cả hai bắt đầu một cuộc quyết chiến. 9 cái đầu của Naga phun ra một luồng sương đen, con quạ cũng phun ra một luồng sáng. Hai bên va chạm vào nhau rồi nổ tung. Hai bên lại lao vào nhau, một bên cánh của của con quạ đã bị cắn đứt một mảng lông vũ, 9 cái đầu của Naga chỉ còn lại 7 cái. Trong lúc tổ thần đang chiến đấu sống chết với kẻ thù thi con rắn hổ trâu đã lấy lại chút sức lực. Nó muốn kết thúc lần hứng kiếp càng nhanh càng tốt. Tên Nghĩa thấy vậy, biết thời cơ ra tay bây giờ là tốt nhất. Hắn kết ấn chỉ vào tấm lưới sáng, nó lập tức thu gọn lại, dẫn dần thu hẹp phạm vi. Mắt thấy sắp tóm được thì một cái ấn đồng bay đến, va mạnh vào tấm lưới. cái ấn đồng như có sức nặng khủng khiếp, đè tấm lưới xuống. Rồi một tiếng trầm đặc vang lên:" MA " Tên Nghĩa bị phản phệ từ trận pháp, lui ra sau vài bước. Cái ấn đồng bay trở lại về bụi rậm, một người tăng y đã cũ, đầu đội nón lá đi ra, dùng tay phải thu lấy ấn đồng:"' Cô Dung thấy vậy liền nói:

- Hắn ta chính là người phá kết giới đó

Tên Nghĩa cau mày nhìn:

- Vậy thuật độn giáp cũng bị ngươi phá rồi ư. Còn người trấn giữ đâu rồi

Bác vẫn đứng im, rồi nói:

- Thí chủ yên tâm,ta không làm hại câu ta.

Chợt bác nhìn lên bầu trời, thấy tấm Bì Nhi phù đang bay thì bỗng tức giận nói:

- Nghiệp súc, ngươi đã giết hại bao nhiêu trẻ con để luyện ra cái thứ đó hả?

Chưa kịp để khoe khoang tên Nghĩa đã bị bác vỗ một ấn pháp vào người, hắn bị ngã lăn ra đất, tay ôm ngực đau đớn. Bác tiến tới, tay cầm ấn đồng vỗ mạnh xuống. tên Nghĩa lấy ra cây đao chặn lại. Tiếng kim loại va chạm vang lên,thừa dịp đó hắn vội lui ra xa. Hắn vội lấy ra bức tượng Quan Công nhỏ, giơ lên phía trước, miệng niệm chú:

- Quan Đế hạ pháp, trấn diệt ngoại đồ

Một cái bóng người đàn ông cầm trường đao uy mãnh dần hiện ra, tên Nghĩa kết ấn pháp, rồi dùng đao chém về phía bác, cái bóng mở sau lưng hắn cũng cộng hưởng bẳng một phát vung đao.Tiếng xé gió vang lên vùn vụt, miệng niệm mật tông:

- A Taya me Vinjan Matahum

Một cái chuông lớn bao phủ lấy toàn thân, một tiếng kim loại va chạm vào với nhau,tia lửa lóe lên trong đêm tối, cái chuông đã chặn lại nhát đao của tên Nghĩa. Bác nhìn bầu trời, bắt đầu lo lắng:

- Kiếp lôi đang nhiều lên,phải mau chấm dứt ngay thôi

Bác ngồi xuống,hai cánh tay chắp lại. miệng bắt đầu đọc thần chú Như Lai., cả người bác bắt đầu tỏa ra một làn sương vàng, chúng nhanh chóng tụ lại thành một người có đầu có 3 mặt, 6 cánh tay và toát lên vẻ uy nghiêm, chấn nhiếp sinh linh. Bác mở mắt ra:

- Pháp thân Bất Động Minh Vương hiện thế

Cánh tay cầm thanh kiếm của pháp thân bổ xuống chỗ tên Nghĩa, hắn hoảng sợ la lên:

- Không thể nào

Toàn chân hắn bị đông cứng, không thể nhúc nhích.Hắn đành lấy bức tượng nhỏ Quan Công ra đỡ lấy. " Bùng ", tiếng nổ vang lên, hủy đi bức tượng. Hắn bị đánh quăng ra xa, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Bác lật cánh tay xuống, đồng thời cánh tay pháp thân cầm vu bát cũng ụp xuống chỗ tên Nghĩa, hắn hoảng sợ, vội cắn đầu lưỡi, phun lên cây đao, rồi kết ấn, vung cây đao lên chém đỡ lấy. Vu bát bị chặn lại chốc lại, bác nghiêm mặt,giọng trầm:

- Mad

Vu bát lại từ từ hạ xuống, bất chấp cho tên Nghĩa chống cự. Rồi toàn thân của hắn bị vu bát ụp lấy, nhốt vào trong:

- Tịnh hóa pháp lực

Toàn thân tên Khang nhu bị rút đi thứ gì đó, hắn gào lên:-

- Không thể vậy được, mau thả ta ra.

Hắn điên cuồng vùng vẫy, dùng các loại pháp lực mà mình có thể dùng, nhưng tất cả đều vô dụng. Khi vu bát mở lên, hắn toàn thân co giật, ngơ ngác gào lên:

- KHÔNG KHÔNG, pháp lực của ta

Bác mở miệng nói:

- Đây là trừng phạt dành cho ngươi, ta đã hạ tịnh hóa mật ấn lên người ngươi, cả đời này ngươi cũng không thể tu lại huyền pháp

Rồi bác đứng dậy, đi tới gần pháp trận, cánh tay phải hạ xuống,lập tức cánh tay pháp thân cũng chéo xuống, xé bỏ tấm lưới sáng đang thu hẹp phạm vi, 6 viên đá nổ tung lên mặt đất. Bác đi tới nơi hứng kiếp của con rắn, bắt đầu độ hóa trước cho tấm phù Bì Nhi. Nhưng bỗng một luồng nước phun đến, hướng thẳng đến bác. Cánh tay trái thứ 2 của pháp thân tóm lại, bẻ gẫy luồng nước. Trong đêm tối, một người đàn ông đi ra, hắn nhìn bác cười:

- Cổ Đà, ngươi mệt rồi chứ

- Là Hải Xoa ư, không hay rồi.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.