Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 33

Tiểu thuyết gốc · 3660 chữ

Bác và việt hùng đi tới một chỗ vắng vẻ thì việt hùng quay sang nhìn bác ,nó ngó dọc ngó lui rồi đưa tay lên cằm xoa xoa mấy sợi râu rồi nói:

- Hình như ông không giống các âm hồn khác,

Nói rồi nó đưa tay định sờ vào người bác thử , thì bác quay đầu lại với ánh mắt lạnh nhạt:

- Đừng lắm chuyện , sắp tới ta sẽ đi gặp một đại quỷ nên đừng có lộn xộn , hiểu chưa

Việt hùng nghe bác nói vậy thì chậc lưỡi rồi đi theo bác , bác đến một nơi mà xung quanh đều là các ụ đất cao lên, đây là nơi dành cho việc chôn cất của người đi rừng chết và chôn cất tại đây . Bác đi tới thì đã thấy một hình bóng đang ngồi sẵn , xung quanh hắn ta là các ngọn quỷ hỏa đang cháy bập bùng . Biết bác đã tới, hắn há miệng và hút lấy toàn bộ quỷ hỏa vào người . Bác chỉ đứng im rồi nói:

- Giả hủ, mày đợi ở đây chắc lâu rồi

Hắn ta chùi mép rồi nói:

- Cũng chả lâu gì, ở đây hút vào linh hồn lang thang rồi đốt chúng làm quỷ hỏa đốt cho ấm thôi . Quái lạ , trần gian thời điểm này sao mưa nhiều thế nhở

Bác chớp mắt rồi nói:

- Đi vào vấn đề đi, kho báu của người Xiêm đang ở đâu

Quỷ giả hủ lười nhác , đưa bàn tay gầy ốm , trơ cả xương bọc da, các ngón tay nhọn hoắt , hắn bâng quơ nói:

- Chậc, móng tay lại gãy rồi

Bác chỉ nói:

- Tao biết trong kho báu có gì , nếu không tin thì mày cứ vào rồi gặp ngải mẹ con thì sẽ hiểu

Nói tới đây thì quỷ giả hủ mở to mắt nhìn bác:

- Sao mày biết trong đó có thứ này,

Bác nhìn hắn đoán ra hắn ta đã vào trong kho báu nhưng đã bị đánh lui nên mới chạy ra đây ngoài chờ bác, không ngờ là đúng như vậy . Hắn ta nheo mắt nhìn bác rồi cười:

- Hahaha, được rồi . Nếu mày đã biết cặn kẽ như vậy thì tao nói luôn. Kho báu đó ở phía Nam , cách đây 20km, chỉ cần tìm dưới lòng suối sẽ thấy một lối ngầm dẫn vào đó , chuyện ta đã nói thì đã nói hết, giờ ta có việc

Nói rồi hắn biến mất hoàn toàn, bác nhìn làn quỷ khí tan vào không khí thì im lặng rồi nói :

- Đi thôi, sắp tới phải đấu pháp với bọn khác , cứ giữ sức đi

Gấu tinh nhìn bác khó hiểu thì bác giải thích cho nó, là quỷ giả hủ là kẻ xảo quyệt, thấy mình không có sức nuốt trọn kho báu thì bắt đầu tung tin cho các pháp sư ở khu vực này biết . Nó chỉ việc đợi chờ , khi nào chín muồi thì sẽ thu dọn tàn cuộc . Gấu tinh hỏi bác sao không làm như hắn , thì bác chỉ nói:

- Chúng ta đủ sức nuốt kho báu này

Gấu tinh hiểu ra là bác đang ám chỉ là hai người hợp sức lại thì thực lực đủ càn quét hết đám người kia, thậm chí là quỷ giả hủ . Bác và nói đi về một hướng khác là, hướng Bắc . Bác đã có dự tính riêng của mình , là sẽ chặn đánh các đám pháp sư khác tham gia vào lần cướp kho báu này . Bác và việt hùng bắt đầu dựng lên một căn nhà nhỏ ở giữa một khu đất đã bị việt hùng san phẳng. Bác nói:

- Xưa giờ ma quỷ hay dựng nhà ở rừng để dụ người, tuy chiêu này cũ, nhưng cứ dùng nó

Bác nói việt hùng đi vặt hết trái cây rừng ,hoặc thực vật ăn được trong phạm vi 20 km quanh ngôi nhà này, mục đích là để họ đi vào khu vực này sẽ chịu đói , sau đó bác nhờ nó đi mua cho bác ít đồ dùng để nấu và ăn cơm. Việt hùng nghe bác bày kế vậy thì hứng thú lắm nó vốn ngốc nghe mấy mưu kế bác bày thì như vớ được vàng, vội lấy một cuộn da nai cũ rồi hý hoáy viết lên đó, nó tâm đắc lắm rồi cất lại . Bác thừa biết con gấu này tuy ngốc nhưng nó đủ sức đánh lại với minh thần , bác vào nhà tranh mới dựng lên rồi bắt đầu làm việc của mình. Bác đưa tay vớ lấy một cây khô rồi đặt nó lên đất rồi kéo các đường vẽ ngang dọc rồi nối chúng lại với nhau .Bác dùng các thân cây lâu năm rồi làm chúng thành đỉnh trụ ,sau đó rắc các dược liệu vào rãnh rồi chôn lại Bác lấy các lá cây rồi dùng nó để vẽ bùa, mặc dù việc này tốn nhiều sức nhưng sau đó bác vẫn làm . Các mảnh lá cây được chôn gần các đỉnh trụ rồi , kết ấn đặt lên đó , bác niệm một lượt các chú thuật kích khởi các bùa chú này lên. Vân bùa được kích khởi rực lên thoáng chốc rồi lại im lặng , bác ngó quanh rồi hóa thành một người đàn ông trung niên mặt cháy đen vì nắng và có sẹo . Bác đã bày sẵn trận pháp ở khu vực này , nó được bác gọi là Vu Hóa liêm , một trận pháp đủ để chôn sống bất cứ pháp sư tu vi thấp kém vào . Nó chỉ có tác dụng với thực thể có pháp lực , người bình thường thì không . Người vào vu hóa liêm trận này thì các cơ quan, đầu óc đều bị nó che lại, khiến linh cảm mất đi phần nhạy lực , từ đó càng dễ cho bác thực hiện kế hoạch của mình . 3 h sau thì gấu việt hùng quay trở lại, khắp người nó là bùn đất , nó hiện nguyên hình là gấu tinh to như con voi , tay ôm một cái ghe trên đó là các dụng cụ nấu ăn và sinh hoạt . Bác ngạc nhiên nói :

- Sao lại mang cả ghe của dân thế này

Gấu tinh cười cười, đưa tay gãi đầu nói:

- Thì ông nói tôi đi mua ,thì t mua cả cái ghe này về này . Thấy lợi hại không, mà mấy ông bán đồ cũng kỳ, tôi đưa tiền rồi mà không chịu cho tôi mang ghe đi . cứ thách t mang đi được thì cứ mang , thế là tôi hóa lại nguyên hình vác cả ghe đem về

Bác nghe xong thì mặt có chút cứng đờ lại , bác quên mất là con gấu này là đại ngốc ,tiền bác đưa cho nó đủ mua ít đồ thôi . Chứ làm sao mà mua hết cả ghe đồ của người ta, bac lắc đầu nói :

- Thôi , mang vào đi, để lát nữa đi trả lại cho người ta

Nó gật đầu rồi đút cả cái ghe vào nhà tranh, khiến cho ngôi nhà bị xới tung lên , bật cả mái, bác quay lại thì nó gãi đầu :

- Thì ông bảo mang vào còn gì

Nó chỉ chỉ cái ghe, bác thở dài rồi bảo nó chỉ mang đồ vào nhà, còn cái ghe thì để ở ngoài . Bác có cảm giác con gấu này hình như tu luyện hay bị quân đội Mỹ lấy mất não , bác cũng chịu chết với tính ngốc nghếch của nó . Đến gần tối thì mọi việc chuẩn bị đã xong ,bác và gấu tinh mang cái ghe với đồ của chủ rồi tìm họ trả lại . Bác để ghe dưới nước, còn gấu tinh ở dưới đẩy thuyền đi , sau một hồi tìm kiếm nghe ngóng thì cũng tìm được . Họ cảm ơn bác rối rít , bác chỉ nói là thấy cái ghe không có ai lại đầy đồ thế này nên tìm chủ mà trả. Bác và gấu tinh quay về căn nhà tranh, tối nay bác làm mấy món cho nó ăn,. Bác bật cười khi nó không biết dùng đũa , mặc dù đã ở dạng nhân hình , đành dạy cho nó cách dùng đũa, chứ để nó loáy hoáy đôi đũa chắc sáng mai vẫn chưa ăn được mất. Hôm sau , gần tới trưa thì con mồi đầu tiên đã xuất hiện.Đó là một đám pháp sư mặc đồ bà ba , chúng chính là kẻ địch của đám pháp sư xăm hình đầu lâu đỏ . Dẫn đầu đoàn là một người đã trạc 45 tuổi , ông ta có vẻ là đầy kinh nghiệm và cũng như rất cảnh giác khi nhìn thấy căn nhà tranh giữa rừng này, các đệ tử phía sau nói:

- Sư thúc, tụi con đói quá, hay là vào đó xin chén cháo đi . Đồ ăn cũng ăn hết rồi mà quanh đây không có cái gì ăn được

Ông ta nhìn rồi nói:

- Không được mất cảnh giác, giữa rừng thiêng nước độc sao lại mọc ra căn nhà , để ta cho các con thấy

Nói rồi ông ta đi tới rồi kết ấn , hai tay thoăn thoắt toát lên vẻ thành thục , pháp lực trong người ông ta tuồn ra khiến cho bác ở trong nhà cũng thầm gật gù:

- Khá , khá lắm

Pháp ấn hiện ra là một hoa văn đầu hổ đánh thẳng vào ngôi nhà, nhưng nó như gió thoáng qua mà không có động tĩnh gì cả, ông ta nhíu mày lại rồi làm lại lần nữa . Lần này ông ta lấy 1 lá bùa rồi đưa nó quẹt sang hai bên mắt , đôi mắt ông ta đỏ lên rồi nhìn thẳng vào ngôi nhà, lá bùa trong tay được ông ta dán lên cửa nhà rồi lui lại, miệng đọc chú rồi tay đưa trước ngực . Sau một hồi mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì cả, ông ta dừng lại rồi đi tới cửa nhặt lá bùa bỏ vào túi rồi nhắm mắt lại :

- Thổ công ngự xá, cho phép đệ tử được thỉnh Ngài

Nhưng sau một hồi vẫn chưa có ai xuất hiện , điều này càng làm cho ông càng nghi hoặc hơn . Đám đệ tử phía sau thấy vậy thì sốt ruột nói:

- Đã có ma quỷ chưa sư thúc

- Tụi con muốn xin chén cơm,chén cháo lót dạ mà lâu quá

Người đàn ông lui lại rồi nghĩ thầm :

- Có khi nào là do mình quá đa nghi hay không

Cánh cửa mở ra , và bác đang ở hình dạng người đàn ông trung niên , mặt đen và sẹo , bác nhìn thấy đám pháp sư này thì nói:

- Mấy người là ai, sao lại ở trước nhà múa máy chân tay,nhà tôi không cần đuổi quỷ đâu, mời đi cho, nhà tôi cũng không có tiền

Mấy tên đệ tử thấy vậy thì nói:

- Không không , chúng tôi là người đi rừng , nhưng đồ ăn đã hết muốn xin bác ít đồ ăn rồi đi ngay

Sư thúc của đám pháp sư này cũng vội nói:

- Xin anh tha lỗi cho, chúng tôi vốn cẩn thận lo sợ ma quỷ nên mới làm vậy . Đúng là có lỗi, mong annh nhận chút

CHƯƠNG 34

Nói rồi , ông ta lấy trong túi mấy tờ giấy bạc đưa cho bác, bác nhìn thấy thì giả vờ thái độ thấy tiền sáng mắt vội cầm lấy nhét vào người . Nhưng khi vào người thì bác mới thầm nghĩ:

- Đến tiền mà cũng họa vân bùa sát tà lên thì quá cẩn thận rồi

Người sư thúc này đã vẽ các hoa văn bùa chú lên tiền giấy rồi chuẩn bị sẵn, phòng khi có trường hợp ma quỷ giả dạng người mà lấy ra dùng . Nếu không nhận là có vấn đề, vì đây là thời đại kinh tế khó khăn, kiếm đồng tiền không đễ , người thường thì sẽ nhận ngay vì ai cũng cần tiền cả . Còn nếu nhận thì bị bùa chú trên đó đánh cho tan xác, hiện lại nguyên hình mà bại lộ . Nhưng ông ta nhìn bác bỏ tiền vào người mà không có vấn đề gì thì mới nheo mắt rồi nói:

- Tay anh hình như tái lại , để tôi xem cho

Nói rồi hắn ta chụp lấy tay bác và bấm nhẹ vào mạch đạo, bác mỉm cười để cho hắn làm ,ma quỷ giả dạng người chứ ko giả được thân xác , kiểm tra mạch là một cách đơn giản mà hiệu quả . Hắn ta thấy bác bình thường, ,mạch vẫn đập , và không có âm khí thoát ra từ người. Kiểm tra mấy lần thì hắn cũng bỏ đi suy nghĩ bác là ma quỷ . Hắn nở nụ cười rồi nói bác cho xin phép đc nghỉ lại rồi sẽ trả tiền để mua đồ ăn từ bác . Bác cũng đồng ý rồi cho cả đám đó vào nhà, căn nhà tranh cũng rộng rãi , đủ nhiều người ăn ngủ bên trong, nhưng chỉ có 2 cái giường , và 1 cái võng, đám đệ tử vội nhường võng cho sư thúc ,còn mình thì nghỉ dưới nền đất . Bác nhìn thấy vậy thì cũng tán thưởng cho việc này, sau đó bác nấu đồ ăn , trong lúc nấu thì đám đệ tử cũng phụ bác nấu , thỉnh thoảng chúng lại kiểm tra lần nữa ,và dọn lên. Sư thúc đó , lấy ra một cây ngân châm thử độc rồi để vào từng món kiểm tra thử xem. Bác nhìn thấy thì cũng lấy muỗng múc một miếng từ bát rồi ăn:

- Mấy ông nhìn tôi ăn đây này

Nhìn bác ăn mà không thấy gì cả , thì hắn và đám đệ tử mới dám ăn , hắn vừa ăn vừa nói chuyện với bác

- Anh cũng thông cảm cho, thời buổi trộm cướp đầy đường nên phải làm vậy để bảo vệ bản thân

Bác cũng gật đầu rồi không nói gì hơn, khi đang ăn cơm thì bên ngoài có mấy tiếng gọi vọng vào:

- Tía ơi,con về rồi này

Gấu tinh giả dạng là một người thanh niên khỏe mạnh đi vào ,tay là một xâu cá vừa câu được. thấy trong nhà có người thì anh ta nói:

- Ai vậy tía

Bác nói lại cho việt hùng nghe, nó cũng gật gù rồi thản nhiên ngồi xuống ăn cơm , bác nói nó là đứa con duy nhất của mình, nhưng hơi ngốc nên chỉ có thể đi làm thuê , câu cá , kiếm bữa ăn qua ngày thôi. Đám người pháp sư kia nghe vậy cũng ái ngại cho bác và anh con trai . Đến khi xong bữa cơm thì họ đi nghỉ ngơi, có 2 người thức để canh gác và phòng trường hợp bất ngờ . Bác và gấu tinh truyền âm cho nhau :

- Thế nào đây, định làm gì bọn này, hay là cứ để tôi. Một ngoạm nuốt hết vào bụng

Bác suy nghĩ ròi nói :

- Không giết họ,cứ mang ra khỏi rừng này thôi

Bác ra ngoài sân rồi chân tay đưa lên rồi đi những động tác như các bài tập dưỡng sinh của người già , nhưng thực ra đó là pháp vận khởi lên vu hóa liêm ở dưới đất . Hai tên đệ tử nhìn bác rồi nói:

- Bác đi đẹp lắm, cẩn thận xương cốt , đừng có tập quá

Nhưng khi bác di chuyển tới được một nửa thì người sư thúc đang lim dim trên võng mở mắt ngồi bật dậy, tay vớ lấy túi đựng đồ hành pháp . Từ trong đó lấy ra một sợi chuỗi bằng gỗ nạm chữ vàng, :

- Không hay , mấy đứa mau ra khỏi nhà này

Bác nhìn thấy thì mỉm cười:

- Giờ mới phát hiện thì muộn rồi

Cả người bác thoát ra từng làn sương mù xám xịt , khiến cho không gian ảm đạm và nhiệt độ hạ xuống nhanh hơn , tên sư thúc đưa sợi chuỗi lên rồi niệm chú :

- Bất quá khai minh nhật , yêu ma tà đạo thối diệt dặm

Sợi chuỗi phát ra từng tiếng động như chuông gõ, và những âm thanh phát ra khiến cho gấu tinh ở trong nhà cảm thấy khó chịu.Nếu không phải bác dặn từ trước không manh động thì nó nhảy ra cắn nát hết đầu đám người này rồi . Tên sư thúc nhìn bác rồi nói :

- Sao người che giấu được khỏi pháp thuật của ta

Bác vẫn im lặng mà pháp vận trận pháp của mình, các hoa văn dưới đất hiện lên rồi áp lực từ nó dần xuất hiện. Các lưỡi câu liêm hiện ra rồi chém thẳng vào người họ, các đệ tử khác vội lấy pháp khí ra che chắn ở người. Từng tiếng nhu kim loại vang lên chói tai , những mảnh bùa được đốt lên rồi dùng nó để đối kháng lại trận pháp . Một đệ tử hét lớnL:

- Mau tìm tâm nhãn của nó, nhanh lên

Nhưng sư thúc đã chặn lại :

- Muộn rồi, nó đã khởi lên uy lực bây giờ tìm thì sẽ có thương vong

Ông tan nhìn bác rồi nói:

- Bây giờ ngươi muốn điều gì , nói đi, chỉ cần tha cho đệ tử là ta chấp nhận hết

Bác vẫn im lặng mà pháp vận ,điều hành cả trận pháp . Xung quanh vu hóa liêm là các trụ đỉnh đứng thẳng, từ đó hiện ra các hóa hình của hộ pháp trong , họ nhìn xuống rồi từng bàn tay của họ hóa ra thần pháp rồi đánh thẳng xuống. . Sư thúc cũng cắn tay rồi dùng nó vẽ lên lòng bàn 1 họa đồ của một cấm phù . Cấm phù là ám chỉ các loại phù có uy lực lớn, nhưng cái giá phải trả cực đắt và lớn, nên hạn chế dùng . Cấm phù của người này là hình của một đầu hổ ngậm gươm , dưới đầu hổ là 3 hàng chú ngắn nói về việc hung sát của chúa sơn lâm , và hai bên là 4 chú văn dùng để giới hạn uy lực của cấm phù . Ông ta đốt cháy cả 4 chú văn , bàn tay bốc lên ngọn lửa màu đỏ rực ,ông ta quay sang nói với bác:

- Tha cho đệ tử của ta đi, được không

Bác im lặng rồi hai tay hạ xuống mạnh , miệng nói:

- Hộ pháp vu tộc được ta mời thỉnh , hạ diệt ngoại tộc , Hạ pháp

Các thần pháp từ hóa hình các hộ pháp đồng loạt đè mạnh xuống, người đàn ông cũng cắn rắn hét lớn :

- Cấm phù ngọa hổ , dung diệt

Một đầu hổ lớn ngậm gươm hiện ra đối kháng với các thần pháp kia. Hai bên va chạm vào nhau rồi nổ tung:” ĐOÀNG ĐOÀNG “ Khắp xung quanh bị sóng xung kích thổi bay , người sư thúc phún ra máu bàn tay bị bẻ gẫy , bật về phía sau. Ông ta đã hoàn toàn thất bại khi đối pháp với bác, các đệ tử cũng bị dư chấn đánh bay , bác đi tới gần ông ta rồi chắp tay sau lưng rồi nói:

- Ông thua rồi, có muốn nói gì không

Hắn ta với đôi mắt đỏ au lên, miệng toàn là máu , nói :

- Cầu xin ngươi tha cho chúng đệ tử, hồn phách , tu vi của ta đổi lấy , có được không

Đám đệ tử cũng ứa nước mắt:

- Sư thúc đừng nói vậy, là chúng con đáng chết ,hu hu hu

Bác nhìn chúng rồi nói:

- Kết thúc tại đây đi

Trên bầu trời hiện ra môt cái miệng to lớn, răng là cánh tay, lưỡi là mắt nhô ra, nó hiện xuống rồi từ từ đáp lấy đám pháp sư bại trận này . Tên sư thúc cắn răng chờ đợi cái chết, nhưng sau đó một màn tối đen ập xuống khiến cho tất cả bọn họ như ngủ sâu . Đến khi có người lay lay họ thì mới giật mình tỉnh dậy, người sư thúc nhìn thấy mình đang ở bìa rừng, trước mặt là những người nông dân , họ nói:

- Mấy người có làm sao không mà nằm ở đây đó, uống say thì về nhà đi , coi trúng gió chết đó nghe

Tên sư thúc sau một hồi thì nhớ tới lời bác nói là :” kết thúc tại đây đi “ thì mới hiểu, bác vốn không muốn giết họ mà chỉ muốn họ đi tới đây rồi dừng . Ông ấy thở phào rồi nhìn mấy đệ tử đang bất tỉnh xung quanh thì cũng ngước mặt lên trời nở nụ cười . Quay trở lại với bác và gấu tinh, nó nhìn bác thắc mắc hỏi :

- Sao ông không giết họ

Bác cầm cái chổi rồi quét dọn lại đống đổ nát rồi nói :

- Họ là người tốt, mặc dù có tranh chấp kho báu nhưng không đến nỗi phải giết . Hiếu sát là tính của kẻ điên loạn, không phải giết nhiều là tốt , lập được uy danh . Người tốt đã ít mà cứ giết thì lấy ai hành đạo cứu dân đây, .lo mà dọn mấy cái cành cây gẫy kia đi

Bác ném cho nó cái chổi rồi cả hai cùng quét dọn và chờ đợi con mồi tiếp theo sa bẫy .

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.