Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 9

Tiểu thuyết gốc · 5057 chữ

Bác liền ẩn mình rồi biến mất, từ bên ngoài là gã Thái , hắn ta ngó trước ngó sau rồi tới gần cái cửa sổ rồi mở một cái gói nhỏ, bên trong đó là một loại bột màu như tro bếp và hắn đưa nó lên rồi thổi vào bên trong. Xong xuôi hắn ngó trước nhìn sau rồi định đi thì Bác đưa bàn tay lên rồi các ngón tay tụm lại, những đầu ngón tay Bác lan ra từng làn rung động trong không trung. Bác đưa bàn tay chụp xuống người cùa tên Thái và hắn không hề hay biết gì cả. Bác đọc chú rồi từ cánh tay của Bác chui ra một con trùng nhỏ, nó chui vào người tên Thái rồi biến mất. Hắn ta ung dung đi về mà không biết mình vừa bị trúng một loại cổ trùng – bá đa tỵ trùng. Loại trùng mà chỉ có vu hãn mới dùng được và Bác cũng đã biến thể loại trùng này lên, vừa là âm hồn âm thầm ẩn vào người kẻ thù. Bác nhìn theo bóng của hắn rồi cười:

- Bóng của thằng này chắc nhạt như nước cất, hìhìhì.

Bác bỏ qua tên Thái rồi đi vào căn chòi, người này trán đổ mồ hôi và run lên từng cơn co giật, nhưng vẫn bất tỉnh. Bác ngồi xuống gần người này rồi đưa tay sờ vào cổ tay, sau một hồi Bác nhận ra người này đã trúng một loại độc gây ức chế thần kinh và gây khuếch đại nỗi sợ, làm người trúng luôn sống trong lo lắng sợ hãi. Bác đưa tay đặt lên đầu của người này rồi từ sau lưng Bác nhô ra các cánh tay khác, những cánh tay này đồng loạt cầm lấy tay chân và cố định người này nằm ngay thẳng lại. Bác tách miệng người này ra rồi, lấy hai ngón tay kẹp lấy một vật như quả trứng của thằn lằn như lại có màu đỏ chấm xám, đây là thuốc mà Bác đã điều chế, vì khi sáng Bác cũng đã để ý tới những dấu hiệu bất thường của người này, nhưng vẫn chưa biết chính xác, loại thuốc này chỉ là một viên thuốc gây an thần, người này sau khi uống thuốc của Bác thì đã ngừng co giật, nét mặt cũng dãn ra một chút rồi hơi thở đã đều đặn lại. Bác đưa cánh tay phải lại gần tim của người đó rồi dùng thủ pháp, các ngón tay của Bác ấn lên đó rồi lại biến ảo đè lên các huyệt đạo rồi dịch chuyển dần dần xuống bụng. Bác đang dùng thủ pháp định huyệt, sau một hồi thì dừng lại. Bác suy tư:

- Người này chắc chắn đã trúng và hàng ngày đều bị cho hít một ít loại độc kia bây giờ nó đã ngấm vào người, khó mà loại bỏ. Trước tiên cần làm cho thể trạng người này khá lên một chút, rồi mới chữa được.

Bác đưa tay lên rồi vươn ra bên ngoài, từ tay Bác dần xuất hiện một chút sinh khí, tất nhiên đây không phải là của Bác mà là của tên Thái kia, thông qua bá đa tỵ trùng mà Bác đã rút ra sinh khí của hắn rồi truyền qua cho người này .Bác đưa sinh khí vào rồi lại kết phật ấn đặt lên đỉnh đầu của người này. Một chữ vạn hiện ra rồi dần di chuyển dần lần lượt sang hai bên. Bác đang dùng phật khí để bảo hộ lửa tam muội của người này, tránh cho bị lay lắt và củng cố nó. Bác nhìn người này đã khá hơn thì khẽ gật đầu rồi mới đi ra ngoài. Đúng lúc Bác đang đi trên con đường làng thì Bác khựng lại rồi nhìn về phía đầu làng, Bác ẩn mình thành làn sương mù rồi thoăn thoắt di chuyển tới nơi đó. Ở đầu làng là cái miếu thờ kia, Bác cũng chú ý tới nó nhưng vẫn chưa động tới nó vì chưa phải lúc.Trước miếu thờ là một cái bóng đen đang đứng và từ phía xa xa là một đoàn người đang cưỡi dị thú, và ăn mặc cổ quái, từ người họ là quỷ khí nồng đặc. Bác nhìn qua thì hơi nghiêm mặt rồi ẩn thân quan sát chúng, đoàn người kia đi có sáu người, tất cả đều cưỡi dị thú gớm ghiếc, con thì đầy xương trắng hếu, con thì trơ chỉ còn lại tấm da, con thì cả người đầy những cánh tay người vươn ra ngoe nguẩy. Người dẫn đầu đi xuống rồi nhìn cái bóng đen:

- Cô nên về quỷ giới đi, đừng ở lại đây nữa. Sắp tới là kiếp nạn mà toàn cõi huyền pháp đều hứng chịu.

Bóng đen kia nhếch mép cười rồi nói:

- Thôi đi, đừng có hù ta. Về nói với cha nuôi ta là ta trên này sống tốt lắm. À ta cũng sắp hoàn thành kế hoạch biến nơi này âm khu, lúc đó các ngươi lại lên đây sống không muốn về dưới đó nữa cũng nên.

Người kia nhíu mày rồi gằng giọng nói:

- Hừ, đừng có tự cao. Chuyện cô ra tay với người của nhà Phật đã khiến cha nuôi cô tức giận. Tuy đây là thời Mạt pháp, nhưng cô cũng đừng ngạo mạn, nếu chuyện ở đây vỡ lở ra thì lúc đó cha nuôi cô cũng không cứu được cô đâu. Ta nhắc cho cô nhớ, sắp tới là ngày của các bậc chân hiền, chánh giả, cao nhân tụ hội với nhau để tìm kế sách cho kiếp nạn, chỉ cần chuyện này lọt tới thì dù cô có chạy xuống quỷ giới cũng không có ai dám chứa cô đâu. Nhớ lấy.

Nói rồi người này lên dị thú của mình rồi quay lại đi mất, cái bóng đen bĩu môi rồi đưa tay làm lược chải tóc:

- Lắm chuyện thật. Thôi mình phải làm cho xong chuyện rồi mới thảnh thơi được.

Lúc này đoàn người sáu người từ quỷ giới kia đang đi thì họ dừng lại vì phía trước là người mặc đồ bà ba đen cũ, đầu đội nón lá rách, khoác trên mình tấm áo mưa cũ mèm bằng vải xô. Người dẫn đầu nhìn người này thì ra hiệu cho cả đoàn dừng lại, rồi lên tiếng:

- Phía trước là ai, chặn đường chúng ta có chuyện gì muốn nói không?

Bác nói:

- Ta muốn biết thân phận của con quỷ ở trong miếu khi này, có được không?

Người kia nghe vậy thì nhíu mày rồi lạnh nhạt đáp:

- Nếu không có gì khác thì tránh đường đi cho chúng ta, không có thì giờ đôi co.

Bác ngẩn đầu lên rồi nhìn:

- Ta nhắc lại: Ta muốn biết thân phận của...

Chưa nói dứt câu thì tên kia đã vung sợi xích dài lên vút về phía Bác, nhưng sợi xích khi vừa lao tới thì đã bị chặn đứng lại. Nó bị một tầng khí màu vàng đen ngăn lại, từ quanh người Bác là các câu kinh ngữ hiện ra, mỗi một câu xuất hiện sẽ kèm theo âm thanh đọc kinh vọng từ người của Bác ra, một áp lực vô hình khủng khiếp đè lên tất cả sáu tên đó, chúng nhìn thấy Bác như một con hung thú đang chuẩn bị tư thế vồ con mồi, sẵn sàng cắn xé, nuốt chửng, đôi mắt Bác lạnh mùi máu và chứa đầy sự thăng trầm, đôi mắt đó khiến cho chúng như bị bóp nghẹt ở cổ.

Bác nói tiếp:

- Con quỷ trong miếu rốt cục có thân phận gì?

Tên kia nghe vậy kèm theo việc chứng kiến thấy Bác đang tỏa ra thứ khí lực mà hắn chưa bao giờ gặp qua, thì biết đây không phải kẻ tầm thường thì vội xuống giọng:

- Nó là con gái nuôi của đại quỷ Viễn Đồ ở quỷ giới.

Vừa nói xong hắn chỉ chớp mắt , thì hắn đã giật thót mình khi trước mặt hắn đã không còn ai đứng nữa. Những tên phía sau nói:

- Chuyện không hay rồi, hay mình mau quay lại đón ả ta về

Tên dẫn đầu vẫn còn chưa kịp hoàn hồn , hắn vẫn còn cảm giác như vừa lượn qua cửa chết , nghe đồng bọn nói vậy thì cũng vội quay lại ngôi làng Cam. Nhưng khi tới đây thì đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến bọn chúng đứng hình. Cả một khu vực rộng lớn bị một lớp kết giới đỏ đen bao phủ lấy, chúng như mây cuồn cuộn luân phiên không dứt, và thỉnh thoảng lại lóe lên những làn khí vàng đen như nãy. Bọn chúng chưa kịp làm gì thì từ trên trời cao, một bàn tay to lớn tạo hình trảo vồ thẳng xuống, chuyện này quá diễn ra quá nhanh khiến cho bọn chúng chưa kịp phản ứng thì đã bị giam trong này. Phía trước mặt của chúng, một luồng sương mù dần xoay vòng thành hình người. Bác nói:

- Tạm thời ta giam các ngươi ở đây, sau khi xong việc ta sẽ thả ra và không làm hại tới tính mạng.

Nói rồi Bác biến mất và cả những kẻ khác trong ngôi làng này đều không biết là nơi này đã bị tách biệt và cô lập hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Bác cũng định sẽ giải quyết chuyện này sớm để đi nơi khác, làm một người mới với thân phận mới. Bác chọn làm thầy lang vì muốn hiểu cảm giác nắm giữ sinh mạng của người khác và cả những nhân sinh từ khi bắt đầu một sự sống đến khi chấm dứt về với cái chết của con người. Tất cả người trong làng Cam và cả ông Kiên, tên Thái và nữ quỷ kia đều không hề cảm nhận hay nhìn thấy tầng kết giới mà Bác dựng lên. Sáng sớm gần 4h sáng, Bác vẫn tiếp tục công việc của mình, chợt từ ngoài cổng có mấy người nói với nhau:

- Mộ bà Hoa( tên bà lão hôm trước chết ) vừa bị đào đó.

- Ai mà ác đức vậy chứ?

- Chưa biết, chỗ đó giờ đông lắm.

Bác nghe vậy thì cũng ngừng tay lại, rồi nhìn lên lịch thì cũng vừa đủ 7 ngày. Bác chỉ biết lắc đầu rồi cũng dọn lại đống đồ nghề rồi đội nón lá đi ra chỗ nghĩa địa của làng. Nơi này tụ tập đông đủ mọi người, ai cũng hiếu kỳ và thương xót cho mộ bà Hoa. Ở gần ngôi mộ là một đống đất vừa mới đào lên xong, người nhà của bà Hoa thì gào khóc không thành lời, có một người đàn ông trung niên gần đó nói:

- Lúc đó tôi đang đi rà cá thì thì thấy ở gần mộ bà hoa có mấy người đang đứng thắp hương, bày hoa quả gì đó, tôi nghĩ chắc là người nhà của bả thôi, chứ chưa nghĩ là trộm mộ. Rồi sau đó tôi đi qua cái hồ gần bên kia, rồi quay lại thấy chúng nó dùng cuốc đào lên thì mới la lên, lúc giờ chúng mới ẵm xác của bà Hoa rồi chạy. Tôi chỉ thấy chúng chạy vào bụi cây bên kia, chạy tới thì không thấy nữa.

Ông ta là người chứng kiến và kể lại cho mọi người nghe mọi chuyện. Bác nhìn ông ta rồi nhìn vào tay chân thì thấy ở đó dính đất vẫn còn ướt, và người ông ta lại tỏa ra chút quỷ khí, dáng người chệnh choạng, mắt có chút mơ hồ không tỉnh táo. Bác nhìn thấy rõ ông ta đang bị một vong hồn nhập xác và đang điều khiến ông ta.

Bác nói:

- Mọi người tránh xa mộ huyệt ra, đừng đứng gần cẩn thận thi khí làm hại người.

Bác mới đi tới gần rồi an ủi người nhà của bà Hoa, vừa lúc này thì ông Chín cũng đi tới rồi nhìn qua một lượt, ông ta rất tức giận nói:

- Chuyện này nhất định phải tìm cho ra thủ phạm, đám trai làng mau chặn lại các đường ra vào làng. Tôi sẽ đi lên thị xã để báo với chính quyền, yêu cầu họ vào cuộc.

Vừa nói xong. Bác nhìn ông Chín cũng nhíu mày lại, Bác đưa tay lên nói:

- Khoan đã, tôi có chuyện cần nói.

Nghe Bác nói vậy thì mọi người dừng lại, nhìn rồi ông Chín lên tiếng:

- Thầy Hai có cao kiến gì không?

Bác từ tốn nói:

- Thưa bà con, chuyện này là chuyện lớn tày đình, trộm mộ và ăn trộm xác chết. Vẫn nên báo với chính quyền để họ cho người xử lý. Phần ở làng mình thì tôi lo ngại tên trộm này vẫn còn ẩn nấp, nguy hiểm tới mọi người. Đúng lúc là tôi năm xưa học nghề cũng biết một cách đề phòng mấy vụ thi biến, rồi ngăn thi khí lúc tiếp xúc thi thể. Tôi sẽ điều chế một loại nhang, mọi người dùng nó để đốt rồi cắm trước cổng nhà, loại này mùi rất nặng, nếu có thi khí ở gần thì nó sẽ tỏa mùi rất thơm như hoa sữa, nên mọi người có thời gian chuẩn bị. Tên trộm vác xác chết nên chắc chắn cũng bị thi khí và uế khí ám vào người nên chỉ cần tới gần thì sẽ biết ngay.

Ông Chín nghe vậy thì gật gù, người dân nghe vậy cũng đồng ý với cách làm này. Sau đó người đàn ông phát hiện tên trộm mộ và ông Chín đi lên thị xã để báo với chính quyền. Còn Bác sẽ ở làng và cố làm nhang cản thi. Bác yêu cầu mọi người cầm nhang trong nhà tới để Bác tẩm thuốc điều chế vào. Bác dùng các loại thảo dược hạ viên, cùng xuyên, bách giác, và thêm vào các loại thuốc có tính dương khác, rồi theo tỉ lệ nhất định đem phối vào chung một cái nồi nhỏ rồi đổ nước trộn nhựa của cây hoa sữa vào, trong lúc nung chúng thì Bác đem các cây nhang của người dân đặt cách nồi thuốc một khoảng cách rồi chờ nó sôi, hơi thuốc ám vào trong nhang tạo thành nhang cản thi. Bác nhờ người ngồi canh nồi thuốc rồi mình thì lại đi làm việc khác, Bác đi tới ngôi chùa cổ bị đốt cháy. Bác đi lặng lẽ và không hề bị ai phát hiện, Bác tới đây là vì một chuyện quan trọng. Khi tới đây lần trước thì Bác đã cảm nhận được ở dưới ngôi chùa này có tồn tại một lượng âm khí nhưng vẫn bị phật khí ngăn lại, không cho tràn ra ngoài. Và Bác nghi ngờ dưới đó là ba viên đá có chữ:” CANG, PHỤC, và MA “. Khi tới đây thì nơi này hoàn toàn im lặng và không một chút âm thanh, như thể nơi này là một thế giới tách biệt hoàn toàn với thế giời bên ngoài kia. Những cành cây khô dần dần đổi sắc thành đỏ nâu ,bác dừng lại rồi vẫn đi tới và bước qua cổng chùa. Ngay lúc đó hai cánh cửa cũ kỹ của chùa đã mở toang ra, từ từ, kèm theo âm thanh cọt kẹt rợn người. Bác mỉm cười rồi lừng thững bước vào, đặt cái nón xuống thềm nhìn bức tượng phật rồi hành lễ, sau đó Bác nói:

- Mày giả vờ bấy lâu nay chưa đủ sao, còn muốn ngụy tạo mãi ở đây sao?

Đúng lúc đó, một bóng người vụt ra rồi đưa cánh tay kết thủ ấn vỗ về phía Bác. Bác nhìn lên rồi đưa tay chụp lấy, người đó liền rụt lại rồi đứng lắc cổ nhìn Bác với ánh mắt tán thưởng. Người này chính là người sư hóa điên mà Bác đã gặp bấy lâu nay, Bác nhìn người này rồi nói:

- Mày đã bước vào ma đạo thì không nên dùng phật pháp nữa, thứ nghịch đồ như mày đáng bị ném vào địa ngục cửu hà ( đây là tên của một trong 9 địa ngục thuộc tầng địa ngục thứ 2 ở cõi âm, chuyên dùng để trừng phạt các phản đồ, nghịch đồ )

Người này ở miệng ,lộ ra hàm răng trắng tinh, nhưng khuôn mặt thì lại đen xì, đôi mắt thâm quầng và hằn lên tia đỏ:

- Mày tới vừa đúng lúc, nhưng e là đã muộn mất rồi. Kế hoạch của tụi tao đã đi trước mày một bước, khi mày tới đây thì đã không kịp nữa rồi

Bác lắc đầu:

- Nói đi, dù sao hôm nay cũng sẽ phải có người nằm lại tại đây. Chuyện năm đó là sao?

Người này nghe Bác nói vậy thì dường như người này bị động vào vảy ngược ( nghịch lân ), hai tay ôm lấy đầu, rồi cúi gập người xuống, cả người dần tỏa ra tà khí và uế huyết khí, đôi mắt của hắn ta đen xì lại và gần như trợn ngược lên, khắp đầu trọc của hắn nổi lên từng làn gân như giun chạy lên. Bác nhìn hắn rồi lắc đầu:

- Đã hóa thành dạng này thì gần như đã không cứu chữa được rồi.

Người này gào lên, hai mắt long lên sòng sọc, miệng nhễu nhão nước dãi và ít hơi đen bốc ra, hai tay người này chụp lại rồi lao về Bác, gào lên dữ dội:

- Mày, mày, biết quá nhiều rồi, tao bóp chết mày.

Bác lắc đầu rồi đưa ngón tay trỏ lên rồi điểm nhẹ vào không khí, ở đầu ngón tay của Bác như chạm vào hồ nước, một làn dao động từ đó lan ra. Bác hô lên:

- Tịnh Hóa.

Tên kia bị ngã văng ra xa, cả người hắn như bị rã hết các cơ bắp, dần chậm lại và vang lên tiếng vỡ như thủy tinh. Bác nhìn hắn nói:

- Mày đã nhập ma, luyện pháp thuật đã tẩu hỏa nhập ma, không muốn mất hết tu vi nên cầu tới ma quỷ, luyện tà thuật để cứu vãn. Có đúng vậy không?

Người này gào lên:

- Câm miệng mày lại.

Đôi mắt người này hằn lên các tia máu đỏ rồi cả người hắn chợt bùng lên, hắn đưa ngón tay của mình vào miệng rồi cắn bật máu rồi đưa ngón tay vẽ lên mặt của mình các hình hoa văn quái dị, hắn thè lưỡi ra rồi cười điên dại:

- Hahahahahhahaha...

Bác lại thở dài nhìn hắn:

- Đây là đất linh thiêng lại có mày làm vấy bẩn, nhưng trước mặt Đức Phật, tao sẽ cho mày ân huệ cuối cùng.

Nhưng tên kia đã lao tới, các đầu ngón tay của hắn đầy huyết khí, hắn đâm vụt tới người của Bác, nhưng Bác đã nhẹ nhàng tránh khỏi, Bác đưa tay lên rồi đọc chú, bàn tay của Bác xòe rộng ra rồi ở giữa là bốn hàng vu chú đang hiện ra, Bác vỗ xuống, hắn ta nhìn thấy thì gào lên rồi sau lưng hắn tỏa ra một cột tà khí chặn lại. Bác thu lại vu thuật của mình rồi đưa tay lên trời kết ấn nhanh chóng rồi từ từ đập mạnh xuống, bàn tay duỗi thẳng, bổ dọc xuống. Hắn ta hét lên một tiếng, hai tay hắn bật ra máu tươi từ các đầu ngón tay rồi đưa vào nhau bắt pháp quyết:

- Chết đi, thằng chó.

Một đầu người màu máu thẫm và thối rữa hiện ra ở giữa ngực hắn ta rồi đổ ầm xuống, cả hai bên va chạm vào nhau rồi tách dần ra. Bác vẫn đứng yên tại chỗ nhìn hắn ta, còn tên kia đã văng ra xa, miệng hộc đầy máu tươi, hắn cười khằng khặc:

- Được lắm.

Nói rồi hắn đứng dậy rồi đưa tay kết chỉ pháp đưa lên trước mặt rồi đọc chú, từ người hắn vang lên tiếng rôm rốp rồi nứt vỡ mà người thường có thể nghe được. Cánh tay trái của hắn dần thối rữa, da thịt dần mục rữa rơi xuống đất, máu tươi cũng từ đó tuôn ra.

Bác nhìn hắn rồi lại lắc đầu:

- Cố vùng vẫy cũng vậy thôi.

Rồi cánh tay đó chỉ trơ lại còn xương và hắn ta nhìn Bác rồi mắt long lên sòng sọc, hắn ta đưa cánh tay phải nắm vào bả vai trái rồi mạnh dạn bẻ mạnh:” RỐM……RỐP ……RẮC “.Hắn tự tay bẻ cánh tay trái trơ ra còn xương của mình rồi nhìn Bác.

Bác cũng nhìn hắn rồi nói:

- Thứ mày luyện là của quỷ giới nhưng tiếc là chưa hoàn thiện.

Hắn ta bất chấp rồi vung tay phải lên, cánh tay trơ xương kia cũng dần bị một lớp huyết khí phủ lấy toàn bộ rồi lớn dần lên, hạ mạnh xuống người của Bác. Bác nhìn lên rồi đưa một ngón tay lên rồi nhắm mắt lại:

- Tịch – vang lên như tiếng của chuông đánh ngân lên.

Cánh tay trơ xương kia dần bị mục rữa rồi biến thành một đám bột trắng rồi theo gió bay vào không khí, hắn ta ngơ ngác nhìn theo rồi hoảng hốt đưa tay nắm lấy những thứ bột kia rồi đổ vào miệng nhưng không kịp nữa, hắn ngơ ngác nhìn cánh tay của mình biến mất, rồi quay sang Bác như hổ đói vồ tới:

- Tao liều với mày.

Bác lúc này mới đọc lên một lần nữa:

- Ngã – như vô vàn cơn sóng đánh thẳng vào bờ rồi vỡ tan.

Tên kia vừa lao tới thì khựng lại rồi ngã lăn ra đất rồi cả người run lẩy bẩy và gần như mất hết sức lực, tà khí và huyết khí của hắn ta cũng tán loạn ra rồi tiêu thất biến đi mất, dần dần, hắn nằm ở trên đất ngửa lên trời, nhưng nét mặt đã thanh thản đi nhiều và có một nụ cười hiện lên. Bác tới gần nhìn hắn rồi đứng đó chờ đợi. Bác nói:

- Giải thoát cho mày như vậy là quá nhẹ nhàng rồi.

Tên kia nhẹ nhàng, nét mặt đã không còn gì tiếc nuối nữa:

- Tao vẫn mong cái chết đến sớm, nhưng không được. Bấy nhiêu năm qua, tao sống không bằng chết, vừa bị hành hạ bởi thân xác bị tẩu hỏa nhập ma, vừa luyện u cốt làm cơ thể không khi nào là không đau đớn. Tao lại bị chính tội ác của mình trong quá khứ dằn vặt rồi tự bản thân chịu sự dằn vặt không khi nào ngớt, hahahaha, bây giờ sắp chết tao thoải mái lắm, thoải mái lắm đó.

Bác nhìn hắn rồi đưa bàn tay lên trán rồi chạm nhẹ vào đó và Bác từ từ rút đi trí nhớ của hắn, nếu bình thường thì linh hồn sẽ bị tổn thương của người bị trúng thuật khống hồn nếu làm vậy, nhưng giờ người này đã sắp chết, Bác cũng không cần nương tay nữa. Bác nhắm mắt lại rồi nhìn vào ký ức của tên này. Năm đó, khi trụ trì này về dựng chùa thì chỉ có đưa một đệ tử về cùng, sau đó hắn ta – vốn là một tà tu đang chạy trốn khỏi sự truy giết của kẻ thù nên đã chạy tới đây xin xuống tóc, nhằm trốn tránh. Vị trụ trì sinh lòng từ bi, hy vọng hắn vào cửa phật sẽ bỏ tối theo sáng. Nhưng trong làng này cũng có một tà tu khác, hai bên có duyên gặp mặt và cùng qua lại với nhau, cả hai đều rất cẩn thận nhưng không qua được mắt của vị trụ trì. Hắn bị phạt và sinh lòng thù hận với chính người đã cưu mang mình, hắn bèn bày kế để hãm hại nhưng vẫn chưa đủ sức vì dù hắn và tên kia có liên hợp với nhau cũng không đánh thắng được. Đúng lúc đó , ở vùng này xuất hiện một nữ quỷ, ả ta với tu vi cao, lại có mang theo chân tay đều là những con quỷ cực kỳ đáng sợ, rất nhanh chóng hai tên tà tu sắp xếp cuộc gặp mặt. Hai bên nhanh chóng thỏa thuận với nhau – nữ quỷ giúp giúp tên này trừ khử vị trụ trì, và ả ta sẽ được lập một cái miếu thờ ở đầu làng để hưởng hương khói, và sẽ giúp hai tên tăng tiến tu vi. Riêng ả ta thì có âm mưu muốn biến nơi này thành một âm khu, trở thành một nơi thuận lợi cho ma quỷ kéo tới, và ả cũng tiết lộ mình là con gái nuôi của một đại quỷ dưới quỷ giới. Nhưng chuyện gì sớm bị phát giác, vị trụ trì kia và đệ tử định đi mời cao nhân về để diệt trừ mối họa này thì bị chúng chặn lại, và chuyện gì tới cũng tới, cả ba liên hợp vây đánh vị trụ trị kia, ông ấy một mình không thể ngăn lại, vị đệ tử kia vì bảo vệ sư phụ mà trúng quỷ thuật mà chết gục ở trong đại điện. Còn vị trụ trì biết mình không qua khỏi đại nạn này nên đã dùng toàn bộ phật lực của mình viết lên bốn viên đá bốn chữ :” KIM CANG PHỤC MA “. Rồi phân tán chúng ở các vị trí huyết mạch ở ngôi làng này, và tạo nên một trận pháp kìm hãm lại sự hình thành của âm khu và giam giữ ả nữ quỷ ở trong ngôi làng này, không cho ả đi ra ngoài và chờ người có tài phép phát hiện chuyện này sớm rồi giải quyết. Những chuyện ở phía sau, thì Bác không còn xem nữa. Bác ngừng lại rồi nhìn sang tên kia thì thấy hắn đã tắt thở và ở miệng chảy ra một vũng máu tươi. Bác phất tay lên, một âm hỏa hiện lên rơi vào người hắn rồi nhanh chóng phân hủy thi thể của hắn, chỉ chưa đầy 1 phút cả thi thể của hắn đã biến mất không một chút dấu vết. Bác nhìn về phía đầu làng rồi thoắt cái đã biến mất, ở nhà của ông Chín thì ông ta và gã đàn ông chuẩn bị đi lên thị xã, cả hai vội vàng lên một chiếc xe 67 rồi phóng ga đi mất hút. Nhưng khi đi tới cổng của làng thì ở đó đã có sẵn một người đang chờ đợi – đó là Bác. Nhìn thấy Bác, ông Chín có vẻ hơi bất ngờ, ông ấy nói:

- Thầy Hai chẳng phải đang làm nhang gì đó sao, sao lại ở đây?

Bác đứng dậy rồi nói:

- À, chờ vài người thôi. Hai người cứ đi tự nhiên.

Ông Chín nhìn thấy vậy thì liền nói:

- Mày phát hiện ra từ khi nào?

Bác cười cười rồi nói:

- Hầy, đúng là không có gì là không thể, thật giả lẫn lộn.

Bác nói thêm :

- Cha của ông là ông Kiên tuy cũng là một người tu luyện pháp thuật, và cả tên đệ tử Thái kia cũng biết chút ít tiểu thuật. Nhưng đó lại là bình phong, bia đỡ đạn cho bản thân ông, tôi nói đúng chứ?

- Hahaha, thầy Hai quả thật không đơn giản, tao đã nghi ngờ mày, nhưng trách là trách tao quá tự tin.

Bác cũng lắc đầu nói:

- Người mà ở trong nhà của phú ông có đứa trẻ ăn trúng độc nấm mà chết cũng là ông. Khi vừa bước chân tới gần cửa của ngôi nhà đó thì ta đã cảm nhận được một người có pháp lực cực kỳ cao đang ở bên trong, và ông cũng chính là người đã bắt đi hồn phách của đứa bé trúng độc đó, ông làm vậy là để kiểm tra thằng Khoai xem nó có học hay biết gì về huyền pháp, nhưng ta lại xuất hiện lúc đó, nên ông có hơi bất ngờ. Ông cũng thử tôi và thằng Khoai ở lần đứa bé kia bị vong nhập, và cho cả vài thứ theo dõi….. đúng chứ?

Ông Chín đưa tay lên ngắt ngang rồi cười lắc đầu:

- Không cần lật tẩy nhau nữa, mọi chuyện giải quyết ở đây một lần và hết đi.

Nói rồi ông ta bước xuống xe rồi đưa tay kết thủ ấn đặt lên trán của người kia rồi vỗ mạnh vào, người này bị quỷ nhập xác thì sức lực vô cùng khủng khiếp, lao về phía Bác, hai tay dang rộng ra rồi định bóp chết Bác. Nhưng Bác cũng nhanh chóng thoát được và lui lại phía sau, ông Chín rút ra một thanh thước màu đỏ tươi, trên đó là các tà chú được ghi lên đó, các chú ngữ đó ngoằn nghèo và dường như có một ma lực nào đó. Bác nhìn cây thước thì biết đó là pháp khí của ông ta, với sức lực của ông Chín thì sẽ không bao giờ làm được cây thước này, mà phải cần có sự giúp đỡ của nữ quỷ kia. Ông ta cầm cây thước rồi miết lên đó, dùng hàng loạt các pháp lệnh để khởi lên. Bác đưa cánh tay mình rồi từ từ trong đó trào ra vô số các vu trùng dạng âm hồn, chúng ào ạt về hướng của người bị quỷ nhập xác kia, rồi chui biến vào trong. Người bị quỷ nhập xác run lên bần bật rồi từ từ ngã xuống đất và bất tỉnh, và một bóng xám vụt ra kêu la thảm thiết:

- A a a a a

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Cập nhật datang312
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.