Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6 : Hóa Phàm 7

Tiểu thuyết gốc · 2261 chữ

Mọi việc diễn ra quá đột ngột và dường như làm cả dân làng Cam sợ hãi, một ngày tang được làm gấp trong hôm đó. Dân làng ai cũng tới đông đủ vì tình làng nghĩa xóm, đưa người tối lửa tắt đèn về nơi an nghỉ. Bác và anh Khoai cũng đến dự, hai người đi lên thắp nén hương rồi ngồi ra bàn nói chuyện với mọi người. Những người trong làng này có thiện cảm với Bác, họ luân phiên hỏi Bác:

- Thầy Hai này, thầy còn trẻ sao không tính lập gia đình. Hay thầy để tôi làm mai mối cho?

Bác nhẹ nhàng nói :

- Chuyện này tôi cũng chưa có ý định, vì ở nhà vẫn còn có vợ con. Tôi lang bạt như này cũng không dám tơ tưởng đến chuyện có vợ bé , hay nhân tình. Vợ tôi biết thì tội cho cô ấy lắm. Nên mong chuyện này mọi người đừng nhắc tới nữa.

Một người đàn ông cao tuổi ngồi gần nói:

- Thầy Hai đúng là người khiến ai cũng khâm phục. Vừa tài giỏi, lại chung tình, hiếm lắm đó.

Bác chỉ cười rồi rót trà vào chén cho mọi người cùng bàn, đúng lúc này từ ở phía xa bước vào hai người là ông Kiên và tên thanh niên – hắn tên Thái. Thái nói lớn:

- Mọi người mau đứng ra một bên cho thầy tôi làm lễ.

Bác nhìn ông Kiên và Thái rồi đứng dậy lui ra, những người kia nói với Bác:

- Thầy Hai nếu chưa biết thì ông Kiên là thầy pháp giỏi nhất ở cái vùng này đó, cậu kia là Thái, đệ tử ruột của ổng. Nghe nói ông kiên định tác hợp đệ tử mình với cháu gái là cô Ly đó, nhưng cổ không chịu.

Bác gật đầu rồi nhìn ông Kiên và tên Thái làm lễ. Cả hai đều mặc áo dài màu nâu, cổ có đeo ba vòng chuỗi dài tới bụng, đầu quấn cái khăn màu đen có thêu hình rắn quấn quanh trên đó. Ông Kiên cầm lấy một cây bút rồi chấm mực, tên Thái vội dâng lên tờ giấy màu vàng rồi ông Kiên họa chú lên đó. Động tác thoăn thoắt và nhanh gọn, chứng tỏ rất thành thục trong chuyện này. Bác nhìn động tác và chuyển động của tay thì cười, viết xong, ông Kiên gói lá bùa lại rồi nhét vào trong quan tài. Bác đưa ngón tay búng vào trong quan tài, một con âm trùng, hình dạng như sâu nhưng lại có đầu lớn, trên người khắp gai nhọn và có răng lộ ra. Đây là chuyển linh – một khái niệm về thay đổi bản chất ở pháp thuật. Bác khi còn sống có thể dùng vu thuật, các độc trùng, vu cổ đều có thân xác, nhưng khi Bác còn lại linh hồn thì vu thuật vẫn dùng được, nhưng các thực thể lại không có thân xác. Âm trùng này len lỏi rồi đi vào trong quan tài mà không hề bị ai hay biết cả. Bác nắm lấy vai của anh Khoai rồi nói:

- Ta về nhà có việc, lát nữa ta sẽ đến sau.

- À, tôi biết rồi.

Bác đi về nhà rồi đi ra cái giếng ở sau nhà. Bác nhìn nó rồi từ từ lơ lửng đi xuống giếng. Gần tới giếng thì một trận pháp hiện ra ngăn Bác lại không cho tiến xuống sâu hơn nữa. Bác nhìn trận pháp này rồi đưa ngón tay út lên, từ ngón tay út của Bác tỏa ra từng làn pháp lực, rồi khắc lên trận pháp từng hình tự và sửa lại các chỗ trên điểm nhãn của nó. Chỉ chưa tới 10 giây, Bác ngừng lại rồi ung dung đi qua trận pháp này, nó như bị vô hiệu hóa nhưng không bị phá hủy. Bác đi xuống giếng rồi theo làn nước đầy âm khí dưới này rồi đi sâu xuống dưới. Giếng nước này sâu 3m và rất cổ, các thành giếng được dùng một loại gạch được tráng một lớp gì đó bên ngoài và chúng đã sứt mẻ đi nhiều nhưng vẫn còn bảo tồn được tốt. Bác đi xuống gần tới đáy thì nhìn thấy ở dưới giếng là một viên đá tầm quả trứng gà, nó đang tỏa ra âm khí và gần như đang bị ăn mòn. Một bên của nó vẫn còn chút Phật khí, còn phần lớn đã bị âm khí bào mòn và hủ thực đi. Bác cầm lấy viên đá rồi trâm ngâm:

- Có người cố ý làm ra chuyện này. Muốn phong tỏa cả khu vực này thành âm huyệt rồi dần biến nó thành âm mạch, lúc đó vùng này chỉ là một nơi dành cho đám tà tu và ma quỷ lui tới trú ngụ. Kế hoạch này xem ra đã làm từ rất lâu về trước và vẫn âm ỉ cháy.

Bác cầm viên đá lên rồi đưa một luồng phật lực vào trong viên đá để đảm bảo nó không bị hủ thực quá sớm, trong thời gian này Bác sẽ phá và giải quyết hết tội ác này. Bác cầm viên đá rồi đặt nó lại chỗ cũ, rồi nhìn về phía trước thì thấy có một lối nhỏ dẫn vào một lối khác có vẻ đây là mạch nước ngầm dưới cái làng cam này. Mạch nước chảy mạnh và tối đen hun hút, Bác vẫn có thể cảm nhận được ba nơi đang trấn giữ những chữ trong KIM CANG PHỤC MA. Và những nơi này vẫn được cất giấu trong khu vực làng Cam này. Bác nhìn một lượt rồi quyết định đi lên, vì Bác là linh hồn nên việc ở dưới nước này quá lâu cũng không ảnh hưởng. Nhưng Bác nhìn giếng nước này rồi thở dài, vì giếng nước này nhiễm âm khí và lan theo mạch nước ảnh hưởng tới cả ngôi làng này nên dân làng mới có thể trạng ốm yếu, dễ đau bệnh, nhưng âm khí vào người họ với lượng cực ít, không gây chết ngay, mà thấm dần dần, như tằm ăn dâu. Cha mẹ của anh Khoai vì dùng trực tiếp nước này mà đoản mệnh mà chết sớm, anh Khoai được người làng này nuôi dưỡng, tránh xa cái giếng này nên mới an toàn mà lớn. Lần đầu Bác gặp anh Khoai cũng cảm thấy lạ vì người anh ta có âm khí nhưng đã phai nhạt dần, Bác cũng lấy làm lạ, vì anh ta là người thường thì làm sao có thể tích tụ được âm khí nhiều vào người. Và sau khi trải qua những chuyện này thì Bác cũng hiểu. Bác đi lên nhà đội cái nón lá của mình lên đầu rồi đi tới nhà đang cử hành tang lễ. Tới chiều thì đưa đi chôn, đoàn người chậm rãi đi trong sự im lặng, tiếng khóc của người thân, tiếng gọi bà của cháu nhỏ, những người làng Cam im lặng nhìn lên những lá cờ bay vô định kia, tiếng giấy được rải đều như một cơn mưa, cả một kiếp người đầy đủ nhất là khi nằm “ ngủ “ không tỉnh giấc, không ai nói ai mà đều nghĩ về một cuộc đời con người đã chấm hết và cũng không bao xa nữa, khi họ cũng sẽ chạm tới ngưỡng cuối cùng, và đi về nơi vĩnh hằng và dường như có tiếng ai đó khóc sụt sùi, như tiếng khóc cho chính họ, biết một mai kia ta sẽ chết, sẽ vĩnh biệt với thế gian này, có sự tiếc nuối, hụt hẫng, người đang sống thì mấy ai là hiểu được chuyện này, chỉ khi nhìn thấy cái chết của kẻ khác, rồi chợt bừng tỉnh nhìn lại mình. Bác cũng đi trong đoàn người đưa tang này, Bác đã trải qua cái chết , nhưng vẫn có một cảm xúc khó tả, con người mình sinh ra chết đi là quy luật của trời đất, nhưng Bác lại đang đi ngược với nó, thì lại là chuyện khác, nếu niết bàn kinh có thể cải tử hoàn sinh thì sau này Bác có dùng lại nó không, có cưỡng lại được cám dỗ của việc trường sinh bất tử. Bi ai của kiếp người là mải luẩn quẩn trong việc chọn lựa. Khi đoàn người đưa tang đi tới nghĩa địa của làng, quan tài được hạ xuống, người nhà cầm lấy đất rồi rải xuống, những người làng ai cũng một nắm đất, nét mặt buồn bã rải nắm đất xuống, ai ấy đều im lặng, chào tạm biệt người trong quan tài lần cuối cùng, cuộc đời này cho chúng ta gặp nhau là duyên, tới khi chết được rải nắm đất lên cho nhau thì đó là cả một hành trình dài đằng đẵng. Tiếng khóc của ai đó lại càng vang lên, họ nghĩ rằng, rồi mai kia mình cũng nằm trong cái quan tài lạnh lẽo, được ai đó cũng rải đất lên, và cũng mấy ai xa lạ cũng là những người trong chiều hôm nay . Những người già nhìn nhau rồi im lặng nở nụ cười, vì họ biết mình cũng đã gần đất xa trời, một ông lão khẽ lấy bật lửa rồi tự châm cho mình điếu thuốc rồi hút, mặc cho người nhà khuyên can vì đang bị bệnh về phổi. Sau đó trời lại đổ mưa nhỏ, nên về sớm hơn dự định, Bác quay lại nhìn rồi đưa bàn tay ra nắm lấy một hình bóng đang đứng lẻ loi gần ngôi mộ - đó là hồn phách của người đã chết -. Bác đưa người này về rồi đưa xuống cõi âm, tránh cho bị hai tên ác đạo kia bắt giữ. Bác đi về nhà rồi rẽ một hướng khác, lúc này Bác mới thả lòng bàn tay ra, từ trong đó là hồn phách của bà lão hôm trước. Bà ta lúc này mới bừng tỉnh rồi nhìn Bác òa lên khóc ,rồi kể:

- Xin ngài minh oan cho tôi với các ngài dưới cõi âm. Tôi chết là do bị ông Kiên hãm hại, lão ta dùng âm độc bỏ chết tôi, rồi đưa quỷ đói vào người để trục xác, nhưng lại bị lộ quá sớm. Lão ta lại dùng thứ áo quan đó hãm hồn phách của tôi, lúc nào cũng bắt tôi ở gần thân xác, thần trí cũng bị lão che lại, trở nên u muội.

Bác đưa tay lên rồi nói:

- Được rồi, mọi chuyện ta đã hiểu. Bây giờ ta sẽ làm một dẫn hồn phù, đưa bà về dưới đó và viết sẵn trong đó oan tình của bà để cho các quan ngài dưới đó sẽ xem xét. Nhưng chỉ cần bà thật thà khai lại toàn bộ, thì chắc chắn không có chuyện gì đâu. Các ngài dưới đó cũng không làm khó dễ.

- Tạ ơn ngài, tôi đội ơn ngài.

Bác đưa tay lên, ngón tay tay út của bác tỏa ra từng đợt phật khí. Bác vẽ lên giữa không trung một lá dẫn hồn phù, tay bác thoăn thoắt đã hoàn thành.

Bác kết ấn chỉ vào đó rồi nói:

- Được rồi bà mau đi đi.

Bà ta nhìn Bác rồi cười cười nói:

- Vậy ngài có gì, cho tôi sợi tóc để tôi chút âm đức để xuống đó, có gì tôi đầu thai cũng tốt hơn.

Bác nhíu mày nhìn bà ta rồi nghiêm giọng nói:

- Bà đã chết, không còn là tuổi thọ thì nên bỏ cái phần cậy già mà đòi hỏi đi. Cuộc đời của bà làm được bao nhiêu điều thiện, điều ác thì sổ sách có tên bà đều ghi đủ. Bà chết là do người khác hãm hại, nhưng tuổi thọ lúc đó cũng không còn nhiều. Nếu gặp ai cũng chết như bà thì pháp sư nào đủ âm đức để thăng vị, bớt đòi hỏi đi.

Bà ta nghe Bác nói vậy thì xịu mặt xuống rồi lầm bầm trong miệng rồi bám vào lá phù rồi biến mất. Bác vốn là người nghiêm khắc từ chính bản thân mình tới người xung quanh. Bác không cho âm đức vì đó là việc không nên làm. Ai cũng cần công bằng, người làm nhiều việc thiện sẽ tích được nhiều công đức , người làm ác sẽ gặp báo ứng, chịu phạt dưới cõi âm. Không vì chút chuyện này mà tác động, thay đổi âm đức dẫn tới thiếu công bằng cho việc xét xử và cho đi đầu thai hưởng phước ở kiếp sau. Bác khẽ nhìn quanh một lượt rồi biến mất, lại nói tới hai tên ác đạo là ông Kiên và Thái, cả hai đi về nhà rồi bực bội, ông Kiên nhìn Thái rồi quát:

- Mày có làm sai điều gì không?

- Dạ con làm đúng như thầy dạy không sai một ly nào cả.

- Vậy hồn phách của bà ta đâu?. Mày nói không làm sai thì sao nó chạy thoát được, hừ, mày đừng có giấu hoặc lén bắt hồn về làm của riêng

Thái nghe vậy thì sợ hãi rồi nói :

- Oan cho con quá, con nào có gan đó đâu, đây, đồ hành pháp của con đều ở đây hết. Thầy cứ kiểm tra đi.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.