Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 32

Tiểu thuyết gốc · 1357 chữ

Mọi người nghe bác nói xong thì ai nấy đều không hiểu gì, từ trong túi bác lấy ra một tấm phù dán vào tim tâm của pho tượng rồi nói :

- Chuẩn bị coi đi.

Là phù mà bác dán là lá phù chứa nghiệp hỏa mà bác hay dùng, bác ngồi xuống rồi bắt đầu bắt pháp quyết chỉ vào lá phù rồi bắt đầu đọc chú, lá phù bốc cháy lên một ngọn lửa đen rồi men theo mi tâm đi vào trong pho tượng. Bác ngừng lại rồi nói :

- Hy vọng sẽ thành công

Chợt từ trong pho tượng có những tiếng nỏ lách tách rồi cả những mùi khét như thịt bị nướng , bác nói :

- Thứ mà Bảy Ếch nhìn thấy không phải là thịt mà là nấm hủ thực, chúng mọc từng cụm lớn, khi nhìn vào thì rất giống với máu thịt. Chúng chỉ mọc ở các nói u tối, trong nghề thuốc chúng thường được dùng để tái tạo da thịt bị mất, rất thần kỳ nhưng e không dùng được.

Tuệ Linh cũng lên tiếng :

- Đúng vậy , tiếc thật ,. Giá mà tôi phát hiện sớm thì cũng lấy vài cây rồi

Bảy Ếch tò mò nói :

- Hai người nói chuyện gì mà em chẳng hiểu gì cả.

Vừa nói xong thì trong mi tâm bay ra từng đàn bọ lớn như con thằn lằn, con nào con nấy thon dài đỏ như máu và nhìn rất giống như cục máu, bác nói :

- Chúng là thứ nhục trùng, là loài chuyên sống với nấm hủ thực, loài này khi bị nguy hiểm thì sẽ tìm đường mà thoát thân. Chúng đào rất tốt, nếu một đàn lớn thì có thể đào rỗng cả một quả núi trong 1 tuần. Nhưng khi đó chúng sẽ chết, để cho con đầu đàn sống sót mà tiếp tục sinh sôi. Ngọn lửa dưới nền bắt đầu cháy cao lê , dầu cũng dâng cao hơn nữa, đã dâng đến vùng khuỷu chân của tượng . Bác nhìn rồi quay sang nói với Tuệ Linh ,:

- Cô giúp tôi một việc đi

Tuệ Linh thắc mắc :

- Chuyện gì vậy?

Bác nói :

- Cô có thể dùng yêu khí nâng người tôi lên để tới các ngọn đèn đang cháy kia không ?Tôi muốn xem xem thực ra chúng là gì.

Tuệ Linh cũng hiểu được bác đang nghiêm túc liền thổi ra một luồng khí bao lấy người bác rồi nâng cả người bác di chuyển về phía chỗ ngọn đèn, cả người bác lơ lửng giữa không trung rồi bắt đầu tới gần chỗ cây đèn. Bác cầm lấy nó rồi giật mạnh nhưng không được, có lẽ nó với bức tường này là một khối, nhưng bác vẫn chưa bỏ cuộc, bác dùng lưỡi dao trong ngươi đặt vào dưới rồi cố sức bật lên nhưng chẳng ăn thua. Bác phân vân :

- Có lẽ mình suy đoán sai sao

Chợt nhớ ra gì đó , bác liền nói :

- Tuệ Linh cô cho tôi bay về phía ngọn đèn bên kia đi .

Tuệ Linh đưa tay lên rồi đẩy về phía bên kia , bác cũng dần dần di chuyển về phía nó nhưng chợt Tuệ Linh biến sắc và nói lớn :

- Không ổn rồi , hình như lửa phía dưới đang thiêu đốt hết pháp lực của tôi. Ông mau quay lại đây ngay

Bác nhận ra luồng sương bao quanh người cũng đang dần dần bị mờ đi, có vẻ sẽ không duy trì được lâu, bác cắn răng rồi nói Tuệ Linh cho mình quay lại chỗ cũ, Khi quay lại trên pho tượng thì bác nhìn chỗ cây đèn rồi lắc đầu ,:

- Không có duyên với nó rồi

Nhưng lúc này ở phía trên đàn trùng đang như một cái máy khoan đào sâu vào trên cùng ,đất đá bị chúng làm rơi xuống dưới. Bảy Ếch chợt nói :

- Mà mọi người có thấy lạ không , hình như lửa dưới này không nóng lắm

Bác nói :

- Lửa này không đốt nhục thể mà đốt chính linh hồn, còn cách tạo ra lửa này thì chắc là liền quan tới bức phù điêu trên tường và bốn cây đèn kia .

Đàn trùng đã bay vào cái hang nhỏ chúng mới đào được kia , bác nhìn thấy rồi nói , :

- Mau đi theo chúng đi, không nên ở đây lâu

Từ đầu bức tượng tới chỗ cửa hang thì cách tầm sáu mét là í , bên dưới là biển lửa, không may rơi xuống thì chỉ có chết. Bảy Ếch nhìn Tuệ Linh nói :

- Cô mau cho chúng tôi qua bên đó đi

Nhưng Tuệ Linh nói :

- Không được , lửa phía dưới quá lớn , lỡ may chúng đốt hết pháp lực của tôi thì anh có mà toi đời, tôi chỉ có thể đưa một người qua đó nữa thôi. Chợt Ông Tường nói :

- Linh, cháu đưa bác qua bên kia đi . Để bác làm cái dây treo cho mấy đứa qua

Bác lấy câu liêm của mình đưa cho ông Tường, ông ấy lấy thêm một cái thanh cọc để dựng trại trong balo và một đoạn dây thừng dài Ông ấy cố định câu liêm của bác vào trong tượng , đầu kia nối với dây thừng rồi nhờ Tuệ Linh đưa sang cửa hang , sau đó ông ấy dùng cọc đóng lại thành hình tam giác cắm xuống đất rồi buộc dây vào đó, với thao tác nhanh nhẹn và thuần thục của mình, ông Tường đã làm xong một cái dây cáp treo. Tới đây thì từng người một bắt đầu đu lên đó mà đi qua cửa hang. Bảy Ếch đu trên dây thừng rồi từ từ chuyển qua đó, anh ta nhìn xuống thì chỉ thấy một biển lửa đang từ từ dâng lên , nuốt một ngụm nước bọt rồi nhìn thẳng về phía trước để đu qua. Bác đi theo sau chợt thấy Tuệ Linh đang lơ lửng rồi bay qua kia , Bảy Ếch cũng nhìn thấy thì hơi ghen tỵ :

- Giá mà mình biết bay thì tốt.

- Mày cứ nhảy xuống cái biển lửa kia là bay được ngay

- Hì hì, em chỉ nói vui thôi

Qua tới bên kia thì cả hai ngồi xuống thở vì mệt, hai bàn tay ửng đỏ lên và rịt máu. Tuệ Linh dùng yêu lực lấy lại câu liêm cho bác. Ông Tường nhìn vào cái hang nhỏ chi đủ vừa nằm bò tới thì nói :

- Đeo mặt nạ phòng độc vào đi mấy đứa , trong này sợ có khí độc

Cả nhóm bắt đầu men theo cái hang mà bò, vì sợ có thứ gì đó nguy hiểm nên bác bò trước, phía sau là ông Tường ,Bảy Ếch và Tuệ Linh. Cái hang nhỏ này sặc mùi nồng của lũ trùng mặc dù đã đeo mặt nạ phòng độc nhưng vẫn khó chịu vô cùng, thỉnh thoảng lại có xác của đám trùng kia nằm rải rác trên hang vì kiệt sức. Di chuyển trong cái hang này được 30p thì phía trước có ánh sáng, ai nấy đều vui hẳn ra, bác đi ra ngoài đầu tiên thì thấy một cảnh tượng, trước mặt là một thôn xóm nằm trong một lòng chảo núi rừng, ba người kia bò ra thì cũng thấy thì ngạc nhiên, Bảy Ếch nói :

- Sao chỗ này lại có người ở vậy , không phải là gặp quỷ chứ

Bác cũng bắt đầu nói :

- Đi xem thử thế nào

Về phía người con Huy , anh ta vừa cập bến vừa mới bước xuống thì một vật cứng đập vào người, anh ta lăn ra bất tỉnh, lúc ấy một đám người xuất hiện là đám người thái hôm trước, đi theo người đàn ông trọc đầu là tám người đàn ông to lớn, hung dữ, một người nói :

- Sư phụ , đúng là hắn.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.