Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 27

Tiểu thuyết gốc · 1605 chữ

Tuệ Linh ngồi trước mũi thuyền rồi nói :

- Tôi có từng nghe qua cách này, đây là cách chỉ dùng để vào các nơi bị phong cấm, những nơi đó thường có các trận pháp che lại. Người bình thường dù có đi qua cũng không thấy gì, chỉ có dùng cách này mới đi vào được bên trong.

Bảy Ếch cười :

- Vụ này hay thật , ông thấy khóa rồi đây này.

Nhưng lúc đó thuyền bỗng chao đảo, rồi tiếng động trầm vang lên như có gì mới húc vào thuyền. Bảy Ếch chạy tới mạn thuyền, rọi đèn pin nhưng chả thấy thứ gì. Ông Tường nói :

- Tất cả mau mặc áo phao vào, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra.

Khi vừa mới mặc áo phao xong thì lại một cú húc nữa ập đến, làm thuyền bị nghiêng sang một bên ,nhưng do sương mù quá nhiều không thể nhận ra đây là thứ gì tác quái . Bỗng một cái bóng đen lớn, to như cây cột đình trồi lên rồi táp lấy bác, nhưng nó chỉ vừa cách bác chỉ còn một mét thì một loạt tiếng súng nổ ập đến. dã vào con thủy quái . Nó lại lặn xuống dưới nước. Tuệ Linh liên tiếng :

- Là yêu tinh , chuyện này để tôi

Bác nói :

- Không cần đâu , để xem nó muốn gì

Chợt anh con trai nói :

- Không hay rồi ,mạn thuyền đã bị húc thủng. Thuyền đang bị chìm, nước đang chàn vào trong khoang thuyền.

Bảy Ếch chạy xuống thì thấy một lỗ thủng khá lớn, nước đang tuôn vào ào ào như thác đổ, một thân hình lướt qua khiến anh ta nhìn thấy nó. Bảy Ếch cầm súng bắn xuống nhưng không trúng. Bảy Ếch cầm lấy một tấm ván định bịt lại nhưng nước vào quá nhanh, không thể bịt lại được. Lúc này, người con đang cầm lái con thuyền, mở máy hết công suất, nhằm cho thuyền chạy đến nơi nhanh nhất có thể. Bác hỏi Tuệ Linh :

- Cô có biết đó là con gì không ?

Tuệ Linh lắc đầu :

- Tôi cũng chưa thấy rõ lắm , sương mù nơi đây hạn chế yêu nhãn nên ko thể đoán được chính xác .

Đúng lúc đó , nó lại trồi lên rồi bắt đầu lao về phía bác , khi nó vừa trồi lên thì bác đã chuẩn bị sẵn một lá bùa, bác vo tròn rồi ném vào cái miệng của nó . Cùng lúc đó, ông Tường lấy cây pháo sáng đốt rồi ném về phía nó, lúc này nó hiện ra là một con rắn biển to lớn, như rắn Cạp Nia, nhưng đầu tròn hơn và có một cái sừng nhỏ từ giữa hai mắt nhô lên. Bác nhìn thấy thì nói :

- Là rắn biển thành tinh

Trong lúc, nó bị trúng một lá bùa rơi vào miệng thì bác nhanh chóng cầm lấy cái rìu trên thuyền, hướng thẳng vào đầu nó mà bổ xuống, nhưng nó nhanh chóng mở miệng ra, từ trong đó lại có một cánh tay chui ra tóm lấy cái rìu rồi dựt về phía nó. Bác bị kéo theo nhưng Tuệ Linh đã nắm bác lại, bàn tay đó buông cái rìu ra rồi tạo thành một cái trảo lớn ,bao phủ đầy hoàng khí màu vàng vỗ về phía bác. Bác cũng nhanh chóng kết ấn đối chọi lấy, vụ va chạm khiến cả hai tách ra khỏi nhau. Bác nhìn về phía đó rồi bắt đầu cười trừ :

- Ẩn núp cũng hay lắm , chui ra đi

Từ trong miệng của con rắn một người thanh niên trẻ tuổi , người cởi trần ,lộ ra vảy như rắn , đầu có sừng và miệng có râu . Người thanh niên nói :

- Ta là Hoàng , con của Bát Hải Long Vương ở Thanh Hóa, ta theo lệnh cha đến bắt ngươi về chịu tội.

Bác cười khẩy :

- Thần linh các ngươi lo mà hưởng nhang khói , cung phụng của trần thế đi . Đừng có rảnh tay mà xen vào chuyện của tao.

- Thằng này láo.

Nói rồi , người thanh niên vụt về phía bác, tay cầm một ngọn thương cặp chùy đập về phía bác. Tuệ Linh liền ném món cụ khí mà Ngãi bà tặng về phía hắn ta, bác cũng nhanh chóng lấy ra cây sáo xương rồi miết mạnh lên nó, hướng thẳng về phía Hoàng đập bổ xuống. Bị dồn cùng lúc hai phía , Hoàng đành dật lui lại về phía sau :

- Ta coi thuyền chúng mày chịu được đến đâu

Đúng vậy, nước đã tràn vào trong khoang máy, những tiếng nổ ì ạch vang ra. Ông Tường liền nói với người thanh niên :

- Còn bao lâu nữa thì đến được nơi cậu nói

Người thanh niên nói :

- Chỉ cần 10p nữa thôi , cháu đã cho thuyền chạy hết công suất rồi .

Ông Tường chạy ra lấy khẩu súng của mình ,rồi nhắm thẳng xuống biển, hễ thấy bóng nó là lại có vài tiếng súng nổ vang lên. Bác nhìn thấy cũng hỗ trợ ông Tường, bác lấy một lọ nhỏ rồi đưa cho ông ấy :

- Bác bôi đầu đạn với thứ này , yêu tinh bị bắn trúng thì coi như cũng bị thương nặng

Ông Tường cầm lấy rồi nói :

- Chuyện này để bác.

Cùng lúc đó Bảy Ếch nói :

- Không xong rồi , sợ thuyền của chúng ta không còn trụ được lâu nữa đâu.

Quả thật, thuyền đang chìm dần dần xuống .Bác nhin thấy thì nói với Tuệ Linh , :

- Lần này , đành nhờ cô vậy

Tuệ Linh hiểu ý bác ,liền lấy một đoạn dây thừng rồi nhảy xuống nước . Chỉ một vài nháy mắt , một con rắn lớn nổi lên , thân nó buột một đoạn dây nối với tàu . Người thanh niên thấy thì hơi sợ nhưng ông Tường liền trấn an :

- Không sao đâu , cháu đừng có sợ.

Nhưng lúc đó , con rắn biển kia lại ngoi lên nhắm thẳng về yêu thân của Tuệ Linh mà lao đến. Bác chờ sẵn, liền lấy từ trong túi ra một nắm chất lỏng đặc , ném về phía nó . Con rắn bị bất ngờ trúng vu độc , chỗ đó bị ăn mòn vô tận xương. Hoàng cũng ngoi lên khỏi mặt nước :

- Á ,À , Thì ra tụi mày qua lại với yêu tinh. Vậy thì bị tao bắt cũng không oan lắm đâu nhỉ.

Bác cười :

- Có giỏi thì đấu với tao đây này.

Ông Tường chạy lại đưa khâu súng lên hướng thẳng về phía con rắn biển rồi nã đạn , hỗ trợ cho Tuệ Linh. Nó bị bắn đau, bò về phía thuyền định nuốt lấy ông Tường, nhưng một người thân qua trận mạc, sống chết đã coi như chuyên thường ngày và dày dặn kinh nghiệm như ông Tường thì nó vẫn còn non lắm. Ông Tường lao qua một bên rồi lấy một cái neo trên tàu ném về phía nó . Cái neo đâm trúng cố định con rắn biển nửa thân trên tàu , nó bắt đầu dãy dụa, hất đổ đồ trên tàu ,Ông Tường cầm lấy con dao quắm quen thuộc của mình, bổ xuống đầu nó . Nhưng con này đã thành tinh da quá dày nên bị bật ra. Ông Tường không dùng súng sợ đạn lạc trúng mọi người. Ông ấy nhớ ra cái lọ bác đưa rồi bôi nó trên lưỡi dao , ông ấy bắt đầu dò dò con rắn, nó nhìn ông Tường rồi thu người lại, ông Tường cầm sẵn một quả lựu đạn khói trong tay. Khi nó vừa lao đến, ông Tường liền né, nhanh như chớp mắt, ông luồn thẳng xuống dưới, đưa con dao đâm thẳng lên cổ con rắn, rồi khoét một cái lỗ thật to, ông giật chốt rồi ghim nhanh quả lựu đạn khói vào đó. Con rắn bị đau, hất ông ra khỏi đó. Một tiếng nổ vang lên , con rắn thở ra miệng mũi đầy khói cay. Ông Tường nhân cơ hội định kết liễu nó thì một bàn tay đầy vảy và vuốt hướng thẳng đến ông, nhưng bác lấy ra câu liềm, tung dây xích , lưỡi móc câu đụng mạnh vào bàn tay đó. Hoàng nhìn bác rồi thu tay lại, hắn ta nhìn bác và ông Tường :

- Chúng mày dám đánh bị thương vật nuôi của ta . Thù này tao nhớ rồi

Bác cười :

- Đánh nhau mà lải nhải gì nhiều vậy thằng ranh con kia.

Bác lại vung câu liêm lên rồi ném thẳng về phía hắn ta, Hoàng bị bất ngờ , bị câu liêm móc một miếng vẩy to như bàn tay ở bụng. Máu vàng kim đổ ra, bác liền cười trừ rồi xông đến. Dùng lá phù chứa nghiệp hỏa tung lên rồi đẩy về phía hắn ta, nghiệp hỏa đen nhàn nhạt thoát ra, dính vào chỗ bị thương. Hoàng bị bác áp đảo dồn dập , hắn ta nổi giận :

- Giao Long Hiện Thân.

Hắn chui xuống biển, ngay sau đó là tiếng gầm lớn. Từ dưới nước trồi lên một con giao long to lớn, toàn thân màu vàng, nó hằn học nhìn bác. Bác cũng cười :

- Đã vậy thì tao cũng chơi tới bến với mày.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.