Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 15

Tiểu thuyết gốc · 1545 chữ

Bác ngồi xuống trước tên thanh niên này rồi nhìn hắn:

- Được rồi, mày đổ xúc xắc đi.

Tên thanh niên cầm hai viên xúc sắc rồi dùng một cái chén nhỏ bằng gốm, phủ men đen mun, trên có khắc hoa văn nhìn rất đẹp mắt. Khi nhìn thấy cái chén đó, mắt bác nheo lại rồi khẽ mỉm cười. Tên thanh niên nói:

- Đặt đi, đặt đi, tài hay sỉu. Nhanh lên nào

Bác khẽ lấy một cái vòng vàng từ đống của cải kia rồi đặt xuống ô tài,, người thanh niên nói:

- Cất tay, cất tay, xem tôi giở đây này

Hắn ta nhấc cái chén lên rồi nói:

- Là sỉu, thua rồi

Cứ như vậy, bác bị hắn chơi coh thua sạch những thứ làm vốn kia, Khi không còn thứ gì thì bác mới nói

- Hay cho tôi vay đi,

- Vậy anh có gì thế chấp không?

- Hay tôi dùng pháp lực để thế chấp, pháp lực của tôi cũng kha khá lắm đấy

Người thanh niên gật gù cái đầu rồi nói:

- Ừ, vậy còn may ra, nhanh đi

Bác lấy ra một tấm phù nhỏ rồi đưa lên tay sau đó thì dùng tay kết ấn pháp đặt lên đó, từ từ những vân phú hiện ra,hoàn thành tấm phù. Bác cầm lấy nó rồi đưa cho hắn:

- Đây là 1 phần pháp lực của tôi, mau cho tôi vay đi

Người thanh niên nở nụ cười đầy bí hiểm rồi bắt đầu trò chơi. Nhưng bác vẫn thua,, khi tấm phù chứa pháp lực thứ 8 bị thua mất thì bác ngã gục xuống, thì thào nói:

- Cho tôi vay nữa đi,lần tới sẽ thắng đó

Lúc này người thanh niên mới đứng dậy nói:

- Hừ, phàm nhân thì vẫn là phàm nhân. Tham là điểm yếu dễ khai thác nhất, ta ở đây cũng từng gặp nhiều kẻ như ngươi. Cũng là pháp sư nhưng vẫn bị lòng tham che mất. Ngươi biết tại sao không? Chỉ khi nào ngươi còn phàm thể thì lúc đó ngươi vẫn còn dục vọng,vẫn còn bị thao túng bởi linh hồn tầm thường, ít căn tu hành, khiến cho sân si tích lũy qua kiếp này kiếp khác, không giải được.

Sắc mặt bác hơi tái nhìn hắn:

- Mày,...có phải mày đã gian lận đúng không?

Người thanh niên nói:

- Cờ bạc mà không gian lận thì sao gọi là cờ bạc. Khi ta còn sống là chủ của nhiều chỗ đánh bạc, khét tiếng ở Thăng Long. Nhưng trớ trêu khi chết lại bị người ta bắt hồn, phong ấn tại đây để canh cái của nợ kia. Nhưng dần dần ta cũng hiểu được vài thứ bổ ích từ những cuộc đánh bạc với kẻ vào đây. Ta nhờ vào bọn người vào đây mà cũng tu luyện, hút dương khí, hồn phách, đặc biệt là những tên pháp sư như ngươi. Ta rất ghiền, hahah

Người thanh niên bay lơ lửng kế bên bác rồi nói:

- Để ta xem mùi vị của hồn phách ngươi thế nào

Rồi hắn bắt đầu đưa miệng ra, một cái lưỡi dài bằng ba gang tay người lè ra, từ từ chẻ ra làm ba nhánh chạm đến hai vai và đỉnh đầu của bác. Khuôn mặt người thanh niên hứng phấn cực độ, hai mắt mở to, quỷ khí từ người hắn tuôn ra nuốt vào liên tục, nhưng khi cái lưỡi của hắn chạm vào vào nơi cất giấu lửa tam muội thì hắn co mặt lại rồi trừng mắt:

- Quái lạ, sao lại không thấy lửa tam muội của hắn đâu nhỉ ,hay hắn dùng bí thuật che giấu nó rồi

Nhưng đáp lại hắn là một cái ấn đồng đỏ rực đập thẳng vào miệng, cái lưỡi chẻ ba của hắn bị chữ Vạn đỏ nung nóng làm phỏng và đang từ từ rơi xuống người thanh niên gào lên dữ dội:

- A, lưỡi của ta, tên khốn kia, mày mày ...

Bác đứng lên nhìn hắn, nhún vai rồi nói:

- Cách mày giữ ải cũng khá là hay đó, nhưng tiếc là không có hiệu quả với tao

Nói rồi bác cầm cây sáo xương, nện thẳng vào người hắn ta, khiến hắn ta văng người đập mạnh vào tường, bác đi tới cầm lấy cái chén rồi nói:

- Quả thật đây là một báu vật, nếu tao nói không lầm đây là chén kéo phúc, chuyên dùng để gia trì, và kéo phúc khí đến, những có lẽ bây giờ đã không còn ai biết cách luyện chế nó nữa rồi.

Tên thanh niên nằm dưới đất rên rỉ:

- Chẳng phải ngươi đã bị ta lừa hết pháp lực rồi sao,

Bác giật lại tấm phù nhỏ rồi há miệng, hút chúng, từ những tấm phù đó tỏa ra một ít sương trắng đục rồi chui vào miệng bác. Bác nắm tên thanh niên lên rồi nhìn:

- Một con quỷ như ngươi tồn tại đã hơn trăm năm, nhưng pháp lực lại quá yếu kém. Thật là chuyện buồn cười,

Người thanh niên hơi sợ hãi nói:

- À, vậy thì tôi cho ngài qua ải đó. Mau thả tôi qua đi,

Bác nhìn hắn rồi suy nghĩ, sau đó thì dùng một bùa thu hồn rồi thu hắn vào, mặc cho hắn kêu gào thảm thiết, bác phì cười:

- Đem tên này về, dạy dỗ mấy tên nghiện cờ bạc ở quê cũng tốt. Cho chúng bỏ cái thói cờ bạc đi

Nói rồi bác lại tiếp tục đi qua lỗ hổng qua ải tiếp theo, qua tới ải thứ tư thì bác chỉ nhìn thấy một con rối bằng gỗ, to như con búp bê, khắp người nó là màu xanh nhàn nhạt, nằm ở dưới đất, bác nhìn nó rồi lui lại giữ khoảng cách, chợt một giọng nói vang lên kề bên tai bác:

- Lâu lắm rồi mới có người tới được đây, xưng tên với họ đi để ta biết mà lập bài vị

Bác nhìn xung quanh thì nhận ra khắp nơi đều là những bài vị bằng gỗ đã mục nát, còn những mảnh vải mục đã sờn theo năm tháng, chạm vào thể làm nó bốc hơi. Bác nhìn rối rồi nói:

- Tao cũng không ngờ gặp được một con Lỗ ban mộc khí, tao tưởng đã tuyệt tích rồi chứ

Chợt con rối đó lách cách,chuyển động, nó bắt đầu đứng dậy, mặc cho bụi bặm bám đầy trên người, nó nhìn bác rồi gỡ cái mạng nhện trên người ra:

- Xem ra môn phái Lỗ ban còn người biết đến, tổ sư có linh thiêng chắc là sẽ vui lắm đây.

Bác lui lại, cẩn thẩn lấy ra cây sáo xương, cầm chắc trên tay, con rối đó nhìn rồi cái miệng nó lách cách mở miệng:

- Pháp khí rất mạnh,

Bác nhìn nó rồi nói:

- Lỗ ban mộc khí,mộc hợp kim vượt qua tính ngũ hành, thêm vào bùa chú ngụ hồn, lấy bách đan( yêu đan, pháp đan, xá lị, đạo đan,,......tùy vào khả năng mà tìm được ) làm tim sống, là một điều mà ai cũng mơ ước có được phương pháp luyện chế.Đời này gặp mày coi như cũng đã đủ trí tò mò của tao rồi. Nhưng có vẻ hình như mày khác với trong thư tịch mà tao từng xem,....

Con rối rít ra những tiếng lách cách, ù ù, dữ dội, nó lao về bác. Từ người nó tỏa ra nhiều luồng sương hỗn tạp, những nanh vuốt đủ hình dị loại, hướng về bác. Bác nhìn thấy thì giật mình rồi xoay người lại, dùng tay tạo thành trảo vụt mạnh về phía trước rồi bắt đầu niệm vu chú. Hai bên va chạm vào nhau rồi tách ra, bác lao đến dùng một lá bùa dán nhanh lên người nó rồi lui ra, tay kết ấn pháp chỉ thẳng vào lá bùa, một ngọn lửa bùng lên, lan khắp người con rối nhưng chợt ở trên người xuất hiện những vệt sáng chằn chịt, giúp nó dập tắt ngọn lửa trên người,, bác nhìn thấy rồi nghĩ thầm:

- Văn tự chú thuật của Lỗ ban thật không thể coi thường được

Bác nhìn nó rồi nói:

- Đã vậy thì so kè thuật của cả hai đi

Bác lui lại phía sau,còn con rối thì cũng lơ lửng bay về chỗ nó. Bác dùng lấy trong túi ra một cá hũ nhỏ đầu bịt vải đỏ rồi mở ra, trong đó là một loại hỗn hợp đặc sệt, màu đen xanh có mùi thơm nhè nhẹ, bác lấy trong đó một ít rồi ném nó về phía con rối, sau đó thì từ trong túi lấy ra bốn tấm bùa nhỏ màu đen dán lên trên vách rồi bắt đầu ngồi xuống đọc chú:

- XI-RA-HA-MA-CÔ-RA-ĐÁT-GỊ-.......

Nhúm chất đặc sệt đó bắt dính nhanh vào người con rối và bắt đầu có dấu hiệu đang ăn mòn, từng đợt khí màu đen bốc lên, khi đó bác kết thúc câu chú rồi bắt đầu làm phép, một tay chỉ vào người nó, tay kia chỉ xuống đất, rồi chợt hai tay vỗ mạnh,trong trạng thái ngược vào nhau.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.