Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 9

Tiểu thuyết gốc · 1855 chữ

Ngày hôm sau, bác nói với Bảy Ếch và Tuệ Linh:

- Hai người phải đề phòng vì chắc chắn chúng ta đã bị họ cho người theo dỗ và giám sát rồi. Nên làm gì cũng cẩn thận. Bảy Ếch vỗ ngực nói:

- Anh cứ yên tâm, em không hé mồm cho chúng nói biết một lời đâu.

- Vậy là anh yên tâm rồi.

Nói xong bác quay lại lều của mình. Còn bên ngoài thì các công nhân đang xử lý và gia cố mũi khoan cho đường hầm mới. Bác ngồi trong lều, rồi lấy thêm một vài thứ, sau đó đi ra ngoài. Lúc đi ngang qua trạm cứu thương thì nghe thuật tiếng trẻ con đang đùa giỡn, nhìn vào thì mới biết là đứa bé được cứu và cho ở lại đến khi tìm được thân nhân đến đón. Bác nhìn đứa bé gái rồi âm thầm nghĩ:

- Trẻ con thật tốt,...

Rồi lắc đầu đi nhanh về phía cổng trại, nhưng khi đi qua cổng trại thì lại có người chặn lại:

- Anh đi đâu, cần có giấy phép mới được đi ra ngoài. Bác nheo đôi mắt lại nhìn bọn họ, đôi mắt bác như vòng xoáy sâu vào họ, bác nghiêm nghị nói:

- Tôi đi ra ngoài có chút việc, các anh không phải bận tâm Những người này cứng đờ người, như khúc gỗ gật đầu rồi vô thức nói: - được ạ, anh cứ đi đi. Chúng tôi không thấy gì hết Bác im lặng đi ra khỏi cổng trại rồi đi vào sâu vào trong núi. Đến khi bác đi khuất bóng thì bọn họ mới giật mình tỉnh, ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Trên tay bác là cái la bàn đang xoay tít, bác nhìn xung quanh rồi ngồi xuống. Cứ thế chờ đến khi trời chập tối thì bác mở mắt ra, rồi đứng lên. Bác lấy trong túi ít đồ rồi bày ra, hai cây đèn cầy được thắp lên.. Bác dùng tay đào một ít đất cho vào một cái thân chai cưa làm đôi, rồi thắp 2 nén hương cắm vào. Bác lấy ít bánh khô, và một chai nước đặt trước.

Cuối cùng, bác nhìn xung quanh rồi đốt một lá bùa dụ hồn tới. Từ trong túi bác lấy chai đựng nước thảo dược được luyện trước, bác đổ nó thành hình tròn rồi rắc lên đó tro ngãi từ lá đốt cháy thành. Cuối cùng bác ngồi trong cái vòng đó, miệng lẩm nhẩm đọc chú:

- Phụy-nha- đờ - ca- hat- rị - rê........

Một lát sau, có vài cái bóng tụ tập đứng từ bên ngoài nhìn vào. Họ thì thầm nói gì đó, rồi có ba người mạnh dạn đi vào vòng tròn đó. Chợt vòng tròn bùng lên chút lửa xanh lam yếu ớt, còn bác thì vẫn im lặng không nói gì. Ba người này vẫn thản nhiên bước qua, người họ tản ra một đám sương xám ngắt, mù mịt lại. Bác dần dần mở mắt ra rồi nhìn họ:

- Pháp lực rất khá, đúng là vong hồn ta cần. Ba người kia lên tiếng:

- Tại sao ông lại bày biện gọi chúng tôi đến. Chúng tôi còn có việc phải làm nữa.

Bác nở nụ cười:

- Ta chỉ có việc nhờ giám vong các ngươi thôi. Ai cũng biết giám vong các ngươi bận phải đi tuần tra các nẻo, tìm ra các ma quỷ xấu mà báo lại bề trên xử lý. Còn phải dẫn dắt những vong hồn mới chết về lại cõi âm. Ta thì chỉ có việc cần các ngươi, không khó. Nếu xong việc thì ta sẽ trả công cho các ngươi Người nọ lên tiếng:

- Muốn mua chuộc chúng ta à. Nếu không còn việc gì thì đi thôi.

Bác mở miệng nói:

- Xong việc ta cắt âm đức qua cho các ngươi. Coi như trả công. Một người nọ nhìn bác:

- Ngươi mà cũng có âm đức sao.

Bác dở bàn tay ra, thì thấy bên trong đó là một vòng hoa văn xoáy cuộn lại nhau, thành nhiều vòng như vậy. Rồi bà người kia nhìn nhau:

- Âm đức của hắn cũng không nhỏ đâu. Thử hỏi xem hắn cần gì đã? Nếu được thì chúng ta kiếm chút cũng được.

- Này pháp sư, ngươi cần chúng ta làm gì. Nhưng phải trong khả năng của chúng ta thôi, quá khả năng thì chúng ta không thể làm giúp ngươi được. Bác mở miệng cười:

- Đóng giả. Sau đó bác trở lại khu trại, vẫn dùng thôi miên để đi vào trại. Khi đêm xuống, bác nói với Bảy Ếch:

- Tối nay, khi chờ bọn họ ngủ say thì qua lều anh. Chúng ta xuất phát đi một lần nữa vào lòng đất

- Có cần gọi Tuệ Linh và bác Tường không anh?

- Không cần, hai người họ nếu không xuất hiện trong thời gian dài sẽ làm bọn người chỉ huy nghi ngờ, không tốt

- Cũng đúng, Tuệ Linh đangg giúp dò tìm đường vào mới, còn bác Tường thì không thể đi vắng được.

Khi màn đêm buông xuống, hai bóng người thận trọng đi ra khỏi khu trại, đồng thời có hai bóng trắn khác cũng tiến vào khu trại, đi vào lều của bác và Bảy Ếch. Trên đường đi, bác nói:

- Chúng ta chỉ có mười ngày để tìm kiếm manh mối dưới lòng đất, nên không được lãng phí thời gian

- Hì hì,anh yên tâm. thằng này xưa này làm việc nhanh nhẹn lắm,

Bác dẫn Bảy Ếch đi sâu vào núi, trên tay là cái la bàn, trong đó là một ít tro bụi bác cố ý lấy từ di tích lần trước. Bảy Ếch nói:

- Thế vẫn phải đi vào cái ổ của con rết kia hả anh?

- Chính xác vẫn phải đi vào đó lần nữa

- Chỗ có cái gì đâu mà anh đòi vào làm gì. Mà có mười ngày đào khi nào mới tới được chỗ đó

Bác im lặng cười rồi bắt đầu nhìn vào cái la bàn rồi đi theo mũi kim của nó. Khi đến một nơi khá heo hút, toàn là đá thì bác dừng lại, nhìn xung quanh:

- Đúng là ở nơi này rồi. Ếch mày đi tìm xem có đường hầm nào không?

- Chỗ này lởm chởm toàn đá là đá, để em tìm thử xem có cái nào không.

Cả hai chia nhau ra, lật từng phiến đá lên,rồi lại dùng xẻng đào ít đất lên ngửi, chợt bác nói:

- Ếch đâu, mau lại đây, giúp anh một tay nào.

Chỗ bác nói là một tảng đá khá lớn, ít nhất hai người trưởng thành khiêng mới nhích nổi nó. Hai người nhanh chóng khiêng tảng đá này qua một bên rồi phát hiện, dưới tảng đá này là một đường hầm nhỏ, rộng đủ để nằm trườn vào thôi.Bác nói:

- Có lẽ đây là đường vào của con rết tổ đó. Ngậm viên thuốc này vào miệng đi, đeo luôn mặt nạ phòng độc luôn

Cả hai nằm sát xuống rồi trườn vào bên trong, balo đặt phía trước và đẩy đi, bên trong khá chật chội, ngột ngạt và hơi thiếu không khí. Trải qua hơn 30p vẫn chưa thấy lối ra thì bác ra hiệu dừng lại, vì trước mặt là cửa hầm:

- Tới rồi, không ngờ nó lại gần đến vậy.

Rồi bác cẩn thận nhìn xuống bên dưới, thì không thấy con rết tổ đâu cả, bác nghĩ thầm:

- Chắc nó đi kiếm ăn rồi.

Cửa ra nằm sát trên vách tường, cách mặt đất hơn 4m, bác đẩy balo ra khỏi nơi đó rồi leo ra ngoài ra ngoài, Bảy Ếch cũng làm như vậy. Nhưng khi cả hai bước xuống đất, định vào ngôi nhà thì ngay lập tức một lượng nước từ trên đỉnh đổ ập xuống. Cả hai nhìn nhau, thì một âm thanh khàn khàn lên giọng:

- Ha ha, ta chỉ chờ tụi mày quay lại đây thôi.

Bác nhìn lên thì thấy cô ta- thần giữ của đang ngồi trên nóc mái nhà, cười lớn. " ĐÙNG " một tiếng động lớn nổ ra, cái đầu của con rết tổ chui ra ngoài, nó nhả ra một chất dịch đen hôi xuống nước. Bác thấy vậy liền nghiêm đôi mắt lại:

- Trúng kế của ả rồi, độc của tổ rết thì mình chịu được, còn Bảy Ếch thì ....Phải tìm cách thôi

Nước dâng lên từ từ, chầm chậm và có lẽ vẫn còn lên tiếp, bác mới nói:

-Ếch mau vào trong nhà, nhanh lên. Đừng có để bị nước dính vào người

Vì ngôi nhà khá cao nên chắc nước còn mất thời gian để chạm tới, vào bên trong bác nhìn quanh rồi nói:

- Chắc dưới sàn có một thông đạo khác, vì khi xây dựng những nơi như thế này thì chắc chắn, thợ xây đã đào trước một đường hầm để cứu bản thân. Nó chỉ ở gần đây thôi,

- Sao lần trước anh không nói,

- Anh cũng mới nghi ngờ gần đây thôi. Tìm nhanh lên

Cả hai dùng xẻng gõ vào từng phiến đá lót dưới dàn, chợt Bảy Ếch nói:

- Hình như chỗ này nè anh

Nhưng phiến đá này quá lớn và chỉ với sức hai người thì không có khả năng di chuyển được nó. Bảy Ếch nhìn quanh rồi nói:

- Không còn nhiều thời gian nữa, nước sắp vào tới rồi

Bác nhìn ra ngoài thì thấy nước đã tràn lên bậc thang và sắp vào tới. Bảy Ếch nói:

- Kệ nó đi, coi như liều một phen

Rồi anh ta lấy ra một cây thuốc nổ châm ngòi và đặt nó xuống sàn. Cả hai chạy ra xa vàn nằm úp xuống,lấy tai bịt chặc lỗ tai. " ĐÙNG " một tiếng nổ cực lớn vang ra khiến cho cả hai choáng váng đầu óc, vụ nổ khiến sàn nhà bị lộ ra một lỗ to tướng, phía dưới là một một dãy các bậc thang:

- Có thế chứ, mình đi thôi anh Cổ. Ngôi nhà này sắp sập tới nơi rồi

Bác nhìn phiến đá bị lật tung lên, bên dưới là những đường chú văn chằn chịt màu đỏ, bác nhìn rồi nói:

- Là chú văn của Đạo gia trung hoa, hình như là một cái kết giới phong tỏa lại

- Đi nhanh thôi anh,, không là chết đó, còn đứng đó gì mà phong tỏa với kết giới

Vì thời gian cấp bách nên bác đành đi xuống, men theo những bậc thang mà xuống dưới. Thần giữ của lơ lửng trên không trung:

- Hừ, coi như mượn tay các người phá vỡ cái kết giới vậy. Xuống dưới còn nhiều điều hay cho các ngươi lắm đó. Ráng mà tận hưởng đi

Những âm thanh sụp đổ diễn ra, toàn bộ ngôi nhà rung lắc rồi đổ ập xuống, còn nước từ trên đỉnh vẫn đổ xuống như lũ từ thượng nguồn chảy xuống.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.