Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 6

Tiểu thuyết gốc · 1796 chữ

Bác vẫn nói :

- Cháu nghĩ bác hiểu là cháu có thèm quan tâm đến mấy thứ đồ đó đâu , cháu chỉ muốn cứu thằng Tư, vì nó là em trai máu mủ của cháu .

Ông Tường ngồi im rồi nói :

- Cháu cứ bình tĩnh. Chuyện này không thể trách bác được , bác chỉ muốn nhanh hơn mà thôi . Chuyện thằng Tư bác cũng nói với họ rồi , và họ nói là đang xem xét . Nhưng sẽ được thôi . Còn có một vài pháp sư và thầy phong thủy sẽ tới đây vào ngày kia , có thể hỗ trợ được nhiều

Bác nhìn ông Tường rồi nói :

- Sẽ được ?Bác cũng biết vật cứu mạng thằng Tư là thần vật , thần vật đó ,Bác thử hỏi xem có một quốc gia nào để cho một vật như vậy cho người khác cầm không ?

- Chuyện này, …ông Tường ấp úng

Bác nói tiếp :

- Cháu đi biền biệt hơn bốn năm nay, để có một được hôm nay thì cháu đã mất đi rất nhiều thứ. Cháu đi vào giới pháp thuật cũng từ cái chết của vợ cháu mất mà ra , còn bây giờ thì thằng Tư đang cần kề cái chết kìa. Bác nghĩ học pháp thuật dễ ư , nói cho bác biết. Người chết dưới tay cháu không dưới một ngàn người đâu , ma quỷ và yêu tinh cháu nuốt cũng không đếm xuể đâu . Đừng để cháu phải điên lên.

Nói rồi bác bỏ ra ngoài , chỉ còn lại ba người đang ngồi lại với nhau nhìn nhau . Bảy Ếch nói :

- Lần đâu tiên cháu thấy anh Cổ như vậy , thôi bác đừng nghĩ những gì anh ấy nói.

Ông Tường thở dài nói :

- Hầy , chuyện này cũng một phần do bác suy nghĩ chưa thấu đáo. Đã quá nóng vội mà quên đi mấu chốt của chuyến đi này . Bác phải cần có quyết định sớm mới phải ,

Bác lúc này đang ngồi trên mép đá , miệng đang thổi một khúc sáo nhè nhẹ , bay bổng đưa hồn vào bên trong . Tuệ Linh đứng đằng sau nhìn bác , dưới cái ánh trăng khá mờ , vẫn không giấu nổi chuyện bác không có bóng. Cô ấy nhìn bác nhưng không lên tiếng , còn bác thì vẫn mải mê với cây sáo bằng xương của mình . Nhưng lúc này , mặt bác lại bừng bừng lên những tia gân máu đen và đỏ lẫn lộn vào nhau , như đang cố kìm nén thứ gì đó. Sau khi bác dừng lại thì quay lại thấy Tuệ Linh , bác nói :

- Cô thấy tôi như vậy , chắc khá ngạc nhiên lắm phải không?

Tuệ Linh lắc đầu cười :

- Có lạ gì đâu , khi còn ở Quảng Trị thì tôi nghĩ ông đã đủ bí ẩn rồi. Người không có bóng thì tôi mới gặp lần đầu . Còn nữa …

Bác lắc đầu cười :

- Cô cứ nói , còn gì nữa?

- Còn không có lửa tam muội trên người, còn chưa có nhịp tim ,lúc có lúc không , tôi nghĩ ông còn nhiều điều bí ẩn lắm

Bác nghiêm đôi mắt lại nhìn Tuệ Linh :

- Cô nói ra không sợ tôi giết cô sao?

Tuệ Linh cười , vuốt lại mái tóc :

- Một người có thể dị hình , dị tướng nhưng không thể dị tâm . Ông là người như vậy , có thể người khác biết được ông như vậy sẽ tránh xa ông .Còn tôi thì khác, tôi nghĩ ông không phải là người xấu , vậy thôi , Yêu tinh chúng tôi suy nghĩ khá thẳng thắn

Bác cười rồi đi vào lai căn lều , nói vài lời với ông Tường :

- Bác cho cháu xin lỗi , lúc nãy cháu hơi xúc động nên có to tiếng mong bác bỏ qua cho.

Ông Tường lắc đầu , vỗ vai bác :

- Không người sai là bác , cháu yên tâm . Nếu tìm được thứ gì liên quan đến mạng sống của thằng Tư thì bác nhất định sẽ lấy về cho cháu . Còn đây là chuyện lần đầu cũng như lần cuối,

Bác nở một nụ cười , rồi cả căn phòng phá lên cười . Nhưng lúc này , ở một nơi tối tăm , và sâu dưới đất , một người đang bị xích , những dây xích bằng kim loại khắc chú văn trên đó , thỉnh thoảng lại lóe lên vài tia sáng đậm Người này ngước mặt lên thì có gương mặt giống bác y như đúc , đặc biệt “bác” có tới 4 cánh tay , trên mi tâm có một vết chém , . Cả thân người này bị những dây xích xuyên qua chân tay , và người , nhưng không có vẻ gì là đã chết . Chợt người này ngước lên , ánh mắt sắc bén và lạnh như băng , khẽ mở miệng ra , thở ra một hơi thở , rồi nói :

- Hai Cổ….ngươi cố ý lừa ta khỏi ra ngươi…định phong ấn Cổ Ma ta,,,,hà hà hà . Không dễ đâu……

Cũng lúc này tại Việt Nam, ba người mặc đồ xanh đen đang đứng tại đất Thanh Hóa hai nam một nữ , một tên gầy , 1 tên béo và 1 cô gái vô cùng xinh đẹp . Tên béo nói :

- Anh Năm này, chuyến này nhất định phải cướp được hai thứ đó chứ

Tên gầy thổi cái đèn lồng , nó bật lên ngọn lửa xanh rờn rờn rồi nói :

- Ô Nha Kỳ Nam nhất định là của chúng ta . Còn bộ đế thi kia nữa, cũng lấy đem về . Đại ca cần một bộ hình dạng mới , nên nó cũng phải nhất định có được .

Cô gái đưa tay chải mái tóc rồi nói :

- Hai đứa đó , lúc nào cũng vội., Cứ từ từ đi , không cần vội .

Đúng lúc đó một người tay cũng cầm lồng đèn đi tới phía sau ,hắn chính là Khang , :

- Mọi chuyện đã xong rồi , con đã dò hỏi được cách đây có một đoàn người nước ngoài , có cả thái tới Thanh Hóa , nhưng đã rời đi . Còn một ngọn núi ở đó đã bị phong tỏa, e không động vào được

Tên gầy nói :

- Vậy thì bỏ qua đi, chính quyền biết tới sự tồn tại của giới huyền pháp và cho chúng ta tồn tại đã là may mắn rồi .Tránh làm họ giận dữ . Đi thôi , theo dấu đám người ngoại quốc kia

Rồi bốn người di chuyển dần khuất vào cái bóng tối của màn đêm . Đêm xuống , khi mọi người đang ngủ say thì một âm thanh hét lên giữ dội :

- Á , có quỷ có quỷ , cứu tôi với

Bác giật mình tỉnh giấc , rồi vớ lấy cái túi đựng đồ của mình chạy về nhanh về phía tiếng kêu . Chỗ đó là một cái lều dành cho công nhân nghỉ ngơi lại , có khá nhiều người đã đứng trước, nhưng ai nấy có nét mặt hoang mang và lo lắng . Bác chen vào đám người thì thấy một thanh niên đang giẫy dụa , miệng trào bọt máu , cả ngưởi tím tái và hơi thở đang yếu dần . Bác chạy đến bên , nói :

- Mọi người mau giữ anh ta , giúp tôi với

Nhưng không ai dám tới gần :

- Không được đâu , đụng vào người nó là da thịt phỏng đó, chúng tôi cũng bị rồi .

Nói rồi đưa cánh tay đỏ và bọng nước lên cho bác nhìn , bác nhìn thấy thì nghiêm mặt lại rồi nói :

- Có vấn đề rồi,

Sau đó bác từ trong túi lấy ra một lọ nhỏ , khi mở nắp có thể ngửi thấy mùi thảo dược thoang thoảng , bác đổ nó lên tay rồi nói :

- Những ai bị phỏng thì dùng cái này thoa cái này lên ngay đi , để lâu không tốt

Vừa lúc đó thì ba người kia cũng chạy tới , ông Tường nói :

- Chuyện này, có thể cứu được anh ta không Cổ ?

Tuệ Linh nhìn rồi nói với bác:

- Anhh ta bị trúng độc rồi , hình như là có thứ gì đó đang trong người anh ta

Bác cũng nhận ra điều này , nhưng chưa làm gì được :

- Đúng vậy , chuyện này cần phải cẩn thận , mạng người lương thiện không dễ để tôi mạo hiểm

Bác đi một vòng rồi nói :

- Tuệ Linh , cô giúp tôi giữ anh ta lại , rồi tôi thử tìm cách xem sao

Tuệ Linh tiến lại gần rồi dùng tay nắm lấy đầu anh ta, rồi ghì lại . Mấy người đứng xung quanh tấm tắc nói :

- Phải công nhận ,pháp sư ai cũng có tài . Cô này giỏi lắm đây , người khỏe mạnh mà chỉ một tay đã ghì lại được ,chưa nói là đang bị trúng tà nữa

Bác ngồi xuống, dùng tay đặt lên bụng rồi bắt đầu ấn nhẹ xuống,có vẻ đang từ từ cộm lên một thứ gì đó . Bác nói :

- Không phải chứ

Rồi dùng tay rút kim châm vào châm vào vào một cây ở gần bụng mép trái, gần với hông,một cây châm ở bên phải dưới ức , sau đó bác lấy một lá bùa dán vào đầu anh ta , sau đó vạch miệng đổ ít nước thuốc vào trong ,sau đó thì dùng một lá phù nhỏ và dài đưa vào trong miệng rồi bắt đầu niệm chú :

- ……A-ra-ca-ra-rệ-rta….

Giống như cậu con trai nhà hôm qua , người này cũng co giật , rồi có thứ gì đó ùn ùn như đàn nổi lên bụng rồi chui ngược lên cuống, họng, bác bắt ấn đặt xuống ngực ,rồi hai ngón tay chỉ mạnh vào hai bên , vuốt mạnh lên trên ,tay kia cầm lá phù bỗng chốc rút mạnh ra . Khi mọi người nhìn thấy thì đều tởn hồn, lạnh phách , đeo bám trên tấm phù là một đàn kiến ,to như hạt đậu phộng , bám trên tấm phù như tổ ong , chúng vàng như nghệ , càng đen , bác nhìn rồi đổ nước thuốc lên chúng rồi nói :

- Mọi người kiếm gì đốt nó đi ,

Ngay sau đó là một đống lửa nhỏ bùng lên thiêu đám kiến quái quỷ đó , bác trầm ngâm :

- Lại là do thần giữ của làm .

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.