Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 3 :Tranh Đoạt Huyết Liễu 61

Tiểu thuyết gốc · 1331 chữ

Lá bùa nhanh chóng bốc cháy tỏa ra một mùi tanh tưởi khó ngửi, sau đó Đô Lương cầm lấy lá bùa ném về phía Thành Dương, ông ta thấy vậy cũng lăn người tránh đi, chỗ đó bị hằn xuống, lá bùa tan thành một vũng máu đen đặc. Chưa hết Đô Lương nhân cơ hội Thành Dương còn đang choáng váng thì cũng từ trong tay một cái đèn dầu xuất hiện, anh ta dùng máu của mình đổ vào tim đèn rồi dán 4 lá phù nhỏ lên trên rồi niệm quỷ chú. Thành Dương nhìn thấy cũng hơi bất ngờ:

- Là thuật của bọn pháp sư phương Nam, thuật dùng máu gọi quỷ. Tên này có lai lịch gì đây

Thuật này cần người pháp sư có mạng hỏa và khuyết đi một 1 hồn và 1 phách. Pháp sư cần có đạo hạnh và pháp lực đủ mạnh với tín ngưỡng của mình, đầu tiên muốn luyện thuật này cần dùng lễ triệu quỷ, tốt nhất là những con quỷ lâu năm, chúng tồn tại vì tu luyện, còn những con quỷ vì thù hận, mới thành thì không cần đến. Pháp sư sẽ dùng máu làm một bản khế ước với chúng, cả hai đều có lợi, không bên nào là chủ hay tớ. Pháp sư sẽ cần 7 ngày để liên tục giao tiếp, nghe và cảm nhận nỗi thống khổ khi làm khế ước. Ngọn đèn dầu bốc cháy một màu xanh lè lè, rồi một khuôn mặt vặn vẹo hiện lên trên ngọn lửa, rồi một bàn tay nhỏ, xù xì bắt đầu chui ra. Đến khi nó chui ra hết thì bắt đầu uốn lượn toàn thân người Đô Lương, là một con quỷ có hình dáng quái đản, với cái đầu là một người đàn ông dữ tợn, và đầy vết rách,, trên đầu là những ngọn lửa xanh nhàn nhạt, nhưng thân người là của một phụ nữ lõa thể, nó không có đôi chân thay vào đó là thân của rắn, sau lưng là những cái xúc tu đang uốn lượn. Thành Dương nhìn thấy thì hơi hốt hoảng:

- Không hay rồi,là Quỷ Ái Da.

Đây là loại quỷ tồn tại cực kỳ hiếm gặp, khi sống họ là những người có thể xác và linh hồn khác nhau ( thân xác người nam, linh hồn là nữ và ngược lại ), từ thời xa xưa họ bị coi là hiện thân của điềm xấu nên bị bắt đi đem tế sống, ném vào hố rắn độc, thiêu sống hoặc cột chặc vào thuyền thả cho chết đói, côn trùng cắn chết. Chết đi,lòng thù hận khiến họ không muốn đi đầu thai mà ở lại trần gian. Nhưng ông trời cũng không phải công bằng, những vong hồn hay quỷ ở lại nhân gian mỗi năm đều chịu lôi phạt, đánh cho tan biến, nhưng loài quỷ này thì không hề bị dòm đến. Đây cũng được coi là sự an ủi đối với chúng. Đô Lương cầm lấy ngọn đèn rồi chỉ về phía Thành Dương, tay kia kết ấn rồi đặt lên thân đèn, Quỷ Ái Da lao nhanh về phía Thành Dương, 10 ngón tay cong lại trỏ về phía ông ta, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả. Nhân cơ hội này, Đô Lương cũng phóng người về phía dưới, nơi cây ngãi liễu đang dần dần mở mộc khẩu của nó. Nhưng mới đi được vài mét thì một cái lưỡi văng to lớn, được tung lên không trung, rồi rơi nhanh xuống. Những mấu nút của lưới có thể nhìn thấy những ánh lóe lên của kim khí, toàn thân lưới óng ánh như làm từ kim loại. Đô Lương nhận ra và hét lên:

- Mẹ kiếp, chúng mày dám chơi trò ngư ông à

Ngọn đèn dầu trong tay anh ta bỗng chốc phừng lên dữ dội, đưa cây đèn lên cao rồi phun một ngụm máu vào nó, Anh ta hét lên:

- Lửa cháy từ mu, dẫn quỷ tới nhân gian, nhân quả ta gánh

Ngọn lửa bùng lên đốt cháy một góc lớn của tấm lưới, không cho nó xà xuống nơi cây ngãi đang mở linh trí và mộc khẩu. Đô Lương đưa đôi mắt đầy căm hận về phía trên rồi:

- Bách Việt, ngươi định làm gì

Bách Việt và những người cùng nhóm tiến tới nói:

- Mục đích của ta là tiêu diệt cây ngãi liễu này,

Đô Lương bắt đầu gầm lên:

- Ta nhịn ngươi lâu lắm rồi đấy

Anh ta lao đến, về hướng của Bách Việt. Bách Việt nói với những người ở phía sau:

- Cứ như kế hoạch mà làm đi, rõ chưa

Rồi Bách VIệt lao lên đối chiến với Đô Lương, Bách Việt trong tay là một cây bút lông đang rực lên pháp lực, còn Đô Lương là một ngọn đèn dầu đang cháy leo lét chực tắt. Bách Việt vung lên cây bút lông rồi đọc:

- Văn dẫn pháp là đạo, mang đạo trừ họa là chính.

Viết một chữ Trấn bằng Nôm tự, anh ta đẩy mạnh nó về hướng của Đô Lương. Đô Lương nhìn thấy, cất đi ngọn đèn dầu rồi dùng tay kết một trảo và một ấn vỗ mạnh vào chữ Trấn. Nét mặt cắn chặc răng rồi đẩy lùi nó ra xa, Bách Việt cầm lấy cái ấn của mình rồi vỗ mạnh về hướng của Đô Lương. Anh ta nhận ra, cũng lấy một cặp dao đồng của mình vung lên đỡ lấy, ánh kim loại lóe lên, pháp lực cả hai bắt đầu cuộn cuồn dâng lên. Những người cùng nhóm của Bách Việt thì cũng thừa cơ lao xuống, hướng thẳng đến cây ngãi liễu thì một bóng hình ngăn lấy, chặn đường đi của họ. Ngãi Bà cười:

- Mấy con sâu kiến định làm gì, chỗ đây không có chỗ cho tụi mày, Khôn hồn thì biến đi

Một người thanh niên nói:

- Chúng tôi không sợ bà đâu, mọi người cùng góp sức đánh lui bà ta

Cả nhóm bắt đầu tản ra, rồi từ trong người lấy ra một miếng ngọc xanh lam, rồi đặt vào giữa hai tay. Ngãi Bà nhìn thấy cũng cười:

- Dùng trận pháp đấu pháp với già à,hay lắm mấy con sâu kiến

Những đóm sáng lam lóe lên rồi xoay vòng, bọn họ đồng loạt lấy xếp thành một hình chữ S lớn,rồi bắt đầu di chuyển,, những pháp khí được đem ra rồi thi triển tới tấp về hướng của Ngãi Bà. Bà ta cầm một khí cụ lưỡi liềm rồi đưa lên bắt đầu đọc những câu chữ của người Chăm," Đùng đùng" Những tiếng và chạm, pháp khí va chạm vào nhau, tạo thành một tràng hỗn loạn. Nhưng đứng từ phía xa xa, trên một ngọn cây cao, người đội nón lá,thân choàng áo đen vẫn đang nhìn khung cảng ở dưới kia, một tay đựng một nắm đậu phộng,có vẻ mới nhổ ở đâu đấy, tay kia thì nhặt lấy rồi tung lên trời vào miệng:

- Cứ đánh nhau đi, càng như vậy thì càng vui

Sau đó người này lấy ra một cỗ quan tài nhỏ rồi bắt pháp quyết đặt lên nó rồi lẩm nhẩm đọc chú. Dưới cây huyết ngãi, linh hồn của Cẩu Thạch đang dần bị hút lấy, những viên đá chôn từ trước bắt đầu rực lên những hoa văn đỏ thẫm, dưới nền đất dần dần xuất hiện những đường vân đen đỏ mờ nhạt, nhưng khó mà phát hiện được.Người đội nón lá nhìn rồi cười, chợt hắn ta lui vội vào phía sau.Tức thì một bóng người xuất hiện, là Tuệ Linh, cô ấy đã chữa lành vết thương được vài phần .Cô ấy nhìn xung quanh rồi lại nhìn xuống cảnh hỗn loạn dưới kia:

- Ông ta không có ở đây sao.?

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.