Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 3 :Tranh Đoạt Huyết Liễu 48

Tiểu thuyết gốc · 1863 chữ

Tại một ngôi nhà bỏ hoang , bên trong xếp sẵn một bộ bàn ghế , trên bàn là nghi ngút mùi thơm của trầm hương , và mùi thơm của trà. Thành Dương ngồi chờ sẵn , tay cầm một cuộn sách , có vẻ đang chăm chú đọc .Thì từ bên ngoài , tiếng chống gậy vang lên, ông ta đứng lên nhìn về phía đó . Ngãi Bà giắt theo hai đứa trẻ rồi chầm chậm đi vào . Thấy bà ta , Thành Dương hơi cau mày, lại rồi lại dãn ra , niềm nở nói :

- Thì ra là Ngãi Bà vang danh ở Tây Nguyên , không ngờ lại đến đây . Mời Ngãi Bà vào trong dùng trà

Ngãi Bà nhìn vào trong rồi nói :

- Thành Dương đạo nhân , con cháu nhà Mạc quá khách khí rồi . Già từ lâu cũng đã nghe danh về pháp lực của ông , hôm nay mới gặp coi như cũng thỏa rồi

Thành Dương chỉ cười , không nói . Định ngồi xuống thì từ bên ngoài có thêm hai bóng người cùng đi vào là Bách Việt và Đô Lương . Hai người đã đụng độ nhau , nhưng vì cấm luật khi tới đây nên họ nhịn lại . Nhìn thấy hai người , Thành Dương cũng đứng dậy nói :

- Thì ra là hai người ,ta đã chờ rất lâu. Hôm trước , còn chưa nói lời cảm ơn , nay được dịp phải mời hai cậu chén trà mới được

- Không cần- Đô Lương lạnh nhạt nói

Ngãi bà nhìn thấy Bách việt thì gườm đôi mắt lại :

- Là người của dòng tộc họ Xích à .

Rồi chuyển mắt sang nhìn Đô Lương :

- Thì ra là thứ tạp chủng nhà ngươi à , sớm muộn gì già cũng thu người về làm vật dẫn cho luyện phép

Đôi mắt Đô Lương lóe lên sát khí , Thành Dương vội nói :

- Hôm nay, tôi dùng pháo hoa bạch pháp gọi mọi người tới đây vì chuyện cây ngãi liễu . Mong có thể đàm phán cho cả 4 bên . Đầu tiên , cho tôi nói trước . Hiện giờ , tôi rất cần cây ngãi liễu đó , nếu 3 người đồng ý thì tôi xin dùng vật khác để đổi lấy

Bách Việt nhấp ngụm trà rồi nói :

- Tôi đến đây chỉ muốn diệt nó , ông không cần phải bàn điều kiện với tôi . Cây ngãi đó là một mầm hại đối với dân lành , tôi không dương mắt cho mấy người có được nó đâu .

Thành Dương nheo đôi mắt lại rồi im lặng , Đô Lương lên tiếng :

- Nếu ông có Huyết Kỳ Nam thì có thể tôi không tham gia vào lần tranh đoạt này . Tôi cần nó để tụ hồn phách đã bị đánh nát

Nghe xong mọi người đổ dồn về Đô Lương, Thành Dương nói :

- Cậu thật là biết hàng đó . Huyết Kỳ Nam hiếm tới vậy , công dụng của nó thì chắc ai cũng biết . Đó gọi là thần dược rồi ,e là đến ta cũng không có mà cho cậu được rồi .

- Vậy thì không cần nói gì nữa

Thành Dương cũng hơi cứng lời với Đô Lương . Ngãi bà thấy vậy thì lên tiếng :

- Chắc mọi người cũng biết đến tên của ta rồi . Ta cần cây ngãi liễu đó để luyện phép thiêng của mình , chỉ cần là vật có tác dụng làm vật dẫn địa mạch với phong âm của quỷ thì có thể đổi được

Thành Dương nhíu mày lại :

- Ngãi bà thật biết nói , vật như bà nói thì có nhưng nó cũng không đến lượt ta giữ rồi

Bách Việt lên tiếng tiếp :

- Ai cũng muốn có cây huyết ngãi này thì tôi xin nói : Các ngươi làm gì thì làm , nhưng không được đả động hay làm hại tới người dân . Nếu không thì đừng hòng dòng tộc tôi bỏ qua cho

3 người kia gật đầu ngầm đồng ý . Sau đó thì 3 người Bách Việt , Đô Lương và Ngãi Bà lần lượt rời đi . Cô Dung mới đi ra hỏi Thành Dương:

- Sư phụ , dòng tộc của người đeo kính ghê gớm vậy sao . Con thấy mọi người có vẻ hơi nhún nhường khi nghe hắn ta nói

Thành Dương hớp một ngụm trà rồi chầm chậm nói :

- Huyền pháp Viêt Nam hiện giờ không có tông phái như Trung Quốc bởi vì biến cố lịch sử và cả chiến tranh đã xóa đi . Hiện giờ , đa số là các tán tu phân tán trên khắp đất nước . Nhưng cũng có vài trường hợp đặc biệt . Đó là các dòng tộc pháp sư lâu đời , họ nắm giữ các cổ thư từ xa xưa , rồi cả những pháp thuật thất truyền và các món pháp khí rất ghê gớm . Dòng tộc của người đeo kính lúc nãy là họ Xích . Con biết tại sao lại mang họ đó không ?

- Dạ ,con không biết

- Đó là do chính Kinh Dương Vương dùng chữ Xích trong tên nước Xích Quỷ đặt cho đấy . Dòng tộc này đã đi theo lịch sử từ thời này qua thời khác mà không bị tuyệt diệt , đủ để thấy họ khinh khủng cỡ nào rồi.Từ thời phong kiến , pháp sư dòng tộc họ Xích thường đổi tên họ rồi lẫn vào trong nhân gian , rồi được các Hoàng đế mời vào cung tận dụng tài phép của họ . Ta nghe nói , dòng tộc này có được cả thần khí và loại pháp thuật cực kỳ đáng sợ , có thể giết được cả quỷ thần. Nhưng thật hư ra sao thì ta cũng không biết .

Dung nuốt một ngụm nước vì sự khủng khiếp của các dòng tộc pháp sư . Cô cũng không nói gì thêm rồi đi ra ngoài với Thành Dương quay về quán trọ . Ngôi nhà hoang lại chìm trong bóng tối vốn có của nó . Tại một ngôi nhà được xây dựng theo phong cách đại điện thời phong kiến , một người đàn ông thoạt gần 70 đang ngồi tọa thiền , thì một cô thiếu nữ chạy vào nói :

- Dạ thưa ông , mới có tin tức từ Quảng Trị đưa về . Chúng con đã chép ra trên giấy cho ông đọc , con đặt trên bàn lát ông đọc nha

Rồi lại đi ra ngoài ,ông lão mở mắt ra rồi đi tới cầm tờ giấy lên , xem xong nội dung trong đó thi ông lão có vẻ hơi không vui rồi châm lửa đốt nó đi . Bỗng giữa đại điện , một vòng sáng hiện lên , từ từ bước ra một đôi bàn chân trần . Ông lão quay lại thì nhận ra đó là ai , vội quỳ xuống , làm lễ :

- Cung nghên Phục Đế thái tử đến đây

Lão Tăng cười, lắc đầu :

- Ta là người xuất gia ,con không cần phải hành lễ vậy đâu . Đứng lên đi

Ông lão đứng lên , lễ phép nói ;

- Dạ bẩm, di ngôn của tổ tiên ,con không dám làm trái .

Thì chợt thấy Mộc Thần đang đứng đằng sau thì vội thưa :

- Bẩm thái tử , vị này là …

Mộc Thần nhìn rồi hắn giọng :

- Mộc Thần Xương Từ , khỏi phải chào hỏi

Nghe xong rồi ông lão nuốt một ngụm nước bọt vào trong họng , vì đã biết tới vị này trong ghi chép cổ thư dòng tộc truyền lại từ xa xưa . Tương truyền từ thời xa xưa có hai hạt giống từ trời cao rơi xuống vùng đất của người Việt . Một hạt nảy mầm rồi thành quỷ thụ sau đó thu luyện thành một trong tam hung gây khiếp sợ cho dân chúng là Xương Cuồng. Còn hạt còn lại thì phải chờ đến khi Xương Cuồng chết đi thì mới nảy mầm , và thành một thần thụ rồi tu luyện thành Mộc Thần Xương Từ . Vị Mộc Thần này ít tiếp xúc với thế sự , cũng không động đến chuyện của nhân gian . Trong lịch sử huyền pháp Việt Nam thì chỉ mới thấy vị Mộc Thần trổ tài phép chưa đến 3 lần . Lần gần đây nhất là vào thời vua Lê Thánh Tông, năm đó quân Đại Việt nam phạt Chiêm Thành , công phá được kinh thành Chà Bàn , bắt sống vua Chiêm , nhưng lúc áp giải về thì bị quỷ thần của người Chiêm chặn lại quấy phá , nhiều pháp sư tài giỏi ra tay nhưng đều thất bại . Lúc đó vua Lê Thánh Tông thân chinh phải ra lệnh dừng lại , quỷ thần đó muốn vua Đại Việt thả vua Chiêm ra thì mới cho đi . Nhưng đây là cơ hội mở mang bờ cõi nên vua không đồng ý . Quỷ thần càng làm dữ hơn nữa, lúc đấy có một người tới , y phục là vỏ cây, râu tóc màu xanh , toàn thân có mùi thơm tới xin vua cho đấu pháp với quỷ thần kia . Trận chiến đó phải nói là kinh thiên động , suốt hơn 3 ngày mới xong . Lúc đó người này cầm một cái đầu có ba mắt đỏ , nanh đỏ , tới cho vua rồi đi mất . Ông lão nói với Mộc thần :

- Con phàm nhân chậm trễ đón tiếp xin Mộc Thần tha lỗi

Mộc Thần nói :

- Thôi , ta không cần mấy thứ lễ tiết rườm rà của phàm nhân các ngươi đâu

Lão Tăng cười rồi nói :

- Ông ấy là vậy đấy , con không cần lo đâu . Ta tiện đường qua đây , ghé qua thăm con , .

- Lễ này con nhận không nổi đâu , xin Ngài rút lại

Lão Tăng đặt tay lên vai của ông lão rồi xoa nhẹ , ông lão bỗng thấy cả người như trẻ lại vài tuổi , như có dòng nước mát đi vào trong người . Ông lão vội nói :

- Con có chuyện này ,không biết có nên nói cho Thái Tử và Mộc Thần không ?

Mộc Thần xua tay nói :

- Có gì nói đại đi, ta thấy ông nhiều lời quá đó

- Dạ bẩm , thần khí dòng tộc con bảo quản xưa nay. Nay lại có dấu hệu không bình thường , con với nhiều người đã cố tìm ra nguyên nhân nhưng không ra,

Lão Tăng chậm rãi nói :

- Vậy con dẫn đường cho ta xem thế nào . Đây là việc chung , con nên nói với ta sớm hơn

Ông lão chỉ cúi đầu rồi đi trước, khi đến một bức phù điêu lớn hoa văn của người VIệt thì dừng lại rồi lấy ra một viên châu rồi đưa lên niệm thần chú . Bức phù điêu từ từ xuất hiện một lối đi như thông lên trời cao , cả ba người bước vào . Rồi cả bức phù điêu trở lại bình thường .

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.