Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Hỏa Vũ

Tiểu thuyết gốc · 3177 chữ

Hai năm nữa lại trôi qua.

Nam lúc này đang trên đường tới Thiên Thủy Học Viện thăm Thủy Ly cùng đám nữ đệ tử thì thấy hai đoàn người cũng đang đi cùng hướng với mình. Nhìn y phục của bọn họ hắn lập tức nhận ra hai đoàn người này là Sí Hỏa Học Viện cùng Thần Phong Học Viện. Đảo mắt nhìn quanh thì thấy một thiếu nữ một thân y phục đỏ rực, mái tóc ngắng cũng đỏ như lửa. Còn ai ngoài Hỏa Vũ, nàng cũng là một trong những nữ nhân trong danh sách Hậu Cung Đấu La của hắn.

Gặp nàng khiến hắn đột nhiên nhớ tới tên Phong Tiếu Thiên. Một tên liếm chó khác, nhưng hắn lại có phần may mắn hơn Diễm khi mà nỗ lực liếm chó của hắn cuối cùng cũng thành công. Bất quá đấy là trong nguyên tác, còn hiện tại ta đang ở đây, chỉ sợ kết cục của ngươi cũng không khác hơn Diễm là bao. Nam nhếch miệng cười khẽ. Xong trực tiếp vượt qua đám người này thẳng tới Thiên Thủy Học Viện.

Vừa vào cổng, đám đồ đệ đã nhao nhao bu lại xung quanh hắn:

- "A....Lão sư, người tới rồi..."

- "Ừm! Rảnh rỗi tới thăm nha đầu các ngươi một chút, viện trưởng của các ngươi đâu?"

Chúng nữ thi nhau bĩu môi:

- "Hừ! Thì ra là lão sư tới thăm viện trưởng chứ nào có để ý tới đệ tử chúng ta."

Hắn có chút buồn cười:

- "Nếu các ngươi không thích thì ta đi a!"

Đám nữ đồ đệ nghe vậy hoảng hốt, thi nhau kéo tay kéo chân ôm ấp giữ lấy hắn:

- "Đâu có, lão sư đến đây chúng ta rất vui a!"

Hắn bất đắc dĩ gật đầu:

- "Rồi rồi! Lúc nãy trên đường tới đây ta thấy đám người của Thần Phong Học Viện cùng Sí Hỏa Học Viện cũng đang hướng về phía này, các ngươi có biết là chuyện gì không?"

Tuyết Vũ nghĩ nghĩ xong trả lời:

- "Có lẽ là Hoả Vũ muốn đến tìm Băng Nhi tỷ thí lại a!"

- "Tỷ thí lại? Chuyện là thế nào?"

- "Hì hì, hơn một năm trước Hỏa Vũ có đến Thiên Thủy Học Viện thách đấu với tỷ tỷ, kết quả là bị tỷ tỷ đánh bại triệt để. Trước khi rời khỏi cô ta còn nói rằng lần sau sẽ tới phục thù." - Nguyệt Nhi lên tiếng

- "Ra là vậy!" - Hắn gật gật đầu.

Lúc này tiếng Thủy Ly từ phía sau truyền đến.

- "Nha đầu các ngươi tụ tập ở đây làm gì? Còn không mau đi tu luyện!"

Hắn thấy nàng liền vẫy tay:

- "Tiểu Ly, mau lại đây!"

Nàng nghe hắn gọi cũng tiến lại gần.

- "Sao thế?"

Hắn cười tà:

- "Nha đầu nàng, ta tới mà bây giờ mới chịu ra đón!"

Rồi hắn cúi xuống ngậm lấy đôi môi xinh đẹp của nàng trước đôi mắt trợn tròn của đám đồ đệ.

Nàng hoảng hốt đẩy hắn ra gương mặt đỏ bừng như trái cà chua:

- "Ngươi làm gì vậy, các đệ tử còn đang ở đây!"

- "Ha ha! Không sao, cũng nên sớm cho các nàng biết sư nương của mình a!"

Đám đồ đệ liếc nhìn nhau ý vị thâm trường.

- "Hì hì! Đúng vậy, sư nương người không cần xấu hổ a!"

- "Cảm giác môi của lão sư thế nào sư nương..."

- "Chắc hẳn là rất ngọt a! Sư nương có phiền không nếu ta cũng muốn nếm thử?"

Bị đám đệ tử trêu chọc, Thủy Ly càng lúc càng xấu hổ, lập tức xoay người bỏ chạy:

- "Mặc kệ các ngươi, ta không được khỏe, để hắn dạy các ngươi tu luyện đi!"

Nam lắc đầu cười, xong quay sáng chúng đồ đệ:

- "Ta thấy bọn hắn cũng sắp tới, chúng ta ra xem thử!"

Lúc này, Thủy Nguyệt Nhi tiến lên kéo tay hắn thẹn thùng:

- "Lão sư, Nguyệt Nhi cũng muốn hôn."

Chín nữ còn lại nghe vậy ánh mắt mong chờ, hưng phấn tới đỏ bừng mặt, nhao nhao:

- "Ta cũng vậy, lão sư, ta cũng muốn được hôn."

Hắn cười cười, thế là khẽ hôn lên môi Thủy Nguyệt Nhi, rồi đến lượt Băng Nhi, Tuyết Vũ, cuối cùng là bảy nữ còn lại.

- "Được rồi, đi thôi, Băng Nhi nhớ không được sử dụng tới hồn hoàn thứ tư của mình!"

- "Ta biết rồi! Lão sư." - Băng Nhi vừa bị hắn hôn đang còn mơ màng trả lời

Bên ngoài lúc này, đám người Sí Hỏa Học Viện và Thần Phong Học Viện cũng đã tới nơi. Dẫn đầu Sí Hỏa Học Viện là Hỏa Vô Song, còn dẫn đầu Thần Phong Học Viện dĩ nhiên là tên Phong Tiếu Thiên. Thực ra việc hôm nay không có liên quan đến hắn, chỉ là theo liếm Hỏa Vũ mà thôi.

Thấy đám mỹ nữ học viện Thiên Thủy xuất hiện, những tên nam sinh ánh mắt sáng lên như đuốc, nhưng ngay lập tức sắc mặt bọn hắn cực kỳ khó coi, ánh mắt ghen ghét tới cực điểm khi mà 10 người các nàng lại đang cùng hộ tống một tên nam tử khác.

- "Chuyện gì thế này? Thiên Thủy Học Viện từ khi nào lại chứa chấp nam nhân?"

- "Tên khốn kia là ai, vì sao lại có phúc như vậy?"

- "Hừ! Ta thấy hắn chỉ là một tên tiểu bạch kiểm, ngoài vẻ bề ngoài anh tuấn ra chắc cũng không có gì khác."

Mấy nữ đệ tử nghe vậy bước lên, tức giận chỉ tay vào bọn hắn:

- "Các ngươi câm miệng, hắn chính là lão sư của chúng ta, các ngươi có ý kiến?"

Đám người nghe xong càng chấn kinh:

- "Cái gì? Vì sao một nam tử lại có thể trở thành lão sư của Thiên Thủy Học Viện? Theo ta thấy hắn chính là nhờ mối quan hệ của lão sư nào đó trong Thiên Thủy Học Viện a!"

- "Ngươi..."

Các nàng định tiếp tục mắng chửi nhưng lập tức bị Nam kéo lại:

- "Được rồi! Không cần tức giận, quan tâm đến bọn hắn làm cái gì?"

Mấy nữ nghe vậy đành ngoan ngoãn lùi ra sau khiến cho những tên nam tử ở đây ghen ghét tới cực điểm. "Khốn khiếp, vì sao ta lại không có loại phúc lợi này?"

Hỏa Vũ thấy sự xuất hiện của Nam trong mắt cũng lóe lên sự kinh ngạc. Nhưng ngay lập tức trở lại bình thường:

- "Các ngươi im miệng, chuyện này là của Thiên Thủy Học Viện, không liên quan tới chúng ta!"

Tên Phong Tiếu Thiên thấy thế cũng lên tiếng nói theo:

- "Hỏa Vũ nói đúng, kẻ nào nói thêm một câu đừng trách Phong Tiếu Thiên ta!"

Xong ánh mắt Hỏa Vũ hừng hực chiến ý nhìn Thủy Băng Nhi:

- "Thủy Băng Nhi, lần trước ta tỷ thí thua ngươi. Cũng chính vì thế thời gian qua ta đã tu luyện vô cùng khắc nghiệt. Ta không tin lần này ngươi lại có thể tiếp tục thắng ta. Ngươi có dám tỷ thí lại?"

Hỏa Vũ nàng vốn là đệ nhất thiên tài của Sí Hỏa Học Viện, kể cả ca ca của nàng cũng không thể sánh bằng. Chính vì điều này nàng luôn tự tin rằng trong cùng lứa tuổi không có bất kỳ kẻ nào có thể đánh bại mình, cho đến khi nàng bại dưới tay của Thủy Băng Nhi - người đã từng bại dưới tay nàng trước đây. Điều này khiến nàng vô cùng mất mặt. Cũng chính vì điều này mà thời gian qua nàng đã điên cuồng tu luyện hy vọng lần tới sẽ chiến thắng, lấy lại danh dự của bản thân.

Băng Nhi nhàn nhạt trả lời:

- "Nếu ngươi muốn tỷ thí thì ta cũng không có lý do từ chối, bất quá đừng trách ta không nhắc trước, ngươi không có cơ hội có thể thắng được ta!"

- "Hừ! Đừng tưởng thắng được ta một lần liền tự đắc. Nếu ngươi đồng ý thì mau lên sân đấu!"

Tên Phong Tiếu Thiên cũng hò reo:

- "Đúng vậy! Ta tin Hỏa Vũ muội muội lần này sẽ dành chiến thắng, lần trước chỉ là do thiếu may mắn mà thôi!"

Hỏa Vũ cũng không thèm để ý tới hắn mà bước lên sàn đấu.

Và kết quá đương nhiên không ngoài dự đoán, chỉ chưa đầy 30 phút, Hỏa Vũ bị đánh bại một cách triệt để. Nàng ngồi vô lực trên mặt đất, vẻ thất vọng đến cùng cực trên gương mặt không che giấu chút nào:

- "Vì sao...Vì sao ngươi càng ngày càng mạnh như vậy?"

Thủy Băng Nhi thở dài:

- "Haiz, ta đã nói trước rồi, trước đây ngươi có thể thắng được ta một lần, nhưng bây giờ thì điều này sẽ không còn lặp lại nữa!"

Xong nàng quay người chuẩn bị rời xuống.

Tên Phong Tiếu Thiên thấy Hỏa Vũ như vậy mà lòng đau như cắt, lao lên sàn đấu muốn đỡ nàng dậy nhưng lập tức bị nàng gạt phăng ra.

Hắn tức giận chỉ tay về phía Thủy Băng Nhi:

- "Đứng lại, Thủy Băng Nhi, ta muốn quyết đấu với ngươi!"

Hỏa Vũ thấy vậy tức giận:

- "Phong Tiếu Thiên, ngươi định làm gì?"

- "Hỏa Vũ, muội yên tâm, ta nhất định sẽ thay muội đánh bại nàng ta!"

- "Ngươi đầu óc có vấn đề sao? Chuyện của ta liên quan gì đến ngươi?"

- "Tại sao không liên quan? chuyện của muội chính là chuyện của Phong Tiếu Thiên ta!"

- "Câm miệng, ngươi cút xuống, chuyện của ta không cần ngươi quan tâm!"

Phong Tiếu Thiên bị nàng đuổi thẳng mặt như vậy có chút mất mặt, nhưng vẫn tiếp tục mặt dày:

- "Hừ! Nàng cứ đợi xem!"

Xong hắn lại quay sang Thủy Băng Nhi:

- "Thủy Băng Nhi, thế nào? Ngươi có dám tỷ thí với ta?"

Đáp lại hắn, Băng Nhi chỉ nhàn nhạt liếc mắt xem thường:

- "Ngươi không xứng!"

Cách tán gái mặt dày của tên này cũng quá mức không để ý tới mặt mũi đi.

Rồi nàng trở lại phía Nam, mỉm cười vui vẻ kéo tay hắn:

- "Lão sư, thấy Băng Nhi thế nào?"

Nam gật đầu cười khen ngợi:

- "Nha đầu ngươi tiến bộ không tệ, người làm lão sư như ta cũng cảm thấy tự hào a!"

Băng Nhi được hắn khen ngợi cười tít cả mắt khiến cho mấy nữ bên cạnh ghen tỵ, thầm nghĩ tiếc là ta không có cơ hội cho lão sư thấy được tiến bộ của mình.

Tên Phong Tiếu Thiên nhục quá hóa giận, dùng nắm đấm lao tới:

- "Khốn khiếp! Ngươi dám xem thường ta!"

Nam nhíu mày, lạnh giọng quát một tiếng:

"CÚT!"

Vậy là Phong Tiếu Thiên lập tức bay ngược ra sau thổ huyết.

Những tên chứng kiến cảnh này sắc mặt vô cùng chấn kinh. Phải biết Phong Tiếu Thiên là người mạnh nhất trong số bọn chúng, ấy vậy mà ngay cả tiếng quát của hắn cũng không chịu nổi.

Hỏa Vũ ánh mắt cũng không thể tin nổi nhìn cảnh này. Xong nhớ đến cách xưng hô của Thủy Băng Nhi với Nam, bắt đầu đoán được nguyên nhân mà thời gian gần đây Thủy Băng Nhi chiến lực càng ngày càng mạnh mẽ như vậy. Nàng đứng dậy đi về phía Nam.

- "Ngươi là lão sư của Thủy Băng Nhi!"

Nam trong lòng thầm cười khẽ, bên ngoài tỏ vẻ bình tĩnh gật đầu:

- "Không sai!"

- "Vậy ngươi chính là nguyên nhân khiến Thủy Băng Nhi tiến bộ nhiều như vậy sao, phải biết trước đây nàng chưa từng thắng được ta!"

Hắn lắc đầu cười:

- "Không phải, nàng trở nên mạnh như vậy đa số đều là dựa vào nỗ lực của bản thân, ta chỉ hỗ trợ một chút ít mà thôi!"

Thủy Băng Nhi nghe vậy liền lên tiếng phản bác:

- "Đâu có! Nếu không có lão sư làm sao Băng Nhi có được như ngày hôm nay?"

Xong nàng phát hiện ra mình lỡ lời liền cúi mặt xuống đất hối lỗi.

Đến đây Hỏa Vũ càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình. Còn cái hắn nói rằng đều nhờ vào sự nỗ lực của nàng? Có quỷ mới tin ngươi! Chẳng lẽ ta không nỗ lực? tại sao lại càng ngày càng bị nàng bỏ xa?"

Nam đứng dậy:

- "Được rồi! Nếu không còn chuyện gì thì chúng ta trở về Học Viện!"

- "Vâng! Lão sư!"

Hỏa Vũ liền lên tiếng:

- "Đợi đã!"

Hắn trong lòng thầm cười: "Khà khà! Xem ra cá đã cắn câu rồi!"

- "Ngươi còn chuyện gì?"

Hỏa Vũ giọng điệu vẫn tự tin:

- "Ta cũng muốn trở thành đệ tử của ngươi!"

Đám nữ đệ tử nghe xong liền dùng ánh mắt cảnh giác nhìn nàng:

- "Hoả Vũ, ngươi có ý gì? Không phải ai cũng có thể tùy tiện trở thành đệ tử chả lão sư chúng ta!"

Nam giơ tay bảo chúng nữ dừng lại:

- "Ngươi muốn trở thành đệ tử của ta?"

- "Đúng vậy!"

Hắn cười cười:

- "Ồ! Vậy ngươi thử nói lý do tại sao ta phải nhận ngươi làm đệ tử?"

Nàng nghe hắn xem thường mình liền sinh khí. Phải biết có rất nhiều kẻ muốn nhận nàng làm đệ tử mà nàng không có đồng ý đâu.

- "Ngươi...Ta mặc dù thua bởi Thủy Băng Nhi, nhưng cũng là thiên tài trăm năm có một, tiên thiên 9 cấp hồn lực, chẳng lẽ còn không đủ tư cách làm đệ tử của ngươi?"

Hắn lắc đầu cười:

- "Ngươi thật sự nghĩ mình là thiên tài? Để ta nói cho ngươi biết một điều, đừng nói tới Băng Nhi, cho dù là bất kỳ ai trong các nàng ngươi cũng không thể đánh bại!"

Hoả Vũ nghe vậy tức giận:

- "Ngươi dám xem thường ta!"

- "Ta nói hoàn toàn là sự thật, nếu không tin ngươi có thể thử!"

"Nguyệt Nhi!"

Nguyệt Nhi hưng phấn bước lên:

- "Vâng, lão sư!"

Rồi nàng nhìn Hoả Vũ:

- "Thế nào! Ngươi có dám tỷ thí với ta!"

Hoả Vũ hừ lạnh một tiếng:

- "Hừ! Có gì không dám!"

Vậy là thêm một lần nữa, Hoả Vũ bại trận dưới tay Thủy Nguyệt Nhi trước ánh mắt không thể tin nổi của những kẻ ở đây.

Hoả Vũ trong lòng tuyệt vọng:

"Chẳng lẽ ta thật sự kém cỏi như vậy sao?

Không! Không phải, chắc chắn là nhờ hắn các nàng mới mạnh được như vậy!"

Tới lúc này nàng đã chắc chắn được chiến lực của Thủy Băng Nhi và Thủy Nguyệt Nhi mạnh như vậy đều là nhờ Nam. Nghĩ tới đây, trong mắt nàng hiện lên vẻ quyết tâm, đi tới trước mặt Nam quỳ xuống:

- "Hoả Vũ ta tâm phục khẩu phục. Cầu xin ngươi nhận ta làm đệ tử!"

Nam tỏ vẻ bình tĩnh:

- "Tại sao?"

- "Ta muốn trở nên mạnh mẽ, đánh bại Thủy Băng Nhi các nàng."

Bây giờ đánh bại Thủy Băng Nhi đã trở thành chấp niệm của nàng. Với tâm tính kiêu ngạo của mình, nàng không thể cho phép việc có nhiều như vậy thiếu nữ cùng lứa tuổi đều siêu việt mình. Nếu không nhanh chóng loại bỏ được chấp niệm e rằng tu vi của nàng sẽ càng ngày càng không thể tiến xa.

Nam lắc đầu:

- "Ngươi vẫn nên trở về Sí Hoả Học Viện tiếp tục tu luyện."

- "Không! Ý ta đã quyết, ta nhất định muốn bái ngươi làm sư phụ!"

- "Haiz! Ta đã nói trước rồi, ta không có lý do để nhận ngươi làm đệ tử."

"Băng Nhi, Nguyệt Nhi, trở về thôi."

- "Vậy tại sao ngươi có thể nhận bọn họ mà không thể nhận ta?"

Nam không trả lời mà tiếp tục bước.

Hoả Vũ nhìn theo hắn gào thét:

- "Nếu ngươi không chịu nhận ta làm đệ tử ta sẽ quỳ trước cổng Thiên Thủy Học Viện tới khi ngươi đồng ý thì thôi!"

Lần này thì hắn đã đáp lại:

- "Tùy ngươi! Ta cũng muốn xem thử ngươi có thể kiên trì tới mức nào?"

Vậy là Hoả Vũ tới trước cổng Thiên Thủy Học Viện quỳ xuống. Nàng đã chắc chắn rằng trên thế giới chỉ có hắn mới có thể giúp nàng trở nên mạnh mẽ, đánh bại được Thủy Băng Nhi.

Hoả Vô Song thấy muội muội như vậg liền chạy tới khuyên nhủ:

- "Muội muội, chúng ta trở về thôi! Đừng làm khổ chính mình! Hắn là lão sư của Thiên Thủy Học Viện chắc chắn sẽ không đáp ứng muội!"

Nàng lắc đầu:

- "Không, đại ca, ý ta đã quyết, huynh trở về trước đi!"

Hoả Vô Song chỉ có thể thở dài. Hắn hiểu một khi muội muội của mình đã quyết định chuyện gì thì rất khó thay đổi.

Phong Tiếu Thiên cũng chạy tới:

- "Đại ca muội nói đúng, Hoả Vũ muội muội là thiên tài, chỉ cần trở về học viện với lượng tài nguyên dồi dào, muội sớm muộn cũng sẽ đuổi kịp đám nữ nhân kia!"

Hoả Vũ nhớ đến hành động của Phong Tiếu Thiên, ánh mắt chán ghét:

- "Phong Tiếu Thiên, ta nhắc lại một lần nữa, chuyện của ta không liên quan đến ngươi, ngươi mau cút!"

Phong Tiếu Thiên sắc mặt cực kỳ khó coi. Trong lòng phẫn nộ tới cực điểm. "Đều tại tên chó hoang kia mới khiến nàng trở nên như vậy. Tên khốn khiếp, nhất định sẽ có ngày ta giết chết ngươi!". Hắn chỉ có thể hậm hực rời đi.

Hoả Vô Song cũng không còn cách nào, chỉ có thể trở về, đem chuyện này nói với phụ thân hoặc lão sư trong học viện đến để khuyên nhủ nàng.

Hoả Vũ cứ quỳ như vậy nguyên một ngày. Nữ bảo vệ của học viện có chút không đành lòng bèn bẩm báo với Nam.

Hắn cũng chỉ dặn dò đem cho nàng chút đồ ăn. Nhưng Hoả Vũ đương nhiên không ăn, nhịn đói tiếp tục quỳ, sắc mặt càng ngày càng trắng bệch.

Thực ra Nam muốn làm như vậy là để sửa đổi tính cách của nàng một chút, chứ để một mỹ nhân chịu khổ như vậy hắn cũng không đành lòng a!

Cho tới ngày thứ ba, trời bắt đầu đổ mưa. Hoả Vũ ý thứ đã dần mơ hồ. Nhưng nàng vẫn tiếp tục kiên trì, bởi vì nàng biết nếu bỏ qua cơ hội này, nàng vĩnh viễn sẽ không thể đánh bại những nữ sinh kia, và điều đó cũng sẽ trở thành chấp niệm khiến nàng khó có thể tiến bộ trên con đường hồn sư.

Cuối cùng, nàng không chịu nổi nữa, ngã gục xuống, trước khi mất đi ý thức, nàng cảm nhận được một vòng tay săn chắc đỡ lấy cơ thể mình...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 67
Lượt đọc 2189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.