Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyết Nhi hư hỏng

Tiểu thuyết gốc · 2218 chữ

Bỉ Bỉ Đông trần truồng nằm cạnh hắn, tay vuốt ve côn thịt còn căng cứng.

- "Chàng đúng là đại dâm tặc! Thiếp còn chưa lần nào thấy thứ này xìu xuống đâu!"

Hắn cười đắc ý:

- "Hắc hắc! Nàng đừng mơ làm nó xìu xuống, nam nhân của nàng là kim thương bất ngã đấy!"

Bỉ Bỉ Đông bĩu môi, sục mạnh vài cái cho bõ ghét. Trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì có các tỷ tỷ gánh vác bớt. Nếu không để nam nhân này hành hạ một mình mình chắc chết trên giường lúc nào không hay. Bỗng nàng nhớ tới chuyện túc nãy, bóp mạnh côn thịt hắn một cái khiến hắn không nhịn được phọt ra tinh dịch nóng hổi ướt cả tay nàng.

- "Đại sắc lang, vì sao mới trở về đã tặng cho đệ tử thiếp đồ quý giá như vậy, lại còn chọn món đồ vô cùng phù hợp với nàng? Có phải đã sớm có ý đồ với nàng không?"

- "Phốc! Nàng nghĩ ta là loại người gì? Nàng còn nhỏ như vậy?" - Nam phun một ngụm, tỏ vẻ chính nhân quân tử nói.

- "Ngươi chính là đại dâm tặc! Đừng tưởng ta không biết những gì chàng đã làm với Nhị Long muội muội!"

Nam lúc này mới giật mình hiển nhiên chuyện hắn làm với Nhị Long chúng nữ đều đã biết: "Đông Nhi...ta...".

- "Hừ! May mắn cho chàng là đã cứu Nhị Long khỏi tên cặn bã Ngọc Tiểu Cương kia, nếu không ta sớm đã không để yên cho chàng!"

Nam thở phào, mỉm cười ôm lấy nàng:

- "Cảm ơn Đông Nhi, bất quá, thế giới này có rất nhiều nam nhân cặn bã, không chỉ riêng tên Ngọc Tiểu Cương đó!"

- "Xì! Ta thấy ngươi mới chính là cặn bã nam lớn nhất!" - Bỉ Bỉ Đông bĩu môi.

Hắn đắc ý cười lớn:

- "Hắc hắc! Vậy mà lại có những nữ nhân yêu tên cặn bã này tới mức chết đi sống lại đâu!"

Bỉ Bỉ Đông đỏ mặt, đẩy hắn ra tỏ vẻ giận dỗi:

- "Không thèm nói chuyện với ngươi, mau đi tặng quà cho nữ nhân khác đi!"

Nam dở khóc dở cười, cô nàng này tính khí thay đổi quá thất thường đi. Cúi xuống hôn nàng một ngụm:

- "Đông Nhi đừng tức giận, ta đương nhiên cũng chuẩn bị quà cho nàng a!"

Rồi hắn lấy ra một chiếc nhẫn chế tác vô cùng tinh xảo, bên trên đính một viên đá quý màu hồng hình trái tim nhỏ nhắn vô cùng xinh đẹp.

- "Thứ này gọi là Nhẫn Tình Yêu, minh chứng cho tình yêu của chúng ta, ngoài ra khi nàng đeo nó có thể liên lạc với ta bất cứ lúc nào."

- "Hừ! Xem như phu quân ngươi còn có lương tâm!"

Nói xong nàng giơ tay lên để hắn đeo cho mình. Nhưng khi vừa đưa lên thì bàn tay ướt nhẹp tinh dịch của hắn. Đỏ mặt khẽ gắt một tiếng: "Dâm tặc!" Rồi đưa từng ngón tay vào trong miệng mút cho thật sạch.

Nam dở khóc dở cười, đợi nàng mút xong liền giúp nàng đeo vào ngón áp út. Bỉ Bỉ Đông nhìn chiếc nhẫn yêu thích không rời, nhỏ một giọt máu vào để hoàn thành nhận chủ.

- "Được rồi! Đông Nhi, bây giờ ta phải tới Thiên Đấu Thành thăm Tuyết Nhi một chút!"

Bỉ Bỉ Đông đang còn bận ngắm chiếc nhẫn, xua xua tay:

- "Chàng mau đi đi, nàng cũng rất nhớ phụ thân đấy!"

Nam nhìn Bỉ Bỉ Đông vậy mà không chú ý đến mình, liền đưa tay nhéo lên chiếc mũi khiến nàng la oai oái. Xong chỉ tay vào côn thịt:

- "Nàng xem. Đều tại nàng!"

Bỉ Bỉ Đông nhìn xuống, côn thịt của hắn đang nhớp nháp tinh dịch, yêu kiều hừ một tiếng:

- "Hừ! Rồi rồi! Để thiếp làm sạch giúp chàng là được chứ gì!"

Nói xong, nàng cúi xuống mút thật sạch thân côn rồi đến hai hòn bi. Đến khi côn thịt đã hoàn toàn sạch bong mới nuốt ực một cái. Liếc xéo hắn:

- "Được chưa? Còn không mau đi gặp nữ nhi!"

- "Hắc hắc" Hắn cười hắc hắc rồi hôn nàng thêm một cái mới rời đi.

Thiên Đấu Thành, Thiên Đấu Hoàng gia.

Hoàng Nhận Tuyết đang đóng giả làm Tuyết Thanh Hà vừa mới xử lý xong sự vụ, trở về phòng của mình.

Khi vừa mới đẩy cửa ra, nhìn thấy một nam nhân quen thuộc đang ngồi trên giường mỉm cười nhìn mình. Nước mắt nàng rơi lã chã, lập tức thoát khỏi trạng thái ngụy trang, trở về thành một nữ nhân xinh đẹp cao quý tới cực điểm nhào vào ngực hắn:

- "Hu hu! Baba, cuối cùng người cũng đến nhìn Tuyết Nhi. Tuyết Nhi rất nhớ người!"

Nàng bây giờ đã phát triển hoàn thiện, gương mặt đã không còn chút non nớt nào mà trở thành một mỹ nhân khuynh nước khuynh thành. Dung nhan tuyệt mỹ được thừa kế từ mẫu thân Bỉ Bỉ Đông, cùng với khí chất bá vương cao quý của hắn, e rằng nếu để lộ ra ngoài sẽ khiến cho vô số nam nhân trên toàn thiên hạ điên cuồng, cơ thể cũng đầy đặn cực kỳ quyến rũ.

Nam trong lòng mềm nhũn, cúi xuống hôn lên má nàng:

- "Tuyết Nhi ngoan, đã là đại cô nương rồi còn mít ướt như vậy!"

Nàng lắc đầu nguầy nguậy:

- "Hức... Ta vĩnh viễn là Tuyết Nhi của baba!"

Nam âu yếm xoa gương mặt nàng:

- "Được rồi! Tuyết Nhi mau nín, baba không phải trở về cùng Tuyết Nhi rồi sao!"

Cô nương nghe hắn nói vậy ừm một tiếng, đưa tay lau mắt, rồi vui vẻ:

- "Baba đến thăm Tuyết Nhi rất vui!"

Rồi nàng rướn lên hôn lên má hắn thật lâu, rồi lại sang má bên kia.

Nam cũng vui vẻ để nữ nhi thơm má mình.

Bất quá sau khi đã hôn hai má của hắn, Tuyết Nhi thấy hắn đang không để ý, lập tức chớp thời cơ hướng đến môi hắn hôn tới.

Nam lúc này mới giật mình, vội đưa tay chặn nụ hôn của nàng lại:

- "Tuyết Nhi! Con làm gì vậy?"

Bị hắn chặn lại cô nương liền tỏ vẻ vô tội:

- "Tuyết Nhi chỉ muốn hôn baba a~"

Nam dở khóc dở cười:

- "Ừm vậy Tuyết Nhi chỉ cần hôn má baba là được!"

Nàng lập tức quay mặt đi tỏ vẻ không phục:

- "Không chịu! Tuyết Nhi cũng muốn hôn môi baba giống mẫu thân!"

Trong lòng nàng lúc này đang cực kỳ kích động: "Hừ! Ta nhất định phải hôn baba, bắt baba phải trở thành trượng phu của Tuyết Nhi!"

Nam buồn cười nhéo mà khiến cô nương la oai oái:

- "Nha đầu trưởng thành rồi nên không chịu nghe lời ba ba đúng không?"

Nàng liền lập tức dùng ánh mắt đáng thương ngập nước nhìn Nam:

- "Hức! Tuyết Nhi chỉ muốn hôn baba thôi mà, baba cho Tuyết Nhi hôn đi!"

Nam mặc dù biết cô nương đang giả bộ nhưng trong lòng vẫn mềm nhũn:

- "Được rồi! Chỉ lần này thôi đó, là do ta nuông chiều con quá mức rồi!"

Tuyết Nhi gương mặt lập tức trở nên mừng rỡ:

- "Hì Hì! Baba tốt nhất!"

Nói xong không chần chừ ôm lấy đầu hắn hôn thật chặt. Năm phút sau, Nam cảm thấy nụ hôn có chút hơi lâu liền đem nàng đẩy ra. Nhưng ai ngờ cô nàng lại càng ôm chặt hơn, hôn ngấu nghiến lấy đôi môi của hắn.

Mãi tới gần 20 phút sau, nàng mới thỏa mãn buông hắn ra. Gương mặt đỏ ửng, thở gấp:

- "Hừ...Tuyết Nhi hôn baba thật thích!"

Nam hết nói nổi với cô nàng này, nhéo nhéo gò má trắng nõn xinh đẹp:

- "Hừ! Nha đầu, nếu để mẫu thân con biết được chuyện này, nàng không thiến ta mới lạ!"

Tuyết Nhi bật cười:

- "Phốc! Baba yên tâm! Tuyết Nhi không để mẫu thân thiến baba đâu!"

Trong lòng bồi thêm một câu: "Baba còn phải trở thành trượng phu của Tuyết Nhi sao có thể để mẫu thân làm như thế?"

Nhưng ánh mắt của cô nàng lập tức trở nên giảo hoạt:

- "Tuy nhiên... nếu baba không muốn để mẫu thân biết chuyện này thì lần sau phải để cho Tuyết Nhi hôn môi, nếu không thì Tuyết Nhi sẽ nói chuyện hôm nay với mẫu thân..."

Nam cạn lời. Không ngờ cô nương này lại còn dám đe dọa cả phụ thân, liền ra vẻ tức giận, kéo nàng xuống nằm xuống đùi mình, đánh vào chiếc mông xinh xắn:

- "Nha đầu hư hỏng, bây giờ còn dám dọa cả baba, lần này baba phải dạy dỗ thật tốt mới được!"

"Bốp Bốp" Hắn dùng lực vừa đủ để không làm nàng bị thương đánh liên tục lên chiếc mông mềm mại đàn hồi.

Tuyết Nhi nức nở cầu xin:

- "Á...Tuyết Nhi biết sai... baba đừng đánh mông Tuyết Nhi! Hức hức..."

Bất quá mỗi lần hắn đánh xuống phía bên dưới nàng lại có cảm giác là lạ, giữa hai chân cũng rỉ nước âm ỉ.

Nam đánh nàng mấy cái, mới chú ý tới gương mặt của nàng ngày càng đỏ hơn, đôi mắt ngập nước, nghĩ rằng mình hơi quá tay, vội vàng bế nàng dậy ngồi trên đùi mình vuốt ve:

- "Tuyết Nhi ngoan, đừng khóc, baba xin lỗi, baba không nên đánh Tuyết Nhi mạnh như vậy!"

Cô nàng thấy vậy càng khóc lớn hơn:

- "Hu hu! Ba ba xấu, đánh Tuyết Nhi thật đau."

- "Tuyết Nhi tha lỗi cho baba, lần sau baba không dám nữa!"

Cô nương lau nước mắt đi, hừ một tiếng:

- "Hừ! Ba ba phải hôn Tuyết Nhi thêm một lần nữa ta mới tha thứ cho người."

Rồi nàng không để hắn kịp phản ứng, tiếp tục ngậm lấy đôi môi nam nhân.

Nam bất đắc dĩ, để mặc nàng tiếp tục hôn mình.

Đến hồi lâu hai người tách ra. Tuyết Nhi nuốt nước miếng cái ực hài lòng:

- "Ực! Lần này tạm tha cho baba!"

Nam dở khóc dở cười, lấy trong tay một chiếc nhẫn có phần tương tự chiếc nhẫn mà hắn tặng cho Bỉ Bỉ Đông. Loại pháp bảo này là do chính tay hắn luyện chế, có chứa linh hồn lực của bản thân nên có thể cảm nhận được lúc các nàng gặp nguy hiểm. Đồng thời còn có khả năng tạo kết giới bảo vệ chủ nhân. Vì vậy hắn cũng chuẩn bị cho Tuyết Nhi một cái.

- "Được rồi! Nha đầu, lần này baba đến thăm ngươi cũng có chuẩn bị quà đây!"

Tuyết Nhi mắt sáng trưng:

- "Oa! Chiếc nhẫn thật đẹp, baba mau đeo cho Tuyết Nhi!"

Nàng cùng lúc đưa tay trái của mình ra. Nhưng thấy hắn lại chuẩn bị đeo vào ngón giữa cho mình lập tức rụt lại, chỉ vào ngón áp út.

- "Không phải, baba phải đeo vào ngón này cơ!"

Nam mộng bức:

- "Nha đầu biết ý nghĩa của việc đeo nhẫn vào ngón này không?"

Cô nàng tỏ vẻ không hiểu:

- "Ý nghĩa gì? Không phải mọi người đều đeo ngón này sao?"

Nam lắc đầu bất đắc dĩ, chiều theo ý nàng, giúp nàng đeo vào ngón áp út. Nhưng mà không ngờ tới khi hắn vừa đeo xong, cô nương liền cười khanh khách:

- "Khúc khích! Tuyết Nhi đồng ý lời cầu hôn của baba nha, sau này baba bắt buộc phải cưới Tuyết Nhi làm thê tử!"

Nam khóe miệng giật giật: "Quả nhiên nàng chính là gài bẫy phụ thân mình!"

- "Nha đầu xa baba một thời gian càng ngày càng hư hỏng rồi!"

Tuyết Nhi bĩu môi, thầm nghĩ: "Hừ! Tuyết Nhi cứ thích hư hỏng, chỉ cần cả đời được ở bên cạnh baba là được!"

- "Rồi rồi, Tuyết Nhi là hư hỏng nhất, baba mau đi thăm các dì đi, ta mới ngửi thấy trên người baba mỗi mình mùi của mẫu thân à!"

Vừa nói cô nàng vừa đẩy đẩy hắn ra cửa sổ.

Nam bất đắc dĩ:

- "Được rồi! Nha đầu nhớ cẩn thận một chút, nếu xảy ra chuyện gì nhớ báo cho baba!"

- "Baba yên tâm, ta ngụy trang bằng Hồn Kỹ của Võ Hồn Bá Chủ kể cả Phong Hào Đấu La cũng không có khả năng phát hiện. Chỉ cần baba thường xuyên tới thăm Tuyết Nhi là được!"

Xong hắn hôn lên má nàng tạm biệt rồi bay đi gặp mấy nữ khác.

Cũng không khác biệt lắm với lúc hắn gặp Đông Nhi. Đầu tiên là một trận sướt mướt sau đó là Cuồng Phong Loạn Vũ. Chỉ khác là tam nữ A Ngân, Bích Cơ, Tử Cơ ở cùng một chỗ ngôi nhà nhỏ nên không tránh khỏi một màn Nhất Long Tam Phụng. Liễu Nhị Long thì khỏi phải nói, điên cuồng tới cực điểm. Hai người triển khai mấy chục tư thế khác nhau trong hơn một tuần.

Cuối cùng hắn tới Sinh Mệnh Chi Hồ gặp nữ nhân ngạo kiều kia...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 63
Lượt đọc 3681

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.