Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 987 chữ

- " Không thể nào ... thật chẳng giống ai , không thể được , sao lại là anh Hải Phương ? Nhất định Ni đang lừa dối tôi . Ni có biết tôi yêu Ni biết bao ! " ... Hải Phong gào lên trong đau đớn ... và đã khóc , khóc trong câm lặng . Những giọt nước mắt chảy ngược thấm sâu trong tim làm trái tim Hải Phong vốn tưởng chừng chưa 1 lần bị tổn thương nay phải nhỏ những giọt lệ máu ... những giọt lệ của sự đau khổ hòa lẫn tổn thương ...

- Hải Phương xong chưa ? Ta lên đường nhé !

- Ơ ... mẹ ...

" Cộp ... cộp " ... - Vì mẹ không yên tâm nên chắc con sang đó không được sinh sự nữa . Giờ con phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình ...

- Con biết mà mẹ . Mẹ định làu bàu đến bao giờ nữa ? Con đâu phải trẻ con . xin mẹ đấy !

- Trong mắt mẹ thì dù 30 hay 50 Hải Phương vẫn là trẻ con !

- Ối ... mẹ đừng beo thế , đau lắm !

Khẽ thở dài , mắt rưng rưng , bà Hoàng Mai ôm lấy con ...

- Con trai cưng của mẹ , mẹ yêu con lắm . Con phải bình yên khỏe mạnh nhé ! Gặp gì khó khăn nhớ liên lạc ngay với mẹ !

- Mẹ đừng lo , con sẽ ổn thôi !

- Lạ thế ... vốn mình định đi du học trước , ai dè anh hai dành trước .... khẽ đẩy gọng kính ... - cố nhé ! Qua đó đừng làm mất thể diện nước mình đấy !

- Yên tâm ! Nhất định tôi sẽ vinh quang quay về !

- Quay về ? Anh sẽ quay về chứ ?

- Không đâu , dù anh có về cũng đâu có gì vui ... qua đó nếu sống quen rồi thì định cư lưu cư luôn .

- Định cư , lưu cư gì chứ , anh hai đừng gây tai vạ để bị đuổi về nước là mừng rồi !

- Hải Anh nói gì hả ? Muốn chết à ?

- Đến giờ rồi , đi thôi Hải Phương !

- Vâng , thưa mẹ !

- Anh ơi khoan đã ! Bánh quy và chocolate , trên máy bay nếu thấy chán thì anh lôi ra ăn !

- Bánh quy ? Anh đâu phải trẻ con . Nhưng thôi .... nể tình em chân thành tặng nên anh nhận ! Giữ sức khỏe nha Ni ! ... - " tạm biệt Ni ! Lần sau anh sẽ đối diện với em trong tâm trạng chín chắn hơn . Lúc đó ngọn lửa trong lòng anh chắc đã lụi tàn chỉ còn chút tro tàn . Nếu làm thế có thể vùi chôn tâm tư đối với em thì " ...

- Hải Phong ! Hôm nay Hải Phương đi du học ! Tôi sắp xếp hành trình để cậu tiễn nha ! Chắc phải vài năm nữa mới gặp .

- Khỏi mà ! Làm gì phải tiễn ... anh ấy đâu tử tế ... - " đi rồi thì đừng về nữa , em không muốn nhìn thấy anh ... anh như anh thì ... đã nói rồi mà , anh hai du học vì anh ấy không thích Ni " ... mặt Hải Phong đượm buồn ... - " biết chứ , nhưng tôi không cách nào khác ... chính tôi yêu thương anh ấy , giờ tôi mới biết ... từ nay không cách nào đón nhận trái tim Hải Phong nữa " ...

" Ục ... ục " ... - Làm gì thế Ni ? Trào ra hết rồi ... " tách " ... - Em sao thế ? Cứ đứng ngẩn ngơ .... bất ngờ Ni khóc ...

- Sao ? Ni khóc à ?

- Anh ... em quả là người chậm hiểu và ngu ngốc . Tại sao sau khi lỡ mất cơ hội em mới nhận ra ? Em cảm thấy buồn và giận mình lắm ! Nếu em thẳng thắn bày tỏ với anh ấy ... thì sẽ không như vậy !

- Bày tỏ ? Với ai ? ... Chẳng lẽ anh Hải Phương ? Ni bảo thích anh Hải Phương ? ... Ni gật đầu . Ngỡ ngàng giây lát , Hải Anh cười lớn làm Ni tự dưng thấy ngượng ngùng ...

- Gay go , đúng là ngốc mà , quá ngốc !

- Anh Hải Anh ? Quá đáng , sao cười chế giễu người ta ?

- Thiệt tình , cả đời chưa thấy ai ngu vậy . Ni không hề phát hiện trái tim mình và Hải Phương sợ bị phát hiện thích Ni nên đã bỏ chạy . Cả hai đúng ngốc y như nhau .

- Gì chứ ? Nói vậy là sao hả anh Hải Anh ?

- Dù anh hai hay Ni có khó ưa thì cả hai đều ngốc như nhau . Rất sợ bị lây nhiễm ngốc nên tôi bỏ cuộc thôi . Anh hai bỏ đi du học là vì Ni , anh Hải Phương cũng yêu Ni đó . Vì anh ấy yêu Ni nhưng không biết phải làm sao che giấu tình cảm đó nên anh ấy đã chọn cách đi du học ....

- " lên máy bay hãng ăn " ... Hải Phương mở gói quà Ni đưa , bên trong kèm them 1 mảnh giấy ... Hải Phương mở ra đọc ...

" Anh hai ... vì anh đi quá đột ngột nên em chưa kịp chuẩn bị gì ... Du học xong anh hãy làm những việc anh thích , em sẽ nỗ lực sống 1 cuộc sống bình thường . Anh hai đừng bận tâm vì em và khi nào anh về em có câu này muốn nói với anh ... rằng ... em yêu anh ... có lẽ anh sẽ quên em nhưng em luôn mong nhớ về anh ! Nên em sẽ chờ anh về " ...

- Sao ? ... Hải Phương gào toáng lên ... - Gì chứ ? Giờ mới nói câu này ?

Bạn đang đọc Ba Chàng Hoàng Tử và Một Nàng Osin của dreamlove0105
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.