Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba tên hắc y nhân

Tiểu thuyết gốc · 1948 chữ

Bên trong diễn võ trường của phủ thống lĩnh, thân ảnh của hai người bọn hắn liên tục giao nhau tạo nên những tiếng nổ lớn. Lạc Long cầm Vạn Hình Binh trong tay, từng kiếm đâm ra mang theo kiếm khí sắc bén đánh về phía của đối phương. Diêm Thanh thì hai tay cầm một thanh trường thương màu đỏ rực như lửa, cán thương và mũi thương có họa tiết giao long nhìn hết sức sống động. Hai tay của hắn máy động, mũi thương run lên trong nháy mắt đâm ra mấy chục đạo thương ảnh đánh cho kiếm khí của Lạc Long thất linh bát lạc. Có điều kiếm khí của Lạc Long giống như vô cùng vô tận, một đạo bị đánh tan thì liền xuất ra thêm một đạo thay thế khiến cho Diêm Thanh muốn chống đỡ cũng không dễ dàng. Hiện tại Lạc Long đã hoàn thành bước đầu tiên của kiếm đạo chính là kiếm khí, có thể khống chế kiếm khí một cách tùy thích. Bây giờ mỗi kiếm mà hắn xuất ra đều có thể kèo theo kiếm khí sắc bén, nếu hắn thi triển kiếm kỹ mạnh mẽ thì kiếm khí kèm theo lại càng cường đại hơn. Tất nhiên trước giờ hắn vẫn khống chế kiếm khí rất tốt, khiến người khác lầm tưởng kiếm khí đó là do hắn dùng chân khí ngưng tụ thành. Mặc dù người ở Nam Vực kiến thức nông cạn nhưng nếu có kẻ nhìn ra hắn luyện ra được kiếm khí ở khí động cảnh thì nhất định sẽ gây nên một trận phong ba.

-Rầm Rầm!

Diêm Thanh đánh thương pháp ngăn trở kiếm khí của Lạc Long thì vẫn còn dư lực, thỉnh thoảng sẽ đánh ra một vài võ kỹ như chưởng pháp hay quyền pháp. Lạc Long từ đầu tới cuối thì chỉ dùng trường kiếm đón đỡ mọi đòn công kích của đối phương. Trong khi chiến đấu có mấy lần hắn suýt chút nữa bị đối phương đánh trúng nhưng lại có một đạo quang mang chặn lại công kích giúp hắn. Những đạo quang mang kia có uy lực vô cùng lớn, ngay cả Diêm Thanh cũng phải chấn kinh trước uy lực của chúng. Theo hắn tính toán thì những đạo quang mang kia có uy lực ngang với công kích của võ giả tứ tuyền cảnh. Khí tuyền cảnh và khí hải cảnh được chia làm tám cảnh giới nhỏ, mỗi hai cảnh giới sẽ ứng với các cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên vãn. Võ giả khí tuyền cảnh tầng một thì gọi là nhất tuyền cảnh, tầng hai thì gọi là nhị tuyền cảnh, cứ thế tính đi lên, võ giả khí hải cảnh cũng tính tương tự như vậy. Như vậy uy lực của những quang mang mà Lạc Long đánh ra tương đương với cường giả khí tuyền cảnh trung kỳ, mà tu vi của hắn mới chỉ là khí động cảnh thôi đó.

Kỳ thực Diêm Thanh cũng không biết những quang mang kia là tầng thứ hai bên trong kiếm đạo, kiếm mang. Về cơ bản thì kiếm mang là kiếm khí cường hóa, chúng tỏa ra quang mang màu hoàng kim nhàn nhạt, có uy lực lớn hơn kiếm khí rất nhiều. Lạc Long đang trong quá trình tu luyện kiếm quang nên tỉ lệ đánh ra được kiếm quang cũng không cao, lúc có lúc không. Thực ra hắn có thể điều động kiếm quang bằng cách sử dụng kiếm kỹ cường đại, thế nhưng như vậy sẽ tiêu hao nhiều chân khí nên chỉ khi bị ép vào thế bí thì hắn mới sử dụng kiếm kỹ, còn lúc bình thường thì hắn cứ để cho kiếm quang xuất hiện một cách tự nhiên. Hai người đối luyện một canh giờ thì mới dừng tay, cả hai đều thở dốc không thôi, khắp cả người đều là mồ hôi.

-Lão đệ, hôm nay tới đây thôi.

Diêm Thanh mệt mỏi nói.

-Ngươi thực sự không phải là người mà, đã đối chiến một canh giờ rồi, không thấy mệt hay sao?

Lạc Long mặc dù toàn thân ướt đẫm nhưng vẫn nhếch mép nói:

-Lão ca, ngươi không hiểu được đâu, đây gọi là sự dẻo dai của người trẻ tuổi nha.

Mặc dù hắn chẳng thấy mệt mỏi chút nào nhưng nếu để đối phương biết thì nói không chừng sẽ ngã ngửa luôn, vì vậy mà hắn vẫn cố làm ra vẻ kiệt sức. Diêm Thanh nghe vậy thì cho rằng hắn đang nói khoác nhưng vẫn giữ thể diện cho hắn, cười lên sang sảng mà nói:

-Ha ha, lão ca ta già rồi, không theo kịp đám người trẻ tuổi các ngươi.

Kỳ thực Diêm Thanh cho rằng thực lực của Lạc Long cường đại như vậy là do có linh hồn lực phụ trợ, do đó nên mới không thấy ngạc nhiên chút nào. Thế nhưng hắn nào biết Lạc Long từ đầu tới cuối đều chỉ dùng sức mạnh thân thể cùng với chân khí trong người để đối kháng với hắn chứ.

-Hôm nay ở lại chỗ ta ăn cơm chứ?

Lạc Long lại lắc lắc đầu nói:

-Ta đang cố gắng đột phá, không có tâm trạng ăn cơm.

-Ngươi sắp đột phá sao? Linh biến cảnh trung kỳ?

Diêm Thanh kinh ngạc nhìn hắn hỏi. Lạc Long gật gật đầu khiến đối phương hoảng sợ không thôi. Cường giả khí tuyền cảnh như Diêm Thanh có thể sống tới một ngàn năm trăm tuổi, cho dù hắn có thiên phú rất tốt nhưng năm nay cũng đã gần tám trăm tuổi rồi, vì vậy mới có bộ dáng trung niên nhân. Ở khí tuyền cảnh, mỗi khi đột phá một tiểu cảnh giới thì hắn đều phải tiêu tốn mất mấy chục năm, ấy thế mà tên tiểu tử trước mắt mới tới đây được một năm mà đã muốn đột phá linh biến cảnh trung kỳ rồi. Phải biết mỗi tiểu cảnh giới của linh biến cảnh đều tương đương với hai tiểu cảnh giới của khí tuyền cảnh, hơn nữa vì lý do thiếu khuyết công pháp tu luyện nên đa phần linh tu đều có tốc độ thăng tiến cảnh giới chậm hơn võ tu.

-Lão đệ ngươi thật là quái vật, thiên phú tu luyện linh hồn của ngươi rốt cuộc đạt cấp độ nào chứ?

Lạc Long giả vờ trợn mắt nhìn đối phương nói:

-Hừ, ta đã mắc kẹt ở linh biến cảnh sơ kỳ đỉnh phong được mười mấy năm rồi, ngươi tưởng rằng linh tu dễ dàng đột phá lắm chắc.

-Cho dù như vậy thì thiên phú của ngươi so với ta cũng hơn xa. Lão ca đây mỗi lần trước từ thất tuyền cảnh đỉnh phong lên tới bát tuyền cảnh cũng mất hơn hai mươi năm, tu luyện tới bát tuyền cảnh đỉnh phong cũng mất hơn bốn mươi năm, so với ngươi thì còn kém xa.

Diêm Thanh cảm khái mà nói. Nếu để hắn biết Lạc Long mất khoảng bốn năm để tăng lên từ tụ linh cảnh đến linh biến cảnh thì nói không chừng hắn sẽ lên cơn đau tim mà đột quỵ luôn ấy chứ.

-Thôi được rồi, ta về phòng tu luyện đây, phải nắm chắc thời gian mới được.

Lạc Long đứng dậy đi về chỗ ở của mình, không có ở lại ăn cơm với Diêm Thanh. Hiện tại hắn đã là vạn phu trưởng, đương nhiên được cấp cho một tòa phủ đệ rộng lớn để ở. Hắn về phòng đóng cửa lại, việc đầu tiên cần làm là phải tắm rửa một chút đã. Vừa rồi giả vờ bản thân cũng rất mệt mỏi nên hắn cố ép cho mồ hôi chảy ướt đẫm quần áo, nếu còn không đi tắm thì không chịu được mất. Ngay lúc hắn vừa mới định cởi quần áo ra thì đột nhiên trận pháp trong phòng đột nhiên sáng lên.

-Không ổn!

Hắn vừa mới dâng lên suy nghĩ không ổn thì đột nhiên có ba bóng đen từ bên ngoài phủ đệ phóng tới sương phòng của hắn với tốc độ nhanh không tưởng. Trận pháp giới bị mà Lạc Long thiết đặt kéo dài trong phạm vi một trăm thước xung quanh phủ đệ, vì vậy nên khi những kẻ xâm nhập còn chưa tiến tới được phủ đệ thì hắn đã biết trước. Thế nhưng tốc độ của ba bóng đen kia quá nhanh, Lạc Long còn chưa hiểu chuyện gì thì bọn hắn đã đánh tới tận trong sương phòng của hắn. Ba đạo bóng đen đồng thời đánh ra một chưởng, hóa thành ba chưởng ấn khổng lồ bắn thẳng vào sương phòng.

-Ầm!

Sương phòng của Lạc Long bị đánh nổ trong nháy mắt, từ trong sương phòng có mười đạo thân ảnh bắn ra ngoài, là mười đầu phi hành yêu thú. Bên trên mỗi một đầu yêu thú còn có một người mặc áo bào xanh che kín mặt đang ngồi, đồng thời mỗi đầu yêu thú lại chạy về một phương hướng khác nhau. Tốc độ của chúng vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã bay đi mấy chục thước, vượt ra ngoài tầm công kích của ba tên kia. Ba tên hắc y nhân ngơ ngác một hồi sau đó vội dùng thần thức tra xét thì thấy cả mười người mặc lam bào đều có khí tức giống hệt nhau, hơn nữa còn đều là khí tức linh hồn của Lạc Long. Có điều bọn hắn rất nhanh đã nhìn ra được có ba người trong số đó có khí tức cường đại hơn một chút. Ba tên này vô cùng ăn ý, chỉ liếc nhìn nhau một cái rồi mỗi một tên lại đuổi theo một người trong số đó.

-Kẻ nào cả gan làm bậy ở trong quân doanh?

Thanh âm giận dữ của Diêm Thanh từ trong một phủ đệ khác truyền ra. Động tĩnh ở nơi này quá lớn, đã kinh động tới toàn bộ cường giả bên trong quân doanh đang ở gần đó.

-Vút vút vút!

Mười mấy bóng người từ bốn phương tám hướng tụ lại tới trước cửa phủ đệ của Lạc Long, tất cả đều là cao thủ khí tuyền cảnh trong quân doanh. Có điều lúc này cuộc truy đuổi của ba tên áo đen cùng với Lạc Long đã bắt đầu được một lúc, thân ảnh của bọn hắn đã cách nơi này rất xa rồi. Diêm Thanh là người phản ứng nhanh nhất, hắn đuổi theo một hắc y nhân gần mình, trong miệng quát lớn:

-Ở lại cho ta!

Hắn đánh ra một chưởng toàn lực hướng về phía hắc y nhân kia, một chưởng này hóa thành hư ảnh rất nhanh đã đuổi kịp đối phương. Tên kia cũng không có mở miệng đáp lời, chỉ thản nhiên đánh lại một quyền đối chọi với chưởng ấn kia.

-Ầm!

Quyền chưởng va chạm với nhau tạo thành tiếng nổ lớn, chỉ thấy chưởng ấn của Diêm Thanh bị đối phương phá vỡ, dư lực đập vào người hắn khiến hắn bị đánh bay ngược trở lại. Hắc y nhân dường như e ngại điều gì đó nên một chưởng này không dùng bao nhiêu lực cả, chỉ vừa đủ để đánh bay Diêm Thanh mà thôi, cũng không có tạo thành thương tích gì tới đối phương.

-Hừ, Bạch Hạc tông!

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.