Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cược

Tiểu thuyết gốc · 1907 chữ

Dứt lời, từ bên trong không gian giới chỉ của hắn bắn ra mấy trăm tấm phù chú, bay đến các vị trí khác nhau trên không chung tạo thành một vòng tròn bán kính một trăm thước bao vây lấy đám người của ba đại thế lực kia lại. Thực ra những tấm phù chú kia được chín đạo phân hồn của hắn điều khiển, có điều linh hồn của hắn cường đại hơn xa mọi người ở đây nên không có ai nhận ra sự tồn tại của những phân hồn đó mà thôi. Sau khi mấy trăm tấm phù chú đi vào vị trí của mình thì Lạc Long giơ hai tay lên kết ấn, chín đạo phân hồn lơ lửng trong không trung cũng kết thủ ấn y hệt, lập tức mấy trăm tấm phù chú đồng loạt phát sáng rồi giống như có một sợi tơ linh lực xỏ xuyên qua toàn bộ chúng, kết nối chúng lại với nhau. Một màn sáng vô cùng lớn đột nhiên xuất hiện, bao vây toàn bộ đám người hai bên vào bên trong. Màn sáng này có chút giống với màn sáng cấm chế bên trong sơn động kia, tuy nhìn qua có chút mỏng manh nhưng không ai biết nó kiên cố đến cỡ nào. Động tác này của Lạc Long khiến cho đám người bên phía đối địch kinh hoàng không thôi. Đừng nói bọn họ, ngay cả đồng minh của Lạc Long cũng không khác gì, thậm chí cả Lạc Vân cũng kinh ngạc mười phần. Vốn dĩ nàng chỉ nghĩ so về trận pháp thì Lạc Long không thể bằng mình được, lần trước phá giải được cấm chế trên sơn động có lẽ chỉ là hắn gặp may mà thôi, nhưng bây giờ trận pháp trước mắt này lại đánh đổ nhận thức của nàng về hắn một lần nữa. Thủ pháp bày bố trận pháp này ngay cả khí động cảnh cũng không làm được, chỉ có một kết luận duy nhất chính là linh hồn của Lạc Long đã đạt tới xuất linh cảnh. Nàng trước giờ chỉ thấy Lạc Long có lý giải rất sâu về võ đạo, thật không ngờ hắn không phải là võ tu mà lại là linh tu. Ngay cả nàng trước đây được ca tụng là thiên tài trận đạo ngàn năm có một nhưng cũng không có tư chất có thể trở thành linh tu đấy, thật không ngờ ca ca vẫn ở bên cạnh nàng bấy lâu nay lại là một linh tu hàng thật giá thật. Thế nhưng điều này cũng chỉ là thứ yếu mà thôi, thứ khiến nàng chân chính rung động chính là thủ pháp bày trận pháp này.

-Là phù trận hay sao? Thật là thần kỳ quá!

Lạc Vân không tự chủ được trong miệng phát ra tiếng lẩm bẩm. Trước đây nàng đã từng nghe nói qua một số linh tu có thiên tư nghịch thiên có thể cùng lúc tu luyện phù đạo và trận đạo, trong lúc nguy cấp không có công cụ bố trí trận pháp thì còn có thể sử dụng phù chú kết thành trận pháp, hiệu quả tuy rằng kém hơn trận pháp truyền thống một chút nhưng lại dễ bố trí hơn rất nhiều, bởi lẽ trận bàn và trận cơ không phải là thứ đồ không đáng tiền, đều phải trải qua quá trình luyện chế dài đằng đẵng mới thành hình được, so với phù chú có thể vẽ bất cứ lúc nào thì rõ ràng còn kém xa. Ấy thế nhưng có thể cùng lúc tu luyện phù đạo và trận đạo là một chuyện, có năng lực bố trí phù trận lại là một chuyện hoàn toàn khác. Vốn dĩ phù chú đã là trận pháp thu nhỏ, muốn bày bố phù trận thì chẳng khác nào phải kết hợp rất nhiều tòa trận pháp với nhau, độ khó so với bày bố trận pháp phổ thông cao hơn không chỉ mười lần. Cho dù Lạc Vân thân là công chúa của Lạc Thần tông trước kia cũng chưa từng thấy qua phù trận giống như thế này, với tạo nghệ trận đạo của nàng thì chỉ cần liếc mắt đã có thể thấy được sự lợi hại của cấm chế trận pháp này, cho dù cho một tên khí động cảnh sơ kỳ liên tục công kích một ngày một đêm cũng đừng hòng phá ra được một lỗ hổng trên đó, đây là thứ mà phù chú đồ cấp cực phẩm có thể tạo ra sao, quả thực là thần kỹ. Tuy nhiên nàng cũng biết phân biệt nặng nhẹ, ưu tiên của bốn người các nàng bây giờ là tiêu diệt hết đám người trước mắt. Nhân Long vẫn nãy giờ vẫn đang trợn mắt há hốc mồm, hắn đã nhiều lần gọi lão sư của mình để hỏi rốt cuộc đây là thứ gì nhưng Đan Dương căn bản không biết phải trả lời hắn như thế nào, đành chơi trò giả điếc không nghe thấy gì với hắn. Không nhận được hồi đáp của lão sư, Nhân Long chỉ đành đi hỏi chính chủ mà thôi. Hắn nhìn Lạc Long, khóe miệng của hắn có chút co giật mà nói:

-Lạc huynh, ngươi nói có cách vây khốn đám người kia lại một chỗ chính là cái này sao?

Lạc Long gật gật đầu đáp:

-Đúng vậy, mọi người có thể yên tâm, cấm chế trận pháp này bọn hắn không thể phá nổi đâu. Ta muốn hai tên kia, những kẻ còn lại thì các ngươi tùy ý đi, một tên cũng không lưu.

Lạc Long chỉ tay vào Mộc Trường Phong và Mạnh gia gia chủ, hai tên này là đối tượng hắn muốn tự tay giết, chỉ tiếc gia chủ Lâm gia đã không có ở đây. Vừa dứt lời thì thân ảnh của hắn giống như một mũi tên lao về phía hai tên kia, trong mắt mang theo sát ý nồng đậm. Vạn Hình Binh xuất hiện trên tay hắn hóa thành một thanh trường kiếm, trên thân kiếm xuất hiện một tầng hàn băng khiến lòng người rét lạnh. Nhân Long có chút khó hiểu, quay qua nhìn Lạc Vân mà hỏi:

-Lạc cô nương, ca ca của cô không phải muốn một mình xông lên đó chứ? Việc này liệu có ổn không?

Lạc Vân mỉm cười đáp:

-Nhân huynh không cần lo lắng, ca ca tự có cách nghĩ của mình, huynh ấy đã dám lên thì đã tự mình đã có nắm chắc, không cần chúng ta giúp đỡ đâu.

Nhân Long và Tử Y Lưu Ly trên mặt treo vẻ hoài nghi nồng đậm, nói đùa gì chứ, một tên luyện khí cảnh đỉnh phong mà muốn giết hai tên luyện khí đại viên mãn, còn xông vào giữa đội ngũ hơn một trăm tên cường giả toàn là luyện khí cảnh, đây không phải là đi tìm chết thì là gì? Lạc Vân không có giải thích mà chỉ nhẹ nhàng nói:

-Hay là như vậy đi, chúng ta đánh cược một phen, hai người thấy thế nào?

-Ồ, đánh cược sao, đánh cược cái gì?

Tuy rằng bây giờ không phải lúc đánh cược nhưng Tử Y Lưu Ly vẫn thấy rất tò mò với lời nói của nàng, vội vàng hỏi lại.

-Ba người chúng ta không một ai nhúng ta vào chuyện của ca ca, nếu như huynh ấy không thể tự mình xử lý hết đám người kia thì hai người cứ việc lấy hết đi số bảo vật bên trong sơn động trên kia, còn nếu huynh ấy có thể tự mình giải quyết hết đám người đó thì số bảo vật đó chúng ta chia ba, thế nào?

Thực ra nàng không quan tâm chuyện cá cược này làm gì, chỉ là nếu nàng nói như vậy thì có khả năng rất cao hai người Nhân Long sẽ đáp ứng chuyện cá cược, từ đó ca ca của nàng có thể thoải mái chiến đấu một trận rồi. Tử Y Lưu Ly có chút ngây thơ mà hỏi:

-Nói như vậy thì Lạc huynh sẽ không lấy thứ gì trong đó sao?

Lạc Vân nhẹ gật đầu với nàng, một chút đồ đạc lung tung đó ca ca của nàng chắc chắn không nhìn trúng thứ gì rồi. Nhân Long thì lại nghi ngờ mà nói:

-Lạc cô nương, chúng ta thực sự không cần giúp Lạc huynh hay sao?

Nàng không có trả lời hắn, chỉ khẽ gật đầu một cái khiến hắn kinh ngạc không thôi. Hắn hít một hơi khí lạnh mà nói:

-Nếu như vậy thì chúng ta đánh cược đi, ta rất muốn nhìn xem Lạc huynh sẽ làm thế nào để đối phó với hơn trăm tên cường giả.

Với bản lĩnh hiện tại của mình, lại có thêm thiên hỏa trong người, Nhân Long tự tin bản thân có thể đánh ngang ngửa với một tên luyện khí đại viên mãn, nếu như là hai tên thì liền có chút miễn cưỡng rồi. Đám người kia có đến năm tên luyện khí đại viên mãn, cấp bậc tu vi thấp hơn thì càng là đếm không xuể, nếu như là hắn đi vào đó thì có trụ được quá mười nhịp thở hay không vẫn còn khó nói. Đột nhiên hai mắt hắn trừng lớn, há hốc mồm nhìn về phía trước. Trong lúc ba người họ tán gẫu với nhau thì Lạc Long đã lao tới vị trí của hai kẻ mà hắn muốn giết, hiện tại đang bị đám võ giả kia vây kín vào bên trong vòng vây, căn bản không có đường thoát ra. Thế nhưng thứ khiến Nhân Long kinh ngạc lại chính là hắn một người lại giết đến đám võ giả xung quanh người ngã ngựa đổ, hơn nữa đứng trước công kích đồng loạt của mấy chục võ giả mà hắn cũng không rơi vào hạ phong, từ đầu tới cuối trên người không có một vết thương nào. Càng đáng sợ hơn chính là bảo khí trong tay hắn lại có thể biến đổi thành đủ loại binh khí khác nhau, hơn nữa bản thân Lạc Long hắn còn thành thạo đủ loại binh khí, giết đến đám võ giả kia không có lực hoàn thủ. Lạc Long động một ý niệm, Vạn Hình Binh liền biến thành một cây trường kích. Trường kích đâm ra một đường xuyên qua trái tim của bốn năm tên võ giả, trực tiếp lấy đi tính mạng của bọn hắn. Một cây trường kiếm đánh tới, hắn liền đổi bảo khí thành một cây trường thương, mũi thương vẽ một đường đánh bay trường kiếm kia rồi đâm xuyên qua yết hầu của võ giả cầm kiếm. Một cây chủy thủ đâm tới sau gáy của hắn thì phát ra một tiếng keng, liền đã bị một tấm khiên đón đỡ. Lạc Long vươn tay ra tin chuẩn nắm vào cổ của võ giả kia bẻ một cái, một tiếng răng rắc giòn vang, tên kia cũng tức thì bỏ mạng. Hắn lại đổi sang cầm theo một thanh bảo kiếm, một kiếm quét ngang liền chuẩn xác cắt cổ mấy tên võ giả gần đó.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.