Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Mê Cung Raisen Và Thử Thách Cuối Cùng

2332 chữ

“Yaho~, rất hân hạnh được gặp các bạn~, Miledi Raisen mà mọi người yêu quý đã đến rồi đây~”

Phát ra từ con golem khổng lồ trang bị mấy món đồ cục súc với cả giáp trụ toàn thân, mà chỉ cần liếc một cái là đủ làm người ta chết đứng, là lời chào vui vẻ ngẫu hứng. Những lời nó vừa nói thật không thể hiểu được, ngay cả là với Hajime. Tâm trí cậu đang bằng cách nào đó cố gắng trốn thoát khỏi thực tại trước mắt mình. Shia và Yue thậm chí đã quên mất họ đang bị bao vây và chỉ có thể há họng nhìn thờ thẩn.

Bởi vì bộ ba bị đớ người, con golem khổng lồ thốt ra tiếng sưng sỉa. Đó là giọng một phụ nữ.

“Các bạn biết đấy~, tôi đã chào hỏi rồi nên đáp lại cái gì đi chứ. Đó mới là thái độ phù hợp đó biết không hả? Thiệt tình, đó là tại sao mà giới trẻ thời nay…… nên biết lẽ phải một chút.”

Chúng là những lời tràn đầy vẻ tức tối thực sự. Ngoài ra, con golem khổng lồ đang giơ cái tay phải bốc lửa và cái tay trái cầm quả chuỳ lên ngang vai. Đó là một cử chỉ ngẫu hứng giống với con người như thể nói, “thiệt tình thiệt tình”, trong khi nhún vai và lắc đầu. Nhưng, Hajime và hai cô gái mới là những người thực sự tức tối chuyện đó. Như thể họ lại nhìn thấy mấy cái lời thoại phiền phức lần nữa vậy. Mặc dù cái người tự gọi mình là “Miledi Raisen” có lẽ là kẻ đứng sau những lời nói này, bà ta đáng lẽ đã phải chết rồi, dù sao thì bà ấy cũng là con người mà.

Lúc này, Hajime đang quan sát xung quanh mình.

“Tôi xin lỗi vì chuyện đó. Nhưng, Miledi Raisen hẳn là một con người và đã chết rồi, đúng không? Hơn nữa, tôi chưa từng nghe về việc một golem lại có cái tôi…… đó là tại sao chúng tôi bị bất ngờ, nên xin hãy bỏ qua cho. Sau đó thì, làm ơn giải thích bà là ai đi. Nói ngắn gọn thôi.”

“Aree~, nhóc này, ngay cả trong tình cảnh này mà cậu cũng kiêu ngạo vậy.”

Hoàn toàn không cần thiết phải quan sát thứ gì nữa. Thay vào đó, cậu thốt ra một lời cực kỳ thẳng thừng. Như dự đoán, bởi vì phản ứng không lường trước của cậu, con golem khổng lồ tự xưng Miledi biểu hiện nét lúng túng. Tuy nhiên, nó ngay lập tức phục hồi, nó đáp lại Hajime và đồng bọn với một giọng chỉ có thể làm người ta hình dung ra như ai đó đang nhoẻn miệng cười, nếu đó là một con người.

“Nn~? Miledi-san ngay từ đầu đã là một golem-san rồi đấy cậu biết không~ Nói tôi là con người thì…”

“Tôi đã đọc một chút về bà từ những ghi chú của Oscar. Nó ghi rõ ràng rằng bà là một phụ nữ loài người, bà biết không? Ngoài ra, tôi không muốn nghe mấy lời nói khùng điên nữa. Tôi đã bảo là nói ngắn gọn thôi. Cho dù là bà đang cố cản trở chúng tôi, thì việc chúng tôi cần làm vẫn không thay đổi. Tôi sẽ đập vụn bà ra và bước tiếp. Đó là tại sao, trước khi bà không thể phát ra mấy âm thanh ‘gata gata’ nữa thì nói cho chúng tôi mọi thứ đi.”

“O, oou, bởi vì đây là cuộc trò chuyện đầu tiên của tôi sau một thời gian dài mà, không cần biết cậu nói gì thì nó cũng làm tôi rộn ràng cả lên. Hơn nữa, cậu vừa nói Oscar ư? Đừng bảo tôi, cậu đã chinh phục mê cung của O-chan rồi sao?”

“Aa, nếu đó là mê cung của Oscar Orcus thì chúng tôi đã chinh phục nó rồi. Hơn nữa, chúng tôi là người hỏi mới đúng. Nếu bà không muốn nói vậy thì chúng ta đánh xong rồi ôn chuyện lại cũng được. Chậc, cũng không phải chúng là tôi muốn biết thứ gì cả. Dù sao thì mục tiêu duy nhất của chúng tôi là phép thuật thời đại thần linh thôi.”

Hajime chỉa Donner về phía con golem khổng lồ. Yue biểu hiện một vẻ mặt kiên quyết, Shia thì nói “Uwa~, anh ấy không nao núng chút nào~”, nửa ngạc nhiên nửa sửng sốt trong khi nhìn vào Hajime.

“…… Cậu nói phép thuật thời đại thần linh sao, vậy quả như dự đoán, có phải là để sát thần đúng không? Có phải là để tàn sát và huỷ diệt bọn khốn nạn đó chứ gì? Nếu cậu đã chinh phục mê cung của O-chan, vậy hẳn cậu phải nắm được tình hình, đúng chứ?”

“Tôi đã nói chúng tôi mới là người hỏi. Thứ chúng tôi muốn là câu trả lời, vậy nên trả lời câu hỏi trước đó của chúng tôi đi.”

“Nhóc~ thật sự ngạo mạn lắm~ umm gì ý nhỉ…… Aa, thân thế của tôi. Uu~n”

“Nói ngắn thôi. Tôi không cần lời giải thích dài dòng như của Oscar đâu.”

“Ahaha, quả thật, cách nói chuyện của O-chan dài thật~, và còn có quá nhiều lý thuyết nữa chứ~”

Con golem khổng lồ nhìn vào trần nhà tới một khoảng xa xăm, đắm chìm trong hồi ức. Nó thực sự là một con golem với hành động giống như con người. Yue nhìn chằm chằm vào con golem khổng lồ với vẻ vô cảm thường ngày của mình, trong khi Shia thì bồn chồn bởi những tên golem hiệp sĩ xung quanh.

“Un, tôi sẽ nói ngắn gọn như cậu muốn. Tôi thực sự là Miledi Raisen. Tất cả điều kỳ diệu của con golem này có thể được giải thích với phép thuật thời đại thần linh! Nếu cậu muốn biết thêm, vậy thì thử đánh bại tôi xem nào! Chà, kiểu nó là vậy đấy.”

“Rốt cục thì, chẳng có lời giải thích nào cả…”

“Hahaha, đó là, trước khi cậu hoàn thành việc chinh phục, cậu sẽ không nhận được bất kỳ thông tin nào, không đúng sao? Nếu không phải thế thì các mê cung chẳng còn ý nghĩa gì cả cậu biết đấy.”

Lần này, con golem khổng lồ, Miledi Golem, khua ngón tay như thể nói, chậc chậc chậc! Mặc dù họ không biết chắc liệu Miledi Raisen có ở trong nó thật không, nếu họ loại bỏ chuyện tính cách qua một bên thì con golem cũng có sức hút riêng của nó. Yue, mang vẻ mặt tương tự Hajime, thì thầm “……. vấn đề duy nhất của nó là phần lõi bên trong”.

Cuối cùng thì, về cái phần bên trong đó, họ vẫn không thể hiểu gì cả. Nếu thật sự đó là Miledi, Hajime đoán đó phải là một kiểu suy nghĩ còn sót lại nào đó. Hajime mơ hồ nhớ lại từ ký ức của mình rằng người bạn cùng lớp của cậu, Nakamura Eri, là một necromancer (Chiêu Hồn Sư: Kẻ Gọi Hồn); một thiên chức làm việc với những suy nghĩ còn sót lại của người đã khuất. Tuy nhiên, với thiên chức của cô thì một suy nghĩ sót lại mà mang một ý thức rõ ràng như cái này là không thể tạo dựng được. Nói cách khác, vẫn còn trong ranh giới chấp nhận được khi cho rằng ý thức của người đã mất bên trong con golem được tạo nên bởi phép thuật thời đại thần linh.

Dù sao thì, nó không phải một phép thuật có thể dùng để di chuyển sang thế giới khác mà cậu đang tìm kiếm. Nên Hajime có một chút thất vọng và hỏi một câu hỏi với con golem khổng lồ, không, là Miledi Golem.

“Phép thuật thời đại thần linh của cô, nó là thứ gì đó liên quan tới suy nghĩ còn sót lại phải không? Nếu là thế, không có lý do gì để tôi ở lại đây nữa.”

“Nn~? Cái nhìn đó, bộ cậu có mục đích gì khác cho việc thu thập phép thuật thời đại thần linh sao? Tiện thể, phép thuật thời đại thần linh của tôi không phải thứ đó~, tôi đã được Ra-kun giúp để đặt linh hồn mình vào cơ thể này~”

Mục tiêu duy nhất của Hajime là quay trở lại thế giới của mình. Bởi vì cậu không hiểu gì về linh hồn hay suy nghĩ, đạt được một phép thuật thời đại thần linh có thể điều khiển mấy thứ như thế chỉ là vô nghĩa. Mà cũng nói, sau khi cậu hỏi về chuyện đó, câu trả lời của Miledi không khớp với dự đoán của cậu. Mặc dù cậu không biết Ra-kun là ai, đó có lẽ là một trong số những “Người giải phóng”. Người đó đã đưa linh hồn của Miledi và trong Miledi Golem trước khi bà ta chết.

“Vậy, phép thuật thời đại thần linh của bà là gì? Phụ thuộc vào câu trả lời của bà mà chúng tôi sẽ quay về chỗ của chúng tôi…”

“Nn~ Nn~, cậu muốn biết sao? Cậu thực sự muốn biết ư?”

Một lần nữa, Miledi hỏi với giọng như đang nhoẻn cười, và Hajime đang đợi câu trả lời của bà ta bị chọc tức.

“Nếu cậu muốn biết~, hãy trả lời câu hỏi của tôi trước.”

Giọng của bà ta thay đổi ở mấy từ cuối cùng. Cái không khí lông bông xung quanh bà ta từ đầu tới giờ đã biến mất, và thay vào đó bà ta mang một vẻ nghiêm túc. Hajime và nhóm của cậu có một chút ngạc nhiên bởi sự thay đổi này. Hajime hỏi ngược lại mà không biểu hiện điều đó trên gương mặt.

“Đó là gì?”

“Mục tiêu của cậu là gì? Cậu cần phép thuật thời đại thần linh để làm gì?”

Tôi sẽ không bỏ qua bất cứ sự dối trá nào là những gì giọng điệu của bà ta bao hàm, ngay cả cái không khí đùa cợt của bà ta cũng biến mất khi Miledi hỏi điều đó. Đó hẳn là bản chất thật sự của người phụ nữ này. Nếu bạn nghĩ về chuyện đó, bà ta thậm chí thách thức cả những vị thần vì lợi ích của nhân loại. Đó là tại sao mà bà ta không muốn giao phó phép thuật của mình cho ai đó với mục đích không rõ ràng. Nó khác với ý chí từ hình ảnh lưu lại của Orcus. Không cần biết bao nhiêu thế kỷ trôi qua, bà ta vẫn muốn chờ đợi sâu trong mê cung để xác nhận mục đích của người thách thức. Theo một cách có thể nói đó là nỗi giày vò với bà ấy. Ngay cả thái độ lông bông của bà ấy cũng là giả bộ, bản thân thực sự của bà ấy là người có tính kiên nhẫn và ý chí phi thường, có thể nói là bà ấy rất có tinh thần trách nhiệm.

Có lẽ bởi vì Yue cũng nghĩ về bà ấy như thế, cô đã nhìn Miledi Golem với một biểu hiện khác trước đó. Yue hiểu rất rõ nỗi đau của một người phải ở một mình sâu trong bóng tối. Đó là tại sao, trước Miledi, người đã kiên quyết để lại linh hồn mình ở sâu trong màn đêm, cô dường như cảm thấy thứ gì đó còn hơn cả sự cảm thông.

Hajime nhìn thẳng vào đôi mắt loé sáng của Miledi Golem và đáp lại không chút giả dối.

“Mục đích của tôi là trở về quê nhà. Tôi đã bị kéo tới thế giới này bởi mấy tên mà bà gọi là thần ấy. Tôi đang tìm kiếm một phép thuật thời đại thần linh có khả năng dịch chuyển con người qua các thế giới…… tôi không có ý định đánh bại thần thay cho mấy người. Tôi thậm chí còn không có chút gì muốn mạo hiểm mạng sống cho thế giới này nữa.”

“……”

Trong một chốc Miledi Golem im lặng nhìn chằm chằm vào Hajime, rồi có lẽ bởi vì bà ta đi đến kết luận gì đó mà gật đầu nhẹ. Sau đó, bà ta chỉ lẩm bẩm “Tôi hiểu rồi”. Và, khoảnh khắc tiếp theo, không khí nghiêm túc quanh bà ta biến mất như thể nó chỉ là ảo ảnh khi cái vẻ lông bông quay trở lại.

“Nn~, hiểu rồi hiểu rồi. Vậy ra là thế~, cậu đến từ một thế giới khác~. Un un. Nó còn mơ hồ với cậu~ OK, giờ là thời gian cho trận chiến! Hạ gục tôi một cách hoành tráng và cậu sẽ giành được nó, phép thuật của thần!”

“Mặc dù cái chuỗi lập luận của bà thật là kỳ quặc và tôi không thể hiểu được……nhưng mà ý gì với cái “giờ là lúc” ấy vậy chứ. Hơn nữa, không phải bà nghe những lời của tôi rồi sao? Nếu phép thuật của bà không phải phép thuật dịch chuyển thì không có ý nghĩa gì hết, bà biết đấy. Hay ý bà đang nói nó là phép dịch chuyển?”

Miledi chỉ, “Nnfufu~”, thốt ra điệu cười khó chịu, rồi, “Nó là……”, trả lời với một giọng đầy nhấn mạnh khi bà ta kéo dài lời nói ra. Điệu bộ của bà ta giống như Mino**n cố đưa ra Đáp Án Cuối Cùng.

Rốt cục thì, với sự bực tức chạm đỉnh, và bởi lẽ từ giờ trở đi sẽ là một trận chiến, Hajime lấy Orkan ra và Miledi hét to câu trả lời đã ngâm trước đó.

“Không nói~ đâu!”

“Đi chết đi.”

Bạn đang đọc Arifureta Shokugyou De Sekai Saikyou của Hakumai Ryo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.