Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chư Yêu

Tiểu thuyết gốc · 939 chữ

Hạn Bạt không dám ở lại đất Tây Phù Liệt nữa, bèn cùng Hồ Ly bỏ trốn lang bạt khắp nơi.

Đến đâu cũng dùng đàn hát kiếm ăn.

Một bận Hạn Bạt đi qua Đường Lâm thấy chỗ nãy người đông nhà chật nên mới dừng lại đàn hát, mọi người nghe thấy tiếng hát của chàng thì mới xúm lại xem đông nghịt cả một khu phố.

Trong đám người ấy có một con Chư Yêu cũng hóa thành nhân hình vào xem cùng.

Chư Yêu vốn là một con lợn rừng ở vùng ấy, nó tinh quái ranh mãnh pháp lực cao cường nên những yêu quái trong vùng đều tôn làm Yêu Vương.

Chư Yêu thấy cây đàn của Hạn Bạt phát ra âm khí bèn dùng yêu nhãn chiếu diệu, quả nhiên thấy hồn của Hồ Ly bên trong, Chư Yêu muốn đoạt lấy.

Đến sẩm tối người xem thưa dần Hạn Bạt thôi không hát nữa, đi tìm chỗ trú chân.

Lúc đi qua khu rừng vắng thì Chư Yêu hiện ra cười lớn:

- Người kia mau trao ra cây đàn bằng không giết chết không tha.

Hồ Huyên tức là Hồ Ly bèn hiện hình nói:

- Yêu quái kia là giống gì sao dám ngang ngược.

Chư Yêu hiện nguyên là một con lợn rừng to lớn dị thường cao đến tám thước răng nanh mọc chi chít đến hơn chục cái sắc nhọn vô cùng, mắt nó đỏ lòm, miệng chảy đầy dớt, mùi hôi nồng nặc.

Chư Yêu nhào đến định giết Hạn Bạt thì Hồ Huyên mới hóa thành con hổ đánh nhau với nó.

Số là Hồ Huyên chỉ còn phần hồn nên pháp lực không bằng, đánh nhau một lúc thì tổn thương pháp khí mà thua, Hạn Bạt bèn gọi:

- Hồ Huyên mau vào đàn.

Lập lức nàng nhập vào cây đàn ấy, Hạn Bạt bỏ chạy, Chư Yêu đuổi theo sao.

Một lúc sau Hạn Bạt thấy một cái chùa bèn chạy vào đó, Chư Yêu đến cửa chùa thấy hai con Toan Nghê canh cửa sợ quá bỏ đi.

Hạn Bạt chạy vào trong thì gặp một nhà sư đã ngoài tám mươi râu mày bạc trắng, ấy tức là trụ trì, thấy Hạn Bạt hổn hển chạy vào thì trụ trì mới tới hỏi:

- Thí chủ không biết vì sao mà gấp gáp như vậy?

Hạn Bạt cúi mình:

- Thưa đại sư, tôi mới đi qua khu rừng thì bị con Chư Yêu nhảy ra muốn giết nên mới chạy vào đây.

Trụ Trì mời chàng vào trong khách phòng nghỉ ngơi rồi nói:

- Con Chư Yêu ấy hoành hành ngang ngược xong nó ranh man quỷ quyệt pháp lực uy mãnh không ai trị nổi, lão lạp đã già yếu bằng không đã bắt yêu diệt quái trừ hại cho dân.

Trụ trì bỗng thấy cây đàn động đậy thì nói:

- Không biết thí chủ có phải yêu tộc sao lại thấy yêu khí nồng nặc như thế?

Hạn Bạt bèn kể lại chuyện mình và Hồ Huyên cho trụ trì nghe, trụ trì nghe xong thì cười:

- Hóa ra vì chữ tình mà yêu quái có thể cải tà quy chính, đại hỷ đại hỷ.

Rồi Trụ trì mới cắn đầu ngón tay ra máu rồi viết lên cây đàn hai chữ Phục Quỷ.

- Lão lạp trông tướng ngài là tướng thần, số mệnh phải hàng ma phục quỷ, lão lạp đã già cả không thể bắt con yêu ấy được nên nhờ ngài làm thay, nếu mà bắt được nó cứu nhân độ thế thì nhân dân vùng này biết ơn vô cùng. Nay lão lạp đã viết hai chữ phục quỷ lên cây đàn, chỉ cần ngài gảy đàn yêu quái át sẽ diệt vong.

Hạn Bạt vẻ mặt lo lắng hỏi lại:

- Vậy tiếng đàn đối với Hồ Huyên thì sao?

Trụ Trì cười đáp:

- Không hề không hề, cây đàn với Hồ Ly đã hòa làm một, nếu diệt yêu trừ quái tích thiện sau này thị còn có thể trọng sinh nữa.

Hạn Bạt thôi không bận tâm gì nữa bèn đa tạ rời rđi tìm Chư Yêu.

Đi được một lúc thấy gió giật liên hồi biết là Chư Yêu tới Hạn Bạt bèn ngồi xuống đặt cây Thất Huyền Cầm lên đùi chờ sẵn.

Lúc sau Chư Yêu nhảy ra cười lớn:

- Các người tới số rồi.

Nói đoạn nó hóa thành Thú hình lao đến , đột nhiên Hạn Bạt búng ngón tay vào dây đàn, từ cây đàn bắn ra một luồng kình phong sắc bén chém qua người yêu nghiệt làm nó hoảng sợ lùi lại, chỗ bị thương rỉ máu không ngớt ngỡ là bị đao chém kiếm đâm.

Chư Yêu giật mình không biết Hạn Bạt sao lại có thể làm nó bị thương, chưa kịp nghĩ nhiều thì Hạn Bạt gảy liên hồi mười mấy nhát nữa, kình phong bay ra vun vút như vũ bão.

Chư Yêu tránh né không kịp bị chém thành muôn mảnh, xác nó tự dưng bốc cháy thành tro.

Hạn Bạt lúc ấy mới thở phào, Hồ Huyên trong đàn hiện ra nói với chàng:

- Chàng vừa diệt nó, thiếp lại thấy pháp lực gia tăng, lúc nãy trọng thương bây giờ đã khôi phục.

Hạn Bạt ôm lấy nàng chỉ cười không nói.

Vậy là Hạn Bạt được cao nhân giúp bây giờ đã thành Khu Ma Nhân, chàng diệt ma với hy vọng giúp Hồ Huyên lấy lại được cơ thể mà trọng sinh, cùng chàng trăm năm hạnh phúc.

Bạn đang đọc An Nam Bách Quỷ Tập sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.