Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG THỨ NHẤT: Lời trăng trối của siêu mẫu (2)

2049 chữ

Shinichi liếc hai trợ lý nak và Oota, cô quản lý Hayashi và MC phụ Mizutani Asako.

- Hung thủ nằm trong số chúng tôi ư? – Cả bốn người biến sắc.

- Đáng tiếc là như vậy…

- Ê nhóc, mày nghĩ họ gây án kiểu gì? Ta ngồi trong phòng điều khiển thì chỉ thấy khăn quàng tự nhiên siết chặt cổ ông Harada, làm ông ta ngạt thở thôi. – Ông Kogoro hỏi.

- Ngạt thở vì khăn quàng ư? Chiếc khăn này làm sao giết được người. – Shinichi quàng khăn của Harada quanh cổ Ran.

- Này, mày làm gì thế hả? – Ông Kogoro hoảng hốt.

- Bác cứ bình tĩnh nhìn đi. – Shinichi trấn an. – Ran, cậu diễn lại cảnh đau đớn giống chú Harada xem nào.

- Hả? – Ran ngơ ngác.

- Cậu cứ làm theo tớ nói, cố gắng diễn xem nào.

- Ừ… - Bị Shinichi giục, Ran vừa nhớ lại cảnh Harada giãy giụa vừa đưa hai tay lên cổ và bắt chước lại. Hai đầu khăn quàng bỗng dựng lên.

- A, giống hệt lúc ông Harada chết! Con có sao không? Ôi, hằn hết cổ rồi đây này! – Ông Kogoro tròn xoe mắt. Ông vội vàng giật chiếc khăn trên cổ con gái ra, tức giận khi nhìn thấy vết hằn. – Mày dám làm con gái tao bị đau hả!

- Bố ơi, con không sao mà. – Ran thản nhiên nói.

- Thật à? – Ông Kogoro ngẩn người.

Shinichi bèn giải thích:

- Trong chiếc khăn đó có hợp kim nhớ hình giống loại dùng để làm thìa ban nãy. Ran đưa cả hai tay lên sờ vào khăn, làm thân nhiệt truyền vào hợp kim nên hai đầu khăn sẽ cong lên, người ngoài nhìn vào càng tưởng có siêu năng lực tác động.

- Thì ra là thế! – Ran thán phục.

- Thế còn vết hằn trên cổ? – Ông Kogoro nhìn cổ con.

- Chiếc khăn này có chứa các vi bao.

- Vi… bao à?

- Vâng. Chắc mọi người đều biết khi viết lên giấy than, chữ của ta sẽ in đậm lên mặt sau. Đó là vì giấy than có các vi bao chứa phẩm màu; Các vi bao này vỡ ra khi chịu áp lực của đầu bút, tạo thành vết mực. Gần đây công nghệ vi bao rất phát triển, người ta có thể cho vi bao vào vải, hoặc vào giấy để tạo ra những tờ quảng cáo nước hoa có thể tỏa mùi hương khi được cọ xát.

- Chà…

- Chiếc khăn của chú Harada cũng có vi bao chứa phẩm màu màu tím. Khi quàng khăn và giả vờ đau đớn, chú ấy thực ra đang tự siết khăn vào cổ mình, làm vỡ các vi bao và in hằn lên da.

- Thế rốt cuộc chú Harada không chết vì siêu năng lực à? – Ran hỏi lại.

- Dĩ nhiên là không rồi. – Shinichi khẳng định.

Nhưng Ran vẫn còn nhiều điều chưa hiểu:

- Shinichi vừa bảo chú Harada dùng hai tay tự siết khăn vào cổ mình đúng không? Sao chú ấy lại phải làm thế?

- Tớ đoán chú ấy đã biết trước trò siêu năng lực của ông Washimi chỉ là giả. Lúc trước chú ấy có nói sẽ thay tớ vạch trần siêu năng lực mà. Nếu không biết sự thật, làm sao chú ấy dám tuyên bố thế?

- Cậu nói đúng…

- Chú Harada biết hết các mẹo của ông Washimi, nhưng vẫn để tớ đấu trí với ông ấy. Khi tớ không giải thích được sức mạnh của ông Washimi, chú ấy sẽ đứng ra suy luận thay để trở thành người hùng trong mắt khán giả. Phải không bác? – Shinichi lườm ông Kogoro.

- Hơ… - Ông Kogoro bất giác cuối gằm mặt.

- Bố biết gì ạ? – Ran ngạc nhiên.

- Đây… Đây là chuyện người lớn…

- Chuyện người lớn gì chứ! Đây là một vụ án mạng nghiêm trọng, bố biết gì thì phải nói ra ngay đi! – Ran tức giận.

- À… Chuyện là… Một người tên Daidou thân cận với ông Washimi đã dàn dựng sẵn mọi thứ để tạo thành “siêu năng lực”…

- Cái… cái gì!? – Washimi mặt cắt không còn một hột máu.

- Hả? – Cả trường quay ồ lên.

Chứng kiến cảnh đó, Ogasawara trong phòng điều khiển xanh mặt. Gã nghiến răng:

- Lão ta làm lộ hết rồi!

Nhưng dưới trường quay, ông Kogoro vẫn tiếp tục thú nhận:

- Đúng như Shinichi nói, tuần trước Daidou đã đưa tiền cho đạo diễn Ogasawara để ông ta dựng chương trình chứng minh ông Washimi thực sự có siêu năng lực. Hôm qua, đạo diễn Ogasawara đã hỏi hết các thủ thuật của Daidou khi đưa người này vào trường quay, rồi mách lại nhưng mẹo đó với MC Harada.

- Thế chẳng lẽ bức ảnh này cũng… - Ran chỉ tờ giấy vừa được in ra ban nãy.

- Ừ… Ta đã lấy một bức chụp hai đứa trong quyển album hồi bé của con…

- Bố thật quá đáng! – Ran đấm vào lưng bố.

Ông Kogoro kêu oai oái, oằn người lại vì đau. Shinichi phải đỡ ông mới đứng thẳng dậy được:

- Đạo diễn Ogasawara và MC Harada đều giả vờ đồng ý với kế hoạch của Daidou. Nhưng thực ra họ định để đến phút cuối chương trình sẽ cho MC Harada thay Shinichi giải thích thủ thuật tạo ra “siêu năng lực” của ông Washimi và trở thành anh hùng trong mắt mọi người.

- Cháu biết ngay mà.

- Theo kịch bản thì ông Washimi dùng sức mạnh thắt cổ, MC Harada sẽ giả vờ đau đớn một lát rồi đứng dậy vạch trần ông ta. Nhưng…

- Nhưng chú Harada lại chết thật. – Shinichi kết luận.

- Đúng là một lũ hồ đồ… sự thật sờ sờ trước mắt thế này mà vẫn không chịu tin. – Washimi tỏ vẻ bất lực. – Ta đâu cần những thủ thuật vớ vẩn đó. Harada đã chết dưới sức mạnh của ta. Điều này chứng siêu năng lực của ta là thật.

- Đúng thế! – Đám khán giả ồ lên.

- Không phải! Hung thủ nằm trong số những người này! – Shinichi tức giận quá to.

Cả trường quay bỗng im lặng phăng phắc.

- Ngươi nói xem ai giết Harada và bằng cách nào? Có giỏi thì đưa bằng chứng ra đây! – Washimi bực bội.

- Bằng chứng là dấu hiệu tử vong trên cơ thể chú Harada. Nếu chú ấy chết do bị bóp cổ, thì gương mặt sẽ mất máu, môi chuyển màu tím. Thêm nữa, trong trường hợp bị thắt cổ mạch máu cũng bị chèn ép đến mức vỡ ra, nên máu sẽ chảy ra từ tai, mũi và miệng. Đằng này cơ thể chú Harada không hề có những biểu hiện đó. Để giết một người trong thời gian ngắn như vậy, chắc chắn hung thủ phải sử dụng độc tố liều rất cao. Nạn nhân toát nhiều mồ hôi, trước khi chết lại co giật mạnh, tay đưa lên ngực giống người bị đau tim. Đó rõ ràng là biểu hiện của một người sắp chết do bị tiêm chất độc vào tĩnh mạch.

- Chú ấy bị tiêm chất độc vào tĩnh mạch ư? – Ran hỏi lại.

- Ừ. Động mạch có chức năng truyền máu đi khắp cơ thể, nhưng tĩnh mạch lại mang máu từ các bộ phận về tim. Nếu tiêm chất độc vào tĩnh mạch, độc tố sẽ chảy về tim, làm tim nạn nhân ngừng đập chỉ trong giây lát.

- Kinh quá… - Ran sợ hãi.

Shinichi lại gần xác Harada, kiểm tra tĩnh mạch ở cánh tay.

- Ở Mỹ người ta dùng cách tiêm ba loại chất độc vào tĩnh mạch của tội phạm chịu án tử hình, nhưng gần đây họ chuyển sang dùng mỗi Kali Clorua thôi. Ủa…? – Shinichi đang kiểm tra tĩnh mạch trên cổ Harada bỗng ngừng tay. – Vết tiêm đây rồi…

Shinichi chỉ vào một vết tròn nhỏ xíu trên cổ Harada. Ông Kogoro hơi kinh hãi:

- Ối, đúng là nó rồi!

- Chắc hung thủ đã lại gần trong lúc chú Harada đang giả vờ chịu sức mạnh của siêu năng lực, tranh thủ lúc mọi người đang nhốn nháo để tiêm thuốc độc.

- Nghĩa là ông ta chỉ giả vờ đau lúc đầu, còn đoạn sau là thật à? – Ông Kogoro vỡ lẽ.

- Vâng.

- Anh… Anh Nakamura và Oota vốn làm nghiên cứu ở trường đại học và từng tiêm thuốc cho chuột bạch! – Mizutani Asako bỗng tái mét, chỉ hai trợ lý.

Hai người này vội vàng chối:

- Đúng là thế thật, nhưng người với chuột khác nhau chứ!

- Sao cô lại nói thế?

- Chẳng phải mạch máu của người to hơn của chuột nên càng dễ tiêm sao? – Mizutani hỏi dồn.

- Thì đúng là vậy, nhưng… - Nakamura ấp úng.

Shinichi hỏi:

- Huy hiệu trên ngực hai anh là của những tín đồ theo ông Washimi phải không ạ?

- Cái gì? – Ông Kogoro trợn mắt nhìn hai người.

- Đúng thế… - Cả hai cúi gằm, lí nhí.

Shinichi vẫn chưa thôi:

- Có vẻ hôm nay ở trường quay có rất nhiều tín đồ của ông Washimi. Có phải hai anh là người mời họ đến không?

- Oota phụ trách khán giả… - Nakamura liếc đàn em.

- Ta biết rồi. Hung thủ chính là ngươi! – Ông Kogoro quát. Ông chỉ thẳng vào Oota.

- Hả? – Oota mặt xanh lét, lắp bắp.

- Ngươi khoe với đám tín đồ là mình sắp quay một chương trình dành cho ông Washimi để lôi kéo họ tới đây. Tuy nhiên, ngay trước khi bấm máy ngươi lại nghe MC Harada tiết lộ kế hoạch vạch mặt ông Washimi trước người xem truyền hình toàn quốc. Ngươi không thể để sư phụ mình bị làm nhục, hơn nữa nếu chương trình như vậy lên sóng, đám tín đồ kia chắc chắn sẽ thù ngươi. Vì thế ngươi đã nghĩ ra cách giết MC Harada để mọi người nghĩ siêu năng lức là có thật.

- Thật thế sao? – Mizutani Asako sợ hãi nhìn Oota.

- Không… không phải đâu! Tôi đâu dám làm thế!

- Ngươi đừng có giả vờ! – Ông Kogoro túm cổ Oota.

- Tôi chỉ biết làm thí nghiệm trên chuột thôi! Nếu nói đến việc tiêm người thật, thì Asako phải giỏi hơn tôi nhiều chứ - Oota chỉ Mizutani Asako.

- Tôi ấy à? – Mizutani chớp mắt ngạc nhiên.

- Cô vẫn kể mình hay phải tiêm insulin cho người bố bị bệnh tiểu đường còn gì?

- Nếu lặp lại nhiều lần việc tiêm insulin vào một vị trí duy nhất thì chỗ đó sẽ xơ cứng lại, nên tôi phải giúp bố tiêm vào lưng! – Mizutani ra sức thanh minh.

Shinichi hỏi:

- Chị cho em xem chiếc bút cài trên ngực được không ạ?

- Cái này ấy à? – Mizutani đưa bút cho Shinichi. Shinichi mở nắp bút ra thì thấy ở trong không phải là đầu bút bi mà là mũi kim tiêm nhọn hoắt.

Khán giả trong trường quay hét lên.

- Đó là hung khí! – Ông Kogoro kêu.

- Ha ha, đó là ống tiêm thuốc điều trị tiểu đường tôi nhờ cô ấy giữ hộ thôi mà. – Washimi cười.

- Đúng thế. Ông Washimi điều trị tiểu đường cũng khá lâu rồi. – Mizutani đưa ống tiêm hình bút cho Washimi.

- Cảm ơn cô. Kim tiêm bây giờ được làm rất gọn nhẹ nên có thể gài vào túi áo như thế này. Hôm nay ta mặc quần áo của nhà tu hành Ấn Độ, gài bút vào trông sẽ không hợp, nên ta phải nhờ cô ấy cầm hộ, nhỡ có chuyện gì xảy ra. Nếu các ngươi không tin thì ta sẽ tự tiêm ngay bây giờ.

Washimi kéo áo lên để lộ bụng. Ông ta ghé kim tiêm vào sát da rồi ấn. Thuốc trong kim tiêm được bơm hết vào người.

- Thấy chưa, có làm sao đâu? – Washimi đóng nắp kim tiêm lại, cười.

- Quản lý Hayashi vốn là y tá, chắc cô ấy phải giỏi hơn tôi nhiều. – Mizutani chỉ Hayashi Seiko.

- Ủa, trước đây cô là y tá à? – Ông Kogoro ngạc nhiên.

- Hồi mới

Bạn đang đọc Án Mạng Tại Tòa Án - Tiểu Thuyết Conan Tập 6 của Aoyama Gosho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trungtinh0311
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.