Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2590 chữ

Went đã xác nhận được vị trí của phi thuyền trước đó, cô cần nhanh chóng trở lại đó để rời khỏi đây sớm nhất có thể.

Cô cũng để ý rằng từ lúc Hyperlink tỉnh lại, điều gì đó cứ là lạ, cô không nói rõ được, tưởng chừng như Hyperlink đã trở thành một con người khác, nhưng sau một hồi tiếp xúc Hyperlink vẫn là Hyperlink mà Went biết. Cô không chỉ dùng cử chỉ, hành vi để âm thầm xác nhận Hyperlink mà còn dùng những sự kiện đã qua, nói bâng quơ một lần ngầm xác định ký ức của Hyperlink.

Nhưng ngược lại, trong mắt Hyperlink, Went mới là người có vấn đề.

Vấn đề rất rõ ràng là Went nói nhiều hơn thường ngày, mà thuộc kiểu nói nhảm không đầu không cuối.

Mượn nhờ mấy câu nói nhảm của Went, Hyperlink cũng dò la Went có thực sự là Went mà cô biết hay không.

Song phương, vô hình trung không mấy tin tưởng nhau nữa, cả hai đều tiến vào trạng thái đề phòng đối phương.

Biết là có cái không đúng, nhưng không đúng cái gì, ở điểm nào cả hai cũng không biết.

Hyperlink, người đã trưởng thành hơn không ít sau những khoảng thời gian dài giằng xé nội tâm, tự chiến đấu với chính mình dưới tác động đột ngột của màn sương, cô không còn thái độ hay châm chọc nữa, tầm nhìn cũng thoáng đãng hơn không ít. Cô nhận ra, đúng như lời Went nói, các cô cần trở về Tổng bộ, nơi đây quá mức nguy hiểm, dẫu chết người, nhưng nó lại không tác hại bằng điều ngược lại.

Tỉ như Errol, có chết cũng sẽ chết, nhưng khi hắn không chết, cứ ở mãi trạng thái chồng chập mà thế giới thực tại không có khái niệm, lúc đó cái chết là điều quá xa xỉ đối với hắn. Điều này chính Went cũng đã nói, linh hồn của hắn đã dần mất đi ý thức, không còn đủ tỉnh táo để duy trì trạng thái đó nữa. Kéo dài, nói chết cũng không chết, nhưng sống như người thực vật sau khi được phục hồi trở lại là điều không thể tránh khỏi. Bình thường, điều này không có gì đáng nói, nhưng đây lại là một eSP – er, hắn không chết, không thể thu hồi lại wm để trưng dụng lên mục tiêu khác. Hay nói cách khác, Tổng bộ đương không sẽ mất đi một phần wm. Phải biết wm mà Camryk's có thể chống chế không nhiều, tiết kiệm phần nào được hay phần đó, lại nói đây là wm đã thành công tương thích với nhân loại, mức độ giá trị là không thể bàn cãi.

Chợt Went ngưng cước bộ, giang tay cản đường Hyperlink lại.

“Có chuyện gì sao? Chúng ta phải nhanh trở lại phi thuyền, nếu...”

“Suỵt!”

Went ra dấu hiệu im lặng, cô nhỏ tiếng nói: “Có cái gì vừa mới vụt qua, rất nhanh! Dù ta không thấy rõ nhưng chắc chắn đó không phải là eSP – er gây ra, tựa hồ là một sinh vật nào đó của khu rừng!”

Hyperlink mím môi, hỏi: “Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”

“Đừng vọng động, cũng không nên tò mò! Mặc dù hướng nó di chuyển tiệm cận phi thuyền của chúng ta, nhưng trước hết cứ bình tĩnh, nước sông không phạm nước giếng, chúng ta cứ làm việc của chúng ta, mặc kệ nó. Tuy nhiên, nếu cảm thấy nguy hiểm, lúc đó ta sẽ ra hiệu cho ngươi, chúng ta lập tức triệt tiêu nó!”

“Ta hiểu rồi!”

Hyperlink gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu, nhưng trong thâm tâm cô đang dần hoài nghi lấy những lời mà Went nói.

Liệu rằng thực sự có thứ gì đó vừa vụt qua không? Có chắc là nó nhanh đến mức mà Went không chắc chắc nó có phải là eSP – er hay không?

Hay tất cả những lời thoại vừa rồi là Went tự biên tự diễn? Nếu vậy thì mục đích của Went là gì? Không phải trước sau gì chúng ta cũng trở lại phi thuyền hay sao, còn bày vẽ làm gì?

Những suy nghĩ cứ tràn ngập trong đầu Hyperlink mà không có điểm cuối. Suy nghĩ nhiều, đây là một hành vi quá sức đối với Hyperlink, cô cần nghỉ ngơi.

Ngược lại, điều tương tự cũng xảy ra đối với Went, Hyperlink ngoan ngoãn quá mức cần thiết, kể cả khi có gặp địch nhân, Hyperlink sẽ theo thói quen chọc ngoáy đối phương một câu. Dù không có cũng chính là cà khịa Went, hoặc dùng lời lẽ tỏ vẻ bản thân miễn cưỡng phục mệnh chứ không đơn thuần nói gì nghe nấy như thế này.

Went biết, có khi bản thân đã suy nghĩ quá nhiều nhưng điều này là cần thiết. Thử nghĩ mà xem, trong môi trường đầy rẫy sự hiểm nguy cùng những yếu tố không xác định, không tính toán hết thảy, Went nghĩ cô cũng không thể tồn tại đến ngày hôm nay.

Suy nghĩ là một phần bản năng của cuộc sống.

Theo đó, cô đã tìm được biện pháp để hóa giải bài toán khó ở hiện tại.

Là Huyễn Âm.

Đây sẽ là con bài tẩy cho đến lúc cuối cùng để cô chứng thực Hyperlink. Dù ít dù nhiều, có tác dụng phụ hay vô nhân đạo với chính đồng đội của mình, Went cần làm như vậy.

Hai người rất hạn chế giao tiếp với nhau, vì vậy mà đi đường tốc độ cũng rất nhanh.

Chưa đầy hai giờ đi đường mà Went đã mơ hồ cảm nhận đến llama của mình ở trên phi thuyền.

Song song với đó cô cũng duy trì khoảng cách tối thiểu với sinh vật không biết tên mà cô đã phát hiện lúc trước.

Nó di chuyển với tốc độ cực nhanh, Went phải liên tục mở Gate để rút ngắn khoảng cách, vừa theo dõi đối phương vừa để di chuyển trở về phi thuyền.

“Nó di chuyển ngược hướng với cơn thú triều càn quét!”

Hyperlink nghi hoặc: “Ý ngươi là sao?”

“Ý ta là sinh vật ta đã nói với ngươi lúc nãy, nó di chuyển ngược chiều với hướng thú triều đã đi qua. Điều này trái ngược với nguyên tắc cấu thành thú triều!”

“Nguyên tắc? Ý ngươi là vì có một sự kiện kinh khủng nào đó phát động, dẫn đến muôn thú tháo chạy cùng nhau, đây là nguyên nhân cơ bản hình thành thú triều mà ta biết. Vậy theo ý ngươi, sinh vật đó là đang truy ngược nguồn cơn thú triều?!”

Hyperlink suy nghĩ một lúc, chấn kinh nói ra suy đoán của mình.

“Đúng! Mặt khác, ta không xác nhận được đó có phải là eSP – er hay không vì nó di chuyển quá nhanh ngoài khả năng ràng buộc của cơ thể cho phép nhưng lại không có đặc tính của loài thú ý thức bản năng về nguy hiểm mà hành vi lại mang tính quyết đoán có chủ đích..”

“Có khi nào là lưu dân không?”

Hyperlink không chắc chắn lắm nói.

Went ngay lập tức phủ định lời Hyperlink nói: “Đây là không thể nào! Tỉ lệ sống sót sau cuộc thí nghiệm từ Nửa Bước đến Cấp Thấp nhỏ như thế nào mà ngươi còn không biết hay sao? Phải chết bao nhiêu người mới có một mẫu vật thành công? Rồi bao nhiêu mẫu vật còn sống đó có khả năng khống chế wm? Ngươi cũng nghĩ lại xem, ở đây lưu dân có mấy người? Tiếp xúc với môi trường này ở thời gian dài không chết đã là may, nói chi lại là nghiên cứu ra wm? Lại còn mạnh mẽ hơn eSP – er mà ta biết? Hoặc là may mắn nhiễm phải? Nếu vậy thì ta không còn gì để nói! Vận khí người đó quá mức cường đại, ta không cách nào bàn luận, nói con cưng của tác giả cũng không ngoa!”

Hyperlink cúi đầu, áy náy nói: “Xin lỗi, là ta nghĩ sai rồi!”

“Ngươi không cần quan trọng hóa vấn đề như vậy. Dẫu sao đây cũng là lần đầu ngươi thực chiến dưới uy áp của Xích Quả, từ từ đút kết kinh nghiệm lại cũng không muộn!”

“Được, ta sẽ lưu ý điều này, tránh mắc phải lỗi logic tương tự!”

“Bây giờ không phải lúc, ta cảm nhận được các llama gần phi thuyền của chúng ta phản hồi về là có sinh vật đang lảng vảng gần đó. Vì ở phạm vi quá xa, ta cũng không rõ ràng đó là thứ gì, chúng ta cần đẩy nhanh tốc độ trở về để xác minh điều đó, tránh những bất cập không đáng có về sau!”

“Vậy ngươi còn chờ gì nữa, mau mở Gate liên hồi đi!”

“Gate liên hồi” là một tiểu thuật Went mới sáng tạo gần đây, nói đơn giản đó chỉ là những Gate tiếp nối nhau, điểm đầu sẽ là mắt xích với một điểm cuối của Gate khác. Liên tục như vậy đến khi chiều dài Gate bẻ cong không gian đến một khoảng cách tối thiểu cần thiết.

Tiểu thuật này giảm bớt rất nhiều năng lượng cần tiêu hao mà lẽ ra Went nên gánh vác nếu cô mở Gate cỡ lớn. Mặt khác, những Gate ở khoảng cách gần và đoạn đường ngắn sẽ đảm bảo tính an toàn hơn khi Went có thể tùy ý khống chế chúng trong một mức độ cô có thể.

Nhưng có lẽ Went lại có suy tính khác, cô lắc đầu nói với Hyperlink: “Không, Gate liên hồi quá lỗ mãng, ta không thể trong thời gian ngắn tính toán được khoảng không tiếp nối hai Gate ở giữa chúng có ở gần sinh vật kia hay không. Và còn một điều quan trọng nữa là, khi chúng ta di chuyển, sinh vật đó cũng đang di chuyển, cứ cho là chúng ta có đủ may mắn thoát khỏi Gate, cùng lúc đã cách nó một đoạn, nhưng vẫn như cũ, trong thời gian chúng ta chạy đến một lối vào Gate khác, có lẽ nó ở sau lưng chúng ta rồi!”

“Liệu chúng ta có thể dẫn dụ rồi lừa nó vào Gate dẫn đi nơi khác như cái cách mà ngươi đã làm với tên bỏng người lúc trước hay không?”

Went nghiêm túc nhìn Hyperlink, “Có lẽ có thể thử, lúc đó hy vọng ngươi hợp tác để đứng ra làm chim mồi, yên tâm ta sẽ tận lực bảo vệ ngươi nếu có nguy hiểm ập đến!”

“Sao lại hợp tác hay không? Không phải chúng ta là đồng đội hay sao? Cần gì nói chuyện khách sáo như thế này?!”

Went không trả lời, cô lập tức cắn đầu ngón tay cho be bét máu, rồi bắt ấn vẽ chú ngữ lên không trung.

Không gian chập chờn, trùng điệp, như sóng vỗ vào bờ, lại như có vô số bầu trời chồng chất lên nhau, nghiền nát, phát vỡ từng mảnh.

Khí tức cổ xưa mà quen thuộc thoáng đãng, lượn lờ trong không khí, mắt không thấy, tai không nghe, cơ thể không chạm đến nhưng trong thâm tâm của mỗi người đã hiện hữu một cái gì đó mà chính họ cũng không biết tên.

Không gian xoắn ốc ba động như muốn nuốt trọn những gì xung quanh nó, Went quá quen thuộc với lại cảm giác này, những rung động trong cơ thể với tần số dị thường.

Gate khép lại với những gì đã bỏ sót là một tầng khí lưu mơ hồ biến ảo.

Cách đó không xa, khi Gate mà Went cùng Hyperlink đang sở tại, một Gate khác đang dần ngưng thực hiện hữu.

Bên trong Gate, Went chỉ cần bước 3 bước, tương ứng với thế giới bên ngoài là quãng đường 30 mét đã được rút ngắn.

Mỗi Gate tối thiểu chỉ hơn 100 mét, để đảm bảo tính duy trì và sự an toàn, Went cần ít nhất 20 Gate trong tiểu thuật “Gate liên hồi” để cô đạt được mục đích.

Dùng “Gate liên hồi” nghe thì có vẻ an toàn nhưng chân chính Went mới biết điểm yếu chí mạng của loại tiểu thuật này.

Không gian bẻ cong nhưng không hoàn toàn, cô chỉ là đang dùng sức mạnh cơ thể cố chấp, ương ngạnh để sử dụng nó. Đây là vừa đủ đối với cô, thế nên chính vì điểm này nếu có một eSP – er hệ Đỏ bên ngoài vô tình hay hữu ý mà tiếp xúc đến đoạn không gian bên ngoài thực tế này, có lẽ Went sẽ biến mất hoặc đào thải đến một khu vực nào đó nằm ngoài sự hiểu biết của cô.

Nhưng hết thảy, có lẽ cũng chỉ là suy nghĩ phiến diện của mình Went.

Gate lại mở, Went lại nhìn thấy cơn nắng gắt của tiết trời hanh khô đặc trưng của DD21 này.

Went ra hiệu Hyperlink ổn định lại, bởi lẽ, cô đã nhìn thấy mục tiêu.

Đó là con người?!

Went mở to mắt, cố gắng quan sát tường tận nhất có thể.

Nó đang làm gì?

Một người con gái, tóc tai bù xù, mặc áo da thú, di chuyển với tốc độ cực nhanh để rồi dừng lại trước đống thịt be bét của động vật.

Chả lẽ đây chính là lưu dân trong miệng Hyperlink? Không lẽ cô ta đoán đúng rồi sao? Không, không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Chắc chắn phải còn uẩn khúc nào đó, một tình tiết đã bị tác giả giấu nhẹm đi để quay xe phút chót?

Đúng, chắc chắn là vậy!

Không, không phải. Đây không phải đống thịt chứa mỗi động vật, ôi không, nhìn xem, đó là cánh tay người! Nó nằm bên dưới những khúc xương lồng ngừ của loài thú nào đó to tổ bố! Đây..đây là thịt người!

Ôi trời ơi, con người này đang tìm kiếm thịt đồng loại của mình để ăn!

Quá kinh tởm!

Hyperlink không nhịn được, ra sức nôn mửa.

Went thấy vậy, mặt mày đã biến sắc, vội tạo ra một tầng cách âm hư ảo đủ để bao trọn Hyperlink. Ai biết được khi sinh vật đó phát giác được bọn họ, nó sẽ làm gì? Liệu họ có trở thành bữa chính trong thực đơn của nó hay không.

Went kiên nhẫn chờ đợi nó đang bức dây rừng làm một món đồ thủ công nào đó.

Đó là một chiếc túi được kết từ đôi bàn tay khéo léo!

Câu chuyện cũng không có gì để nói cho đến khi nó được dùng để chứa số thịt kia!

Nó định mang về cho đồng bọn?

Nó có ý thức sao?

Không, trong điểm không phải điều này, mà là nó cũng có đồng bọn!

Là đồng bọn!

Một con quái vật di chuyển tốc độ nhanh chuyên đi ăn thịt người đã rất đáng sợ rồi. Đằng này nó lại có ý thức hành vi, khủng khiếp hơn là nó thế mà lại có thêm đồng bọn!

Bạn đang đọc Ăn Cắp Ý Tưởng! Ta Chu Du Dị Giới sáng tác bởi tracingloli
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tracingloli
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.