Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ (2)

Tiểu thuyết gốc · 939 chữ

- Cô nãi nãi, tới nơi rồi. Tôi có thể đi được chưa.

Tiểu quỷ nhìn Vong Y e sợ, hắn cũng chỉ là rảnh rỗi đi ngang qua. Ai biết được bị cô kéo lại hỏi đường, làm hắn suýt sợ đến hồn phi phât tán luôn.

- Là địa chỉ này.

- Số đúng rồi.

Cộc. Cộc.

- Cô tìm ai?

Vong Y nhìn người phụ nữ hơi lớn tuổi ra mở cửa.

Giọng nói người phụ nữ hơi gấp gáp, mắt bà hơi thâm không có sức sống, nhưng vẫn nhìn thấy được làn da bảo dưỡng kỹ càng, chắc do một, hai ngày không ngủ đủ giấc, trông không có tinh thần cho lắm.

- Bà Trần.

- Là tôi. Cô là?

Bà Trần hơi nghi hoặc nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt, tuy cô ăn mặc hơi có chút tùy tiện nhưng cũng không thể che đi sắc đẹp kiều mị của cô.

Vong Y đưa tay tháo cặp kính đen xuống nhìn kỹ người đối diện.

- Hôm qua tôi đã hẹn qua điện thoại với bà Trần đây. Có thể vào xem một chút không?

Vong Y đưa cho bà Trần một tờ danh thiếp nhỏ đơn giản, bà Trần hơi lưỡng lự nhìn xuống rồi nhìn lại cô gái còn trẻ trước mặt mình.

Bà không nghĩ người nói chuyện hẹn bà hôm qua là cô.

- Mời vào trong.

Bà Trần đứng sang một bên nhường đường cho Vong Y vào, rất lịch sự mời cô ngồi.

- Xin lỗi, cô là Y đại sư sao?

Bà Trần vẫn còn chút hoài nghi, bởi nếu nhìn từ bên ngoài thì cô gái trước mặt còn quá trẻ, không biết đã qua tuổi vị thành niên hay chưa.

- Đúng vậy.

Vong Y dừng lại xoay người, đứng tại chỗ nhìn Bà Trần, để mặc bà Trần nhìn kỹ mình, cô khồng hề lên tiếng, cũng không tức giận vì có người hoài nghi cô.

- Cũng quá trẻ rồi.

Bà Trần vẫn nói ra suy nghĩ của bản thân.

- Với loại công việc này già trẻ không quan trọng, miễn là làm được việc.

Vong Y rất nhẫn nại giải thích thắc mắc của bà Trần.

- Bà Trần, có thể nói rõ vấn đề của bà được không?. Thời gian của tôi rất bận.

- Ồ, được. Người có chuyện thực ra không phải tôi, mà là con gái tôi.

Mày Vong Y hơi nhăn lại nhưng vẫn không hề lên tiếng.

Con gái bà Trần năm nay 17 tuổi, tên Lạc Lạc, trong nhà chỉ có hai mẹ con, theo như bà nói trước đây tiểu Lạc rất ngoan, chăm chỉ, đi học cũng không hề có vấn đề gì.

Chuyện thay đổi khoảng từ 1 tháng trước. Bà Trần cảm thấy con gái mình có chút mệt mỏi, đờ đẫn, bà tưởng đâu do chuyện học hành cuối cấp nên cũng không để ý, nhưng dần dần sức khỏe con gái bà càng ngày càng yếu, da dẻ xanh xao, ăn uống tẩm bổ thế nào cũng không có chuyển biến, trong vòng một tháng mà hiện tại con gái bà còn không thể rời khỏi giường.

Đến viện kiểm tra thử thì không hề tìm ra chút bệnh tật gì, kiểm tra mọi mặt đều rất khỏe.

Một tuần trước, vào một buổi tối. Người vốn tưởng như ốm yếu nằm mê man cả tháng lại ngồi dậy được, tuy khuôn mặt có chút xanh xao, vàng vọt nhưng đã có thể rời giường đi lại.

Bà Trần tưởng rằng con gái đã đỡ hơn nhưng bà đã nhầm, bà bắt đầu nghi ngờ vào vài ngày sau, cứ gần tối thì con gái bà có thể tỉnh lại, đi lại trong nhà vài vòng, nhưng cứ hễ mặt trời vừa lên thì cơ thể con gái bà lại càng trở nên yếu ớt, hơi thở thoi thóp. Có hôm còn mê man tưởng rằng không cầm cự nổi.

Dù không biết vì sao nhưng là một người mẹ, bà đã cố gắng tìm đủ mọi cách cứu con gái mình nhưng hoàn toàn tuyệt vọng. Hiện tại dù không muốn tin vào những chuyện ma quỷ nhưng vì con gái bà chấp nhận tin tưởng một lần.

Bởi vậy mới có chuyện Vong Y xuất hiện ở đây lúc này.

- Con gái bà có gây thù với ai không?

- Tôi nghĩ là không, tính tình nó vốn hơi nhút nhát, lễ phép. Đến con kiến cũng không nỡ giết sao lại gây thù với ai được.

- Tôi có thể đi một vòng quoanh ngôi nhà được chứ.

- Được.

Bà Trần chỉ dẫn Vonqg Y đi quoanh ngôi nhà một lần. Lòng bà hơi có chút buồn phiền, gấp gáp.

- Theo như Bà nói thì cứ tối đến, con gái bà sẽ tỉnh.

- Đúng vậy.

- Vậy tối tôi sẽ quay lại sau.

- Vậy con gái tôi có việc gì không?

Giọng bà Trần hơi có chút vội, ánh mắt hiện lên sự lo lắng.

- Hiện tại tôi chưa thể nói trước được, nhưng bà nên nghĩ đến trường hợp xấu nhất.

Xấu nhất đây là không cứu được.

Vong Y ăn ngay nói thật, dù thế nào cô cũng không thể nắm chắc trăm phần được, cái này cô không nói dối.

...

- Ngươi có thấy gì bất thường không?

- Lão đại, cô đang coi thường tôi.

- Ta không hề.

Chỉ là cô muốn xem sau một thời gian ngủ dài như thế, tên này có bị chết não hay không thôi mà.

- Âm khí ở đó có chút không thích hợp.

Vẫn may trí thông minh vẫn còn.

Bạn đang đọc Âm Sai của Hoàng Tuyền. sáng tác bởi Yan.
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yan.
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.