Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 2 Chương 12-1

Phiên bản Dịch · 6105 chữ

Trên màn hình lớn ở rạp chiếu phim, hình ảnh mập mờ đó vẫn còn tiếp tục —— Đông Long Hoàng – người diệt ma mà Bạch Thiên Nghiêm diễn lúng túng mà phẫn nộ, đã bị bức đến mức không còn đường thối lui. Mái tóc dài đen nhánh như đêm tối không một tia sáng rải rác mất trật tự trên cái giường màu đỏ máu.

Một cái lưỡi mang theo gai nhọn đang cuốn lấy cổ hắn, chậm rãi thắt chặt. Đồng thời, cái eo mềm dẻo của hắn cũng bị ác ma sau lưng dùng sức nắm lấy, tha vào trong lòng…

“Món nợ này, lát về tính.” Thu hồi đường nhìn chằm chằm Bạch Thiên Nghiêm, Lăng Nhất Quyền lần thứ hai đeo kính 3D vào, ánh mắt chuyển hướng về phía màn hình.

“…” Mồ hôi Bạch Thiên Nghiêm đổ như mưa hạ, cái tay bốc bỏng ngô hụt không biết bao nhiều lần.

Trong phim, Đông Long Hoàng vẫ n đ ang gi ã y dụ a, rố t cụ c trong l ú c hỗ n loạ n chộ p đượ c cơ hộ i, t ó m đượ c trườ ng ti ê n đ ang đặ t ở đầ u giườ ng, hung h ă ng quấ t mộ t roi về ph í a sau!

“Ô a a a a a ” Tiế ng k ê u thả m thiế t th ê lươ ng, vặ n vẹ o vang vọ ng cả c ă n ph ò ng. Đô ng Long Ho à ng chỉ cả m thấ y ph í a sau đã bu ô ng lỏ ng, trói buộ c tr ê n ngườ i biế n mấ t.

Hắ n nhả y xuố ng s à n, mặ t kh ô ng thay đổ i nh ì n về ph í a y ê u ma đ ang cuộ n m ì nh ở trong g ó c, cả ngườ i ph á t run kia _ đó l à mộ t con y ê u hắ c l â n giố ng đự c trưở ng th à nh, cả ngườ i tỏ a ra l à n kh ó i đỏ. Thế như ng, kh ô ng đợ i Đ ông Long Hoàng nhìn rõ bộ dạ ng y ê u ma n à y th ì th â n thể thon d à i củ a y ê u ma liề n run rẩ y kị ch liệ t. Ngay sau đó, c á i lưỡ i d à i c ó gai thụ t lui v à trở n ê n nhỏ nhỏ, đế n khi biế n mấ t th ì bộ dạ ng y ê u ma nh á y mắ t nổ i l ê n biế n h ó a v à cuố i c ù ng xuấ t hiệ n trướ c mắ t hắ n ch í nh l à đệ đệ l ú c n ã y v ì sợ tiế ng sấ m m à chạ y tớ i ngủ c ù ng m ì nh _ Matthews.

Sắ c mặ t Đô ng Long Ho à ng trở n ê n ngư ng trọ ng, lậ p tứ c kh ô ng n ó i lờ i n à o liề n n â ng đệ đệ đứ ng dậ y rồ i dẫ n ra ngo à i cử a.

“Ca ca anh làm gì… Đau quá!” đệ đệ đã kh ô i phụ c thanh tỉ nh l ú c n à y mắ t mờ mị t, chỉ c ó thể ch â n tay luố ng cuố ng nh ì n m ì nh bị ca ca buộ c tr ê n gi á gỗ ở c ă n ph ò ng dướ i tầ ng hầ m.

“Em bị nhậ p rồ i, anh phả i gi ú p em tố ng n ó đ i.” Đô ng Long Hoàng biể u t ì nh nghi ê m t ú c từ trong hộ c k í n r ú t ra mộ t c â y đ ao trừ ma.

“Không đượ c, em rấ t sợ … Ô …” Đệ đệ lắ c đầ u, nướ c mắ t từ g ò m á tuấ n mỹ củ a hắ n ủ y khuấ t chả y xuố ng. Tr ê n gi á gỗ ph í a sau hắ n, d ù ng chu sa viế t đầ y ch ú v ă n huyề n b í, năng lượ ng từ ng tầ ng từ ng tầ ng hiệ n ra, hiệ n l ê n tr ê n nhữ ng v ă n tự n à y như nhữ ng nhị p đậ p.

Không để ý đế n đệ đệ cầ u xin, nam nhân mặ t kh ô ng đổ i sắ c, dứ t kho á t d ù ng lưỡ i dao nanh s ó i cắ t cổ tay đệ đệ!

“Ô!” Matthews hét mộ t tiế ng ngắ n ngủ i sau th ì g â n mạ ch bị cắ t tr ê n cổ tay nh á y mắ t cử độ ng, như con rắ n độ c đ ang nấ p dướ i lớ p da đ i ê n cuồ ng gi ã y dụ a. Sau đó, mộ t d ò ng m á u đ en như vậ t thể số ng đ i ê n cuồ ng m à tu ô n ra

Nhìn mình ngày càng chả y nhiề u m á u, gi ã y dụ a củ a Matthews bắ t đầ u dầ n dầ n suy yế u.

An tĩnh chố c l á t, hắ n mờ mị t nh ì n th â n nh â n m ì nh t í n nhiệ m nhấ t, “Ca ca… Em sẽ chế t sao?”

“Đừ ng sợ, sẽ kh ô ng…” Nam nhân đ au l ò ng sờ sờ khu ô n mặ t trắ ng bệ ch củ a hắ n _ tuy rằ ng hắ n d ù ng đ ao trừ ma cắ t cổ tay đệ đệ, như ng ch â n ch í nh bị thươ ng l à ma vậ t ở trong cơ thể Matthews, cho n ê n, bả n th â n Matthews c ũ ng sẽ kh ô ng c ó việ c g ì.

“Thậ t kh ô ng…” Matthews mệ t mỏ i nhắ m mắ t lạ i, đô i m ô i x á m trắ ng run rẩ y, tự a hồ muố n n ó i g ì như ng cuố i cùng chỉ l à cườ i cườ i, thấ p giọ ng n ó i: “Thế như ng, em lạ nh qu á …”

“Lậ p tứ c sẽ đỡ ngay.” Nam nhân nh ì n sắ c mặ t dị thườ ng củ a đệ đệ, c ũ ng kh ô ng khỏ i lo lắ ng.

Rõ ràng chả y ra m á u đ en l à y ê u ma, v ì sao nh ì n qua cứ như l à đệ đệ kh ô ng c ò n ch ú t m á u…

Lúc này, cử a tầ ng hầ m ngầ m độ t nhi ê n bị nhẹ nh à ng g õ, giọ ng n ó i á y n á y củ a vợ m ì nh từ b ê n ngo à i truyề n v à o: “Ho à ng, em biế t anh ở b ê n trong… Em cả m thấ y ng à y h ô m qua m ì nh thậ t qu á đá ng, kh ô ng n ê n d ù ng giọ ng đ iệ u đó để n ó i chuyệ n vớ i anh…” Dừ ng mộ t l á t, giọ ng vợ hắ n ô n nhu hơ n mộ t ch ú t, “Ch ú ng ta hẳ n l à n ê n từ từ n ó i chuyệ n, c ù ng nhau nỗ lự c gi ú p anh tho á t ra khỏ i loạ i hoang tưở ng n à y.”

Hoàng ngẩ n ngườ i như ng kh ô ng c ó mở cử a, chỉ l à thầ n t ì nh ngư ng trọ ng nhìn máu đen nhúc nhích như vậ t thể số ng tr ê n mặ t đấ t _ chỉ cầ n mộ t t ý nữ a th ô i, qu á tr ì nh tố ng khứ n ó ra sẽ xong.

“Anh ở b ê n trong đú ng kh ô ng? V ì sao kh ô ng n ó i lờ i n à o? V ì sao kh ô ng mở cử a?” Ngườ i vợ dườ ng như ngử i thấ y đượ c m ù i m á u tươ i, giọ ng n ó i trở n ê n k í ch độ ng.

Hoàng nhíu mày, vừ a đị nh giữ cử a kh ó a tr á i th ì vợ hắ n đã đẩ y cử a v à o, lậ p tứ c c ô bị h ì nh ả nh trướ c mắ t sợ ng â y ngườ i.

Máu, đầ y đấ t đề u l à m á u…

Còn có thanh niên bị trói ở tr ê n gi á gỗ, hai mắ t trố ng rỗ ng, hầ u như sắ p ngấ t đ i…

Khiế p sợ, phẫ n nộ, tan vỡ.

Nhiề u loạ i t â m t ì nh m â u thuẫ n trong c ô trướ c đó _ khi nh ì n thấ y mộ t m à n khiế n c ô kh ô ng thể tin n à y th ì rố t cuộ c bạ o ph á t!

“Anh này tên thầ n kinh! Muố n giế t cậ u ấ y sao!” C ô đ i ê n cuồ ng x ô ng l ê n trướ c, hai mắ t đỏ ngầ u hung h ă ng quấ t v à o tr ê n mặ t chồ ng m ì nh mộ t c á i t á t.

“Em đừ ng nh á o, c ó y ê u ma nhậ p v à o cơ thể hắ n! Phả i đ uổ i đ i! Nế u kh ô ng cậ u ấ y sẽ bị x â m chiế m ho à n toàn!” Hoàng có chút phiề n n ã o, giữ tay vợ lạ i.

“Câm miệ ng! Anh c á i t ê n đ i ê n n à y, đồ đ i ê n!” C ô giơ tay l ê n lạ i l à mộ t c á i t á t!

Nam nhân khiế p sợ nh ì n th ê tử, v ô ý thứ c lấ y tay phủ l ê n cổ củ a m ì nh _ r õ r à ng n ê n l à c á i cổ vớ i vế t thươ ng dữ tợ n đầ y m á u như ng b â y giờ vẫ n trơ n tuộ t như trướ c _ « Đê m qua anh bị n ó cắ n! Đổ i lạ i l à ngườ i b ì nh thườ ng đã sớ m chế t rồ i! Em nh ì n vế t thươ ng tr ê n cổ anh thử đ i!”

“Anh còn muố n đ i ê n tớ i khi n à o! Tr ê n ngườ i anh c ă n bả n kh ô ng c ó bấ t k ỳ vế t thươ ng n à o hế t!”

Yên tĩnh…

Mộ t mả nh t ĩ nh mị ch…

Nhìn nhìn lạ i tr ê n mặ t đấ t, c ă n bả n kh ô ng c ó m á u đ en g ì cả, chỉ c ó m á u đỏ đệ đệ chả y ra, đỏ ch ó i cả mắ t.

Độ t nhi ê n, nam nhân bắ t đầ u kh ô ng nghe đượ c bấ t k ỳ tiế ng n à o nữ a, đầ u đ au như bị x é r á ch…

Hắ n giậ t giậ t, cả m gi á c to à n bộ c ă n ph ò ng đề u đ ang vặ n vẹ o lay độ ng. Khoả nh khắ c hắ n h ô n m ê, hắ n mơ hồ thấ y vợ hắ n đ ang gọ i đ iệ n thoạ i cấ p cứ u…

Sau đó đó là mộ t mả nh tố i sầ m…

==========

“Đông Long tiên sinh, trong khoả ng thờ i gian ng à i h ô n m ê n à y, ch ú ng t ô i đã v ì ng à i l à m kiể m tra tổ ng qu á t, ph á t hiệ n n ã o ng à i c ó mộ t khố i u bẩ m sinh. Do khố i u é p v à o thầ n kinh n ã o củ a ng à i n ê n đố i vớ i sự việ c lầ n n à y, t ô i đ o á n nhữ ng ả o gi á c kia củ a ng à i l à do khố i u n à y g â y ra.”

Khi Đông Long Hoàng thứ c tỉ nh từ trong h ô n m ê th ì ngườ i đã ở biệ n việ n, đứ ng trướ c mặ t l à mộ t b á c s ĩ chủ trị.

“Đây là báo cáo khám và chữ a bệ nh c ù ng vớ i chụ p CT n ã o củ a ng à i.” Dứ t lờ i, vị b á c s ĩ nam thoạ t nh ì n ướ c chừ ng hai mươ i, khí chấ t ô n nhuậ n kia đư a cho hắ n mộ t phầ n b á o c á o kh á m v à chữ a bệ nh.

Nam nhân mặ t kh ô ng thay đổ i tiế p nhậ n, trầ m mặ c lậ t xem.

“Tôi đã vì ngài tiế n h à nh giả i phẫ u laser, cắ t đứ t huyế t quả n dinh dưỡ ng cung cấ p cho khố i u. Sau này ngài chỉ cầ n uố ng thuố c đú ng hạ n, trong v ò ng mộ t n ă m u sẽ từ từ thu nhỏ lạ i, ả o gi á c c ũ ng sẽ tự nhi ê n biế n mấ t.” B á c s ĩ nam mộ t b ê n giả i th í ch, mộ t b ê n cẩ n thậ n gi ú p hắ n lậ t đế n trang tươ ng ứ ng tr ê n b á o c á o kh á m chữ a bệ nh.

“Không.” Chậ m r ã i kh é p lạ i b á o c á o kh á m chữ a bệ nh, Đô ng Long Ho à ng giươ ng mắ t nh ì n thẳ ng vị b á c s ĩ trướ c mặ t, trầ m giọ ng n ó i từ ng c â u từ ng chữ, “Nhữ ng đ iề u t ô i thấ y kh ô ng phả i ả o gi á c.”

“Đông Long tiên sinh, tuy rằ ng t ô i c ó thể hiể u đượ c trong l ò ng ngài cũng không muố n tiế p nhậ n sự thậ t n à y, như ng vẫ n mong ng à i c ó thể nh ì n thẳ ng v à o bệ nh t ì nh củ a m ì nh, d ù l à v ì ngườ i nh à.” Vị b á c s ĩ thở d à i, chỉ v à o vị tr í khố i u trong phim chụ p CT kia, “T ô i mong ng à i c ó thể hiể u r õ, tr ê n thế giớ i n à y, cho tớ i b â y giờ cũng không có thứ g ì gọ i l à ma quỷ cả, ng à i c ũ ng kh ô ng phả i đấ ng cứ u thế diệ t ma. Đâ y to à n bộ l à do khố i u n à y đè l ê n, dẫ n đế n ng à i bị ả o gi á c do ch í nh m ì nh tạ o ra l à m thay đổ i k ý ứ c, thậ m ch í ngay cả khi ng à i ở trong mộ ng v ô thứ c, loạ i sử a đổ i n à y c ũ ng vẫ n duy trì liên tụ c.”

“Đế n đâ y th ì xem ra, kh ô ng đơ n thuầ n l à đ iề u trị vậ t l ý, kh ô ng chừ ng c ò n phả i đ iề u trị t â m thầ n.” N ó i đế n l ú c n à y, giọ ng vị b á c s ĩ trở n ê n nghi ê m t ú c dị thườ ng.

Sắ c mặ t Ho à ng trắ ng bệ ch, như ng vẫ n trầ m mặ c lắ c đầ u, c ó ch ú t hoả ng hố t.

Hắ n kh ô ng tin nhữ ng k ý ứ c n à y l à ả o gi á c, c ũ ng kh ô ng thể tin…

Ký ứ c củ a ba mươ i ba n ă m…

Làm sao có thể l à giả chứ?

Vậ y trong qu á khứ hắ n như thế n à o c ò n số ng?

“Bác sĩ, cám ơ n sự quan t â m củ a anh, như ng t ì nh trạ ng củ a t ô i, t ô i tự hiể u r õ.” Nam nhân kh ô ng muố n tiế p tụ c n ó i chuyệ n nữ a, l à m bộ phả i đ i th ì cổ tay lạ i bị mộ t phen n í u lạ i, mộ t trậ n b ă ng l ã nh thấ u xươ ng từ chỗ tiế p x ú c truyề n đế n.

“Đi? Ngươ i đ i đượ c rồ i sao?” Tiế ng n ó i ra vẻ lo lắ ng phả ng phấ t như từ nộ i tạ ng ph á t ra vậ y, tr à n đầ y cả m gi á c nhớ p nh á p quỷ dị.

Hoàng kinh ngạ c quay đầ u, ph á t hiệ n vị b á c s ĩ tuấ n t ú mớ i vừ a rồ i c ò n ô n nhuậ n như ngọ c bỗ ng chố c trở n ê n dữ tợ n. Đồ ng tử t í m than phả ng phấ t nhả y l ê n trong viề n mắ t như nhị p tim, sau đó, từ ng miế ng vả y m à u x á m b é n nhọ n dướ i da thị t trắ ng n õ n x é toạ c ra, bắ t đầ u từ tr á n nh á y m á y liề n hiệ n đầ y th â n hắ n.

Đồ ng tử nam nhân kị ch liệ t co rụ t lạ i, đ ang muố n vung trườ ng ti ê n tr ê n cổ tay ra, vị b á c s ĩ ma h ó a đố i diệ n lạ i trở n ê n mơ hồ. Nhữ ng mả nh vả y dữ tợ n biế n th à nh mộ t h ì nh ả nh b á n trong suố t, trọ ng đ iệ p vớ i bộ dạ ng ban đầ u củ a vị b á c s ĩ đó, cuố i c ù ng biế n mấ t…

Hoàng ngây ngẩ n cả ngườ i, v ô ý thứ c vươ n tay qua sờ sờ khu ô n mặ t vị b á c s ĩ, ấ m á p m à trơ n mượ t, ho à n to à n l à cả m x ú c da thậ t…

Thậ m ch í hắ n c ò n tiế n qua ngử i ngử i, c ũ ng kh ô ng c ó m ù i m á u tươ i củ a ma quỷ …

“Ngài lạ i thấ y ả o gi á c sao?” Vị b á c s ĩ tự a hồ c ũ ng ph á t hiệ n dị thươ ̀ng củ a hắ n, đố i vớ i độ ng chạ m củ a hắ n c ũ ng kh ô ng c ó chố ng cự.

Hoàng trầ m mặ c r ú t tay về, cướ c bộ bấ t ổ n lui về ph í a sau từ ng bướ c mộ t, sau đó c ũ ng kh ô ng quay đầ u lạ i m à mở cử a rờ i đ i.

Đó rõ ràng là ả o gi á c… Mặ c d ù Đô ng Long Ho à ng kh ô ng muố n thừ a nhậ n.

Thậ m ch í ở tr ê n h à nh lang bệ nh việ n, hắ n ho à n to à n kh ô ng ngừ ng thấ y kh ô ng gian chung quanh ph á t sinh vặ n vẹ o, tự a như cả nh trong mơ, hư thự c biế n h ó a, to à n bộ thế giớ i bị chấ n độ ng tớ i mứ c ch ê nh v ê nh.

Đầ u ó c nam nhân c ó ch ú t m ê muộ i…

Cả m gi á c như đầ u ó c đ ang bị c á i g ì đó hung h ă ng quấ y đả o, cả ngườ i mờ mị t.

Trong lúc hoả ng hố t, nam nhân đi tớ i trướ c ph ò ng bệ nh chuy ê n biệ t củ a đệ đệ. Trong ph ò ng rấ t an t ĩ nh, m ù i nướ c khử tr ù ng c ù ng bứ c tườ ng trắ ng lạ nh như b ă ng l à m cho hắ n c ó ch ú t á p lự c.

Vợ hắ n ngồ i ở b ê n giườ ng, c ó vẻ đã canh giữ cả đê m n ê n đ ang nằ m ngủ. M à Matthews b ì nh thườ ng í t khi biế t phiề n n ã o, lu ô n cườ i ngượ ng ng ù ng, l ú c n à y đâ y lạ i như mộ t b ú p b ê trố ng rỗ ng, ng â y ngố c ngồ i ở tr ê n giườ ng bệ nh kh ô ng nh ú c nh í ch.

Nam nhân lẳ ng lặ ng nh ì n trong chố c l á t, sau đó mớ i tr à n ngậ p hổ thẹ n đ i tớ i, nhẹ nh à ng m à gọ i đố i phươ ng mộ t tiế ng: “Matthews…”

Như ng Matthews tuyệ t nhi ê n kh ô ng c ó phả n ứ ng, vẫ n ngơ ng á c nh ì n trướ c mắ t.

Mộ t trậ n trầ m mặ c đ au l ò ng, nam nhân thậ t cẩ n thậ n ngồ i xuố ng b ê n cạ nh hắ n, nh ì n về ph í a cổ tay vẫ n c ò n cuộ n b ă ng vả i củ a hắ n. Hắ n nhị n kh ô ng đượ c nhẹ nh à ng vươ n tay sờ sờ, “Xin lỗ i, c ò n đ au phả i kh ô ng?”

Matthews thoáng run rẩ y, đườ ng nh ì n chậ m r ã i dờ i sang nam nhân.

“Là anh không tố t… C ó thể tha thứ cho anh kh ô ng…” Nam nhân x í ch lạ i gầ n mộ t ch ú t, giọ ng n ó i hơ i kh ô đắ ng.

“…” Matthews nhìn chằ m chằ m nam nhân, hai tr ò ng mắ t dầ n dầ n kh ô i phụ c ti ê u cự, th â n thể lạ i bắ t đầ u run rẩ y kị ch liệ t.

Nam nhân thấ t kinh, lo lắ ng muố n trấ n an th ì đố i phươ ng lạ i độ t nhi ê n nắ m mộ t b ì nh hoa b ê n cạ nh l ê n n é m v à o đầ u hắ n!

Phanh!

“Cút đi!” Matthews chân tay luố ng cuố ng n ú p ở trong góc, hai mắ t tr à n đầ y sợ h ã i.

“…” Nam nhân bị đậ p t é tr ê n mặ t đấ t lả o đả o đứ ng l ê n, trầ m mặ c che tr á n củ a m ì nh, lạ i kh ô ng ngừ ng đượ c khe hở đ ang tr à n ra m á u tươ i.

Như ng bộ dạ ng th ê thả m n à y củ a hắ n lạ i l à m cho đệ đệ b ì nh thườ ng thấ y hắ n bị đứ t ng ó n tay c ũ ng đ au l ò ng n à y lộ ra biể u t ì nh sợ h ã i hơ n nữ a.

Vợ hắ n bị tiế ng độ ng l à m giậ t m ì nh tỉ nh giấ c, thấ y Matthews đ ang co r ú c ở g ó c, nhấ t thờ i lử a giậ n c ô ng t â m, tứ c giậ n hướ ng ngườ i chồ ng mặ t đ ang chả y m á u gầ m nhẹ: “Anh lạ i muố n l à m g ì? Cậ u ấ y đã như vậ y, chẳ ng lẽ anh c ò n muố n tổ n thươ ng cậ u ấ y nữ a sao?”

“…” Nam nhân cứ ng đờ, kh ô ng h é r ă ng.

“Bệ nh t ì nh củ a anh b á c s ĩ đã n ó i vớ i t ô i, như ng ng à i ấ y n ó i cho t ô i biế t, c ó thể anh kh ô ng muố n tiế p nhậ n sự thậ t n à y, c ũ ng sẽ kh ô ng phố i hợ p đ iề u trị, bở i v ì tr í nhớ củ a anh đã hỗ n loạ n ” H í t mộ t hơ i thậ t s â u, giọ ng vợ hắ n c ũ ng kh ô ng khố ng chế đượ c nghẹ n ng à o: “ Đô ng Long Ho à ng, t ô i chỉ hỏ i anh mộ t c â u, anh c ó nguyệ n ý tiế p nhậ n đ iề u trị t â m l ý kh ô ng, anh c ó chấ p nhậ n sự thậ t Đô ng Long thế gia _ ngườ i diệ t ma m à anh n ó i _ đề u l à kh ô ng tồ n tạ i kh ô ng?”

“Xin lỗ i…” Nam nhân nh ì n vợ m ì nh, l ò ng biế t đố i phươ ng ngh ĩ g ì như ng vẫ n kh ô ng muố n n ó i dố i c ô, chỉ l à kh à n giọ ng n ó i: “Họ đề u kh ô ng phả i giả, l à tồ n tạ i ch â n thậ t, chỉ l à kh ô ng biế t v ì sao ngay cả mộ t vế t t í ch c ũ ng kh ô ng c ó, c ó thể cho anh ch ú t thờ i gian để đ iề u tra nữ a đượ c kh ô ng…”

“Anh cút đi! Lậ p tứ c c ú t!” Vợ hắ n tan vỡ kh ó c lớ n l ê n _ v ì nam nhân cố chấ p kh ô ng thể n ó i l ý, v ì nam nhân nhu nhượ c kh ô ng muố n đố i mặ t thự c tế.

Hắ n đã kh ô ng phả i l à ngườ i c ô biế t kia…

“Chúng ta ly hôn…”

Nam nhân kinh ngạ c, hắ n nh ì n vợ m ì nh thầ n sắ c quyế t liệ t, lạ i nh ì n mộ t ch ú t đệ đệ co r ú c ở g ó c cự c độ b à i x í ch m ì nh kia, mộ t trậ n đ au nhứ c kị ch liệ t từ ngự c khuế ch t á n ra.

Cuố i c ù ng, hắ n chỉ đ au x ó t nhế ch kh ó e miệ ng, xoay ngườ i trầ m mặ c ly khai…

==========

__

Ngườ i đế n ngườ i đ i tr ê n đườ ng c á i, nam nhân cứ như vậ y mặ t kh ô ng biể u t ì nh đ i m ã i kh ô ng c ó mụ c đí ch.

Bộ dạ ng m á i t ó c d à i rố i tung, đầ u đầ y m á u me củ a hắ n khiế n ngườ i đ i đườ ng ngang qua hắ n đề u theo bả n n ă ng n é ra.

Từ xa nh ì n lạ i, hắ n tự a như mộ t ngoạ i tộ c, mộ t t ê n đ i ê n, bị c ô lậ p ở bi ê n giớ i củ a thế giớ i n à y. Kh ô ng ai biế t hắ n đ ang suy ngh ĩ g ì, c ũ ng kh ô ng c ó ai muố n t ì m hiể u…

Bao gồ m cả ngườ i th â n cậ n hắ n nhấ t, c ũ ng ch á n gh é t bả o hắ n c ú t…

Nam nhân kh ô ng biế t m ì nh đ i bao l â u, lạ i đ i tớ i nơ i n à o, hắ n chỉ đ i thẳ ng như vậ y, đ i muố n chế t lặ ng…

Cho đế n khi mặ t tr ă ng đỏ tươ i đọ ng giữ a kh ô ng trung, nam nhân mớ i hoả ng hố t đứ ng ở mộ t gian nh à xưở ng u á m bị bỏ hoang.

Nhíu nhíu mày, hắ n ngư ng thầ n nh ì n l ê n bầ u trờ i, nh ì n mặ t tr ă ng đỏ như bị m á u thẩ m thấ u, hắ n c ó ch ú t kh ô ng x á c đị nh đượ c cả nh tượ ng n à y l à thậ t, hay l à ả o gi á c củ a hắ n…

Hồ ng nguyệ t tế, y ê u ma hiệ n… (mặ t tr ă ng chuyể n th à nh m à u đỏ l à l ú c á c quỷ xuấ t hiệ n)

Trong đầ u nam nhân hiệ n ra mộ t c â u đ iể n cố củ a Đô ng Long thế gia.

Lậ p tứ c, như để chứ ng minh suy ngh ĩ củ a hắ n, tr ê n n ó c nh à lạ nh như b ă ng đố i diệ n, mộ t thanh ni ê n diễ m lệ đư a lư ng về ph í a nguyệ t quang lặ ng y ê n kh ô ng mộ t tiế ng độ ng xuấ t hiệ n.

Mái tóc dài trong không trung không gió thong thả bồ ng bề nh như biế t h ô hấ p, l à n da hắ n trắ ng no ã n kh ô ng nhiễ m mộ t hạ t bụ i như n à o. R õ r à ng l à nhan sắ c tinh khiế t nhấ t tr ê n thế gian n à y, như ng song đồ ng hắ n lạ i đỏ tươ i giố ng như v ô số sinh mệ nh ngư ng kế t th à nh, mang theo mộ t h à n ý m à thi ê n đị a c ũ ng phả i rung độ ng, đô i mắ t lạ nh như b ă ng nh ì n xuố ng Đô ng Long Ho à ng …

Thầ n kinh nam nhân trong nh á y mắ t c ă ng thẳ ng, đố i phươ ng vẫ n chư a ho à n to à n ma h ó a như ng hơ i thở ma quỷ nồ ng nặ c c ũ ng đã lan tr à n trong kh ô ng kh í như c ó thự c thể …

Dẫ n đế n nam nhân vố n đ ang ô m ho à i nghi vớ i cả nh tượ ng trướ c mắ t, nháy mắ t nhậ n ra th â n phậ n thanh ni ê n _ y ê u ma biế n dị cấ p S gầ n vớ i Y ê u Ho à ng!

Yêu ma là có thậ t!

Tay phả i vung l ê n kh ô ng trung, nh á y mắ t đạ p trụ đá nhả y l ê n n ó c nh à, huyế t ti ê n trong tay Đô ng Long Ho à ng c ũ ng gấ p th à nh trườ ng kiế m b é n nhọ n, đượ c bọ c trong h à n quang khiế p ngườ i, kh ô ng ch ú t lư u t ì nh hướ ng đố i phươ ng đâ m tớ i.

Trong quan niệ m củ a hắ n, bấ t luậ n y ê u ma n à o c ũ ng l à tồ n tạ i cầ n phả i gạ t bỏ!

Bạn đang đọc Âm Hoàng của Hắc Sắc Cấm Dược
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.