Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn chính sự và làm chính sự

Tiểu thuyết gốc · 1324 chữ

Sau khi xem xét thiên cung cơ ngơi của mình và được khí linh Mỵ Ảnh trợ giúp dung nhập hai dị hỏa vào cơ thể Dương Quân vô cùng vui vẻ còn ôm lấy cây thương nói muốn mang ra ngoài tập luyện lại bị một tràng khinh thường của Mỵ Ảnh

"Đại ngốc vô cùng ngốc "

"Bên ngoài người chỉ cần ý niệm là vũ khí sẽ xuất hiện trên tay"

"Đúng là ngốc! Nhưng để người ngoài không nghi ngờ người có không gian pháp bảo hãy dùng một chiếc nhẫn trữ vật"

"Hoài bích có tội người hiểu chứ "

" thôi mau đi thu thập âm khí tu luyện đi nhân gia mệt rồi cần nghỉ ngơi, nói chuyện với ngốc tử thật mệt "

@@

"Con bé la lỵ này ta nhịn lần sau nói ta ngốc nữa ta cho ngươi biết sự lợi hại của thần thương nhất trụ của ta"

Dương Quân trở lại bên ngoài trở lại căn phòng quen thuộc ý định thu xếp đồ đạc chuyển nhà

"há há sang bên kia thôi đại gia ta phải sang với sư phụ lão bà"

"Tội gì phải ở căn phòng ẩm mốc này"

..

"Ôi cha"

"Ngươi ở đây lúc nào thế"

Một âm quỷ đứng lù lù trong phòng hắn im lặng nãy giờ đúng là đứng im nhìn hắn tự sướng nãy giờ thật mất mặt

"Thiếu gia tiểu thư cho gọi người "

"Ối mẹ ơi nói chuyện được "

" ngươi có thể nói chuyện sao "

"Ta đâu thấy trước giờ trong chi này có tiếng nói "

"Đương nhiên ta nói chuyện được, vì người có linh lực tu luyện nên mới nghe thấy còn người thường như người trước khi là không nghe được thôi"

"Ta tên Như Hoa nha hoàn hầu cận của tiểu thư "

"Ờ Như Hoa tên cũng như người rất được "

"À như quỷ ...không không như người... Mà ngươi là quỷ ..không như người..... "

"Hi hi hi "

Như Hoa cười trước dáng vẻ bối rối rồi của hắn

"Ta là linh hồn coi như là ma đi, không phải quỷ"

"Thiếu gia ngốc "

"Thôi thì ma quỷ gì gì kệ đi, sư phụ gọi ta qua có việc gì "

Dương Quân nhìn Như Hoa hỏi có gắng tránh vẻ bối rối

" thật mất mặt hôm nay đã hai người kêu hắn ngốc rồi "

" mà không đúng một ma một linh không phải người "

"Thiếu gia qua là rõ ta cũng không biết "

"Được ngươi về trước ta sẽ qua"

Sau khi sắp xếp đồ đạc, gọi là đồ đạc chứ vẻn vẹn vài bộ y phục cũng không có gì. Dương Quân chạy đến phòng của Bối Tuyết Sương thấy nàng đang ngồi trên ghế thái sư nửa ngồi nửa nằm, trên người mặc bộ y phục trắng mỏng khẽ duỗi hai chân vô cùng mê hồn. Dương Quân trong lòng nổi lên dục vọng tiện tay ném mấy bộ y phục sang một bên, ngồi xuống bên cạnh, bàn tay không an phận lướt nhẹ trên đùi đẹp của cặp chân dài đó

"Nương tử tìm ta có chuyện gì, nhớ ta rồi sao"

"Tiểu tử thối! Không được hỗn hào bỏ cái móng vuốt của ngươi ra,"

" gọi sư phụ ! Ai là nương tử của ngươi, không biết tốt xấu "

Bàn tay đó vẫn không an phận lướt nhẹ trên tấm thân ngọc ngà của Bối Tuyết Sương làm cho nàng trở nên dạo rực

"Không được làm loạn ta có việc quan trọng nói với ngươi "

"Việc gì quan trọng nữa sư phụ nương tử "

"Ngoài việc nghiên cứu nhân sinh "

"Ka ka"

Vì lúc ở trong Âm Dương thiên cung bị Mỵ Ảnh câu dẫn làm cho hắn nhịn muốn hỏng giờ lại đến sư phụ hắn lả lướt dụ hoặc ,hắn chồm lên ôm lấy Bối Tuyết Sương hôn hít

"Chuyện gì để từ từ hãy bàn làm chính sự của chính sự cái nào"

"Hà hà"

" khốn kiếp bỏ ra ta có chuyện quan trọng thật sự "

"Tiểu hỗn đản.... Ư ....

"Không muốn mà..á....

Không để cho Bối Tuyết Sương chống lại, tiện tay giật luôn bộ y phục mỏng manh trên người nàng xuống, bàn tay vuốt ve khắp người nàng miệng hôn môi, xuống dưới thì cắn nhẹ núm vú đỏ đỏ của nàng. Bàn tay hắn chà sát trên gò mu âm đạo mơn trớn thảm có xanh mượt kia , dùng hai ngón tay hắn đẩy nhẹ vào bên trong âm động

"Ư oơ .....

"Sư phụ nương tử người thật mẫn cảm thật dâm"

"Người xem dâm thủy đã chảy ra ướt cả tay ta rồi "

"Còn nói không muốn "

".....

"Không được nghịch ....không được làm loạn ....ư..ơ...

"Hôm qua làm loạn còn chưa đủ sao

Dương Quân cũng thoát luôn y phục dương căn bung ra như một cây sắt đã nung đỏ rướn người đẩy hông một cái lút cán thành công cắm sâu vào trong âm đạo đã ẩm ướt của Bối Tuyết Sương

"Ứ.....đừng mạnh bạo...ư ta...thốn..."

"Của ngươi.... Sao...lại lớn hơn....h.ôm qua...

"Đội lên....của ...ta.....thật trướng....

"Sư phụ ...của người thật bót...thật chặt...

Ứ...người thoải mái chứ....

Hắn cũng cảm thấy dương vật mình có vẻ bự hơn mạnh mẽ hơn hôm qua rất nhiều có vẻ là do mới dung nhập âm dương song hỏa vào người làm cải biến cơ thể hoặc do âm dương thiên cung điều hòa khí âm dương cải tạo

"Ngươi... Tên tiểu tử.... Làm chết ta mất..."

"Chậm......chút ....ư á...trướng quá ... Lấp đầy..của ta..

"Mạnh một chút.....ta ta....muốn tiểu......"

"Chết ta rồi.... Nữa....

"Sư phụ nương tử ....người kêu thật ...dâm

Bạch bạch bạch

Sau một hồi vận động kịch liệt dục vọng hoàn toàn xâm chiếm không gian xung quanh hai cơ thể cũng đã thấm đẫm mồ hôi

"Ta....muốn bắn vào.... Ta ra đây .. ..

Aaaaaa ơ.....

.......

nằm vật xuống trên ghế thái sư cả hai đều đẫm mồ hôi sau một trận chiến trận chiến đầy dục sắc. Mọi thứ xung quanh, y phục lẫn thảm, gối đều tơi tả. Dương Quân ôm thân thể như ngọc trần truồng đầy đặn đó

"Sư phụ người thấy thế nào "

"Viêc chính sự đó"

"Có sướng không "

Bối Tuyết Sương cũng đang lâm vào tình trạng mệt mỏi tay trân bủn rủn mặt đầy xuân sắc hơi thở dốc

"Thối bát đản làm ta không thở nổi "

"Ngươi..... Ngươi ....ơ...

"Sao lại mạnh bạo như vậy ta không chịu nổi "

"Vì sao ta cảm thấy hôm nay ngươi mạnh mẽ hơn "

"Của ngươi cái kia lớn hơn chút "

"Ka ka"

Có chút bí mật mà Dương Quân cũng chưa muốn tiết lộ như dị hỏa hay thiên cung nên cũng chỉ cười không trả lời

"Phải rồi ! Đều tại ngươi làm ta chút nữa thì quên"

" ngồi dậy ta nói việc quan trọng "

Bối Tuyết Sương thoát khỏi vòng tay hắn ngồi lên mặc lại y phục , cơ thể trắng nõn hơi ửng hồng sau trận mây mưa, đùi còn chảy xuống một chút dịch thể màu trắng đục pha lẫn dâm thủy . Dương Quân giúp nàng mặc lại y phục nhìn ngắm mà lòng muốn đè nàng ra làm thêm lần nữa, dương vật lại có động tĩnh khôi phục hùng phong, Bối Tuyết Sương khẽ gắt

"Tiểu tử thối không cho làm loạn nữa "

"Hì hì"

"Tại sư phụ ta mê người quá"

".....

Hí hí

.....o

"Ê ...Như Hoa...

"Ngươi không được chơi rình trộm như thế"

Dương Quân vội vàng mặc lại y phục của mình dìu bối Tuyết Sương ra phía bàn trà

"Xin lỗi công tử tiểu thư "

Hí hí

Lời Nhắn Chương 6
Chương vào VIP mang tính chất tham khảo. Mọi người thấy hay xin ủng hộ, bản đế nghèo lắm
hế hế...
Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 35
Lượt đọc 1237

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.