Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt gian tại trận

Tiểu thuyết gốc · 1368 chữ

"Dậy đi, đồ quỷ...ngươi còn để cái kia bên trong...mau...mau rút ra "

Dương Quân hành nhạc mẫu tiện nghi Tống Dao Mộng đến gần sáng mới ôm nàng mà ngủ, dương vật vẫn là để ngâm trong âm động nàng

"Nhạc mẫu tỉnh, sao rồi? Cảm giác nữ tế đem lại có tốt hơn không? "

"Người xem cũng nên để cho nhạc phụ đi thôi"

"Để người giải thoát, chứ....cứ đứng nhìn thế này.......

Dương Quân nói bởi vì cái cương thi nhạc phụ tiện nghi kia vẫn còn đứng ở cuối giường không một biểu cảm, cứ nghĩ là hắn đang xem Dương Quân cắm phu nhân của mình... Cắm một cái sừng to tướng

"Hư ....ngươi thật là.... Ngươi đang cắm sừng hắn đó..còn không mau mau rút ra"

".......

"Thì ta đang cắm thật mà....hắc hắc

Dương Quân lại mò mẫm nghịch ngợm một chút khắp bộ vị mẫn cảm của nàng, làm cho cái thân thế bao năm không được tưới tắm trở nên không chịu, cái âm động lại đòi co thắt hút lấy dương vật đang còn ngâm trong đó

"Đừng ....đừng nghịch...trời sáng rồi... Người ta biết không tốt....ứ

Dương Quân:" thế nhạc mẫu siêu sinh cho nhạc phụ đi nha"

"Cứ để ngài ấy đứng coi...hắc hắc...không ổn"

"Ta cách âm rồi không sao"

"Ứ...ứ...

Bụp....két.....mẫu thân

@@

Chiêu Vĩnh Nghi bất thình lình đẩy cửa mà vào làm Tống Dao Mộng tái cả mặt, Dương Quân trong chăn cũng đình chỉ động tác nghịch ngợm mà nằm im thin thít

"Mẫu thân làm gì mà ta gọi không trả lời vậy, người chưa thức dậy sao?"

Tống Dao Mộng luồng cuống vì trong chăn còn Dương Quân nữa, và lại hai người không mảnh vải, đứng lên không được mà nằm im cũng không ổn lắm

"Nghi nhi, sao vậy? Mẫu thân nay không khỏe, chưa muốn rời giường, ngươi....lát nữa ta ra, ngươi đi trước đi"

Chiêu Vĩnh Nghi, nghe là không khỏe càng lo lắng mà chạy đến bên giường

"Mẫu thân không khỏe chỗ nào? Để ta xem"

.....

"Đừng....

"Á......

Tống Dao Mộng kêu Chiêu Vĩnh Nghi vì nàng ta ý định muốn ngồi xuống mở chăn, nhưng lại như nói đến thêm một người nữa, là Dương Quân, hắn không hiểu sao trong tình cảnh này lại thấy kích thích, hứng thú mà dương vật trở nên trướng phồng lên trong âm động Tống Dao Mộng

"Mẫu thân sao thế? Đau chỗ nào sao?"

Chiêu Vĩnh Nghi tò mò hỏi

"Không, không phải, ta không sao, ngươi đừng mở chăn, ta lạnh"

....

"Ngươi, sao lại lớn lên...hại chết ta sao?

"Nàng co thắt kia nhạc mẫu, không phải tại ta"

Hai người lí nhí nói với nhau, cũng vì cái hoàn cảnh mà Tống Dao Mộng cũng kích thích đến âm động co thắt bóp nghẹt lấy dương vật đang lăn lộn trong

"Mẫu thân, sao vậy? Người nói gì đó?"

"Người sướng không? "

Tống Dao Mộng đang bị Dương Quân đẩy nhè nhẹ đến run rẩy cả người, cũng không rõ là Chiêu Vĩnh Nghi hỏi gì

"Sướng....@@

"À không.. Có...ta đâu...nói gì đâu"

.....

Hí hí

Chiêu Vĩnh Nghi bất ngờ giật cái chăn đang che phủ lấy tội ác âm thầm diễn ra bên trong

"Ồ...ta bắt được rồi "

"Ta đi tìm phu quân cả sáng, hóa ra chơi trốn tìm ở đây"

"Mẫu thân giấu trong này làm gì? "

Tống Dao Mộng vội vã đẩy Dương Quân và cái thứ tồng ngồng nóng hổi ra khỏi người ngồi dậy thanh minh

"Không phải... Không phải đâu, Nghi nhi à....ta....ta....

.....

"Vĩnh Nghi, là nàng à...hắc hắc....ta đang sưởi ấm cho nhạc mẫu "

Hắc hắc

"Cái Nguyệt Thành này thật là lạnh, ta đang hâm nóng.......

Dương Quân làm như không có việc gì to tát lắm vẫn là cười đùa trêu chọc

"Ngươi còn nói bậy...ngươi....

Chiêu Vĩnh Nghi ngồi xuống ôm lấy Tống Dao Mộng đang luống cuống

"Được rồi được rồi, mẫu thân đừng căng thẳng, ta biết rồi "

"Hí hí....tướng công nửa đêm đi đâu sao ta không rõ"

Tống Dao Mộng :" Nghi nhi..... Ngươi.... Ta.....

Hí hí

"Mẫu thân không cần lo lắng, người đã ở vậy bao năm, chắc cũng buồn lắm "

"Ta nhường người dùng chung tướng công "

"Hí hí...cũng không ngờ nha, thân thể mẫu thân thật đẹp, vẫn là bảo dưỡng tốt thế này "

"Thảo nào tướng công, đêm hôm chạy đi ăn vụng"

Hắc hắc...

Dương Quân chỉ biết cười trừ tiến lại mà ôm cả hai vào lòng

"Ta sẽ chăm sóc cho hai người thật tốt"

Tống Dao Mộng :" ta..ta...các ngươi... Các ngươi trêu chọc ta....

Chiêu Vĩnh Nghi :" thôi được rồi hí hí....ta đi kiếm gì ăn đã đêm qua người hành ta đến mệt, tướng công ở lại bồi mẫu thân thêm một lúc nhé"

" ta nữa.. Ta cũng muốn đi kiếm chút gì lót dạ"

Tống Dao Mộng cũng vội vàng định chuồn dậy

"Ăn uống gì? Cả hai ở lại ta cho ăn...chạy đi đâu"

"Không.... Không muốn nữa...

"Tướng công ....thôi mà...người ta đói thật sự....

"Đừng....ứ....đừng vào nữa...nó còn ....còn sưng...

"Hắc hắc....ăn của ta no hơn....

"Phạch phạch phạch

"Ứ...ta không nổi..... Mẫu thân cứu mạng......

"Ta....ta.....ngươi.... Ứ.ứ....ứ....

"Ta ra.....

"Ta....lại ra....nữ tế khốn nạn......

"..........

Cũng phải đến hết nguyên cả ngày hôm đó Dương Quân cùng hai mẫu nữ Tống Dao Mộng không có đi ra khỏi phòng, cứ hết rên rỉ lại rên rỉ, cứ qua người này lại qua người khác, mãi cho đến đêm mới chịu ngừng,hai mẫu nữ đều trong tình trạng nằm một đống không còn chút sức mà động, cả ba ôm nhau mà ngủ. Qua sáng sớm, mãi tới gần trưa Dương Quân mới tạm biệt hai người bọn họ mà cùng với vị thẩm thẩm Đường Xuân Phương cùng lên một chiệc xe ngựa khởi hành đi Nhật thành

"Thẩm thẩm hóa ra là người Đường gia"

"Thẩm thẩm, vì sao lúc nào cũng làm mặt lạnh thế?"

"Có gì không thích sao?"

"Không muốn đưa ta đi cùng à?"

"Người không thích nói chuyện? "

"Thế ta ra ngoài xe ngồi vậy"

Dương Quân hỏi hỏi nói nói một thôi một hồi, thực sự thì Đường Xuân Phương cũng chưa có kịp trả lời chứ không phải không muốn nói chuyện

"Không, không phải "

"Haizz...ngươi cứ ở trong này đi, đừng ra"

"Thời tiết Nguyệt Thành lạnh lẽo quanh năm"

"Ra ngoài, không tốt"

"Ngươi hỏi nhiều vậy ta đâu có kịp trả lời "

Dương Quân đang định vén rèm xe ra ngoài nghe vậy lại trở vào, thực sự thì Nguyệt Thành đúng là rất lạnh, băng thiên tuyết địa bao phủ cả một vùng trắng xóa

"Ta chỉ là thứ nữ Đường gia, tỷ tỷ được là nội môn đệ tử Y Thánh Tông còn ta thì gả đi Nguyệt Thành "

"Ta gả cho Tống Sơn Mãnh là gia chủ phu nhân nhưng...

"Vẫn chưa có con cái nên....haizz thôi được rồi, đừng nhắc tới nữa "

Dương Quân tò mò hỏi thêm

"Ủa thế Đường gia không có thánh nữ gả đi hoàng tộc sao?"

.....

"Có thì có, nhưng không phải thánh nữ "

Đường Xuân Phương nói

"Y Thánh Tông có hai người nổi bật là tỷ tỷ ta Đường Hiểu Lan khi vào tông đã thành nội môn đệ tử, còn một người là Cơ Ý Nùng của Cơ gia nhưng khi đó Hoàng tộc Sợ Đường gia độc dược dễ loạn hậu cung còn Cơ gia y dược lại tốt rồi có thể chăm lo sức khỏe cho hoàng thượng thì sao trả tốt"

"Nên nghiễm nhiên Cơ gia Cơ Ý Nùng thành thánh nữ Y Thánh Tông gả làm Hoàng Hậu"

"Cũng là may mắn Hoàng tộc vẫn còn nể mặt Y Thánh Tông nên để Tỷ tỷ ta nhập cung làm Quý Phi "

"À cũng vì vị nhạc mẫu của ngươi không được nạp lúc đó nên cơ hội trao thêm cho Y Thánh Tông mới phải "

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 810

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.