Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1271 chữ

Ryoma nhàn nhã trải qua một ngày tẻ nhạt ở trên trường. Tất cả cậu đều đã học qua hết rồi, ngay cả môn Quốc ngữ cũng chẳng thể làm khó cậu như trước nữa. Tùy tiện làm một giấc đến hẳn giờ ăn trưa. Mà trong giờ, thầy cô có gọi cậu thì cậu cũng đứng dậy trả lời hoặc lên làm bài tập rồi lại về chỗ ngủ tiếp.

Sự tiến bộ bất ngờ của cậu làm cho tất cả thầy cô giáo vui như mở hội. Và mọi người cũng bắt đầu sợ vì đứa nhỏ trầm tính trước đây, chỉ qua 1 tuần nghỉ mà đã trở thành thiên tài như này. Thật quá khó tin.

Giờ về.

Ryoma nhớ rằng hôm nay là ngày đầu tiên cậu gặp Momoshiro–senpai. Bộ ba năm nhất thì bị nhóm Arai–senpai lừa tiền. Cầm lon Ponta đứng ngoài sân tennis. Cậu nhớ nơi này, đời trước, sau khi học xong ở nơi đây cậu cũng không còn quay lại nữa. Thành ra, khi đứng tại nơi đây, cậu liền nhớ lại những ký ức trước kia. Thật hoài niệm.

Trầm ngâm một hồi, cậu nghe thấy tiếng ồn ào trong sân. Là bộ ba năm nhất và nhóm Arai-senpai. Horio đang vật lộn đánh quả bóng kia để làm đổ lon. Arai nhìn một lượt, thấy cậu đang đứng ngoài, trên vai có đeo túi vợt liền lên tiếng gọi:

- Này, chú em đằng kia. Thử một lần xem nào. Giờ về cũng đâu có làm gì.

- Tùy. – Cậu lấy cây vợt từ trong túi. Cầm lấy trái bóng đánh vào lắp cái lon kia.

- A! Các anh ăn gian nhé. Không tính nữa!

- Im đi! Lớp dưới mà láo à? – Một tiền bối năm 2 quát lên.

- Tên nhóc đó... nó không nên làm thế chứ. – Arai–senpai bực tức.

Từ phía xa, một người con trai cầm vợt đánh quả bóng bay về phía cái lon:

- Ô, trúng rồi. May mắn quá!

- A, anh ta là... - Horio.

- Này, này, Arai. Đừng nghĩ cậu là năm 2 thì có quyền bắt nạn lớp dưới nhé. – Momo đứng sau cậu hướng Arai nói.

- Momo, giao lại cho cậu đấy, bọn tớ đi đây... - Nói rồi Arai chạy đi.

Cậu thì chẳng quan tâm lắm, cất vợt và đi về. Vừa ra ngoài, Momo đặt tay lên vai cậu nói:

- Không ở lại đợi họ sao? Bạn bè cả mà.

- Không... Càng không phải bạn bè. – Ryoma lạnh nhạt buông lại một câu rồi rời đi.

- Ê... này... - Momo chưa kịp nói gì cậu đã đi mất.

-T... tiền bối anh đừng có thân thiết với cậu ta quá... Anh mải lo tennis nên không biết. Tên đó là kẻ bị ghét nhất trường đó. - Horio lên tiếng.

- Cậu ta kì dị lắm... - Katsuo tiếp lời.

- Horio... Katsuo... các cậu đừng nói vậy... Dù là có rất nhiều tiếng xấu nhưng Echizen-kun vừa rồi đã giúp chúng ta... - Kachirou kéo lại bạn mình.

Momo nhìn theo bóng lưng của Ryoma, như có như không anh lại nhìn thấy sự lạnh lẽo cùng cô đơn quanh cậu. Anh dụi mắt nhìn lại lần nữa rồi quay qua nhìn bộ ba năm nhất. Mất hứng thú, anh cũng chẳng thèm diễn tiếp vai tiền bối tốt bụng nữa, rời đi bỏ lại một câu:

- Năm nhất năm nay thật khiến người ta thất vọng.

Phía Ryoma.

Cậu đi mua đồ rồi về nhà nấu ăn tối. Sau khi hoàn thành công việc, học cậu cũng đã học xong. Ngồi ngẩn ngơ trên giường, tay vuốt ve Karupin, nghĩ về đời trước. Lúc rảnh rỗi, cậu hẳn là đã lôi ông già nhà cậu ra đấu tennis rồi, đáng tiếc giờ đã không còn như vậy nữa. Nhìn đồng hồ, mới 8 giờ nên cậu quyết định ra ngoài đi dạo bộ. Lòng vòng một hồi thì cậu gặp đội trưởng.

- Echizen? – Tezuka hơi ngạc nhiên lên tiếng.

- Đội trưởng. Tối tốt. – Ryoma hướng Tezuka cúi nhẹ đầu.

- Ừm. Giờ này sao còn ở ngoài đường. – Tezuka.

- Hmm... Đi dạo buổi tối. – Ryoma.

- Vậy sao. – Tezuka.

- Đội trưởng, buổi tối vẫn chăm chỉ luyện tập a. – Ryoma.

- Không được lơ là. – Tezuka nói lên câu nói muôn thủa.

- Vâng. – Ryoma cười nhẹ. Anh vẫn như vậy, luôn nghiêm khắc. Còn anh, khi nhận được nụ cười bất ngờ từ cậu cũng đơ ra. Vội vàng đưa tay lên chỉnh kính:

- Nhà em ở đâu, để anh đưa em về.

Cậu nghiêng đầu nhìn anh chút, rồi nói ra địa chỉ và cùng với Tezuka đi về nhà mình.

Đến nhà Ryoma, Tezuka ngạc nhiên vì ngôi nhà tối đen như mực.

- Xin lỗi anh. Có mình em và Karupin sống trong nhà nên đi ra ngoài cũng không thể để điện. – Ryoma mở cửa vào trong nhà bật đèn.

- Sống cùng với Karupin? Bố mẹ em đâu? – Tezuka hỏi.

- Họ sao, họ mất rồi. – Ryoma hướng hai tấm ảnh trong phòng khách cười buồn. Anh thấy vậy cũng im lặng.

- Mà, anh đứng ngoài đó làm gì? Mau vào nhà đi. – Ryoma.

- À, ừ. – Tezuka bước vào nhà cậu. Cậu dẫn anh vào ngồi trong phòng khách, bản thân mình đi lấy nước và một ít bánh ngọt cậu mới làm lúc tối. Có ý định mai sẽ cầm đi ăn. Sau khi đặt đồ xuống, anh liền hỏi cậu:

- Em... sống một mình ổn không. Nếu muốn, có thể chuyển qua sống cùng với nhà anh. Trước đây dì Rinko cũng có nói anh chăm sóc cho em.

- Không sao đâu ạ. Mà... Tezuka–senpai quen mẹ em? – Ryoma hơi hoang mang nhìn anh.

- ... Có vẻ như em quên rồi... - Anh thở dài rồi nói cho cậu nghe về chuyện trước đây.

Mẹ anh, Tezuka Ayano và Echizen Rinko, mẹ cậu, hai người là bạn thân với nhau hồi nhỏ. Hai người có hứa với nhau, lớn lên nếu có con thì sẽ lập hôn ước cho hai đứa nhỏ. Nhưng kết quả, cả hai đều sinh ra con đầu lòng là nam, mà trước khi Ryoma được sinh ra, hai ngươi cũng đã quyết định lập lên hôn ước cho hai đứa trẻ. Hai người quyết giữ bí mật, đưa họ thành anh em cái đã, cho đến khi hai đứa con của họ đủ 18 tuổi sẽ nói ra, nếu chúng hợp nhau, có thể để chúng lấy nhau đều được, còn không, hôn ước ấy đành phải hủy. Vì vậy mà, khi Kunimitsu 5 tuổi, Ryoma 3 tuổi, gia đình Tezuka đã đưa anh qua Mỹ gặp cậu. Họ ở lại đó 4 tháng, thời gian đó, hai anh em rất chi là dính lấy nhau, ít khi thấy rời nhau lắm. Khi gia đình Tezuka phải về Nhật, Ryoma rất buồn. Còn Kunimitsu về nhà chỉ dám gọi điện hỏi dị Rinko tình hình của Ryoma, không dám nói chuyện với cậu, sợ cậu còn nhỏ có thể đã quên anh.

Anh cũng chưa biết đến hôn ước kia.

Hai anh em ngồi tán ngẫu một hồi, nhìn lại thời gian liền thấy đã muộn. Anh đứng dậy chào Ryoma rồi ra về. Trước khi về anh buông lại một câu:

- Bánh em làm ngon lắm. Bao giờ lại nhờ em làm cho anh ăn tiếp nhé.

Nếu như Ryoma mà để ý đến gương mặt của anh. Chắc chắn sẽ thấy đôi tay đang phủ lên một lớp phấn hồng.

---o0o---

Bạn đang đọc [AllRyoma] Trở Lại Làm Con Người Mới sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.