Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai Cần Cậu Quan Tâm

Phiên bản Dịch · 881 chữ

Chương 132: Ai Cần Cậu Quan Tâm

Nhìn thấy cảnh tượng này, nhóm nhân tài trẻ của tộc Thái Tuế tim đập gia tốc, lập tức kéo căng cổ họng, bắt đầu gào rống Kinh Trừ Ma, tần suất gõ mõ lại nhanh hơn mấy lần.

Tuy nhiên, lần này bóng đen biến mất giống như ác sát ma âm, trái lại lại nhanh chóng đến gần bọn họ.

"Thiên địa vô cực, càn khôn...... The f...ck!"

Khi bóng đen đẩy lui sương mù và hiện ra hình dáng, nhóm nhân tài trẻ tộc Thái Tuế đã sắp bị hù chết bỗng nhiên ngừng niệm kinh.

Bởi vì xuất hiện ở trước mắt không phải yêu ma quỷ quái mà là một nhóm nhân tài trẻ của tộc Thái Tuế khác cũng đi vào rèn luyện.

Giờ phút này, khắp người bọn họ đều là vết máu, quần áo tả tơi, bộ dáng rất là thê thảm.

"Vi An?"

Nhìn thấy người đàn ông dẫn đầu, Khương Thái kinh ngạc hỏi.

"Đầu Trọc, ngươi là ai?"

Người đàn ông dẫn đầu biểu tình mệt mỏi, nghe thấy người đàn ông đầu trọc trước mắt gọi ra tên mình, tỏ vẻ kinh ngạc. Ánh mắt bắt đầu nhìn kỹ Khương Thái, tuy rằng nhìn rất quen thuộc nhưng trong nhất thời, hắn ta thật sự là không nhận ra được.

Nghe thấy lời này, gân xanh trên trán Khương Thái nhảy lên.

Nếu như hiện giờ không phải đang ở Cấm Địa Tàn Uyên, hắn tuyệt đối phải ra tay dạy dỗ tên này ra trò.

"Khương Thái? Cậu sao lại tạo hình thành như thế này!"

Lúc này người đàn ông đã nhận ra Khương Thái, biểu tình kinh ngạc, mở miệng nói.

"Hiện giờ các cậu đang làm gì thế!"

Khương Thái hít sâu một hơi, bình ổn tâm tình, sau đó mở miệng hỏi.

"Liên tiếp gặp phải sự kiện kỳ quái, sắp không chống đỡ nổi nữa rồi. Các cậu có đồ ăn không, nhanh nhanh tiếp tế một chút!"

Vi An vẻ mặt chờ mong, nhìn Khương Thái, mở miệng nói.

"Bọn tôi cũng là đi ra ngoài tìm đồ ăn, hết sạch lương thực rồi!"

Khương Thái không chút do dự từ chối.

Nghe thấy câu trả lời của Khương Thái, trên mặt đám người Vi An hiện lên vẻ thất vọng.

Đi vào nơi này đã hai ngày, trong thời gian đó, bọn họ gặp phải nguy hiểm mấy lần. Tuy rằng biết bên trong Cấm Địa Tàn Uyên nguy cơ tứ phía nhưng làm thế nào họ cũng không ngờ đến, trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ đã chết hơn mười người.

"Vậy thì tạm biệt ở đây!"

Nhìn thấy Vi An muốn nói lại thôi, Khương Thái quyết đoán lựa chọn từ biệt.

"Chờ đã, tôi ở trong cấm địa tìm được mấy quả linh quả*, đổi lại các cậu bảo hộ chúng tôi một thời gian có được không?"

Lúc này, Vi An lấy ra một quả linh quả màu tím từ trong túi linh tài đeo bên hông.

*Linh quả: trái cây mang linh khí

Ngay lập tức, mùi hương nồng đậm xộc vào mũi, khẽ hít một hơi liền khiến người khác vui vẻ thoải mái, cảm giác mệt mỏi giảm đi không ít.

Ánh mắt nhóm cư dân mạng đã dựng thẳng, giờ phút này quyết đoán mở ra năng lực phân tích.

“Anh Liên Quả (Linh tài bậc năm):

Giới thiệu linh tài: Một loại linh quả thông thường, mọc ở trong Cấm Địa Tàn Uyên, bên trong chứa lượng lớn linh khí, có thể hỗ trợ tu luyện, cũng có thể sử dụng làm linh tài phụ trợ khi chế thuốc.

Công hiệu linh tài: Sau khi sử dụng, hiệu quả tu luyện tăng lên 600%, duy trì 72 giờ, cũng có thể lựa chọn bán vào cửa hàng, nhận 1300 Hồn Tệ.”

......

Nhìn thấy thông tin phân tích, ánh mắt nhóm cư dân mạng đều dựng thẳng rồi.

"Thật có lỗi, thứ cho không thể đồng ý......"

Đối mặt với yêu cầu của Vi An, Khương Thái quyết đoán lựa chọn từ chối.

Theo cái nhìn của Khương Thái, hiện giờ mạng sống mới là quan trọng nhất, mấy thứ như linh tài này nọ, còn sống mới có tư cách hưởng thụ. Đám người Vi An sẽ chỉ là gánh nặng.

Ngay tại lúc Vi An ôm vẻ mặt thất vọng, bỗng nhiên Thường Vũ mở miệng:

"Bọn tôi đồng ý!"

"Bọn họ là gánh nặng, vì linh quả mà đồng ý thật sự không ổn!"

Khương Thái vội vàng khuyên can.

"Không phải vấn đề có linh quả hay không, tục ngữ nói người đông thì sức lực lớn. Hơn nữa tôi cảm thấy bọn họ có duyên với Phật, thích hợp đốt đốm hương mà!"

Nghe thấy lời này, Khương Thái ngạc nhiên. Ngay sau đó giống như ý thức được điều gì, híp mắt, mỉm cười, nói:

"Cậu là đội trưởng, nghe theo lời cậu!"

Nghe thấy hai người trò chuyện, Vi An ở bên cạnh mặt đầy mờ mịt:

"Khương Thái, cậu không phải là đội trưởng sao?"

"Ai cần cậu quan tâm!"

Khương Thái hung hăng trừng mắt, nói.

Bạn đang đọc Ai Động Vào Rau Hẹ Nhà Ta? (Bản dịch) của Một đao chém chém chém
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.