Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấm kỵ

Phiên bản Dịch · 1640 chữ

Kiểm tra thi thể xong, ba người rời khỏi phòng vệ sinh. Trước một thi thể quỷ dị như vậy, trong lòng ai cũng rất khó chịu.

"Thời gian tử vong là khoảng 3 tiếng trước." Nhìn đồng hồ quả quýt trong tay, ông anh bự con ngẩng đầu khẳng định: "Nói cách khác là khoảng từ 2 giờ đến 5 giờ sáng."

"Làm sao anh xác định được thời gian?"

Nhìn cô gái thanh thuần vừa nêu câu hỏi, ông anh bự con kể lại trình tự bọn họ sắp xếp thời gian gác đêm, đưa cả đồng hồ quả quýt cho cô ta xem, căn cứ vào mặt đồng hồ rồi tính thời gian tương ứng thì hiện tại ở đây đã khoảng 7 giờ sáng.

Ông chú trung niên gác sau Giang Thành, kế đó là tên mập bị cơn buồn tiểu đánh thức, lúc tỉnh dậy để đi giải quyết thì phát giác thi thể ông chú trung niên.

Tên mập lúc này mới lập cập đứng lên, hỏi tại sao ông chú đó lại chết. Ông anh bự con thở dài, kéo cánh cửa phòng vệ sinh đóng lại rồi nhóm người đến tập trung gần cái sô pha trước lò sưởi âm tường.

Là người mới, Giang Thành hầu như không mở miệng nói chuyện, chỉ tập trung lắng nghe, đồng thời âm thầm phân tích dữ liệu mình thu thập được. Phát biểu quan điểm của bản thân chỉ có ông anh bự con và người phụ nữ bên môi có nốt ruồi.

Thông qua tin tức hai người này lộ ra trong lúc thảo luận, Giang Thành biết ở thế giới này không tồn tại tình huống vô duyên vô cớ bị giết, nạn nhân chắc chắn đã phạm phải một cấm kỵ nào đó.

Mà điểm cấm kỵ này có khả năng là đầu mối then chốt để phá giải nhiệm vụ.

"Rốt cuộc ông ta đã làm cái gì chúng ta chưa làm qua?" Nam thư ký sợ hãi rút ở chính giữa Giang Thành và thiếu nữ thanh thuần, anh ta không muốn mình chết không rõ ràng như người đàn ông trung niên.

Cô gái thanh thuần nhíu mày, lên tiếng phát biểu: "Có phải là vì ông ta đi vô phòng vệ sinh ở tầng một không? Phải chăng chỗ đó chính là điểm cấm kỵ ẩn giấu trong nhiệm vụ này, ai đi vô đều phải chết?"

"Không thể nào." Tên mập ngồi xổm xuống tại chỗ, hai tay vịn đầu gối, lẩm bẩm: "Tôi cũng đi vô phòng vệ sinh đó rồi, ngay ngày hôm qua lúc chúng ta lục lọi phòng khách."

Giang Thành quay đầu nhìn về phía tên mập, một lúc sau mới nói: "Vậy cậu cũng nên cẩn thận, tuy rằng cổ cậu to nhưng nếu dùng lực bẻ chắc cũng có thể gãy đấy."

Tên mập nghe vậy xém chút nữa òa khóc.

Ông anh bự con hình như có hơi bất mãn đối với thái độ của Giang Thành, nhưng vẫn không nói gì, chỉ lắc đầu nói: “Không phải, bọn họ hầu như đều từng dùng phòng vệ sinh một lần, nếu vậy thì kẻ gặp chuyện không may sẽ không chỉ có mỗi ông chú trung niên.”

"Hay là có thứ tự trước sau?" Người phụ nữ bên môi có nốt ruồi nở nụ cười quỷ dị: "Hẳn anh cũng biết chuyện này, quỷ hiếm khi giết người liên tiếp trong thời gian ngắn."

Ông anh bự con hung dữ trừng mắt nhìn người phụ nữ, nhưng không phản bác lời nào.

"Chẳng lẽ có khả năng này thật..."

Giang Thành từ khi bước vào thế giới này cho đến bây giờ đã đi từ suy đoán cho đến chứng thực. Cánh cửa xuất hiện trong giấc mơ chắc chắn thuộc về phạm trù siêu nhiên, mà trong cái phạm trù siêu nhiên đó dù có xuất hiện quỷ âu cũng là chuyện hợp lý.

"Vậy tức là thứ chúng ta đối mặt trong thế giới này không phải người, mà là quỷ sao?" Nam thư ký sợ đến mặt cắt không còn một hột máu.

Dựa theo những biểu hiện trước đó của người này, không ai tình nguyện để ý đến anh ta.

"Đã có người chết, như vậy nói rõ biệt thự mới là điểm đến của chúng ta, hành trình du lịch kia vốn không hề tồn tại, chiếc xe xuất hiện chẳng qua chỉ là để đưa chúng ta tới đây… " Thiếu nữ thanh thuần nhìn xung quanh: "Thứ có vấn đề chính là biệt thự này."

"Biệt thự thì có vấn đề gì chứ?"

Thiếu nữ nhìn tên mập vừa mở miệng hỏi, ngừng một lát mới nói: "Có nghĩa là trước kia ở đây từng xảy ra một số sự kiện khủng khiếp nào đó."

Căn biệt thự này thoạt nhìn tương đối sang trọng, bên trong không có dấu hiệu bị phá hỏng, tự dưng đang như không cái bị bỏ hoang, quả thực vô cùng khả nghi. Giang Thành cảm thấy lời nói của thiếu nữ có phần đáng tin.

Ông anh bự con đi tới trước cửa biệt thự, cầm tay nắm cửa dùng sức lôi mạnh.

Cửa không nhúc nhích.

"Bị khóa rồi." Ông anh bự con thậm chí không thèm thử lần thứ hai, quay đầu lại nói: "Xem ra nơi này chính là địa điểm thực hiện nhiệm vụ, trước khi phá giải những chuyện từng xảy ra trong biệt thự, chúng ta không thể rời đi."

"Nếu đã xác định là địa điểm nhiệm vụ, mọi người tản ra tìm manh mối đi, hiện tại trời đã sáng, sẽ không có nguy hiểm gì đâu."

Nói thì nói vậy nhưng cái chết của ông chú trung niên đã gõ vang hồi chuông cảnh báo trong lòng mỗi người, nhất là ba người mới bao gồm Giang Thành, tên mập, còn có nam thư ký.

Để tăng hiệu suất, nhóm người tự bắt cặp với nhau, một người cũ đi kèm một người mới.

Tên mập và ông anh bự con một cặp, phụ trách khu vực gần cửa ra vào và phòng khách. Nam thư ký và người phụ nữ một cặp, phụ trách nhà kho cách đây khá xa. Giang Thành và thiếu nữ thanh thuần một cặp, phụ trách nhà bếp và phòng ăn.

Vì lý do an toàn, phạm vi tìm kiếm tạm thời giới hạn ở tầng một.

Các nhóm đều quanh quẩn trong khu vực có thể nhìn thấy nhau, một khi xảy ra chuyện gì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Có kinh nghiệm lần trước, lần này ai nấy đều tìm tòi kỹ càng hơn, cũng cẩn thận hơn.

Nửa tiếng sau, ba nhóm tập trung ở phía trước lò sưởi một lần nữa, lúc này bên ngoài đã hoàn toàn sáng rõ.

"Đây là thứ chúng tôi tìm được ở nhà kho." Người phụ nữ bên môi có nốt ruồi lấy ra một sợi dây rất to, là dây thừng, chính giữa nổi bật một đoạn màu đỏ.

Ông anh bự con cầm lấy, ngón tay chà xát hai cái, đưa lên gần mũi ngửi thử: "Là máu." Hắn ngẩng đầu nhìn về phía người phụ nữ.

Người phụ nữ gật đầu: "Tôi còn nhặt được cái này ở phía sau chồng củi."

Chị ta mở tay phải ra, trong lòng bàn tay là một cái ghim cài áo có hình lá phong, màu xanh biếc, làm người ta có cảm giác chủ nhân của nó hẳn là một cô gái dịu dàng.

Từng có con gái bị trói trong nhà kho?

"Mấy người có phát hiện gì?" Người phụ nữ nhìn về phía ông anh bự con.

"Mọi người đi theo tôi." Nói xong, ông anh bự con đi đến trước cửa, những người khác nối gót theo sau.

Đứng ở cạnh cửa, ông anh bự con ấn vào một vị trí trên tường. Giang Thành có thị lực tốt, nhìn thấy đó là một cái nút màu lam.

Cái nút khảm vào trong bức tranh treo bên cạnh cửa, nó bị ẩn cùng với bối cảnh nền trời màu lam trong tranh, không nhìn kỹ sẽ rất khó phát hiện.

Nhấn nút, bức tường phía bên phải cánh cửa hé ra một cái khe, chậm rãi mở ra, bên trong là một cái tủ giày ẩn trong tường.

Tủ giày có ba tầng, ngoại trừ tầng thứ ba vẫn còn chỉnh tề, tấm ngăn giữa tầng một và tầng hai đã bị cắt, nhiều loại giày lẫn lộn cùng một chỗ.

Sau khi phân loại giày, có thể xác định trước mặt có hai đôi giày da của một người đàn ông, một đôi giày cao gót màu đỏ của người phụ nữ, còn có ba đôi giày thể thao kiểu nữ.

Người phụ nữ bên môi có nốt ruồi lấy ra một đôi giày thể thao đặt canh đôi cao gót màu đỏ: "Hai đôi này hẳn là thuộc về cùng một người."

Mà hai đôi thể thao còn lại rõ ràng thuộc về một cô gái tương đối trẻ tuổi, số đo hoàn toàn tương đồng.

Tầng thứ ba để một đôi giày thể thao kiểu nam, số đo chênh lệch với đôi giày da khá nhiều.

"Xem ra trong căn biệt thự này từng có một gia đình bốn người sinh sống, nam chủ nhân, nữ chủ nhân, một cô gái và một cậu bé." Thiếu nữ thanh thuần ngẩng đầu nói: "Tương tự, có thể phân bố phòng ngủ ở tầng hai như sau, phòng ngủ chính là của ông bà chủ nhà, hai phòng còn lại một của cô con gái, một của cậu con trai."

Bạn đang đọc Ác Mộng Kinh Tập (Dịch) của Ôn Nhu Khuyến Thụy Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.