Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bớt nói hai câu

Phiên bản Dịch · 1256 chữ

Nơi này đâu phải thế giới hiện thực, không có nhiều người dễ mủi lòng đồng cảm.

Hoặc cũng có khả năng những người dễ mủi lòng đồng cảm đều đã chết trong các nhiệm vụ trước đó rồi.

Ngay cả người đàn ông âu phục từ đầu buổi đến cuối buổi luôn duy trì hình tượng nho nhã cũng không nhịn được thoáng biểu hiện chán ghét, mặc dù hắn ta che giấu rất nhanh, giây lát sau đã quay lại dáng vẻ nhẹ nhàng hiền hòa nhưng vẫn không thoát được đôi mắt của Giang Thành.

" u phục huynh đệ!" Giang Thành gọi.

Người đàn ông mặc âu phục quay đầu lại, nghi hoặc nhìn Giang Thành: "Chuyện gì?"

"Tôi cảm thấy anh đúng là một người tốt." Giang Thành nhìn hắn ta, vô cùng chân thành nói: "Được ở chung đội với anh, tỉ lệ sinh tồn của tất cả chúng tôi sẽ tăng lên không ít. Anh không chỉ là ánh nắng mặt trời mà còn thích lấy việc giúp người làm niềm vui."

Người đàn ông mặc âu phục ngây ra một lúc, nghĩ ngợi mãi mà vẫn không rõ Giang Thành đột nhiên nói những lời này là có ý gì. Nhưng hắn ta rất hưởng thụ, điều này phụ trợ cho thiết lập nhân vật nhà kinh doanh thành đạt của hắn ta.

"Mấy cái này chỉ là chuyện nhỏ." Mặc âu phục gật đầu mỉm cười, cẩn thận chỉnh tóc tai: "Chúng ta gặp nhau chính là duyên phận, tôi sẽ vận hết khả năng của mình để dẫn dắt mọi người an toàn rời khỏi nơi này."

Đây là lần đầu tiên tên mập nghe thấy Giang Thành khen người khác, trong lòng không khỏi xuất hiện dự cảm không lành.

"Nói hay lắm, " Giang Thành tán thưởng ngay, tiếp theo quay đầu nhìn về phía mấy người mới như cô gái bận đồ ngủ khủng long và chú trung niên: " u phục huynh đệ đã tỏ thái độ rồi, mọi người còn không tranh thủ thời gian chạy đến bên cạnh âu phục huynh đệ đi, hắn ta sẽ bảo vệ mọi người, hắn ta là thủ hộ thần của tất cả chúng ta!"

Người đàn ông mặc âu phục: "???"

Tên mập: "... Hình như kịch bản này tôi đã gặp qua ở đâu rồi thì phải."

Gần như trong nháy mắt, một số người trực tiếp vọt tới bên cạnh người đàn ông mặc âu phục, đồ ngủ khủng long nhìn thì có vẻ yếu đuối vậy mà lại là ứng viên đầu tiên chạy lại chỗ hắn ta, bắt lấy cánh tay trái của hắn.

Một người đàn ông khác cũng là người mới tốc độ hơi chậm hơn một chút, cướp được cánh tay phải.

Có lẽ là do nguyên nhân tuổi tác nên chú trung niên phản ứng chậm hơn nửa nhịp.

Lúc ông ta chạy đến thì mấy vị trí tốt đã bị giành hết rồi, chỉ có thể duỗi dài cánh tay nắm chặt cổ áo người ta.

Cứ như vậy, người đàn ông mặc âu phục bị bọn họ đẩy lên đi đầu, giờ có muốn không đi cũng không được, quan trọng nhất là hắn ta còn phải liên tục dùng giọng điệu hiền lành lịch sự an ủi mọi người.

Vất vả lắm mới lên tới tầng bốn, âu phục huynh đệ lấy cớ phải tìm chìa khoá, lúc này mới hất bỏ được mấy kẻ đeo bám chặt như thể mọc ra từ trên người hắn.

Mặt mũi hắn ta đỏ bừng, ngoại trừ nguyên nhân vật lý là bị chen lấn quá ác, nguyên nhân tâm lý hẳn là do Giang Thành.

Giang Thành hiện tại đang sùng bái nhìn hắn, từ tận đáy lòng cảm thấy hắn là một người tốt.

"Được rồi, " Người đàn ông âu phục nói: "Nếu mọi người tin tưởng tôi như vậy, tiếp theo tôi sẽ phân chia phòng ốc."

Hắn ta phân chia như sau, sườn xám và đồ ngủ khủng long ở phòng 407, chú trung niên, người mới nam, còn có một người phụ nữ da ngăm ở phòng 406, hắn ta và mũ lưỡi trai ở 405.

Ánh mắt của hắn lần lượt lia tới từng người, lúc dừng lại ở chỗ Giang Thành đột nhiên trở nên cười như không cười: "Vị huynh đệ kia, tôi thấy anh với huynh đệ béo hình như quen biết nhau từ trước thì phải, hai người ở 404 nhá."

404, nghe đã thấy không may.

Còn nghi ngờ gì nữa, hắn ta đang trả thù vụ vừa rồi.

Tên mập vừa định mở miệng cự tuyệt, không ngờ Giang Thành lại vỗ vỗ vai hắn, cất giọng cực kỳ ung dung thoải mái: "Được, tất cả nghe theo thủ hộ thần."

Người đàn ông mặc âu phục nghẹn tới mức mặt tái xanh, nhưng lại không thể không tỏ ra tôi là một người tốt, tên mập nhìn mà còn thấy xấu hổ thay.

Ngoại trừ tên mập còn có người không mấy hài lòng với kiểu phân chia phòng như này, nhưng trời sắp tối rồi, có không hài lòng cách mấy thì cũng chỉ có thể trở về phòng thôi.

Suy cho cùng, có một cánh cửa ngăn cách cũng còn an toàn hơn là đứng mãi ngoài hành lang u ám này.

Cầm chìa khoá mở cửa, tên mập đã chuẩn bị tinh thần kỹ càng nhưng cảnh tượng trong phòng vẫn làm hắn giật nảy mình.

Không phải là bởi nhiều năm không tu sửa, mà là quá mức sạch sẽ.

Giường chiếu được xếp gọn gàng, cái bàn sáng bóng láng o, trên bệ cửa sổ còn bày một chậu hoa không biết tên.

Hoa có màu tím nhạt, lộ ra phong vị đau thương buồn bã.

Tên mập biểu lộ cảm xúc: "Bác sĩ, anh nói xem chúng ta bị cuốn vào cơn ác mộng có giống một đóa lục bình thân ở thời loạn thế hay không, phiêu diêu vô định, không biết cắm rễ ở nơi nào, trải qua thời gian sống được khắc nào hay khắc đó, chết chóc sẽ giáng xuống bất cứ lúc nào."

"Có lẽ vậy, " Giang Thành thở dài: "Nhưng ít ra có cậu ở bên tôi."

Tên mập nghe lời này bỗng nhiên cảm động đứng dậy, rưng rưng nước mắt nói: "Bác sĩ, không ngờ chúng ta chỉ mới ở cùng nhau có mấy ngày ngắn ngủi, tình cảm đã thăng hoa đến mức độ như thế. Có phải anh cảm thấy tại điểm cuối của sinh mệnh có tôi trợ giúp, anh rất hạnh phúc không?"

Giang Thành nhìn thẳng vào ánh mắt chân thành của tên mập, xúc động nói: "Mập này, cậu tĩnh tâm suy nghĩ một chút, nếu như ngay cả cậu mà cũng có thể còn sống, như vậy lúc gặp phải nguy hiểm tôi có thể mất mạng sao?"

"Xác suất rất lớn tôi sẽ chết sau cậu." Giang Thành nói tiếp: "Cho nên cậu yên tâm đi mập, nếu thật sự có ngày đó, tôi sẽ toàn lực mang tro cốt của cậu ra ngoài chôn trong chậu hoa ở phòng làm việc của tôi. Cậu bự con như vậy, canxi và hàm lượng lân trong tro cốt chắc cũng sẽ cao hơn người bình thường."

Tên mập: "... Bác sĩ anh có thể bớt nói hai câu không."

Bạn đang đọc Ác Mộng Kinh Tập (Dịch) của Ôn Nhu Khuyến Thụy Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.