Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến Nhập Trạng Thái

Phiên bản Dịch · 1574 chữ

“Thật xin lỗi, đêm nay ta ăn hơi nhiều”

“Tại Trung Quốc chúng ta, nữ nhân có thể ăn nhiều đại biểu cho có phúc khí”

“Nhưng bất kể là phương đông hay phương tây đều sẽ không thích nữ nhân béo, không sai a”

“Ta thích nữ nhân đầy đặn, nói ví dụ như ngươi vậy”

Cánh tay của Jess mặc dù có điểm thô tuy nhiên không tính là béo, ít nhất Trần Chiếu có thể tiếp nhận được.

“Ngươi đang tìm cái gì?”

“Ta hoài nghi sủng vật của ta vụng trộm đi theo”. Trần Chiếu nói, bởi vì Jess xác thực ăn hơi nhiều.

Tuy nói, thân thể của Jess so với nữ tử bình thường có phần lớn hơn nhưng tuyệt đối không thể có sức ăn như vậy.

Cho nên Trần Chiếu hoài nghi việc này có ẩn tình khác.

“Ồ… ngươi xem, chỗ đó Tiểu ác ma của ngươi ở nơi này”. Jess thấy được: “Trên cổ ngươi là cái gì? Trời ạ… là một con rắn”.

Trần Chiếu xoa xoa trán: “Ta hi vọng chúng ta sẽ không bị đuổi khỏi đây”.

Loại nhà hàng sang trọng này không chó phép mang sủng vật vào, bất quá Jess cười nói: “Dù sao ta cũng ăn no rồi, chúng ta đi ra ngoài đi”.

Hai người đi ra tới cửa, hai Tiểu ác ma cũng theo ra.

“Trên người ngươi như thế nào có một con rắn”

“Đây là do hôm nay ta mới nhặt được, sau đó chúng trở thành bằng hữu của ta”

“Một con chó, một con rắn, chúng cư nhiên có thể trở thành bằng hữu sao, thật đúng là bất khả tư nghị, nó có cắn người không?”

“Không đâu, nó rất biết điều, tên nó là Raymond”

Nếu như vậy, phải sử dụng chúng cho đúng tác dụng: “Raymond cùng Jess chào hỏi một chút”.

Raymond ngẩng đầu lên, sau đó dưới cái nhìn của Jess nó gật gật đầu.

“Trời ạ, nó thật thông minh, ngươi làm như thế nào vậy? Cái này thật không thể tin nổi, một con rắn hướng về phía ta chào hỏi”.

“Hải người các ngươi làm thế nào cùng nhau đến đây”

Rất nhanh, Trần Chiếu biết là chúng vụng trộm ngồi ở trên xe của Vincent, tại thời điểm Trần Chiếu lên xe, chúng cũng lên xe.

“Kế tiếp chúng ta đi nơi nào?”

“Đi, đến chỗ của ta ngồi một chút, như thế nào?”. Trần Chiếu liếc mắt nhìn Raymond.

Jess hơi hơi hé miệng, trên mặt nổi lên một tầng ửng đỏ: “Được”.

Hai người ngồi xe đi thẳng về khách sạn, sau đó bắt đầu điên cuồng một đêm.

Hai người đều rất tận hứng a, Jess thật là một nữ nhân phóng khoáng, làm động tác gì cũng đều tiếp nhận.

Dưới cái nhìn chăm chú của hai Tiểu ác ma, đôi nam nữ tiến hành một hồi chinh phạt. Jess là một người con gái rất tốt, mà tốt nhất chính là nàng không hề ỷ lại vào tình cảm nam nữ.

Bọn họ chỉ có thể coi là ổn định quan hệ, hơn nữa trước đó cũng cùng Trần Chiếu nói rõ ràng, bọn họ không phải là người yêu, hai bên cũng có thể theo đuổi tình cảm của mình, nếu một bên cảm thấy muốn chấm dứt, bọn họ liền chủ động giải trừ quan hệ.

Đối với việc này, Trần Chiếu cũng rất hài lòng, hai người đều không có bị gánh nặng tình cảm.

Hôm sau, Jess liền rời đi, Trần Chiếu vẫn nằm ở trên giường, không thể nói hắn đối với năng lực của mình vẫn còn đánh giá có chút cao, thế nên tối hôm qua quá điền cuồng, hiện tại eo có chút đau nhức.

“Nhân loại, ngươi có thỏa mãn đối với việc ta cống hiến sức lực như vậy không?”

“Đối với việc hai người các ngươi tối hôm qua tự tiện hành động, ta sẽ không truy cứu, bất quá như vậy không có nghĩa là các ngươi có thể tùy ý làm bậy khi không có sự cho phép của ta, nếu còn có trường hợp sử dụng năng lực khi ta không cho phép đối với ta hoặc người bên cạnh ta, như vậy ta cũng không ngại nấu một nồi lẩu rắn, lẩu thịt chó, các ngươi nên biết ta là người Trung Quốc. Chúng ta đối với việc sáng tạo món ăn rất có năng khiếu, ta không hy vọng trong tương lai sáng tạo ra một trăm loại phương pháp chế biến Ác ma”.

….

“Trần, lại có khách hẹn, ta gửi địa chỉ cho ngươi, lần này khách nhân ra giá một ngàn dollar”. Isen gọi điện thoại cho Trần Chiếu và nói.

Trần Chiếu đến địa chỉ khách nhân của Isen gửi cho thì phát hiện đó là một tiểu minh tinh của Hollywood, mà căn bệnh nàng bị chính là bệnh lây nhiễm qua đường tình dục.

Thậm chí nàng còn muốn sử dụng thân thể để làm thù lao thay thế một ngàn dollar.

Trừ phi đầu của hắn bị hỏng hắn mới có thể đáp ứng yêu cầu của nàng a, cuối cùng nàng ta với biểu cảm không tình nguyện mà thanh toán số tiền một ngàn dollar.

Sau đó, trong bốn ngày tiếp theo, Trần Chiếu tiếp nhận chữa bệnh cho 03 khách nhân, trong đó giá cả cao nhất là vị tiểu minh tinh kia, thấp nhất chỉ có bốn trăm dollar, ba đơn cuối cùng tổng kết, khấu trừ tiền hoa hồng của Isen, đạt được gần một ngàn năm trăm dollar.

Thu nhập như vậy cũng làm Trần Chiếu tương đối thỏa mãn.

Ít nhất, thu nhập như vậy có thể miễn cưỡng sinh sống tại Los Angesles. Nhưng đó là với điều kiện mỗi ngày không đi cao ốc bạch kim ăn tiệc, Jess cũng không phải loại nữ nhân ưu thích những chỗ sang trọng, ăn tiệc cũng được, đồ ăn nhanh cũng được, hơn nữa nàng cũng không bắt Trần Chiếu lần nào cũng phải thanh toán.

Trần Chiếu cùng Jess không phải mỗi ngày đều cùng nhau ở một chỗ, hai người đều có cuộc sống cùng không gian của riêng mình. Hai người đều bảo trì khoảng cách vừa đúng với nhau.

“Trần, đêm nay đi nơi nào?”

“Ở gần chỗ này có một nhà hàng thịt nướng, mà tốt nhất chính là nhà hàng này cho phép mang sủng vật vào”

“Hảo, một lúc nữa ta mới có thể đến”

“Không có vấn đề gì, ta chờ ngươi”

Không giống với lần đầu tiên Trần Chiếu cùng Jess ăn mặc lộng lẫy để gặp nhau, lần này hai ngươi ăn mặc tương đối nhẹ nhàng.

Jess vừa vặn từ cục cảnh sát đi ra, Trần Chiếu nhìn phần eo bên trái của Jess có vẻ hơi cố sức, đoán chừng là bị thương.

Sau khi ngươi hai người quen thuộc cũng khong có câu nệ như trước, ăn uống đều tương đối tùy ý.

Jess cũng biết một chút về việc Trần Chiếu hành nghề y phi pháp.

Bất quá hai người rất ít khi thảo luận về việc làm của hai bên, vậy cũng là để dành cho nhau không gian riêng tư.

“Raymond ăn đồ ăn chín như vậy, thực không có vấn đề gì sao?” Jess nhìn Raymond ở trên mặt bàn vòng qua một cái bát sau đó há to miệng nuốt chửng một khối thịt.

Jess xem qua một ít tiết mục trên tivi loài rắn ăn cái gì cũng đã thấy qua nhưng chưa từng thấy qua loài rắn ăn thực phẩm chín.

Về phần Beelzebub ý kiến phê bình thường rất nhiều, đương nhiên bình thường hắn chỉ nói với Raymond thôi.

Beelzebub chân sau đứng trên ghế, nửa thân trên ghé vào bàn không biết là đang ăn cái gì.

Jess đột nhiên ánh mắt nheo lại, Trần Chiếu chú ý tới ánh mắt Jess đang nhìn về phía sau lưng của mình, đang muốn quay đầu thì Jess nói: “Đừng quay đầu lại”.

Trần Chiếu cẩn thận cúi đầu xuống tiếp tục ăn đồ ăn, hắn phát hiện một tay Jess đang sờ vào bên hông, tựa hồ rút sung.

“Có thể nói rõ tình huống một chút không?”. Trần Chiếu hỏi.

“Ngươi bây giờ đang đứng ở trước quầy kia, hắn là nghi phạm thực hiện mười hai lần cướp bóc, giết người, cũng chính là người ngày đó đến khách của ngươi cướp bóc, đã có ba người chết trong tay hắn trong đó một người là cảnh sát.

“Ngươi định ở chỗ này bắt hắn?”

Trong nhà hàng thế nhưng lại có ít nhất hai mươi khách hàng, mà tên nghi phạm kia có thể nói là loại cùng hung, cực ác, hắn tuyệt đối không có khả năng thúc thủ chịu trói, khả năng lớn nhất sẽ diễn ra một hồi đọ súng.

Nếu như là qua màn ảnh TV, Trần Chiếu không ngại thưởng thức một hồi cảnh sát bắt cướp thế nhưng thân lâm kỳ cảnh, loại cảm giác này đối với hắn tương đối không ổn.

“Hai Tiểu ác ma này có lẽ có thể giúp đỡ ngươi”

“Cái gì? Chúng? Chúng có thể giúp đỡ cái gì?”

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.