Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cự Tuyệt

Phiên bản Dịch · 1371 chữ

Thời điểm Lasfa uống xong hắc sắc dược tề, Trần Chiếu nói: “Thời điểm này ngươi sẽ có cảm giác rất đói bụng… Ngươi muốn ăn cái gì”

“Ta không muốn ăn, ta không đói”. Lasfa vừa dứt lời, đột nhiên bụng truyền đến âm thanh ùng ục: “Dường như có phần đói… Zahra, giúp ta lấy một ít đồ ăn”

“Được”. Thời điểm Zahra đi ra ngoài, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Trần Chiếu, sau đó dặn dò Paul: “Đi vào, tập trung chú ý tên người Châu Á kia, nếu như hắn có biểu hiện gì khác thường, liền giết chết hắn cho ta”

Trần Chiếu nghiên chân ngồi ở trên ghế, không bao lâu sau Zahra mang theo một ít đồ ăn trở vê.

Lasfa không thể chờ đợi được, vội vàng đem đồ ăn nhét vào miệng. Paul đã theo Lasfa được hai mươi năm nhưng từ trước đến nay hắn chưa bao giờ thấy Lasfa ăn uống như vậy.

Trên thực tế, từ khi hắn bắt đầu nhận thức Lasfa, Lasfa thân thể càng ngày càng không tốt cho nên khẩu vị cũng rất kém.

Thế nhưng giờ phút này, Lasfa như biến thành một người khác, quả thật giống như quỷ chết đói.

“Zahra giúp ta kiếm thêm một chút đồ ăn, ta không muốn ăn hoa quả, ta muốn ăn thịt, ta đói bụng, ta cần ăn no nê”

Zahra cùng Paul đều trợn tròn con mắt, đây la tình huống gì?

Chẳng lẽ tại thời điểm sắp chết đều đói như vậy sao?

Zahra lại lấy cho hắn một ít đồ ăn, Lasfa lại bắt đầu ăn ngấu nghiến.

“Ta cảm giác được tinh thần trở lại rồi, cảm giác thật thoải mái,… ợ…”

Chẳng lẽ là hồi quang phản chiếu? Zahra trong nội tâm suy đoán, Trần Chiếu ngồi trên ghế nói: “Nữ nhân, có thể cho ta ăn một chút gì đó không? Ta cùng sủng vật của ta cũng chưa ăn gì”

“Paul, đi lấy chút đồ ăn đi”

Nàng có thể lấy đồ ăn cho cha mình nhưng không có nghĩa là nàng sẽ hạ mình để đi lấy đồ ăn cho Trần Chiếu.

Paul đi một lát rồi quay lại cầm theo mấy chiếc Humberger đưa cho Trần Chiếu, chính hắn cũng giữ lại một cái cho mình.

“Ngươi còn nuôi rắn? Ngươi cư nhiên mang cái thứ nguy hiểm này đến bệnh viện?”. Zahra thấy được thời điểm Trần Chiếu mở rương dụng cụ thì có một con rắn sắc thái lộng lẫy bò ra.

Trần Chiếu mặc kệ Zahra nói: “Lão đầu da trắng, ngươi có hứng thú hay không trước khi chết ta để cho tiểu đệ đệ của ngươi một lần nữa dựng lên, ít nhất chết cũng phải chết khoái hoạt một tí, không phải sao?”

“Ngươi nói bậy bạ gì đó” Nửa người dưới của Lasfa đã sớm mất đi công năng, thế nhưng con gái hắn không biết, vẫn cho rằng cha mình phong lưu thành tánh.

“Được rồi, ngươi không cần…”

“Đợi một chút… Ngươi có thể làm được?”

“Phụ thân”

Lasfa sắc mắc có chút khó coi: “Zahra ngươi ra ngoài một chút”

“Ta không phải tiểu cô nương, ta đã là mẫu thân của hai đứa trẻm chỉ là phụ thân ngươi chừng nào thì…”

“Ta không muốn đàm luận cái đề tài này”

“Từ sắc mặt của hắn hẳn có mười năm không tiếp xúc qua với nữ nhân”. Trần Chiếu một chút cũng không giữa lại kết quả chuẩn đoán của mình, rất nhiệt tình chia sẻ với Zahra.

“Bác sĩ, mời tôn trọng cảm thụ của bệnh nhân cùng việc riêng tư, được không?

“Xin lỗi, ta đối với người phân biệt chủng tộc đều không có cảm tình gì”

Zahra rốt cục minh bạch Trần Chiếu vì cái gì khi nhìn thấy cha mình lại dùng những lời cay nghiệt như vậy mà đối đãi với một người sắp chết.

Nàng cũng biết cha minh có khuynh hướng phân biệt chủng tộc.

“Ngươi vừa mới nói, ta không chỉ có thể sống qua đêm nay, không chỉ có thể sống ba ngày, phải không?”

“Hay là trước chờ ngươi sống qua đêm nay, sau đó lại thảo luận quá trình trị liệu kế tiếp a, hơn nữa đợt trị liệu của ta có thể không rẻ, đặc biệt là đối với người thích phân biệt chủng tộc giá lại càng cao”

Lasfa rất phiền muộn, nếu như hôm nay chính mình kiềm chế một chút có lẽ cũng sẽ không đắc tội cùng tên bác sĩ Châu Á này.

Lasfa ăn no bắt đầu có phần buồn ngủ.

“Chúng ta ra ngoài ngồi”. Trần Chiếu nói.

Zahra thấy cha mình thiếp đi có chút lo lắng.

“Không cần lo lắng, nếu như tánh mạng của hắn có vấn đề sẽ có cảnh báo, nơi này là phòng chăm sóc đặc biệt”

“Được rồi”

Ngồi ở hành lang, Zahra chủ động mở miệng nói: “Tiên sinh, ta thật xin lỗi vì những điều cha ta đã nói với ngươi”

“Ngươi không cần xin lỗi, ngươi cũng không có làm gì sai, hơn nữa ta cũng sẽ không tha thứ cho một người có chủ nghĩa phân biệt chủng tộc”

“Tiên sinh, tiểu thư, các ngươi có muốn uống cà phê không?”

“Cảm ơn, cho ta một ly, ta đã thật lâu không có thức đêm”. Trần Chiếu nói.

“Cũng lấy cho ta một ly, xưng hô như thế nào?”. Zahra hỏi.

“Trần Chiếu”

“Chen Zhao?”

“Đúng vậy, ngươi có thể gọi ta là Trần”

“Ngươi công tác ở bệnh viện nào? Hay là bác sĩ tư nhân?”

“Không, ta là bác sĩ phi pháp”. Trần Chiếu cười cười.

Zahra đối với vấn đề này cũng không hỏi sâu, nàng không quan tâm Trần Chiếu có thân phận gì, chỉ cần hắn có thể trị khỏi cho cha mình, kéo dài thời gian tử vong cho hắn.

Thời điểm này, một đại mỹ nữ tóc đỏ đi tới: “Zahra”

“Ruidela”

“Phụ thân ngươi sao rồi”

“Khá tốt, vừa rồi đã ăn một chút thức ăn, hiện tại đang ngủ”

Ruidela nhìn đồng hồ, trên mặt có chút hoài nghi: “Ngươi xác định là hắn đang ngủ sao?”

“Vâng, ta khẳng định, hắn đang ngủ”. Zahra dùng ngữ khí khẳng định nói.

Lasfa biết thân phận của Ruidela, Zahra đương nhiên cũng biết cho nên ngữ khí của nàng có chút địch ý.

“Thật xin lỗi, ta không có ý tứ kia”

“Không có gì, ta nghĩ nơi này hẳn không có chuyện của ngươi, ngươi có thể trở về nghỉ ngơi”

“Mỹ nữ, có thể để lại số điện thoại mà, muốn đi ra ngoài ăn cơm không?”

“Vị này là?”

“Vị này chính là Trần, bằng hữu của ta”

“Thật xin lỗi, Trần, ta đã có bạn trai, bạn trai của ta không thích ta cũng nam nhân khác ăn cơm”.

Trần Chiếu bĩu môi, Zahra cười cười nhìn theo bóng lưng của Ruidela rời đi: “Muốn ăn cơm cùng ta không? Có lẽ sau khi ăn cơm xong chúng ta còn có cái khác để giải trí”

“Ách… ta không muốn phá hư gia đình người khác”

“Ta bây giờ độc thân”

“Vậy không có vấn đề gì, chỉ cần ta rảnh, ta rất thích đi ăn cơm cũng một nữ nhân xinh đẹp”

Zahra niên kỷ không nhỏ đã hơn bốn mươi tuổi, bất quả nhan sắc bảo dưỡng không tệ, hơn nữa dáng người một chút cũng chưa biến dạng (@@).

Trần Chiếu cũng không ngại qua đêm cũng nữ nhân có khí chất thục nữ này, dù sao cũng không cần phải có cảm tình, sao lại không chứ.

“Đây là số điện thoại riêng của ta”. Zahra lấy ra một tờ danh thiếp, phía trên chức vụ gì đều không có, chỉ có một danh tự cùng một số điện thoại.

“Đêm nay ngươi định ngồi ở chỗ này cả tối sao?”

“Ta phải nhìn xem phụ thân của ta”

“Ta cam đoan với ngươi, hắn có không có việc gì, không bằng chúng ta tìm một chỗ nằm”

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.