Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nước sôi lửa bỏng mà cứu người

Phiên bản Dịch · 1691 chữ

Trần Chiếu kéo lấy rương đồ của mình từ sân bay đi ra.

Nghe nói người dân ngoại quốc đều sinh hoạt trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng, chính vì lý tưởng của mình phải đến cứu vớt bọn họ a.

Ngoài cửa lớn của sân bay có hai nữ nhân đang đứng đợi tại đây, trong đó một người là mẫu thân của Trần Chiếu, một người khác là một nữ trợ lý da trắng, dường như gọi là Tát Lệ.

Trần Chiếu là một bác sĩ, ở trong nước chữa bệnh cứu người nhưng hiện đã không còn cách nào làm việc nữa.

Cho nên mẫu thân hắn đưa hắn đến nước Mỹ, việc này đối với một Tổng Giám đốc của công ty y dược mà nói không phải là việc gì khó.

Đương nhiên, để báo đáp lại ân tình trên, tại thời điểm cần thiết Trần Chiếu phải hiến cốt tuỷ của chính mình cho muội muội cùng cha khác mẹ của mình.

Trước đây, mẫu thân Trần Chiếu cùng phụ thân đã ly dị, sau đó xuất ngoại dốc sức làm việc, hiện giờ mẫu thân Trần Chiếu đã là Tổng giám đốc một công ty y dược.

Bất quá, điều này cùng Trần Chiếu không có nhiều quan hệ, hai người bọn họ giống như hai người xa lạ.

Những năm nay, số lần mà bọn họ liên lạc với nhau có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Mà sự trợ giúp của mẫu thân Trần Chiếu đối với hắn càng giống như một hồi giao dịch.

Đương nhiên, quan hệ của bọn hắn không tính là ác liệt.

Trước kia cha mẹ ly dị không phải do ai trong hai người sai, chỉ là bởi vì một lý do đơn giản là không hợp.

Không có vì ngại nghèo, yêu giàu cũng không phải do ai bức bách.

Sau đó, đơn giản là Trần Chiếu lựa chọn ở cùng với phụ thân.

Hắn cũng không phải loại người khuyết thiếu tình thương của mẫu thân.

“Đây là thẻ xanh của ngươi (Thẻ sử dụng cho người định cư ở nước ngoài), còn có chi phiếu bên trong có một vạn dollar.

“Cảm ơn”. Trần Chiếu tiếp nhận đồ vật và nói.

“Còn vấn đề gì cần giúp đỡ không?”

“Không có. Nàng lúc nào cần thì gọi điện thoại cho ta”.

Mẫu thân Trần Chiếu gật gật đầu: “Ngươi có ý định làm công việc gì?”

“Việc này cũng không nhọc ngươi quan tâm, ta tự có kế hoạch cho bản thân ta”.

Kế hoạch cái rắm a! Hiện tại hắn nghỉ ngơi ở đâu cũng không biết.

“Nếu như ngươi có ý định trở lại hành nghề như trước, tốt nhất là trước đi khảo hạch xin cấp giấy phép hành nghề thầy thuốc, nếu như làm nghề y phi pháp là sẽ bị đuổi về nước, hơn nữa có thể phải vào tù”.

“Ta biết”. Sau khi cùng mẫu thân cáo biệt, Trần Chiếu kéo hành lý và bước lên một chiếc taxi.

“Đi đâu?”. Tài xế xe taxi là một người da đen.

“Giúp ta tìm một cái khách sạn, cám ơn”. Khả năng phát âm Tiếng Anh của Trần Chiếu còn không thành thạo, đúng tiêu chuẩn.

“Người Hàn Quốc? Người Nhật Bản? Người Trung Quốc?”

“Người Trung Quốc”.

“Xin chào, ta là Vincent, người tới đây làm gì?”

“Chạy trốn”.

“Trời ạ, trong quốc gia của các ngươi nguy hiểm vậy sao?”.

“Không, ta ở trong nước xuất hiện chút chuyện, cho nên chỉ có thể chạy ra nước ngoài”.

“Đen… Giúp đỡ?”

“Hảo, ta là bác sĩ”. Trần Chiếu bất đắc dĩ hồi đáp.

Trần Chiếu nghe nói, mỗi người da đen đều lắm lời, mà Vincent là minh chứng rất tốt cho điểm này.

“Có thể nói cho ta nghe chuyện gì đã xảy ra không?”

“Ta tiếp nhận một bệnh nhân ở tình huống người nhà không ký văn bản miễn trách nhiệm, liền tiến hành một hồi giải phẫu, thật đáng tiếc, hắn chết, sau đó ta dĩ nhiên trở thành hung thủ”.

“Hảo, đó là một câu chuyên xưa bi thương, nhưng vì lý do gì người nhà không có văn bản miễn trách nhiệm?”

Trần Chiếu thật sự không muốn thảo luận đề tài này, chẳng lễ phải báo cho vị lão huynh người da đen này đây trước sau là một thủ đoạn để cho hăn và mình cùng một chỗ lên án công khai sự lãnh huyết vô tình của người trong nước mình sao?

“Ngươi đối với điểm dừng chân có yêu cầu gì không?”

“Yêu cầu rất đơn giản, hoàn cảnh tốt, sạch sẽ, đồ ăn ngon, giá cả tiện nghi, tốt nhất là có nhiều mỹ nữ”.

“Hảo, ta biết một cái khách sạn, một buổi tối giá chỉ mười dollar”. Vincent tự động cắt bớt một số yêu cầu, chỉ nghe rõ yêu cầu tiện nghi.

Trần Chiếu rất bất đắc dĩ, sau đó vui vẻ đồng ý ở tại khách sạn do Vincent giới thiệu.

Vincent giới thiêu cho Trần Chiếu khách sạn ở vùng ngoại ô thành phố Los Angeles. Bốn phía xung quanh đều là một mảnh hoang vu.

Thoạt nhìn lão bản của cái khách sạn này là một lão Đại Hồ Tử béo ục ịch, da trắng. Có lẽ do ở tại vị trí vắng vẻ nên hiện không có sinh ý gì, lão bản lúc này đang ngủ gà ngủ gật ở quầy tiếp đón.

“Này, Isen, ta mang cho người một người khách Á Châu khả ái đây”.

Isen chậm rì rì mở mắt, thoạt nhìn phản ứng của hắn có vẻ chậm chạp, quay qua hết nhìn Vincent, rồi lại nhìn Trần Chiếu: “Hảo, một buổi tối giá mười lăm dollar”.

“Uy, Isen, không nên như vậy đây là huynh đệ của ta”.

“Hảo, nêu như thanh toán bằng tiền mặt, ta lấy của người mười dollar một buổi tối và miễn phí một bữa ăn sáng”.

Trần Chiếu trước khi đến đây đã đổi một ít tiền mặt nên sảng khoái trả tiền mười ngày nghỉ tại đây.

“Có giấy tờ chứng nhận gì không? Bằng lái xe cũng có thể”.

Trần Chiếu lấy ra thẻ xanh của mình, làm thủ tục đăng ký. Xong Isen liền dẫn Trần Chiếu đến một gian phòng.

Không nghĩ bên trong dơ dáy bẩn thỉu chênh lệch so với tưởng tưởng của hắn, ít nhất Trần Chiếu có thể tiếp nhận được, trong phòng có một phòng tắm, một phòng ngủ, có một cửa sổ nên ánh sáng ngược lại là rất tốt.

“Vincent, có thể lưu lại phương thức liên lạc cho ta, nêu cần dùng xe, ta sẽ tìm ngươi”.

“Đương nhiên, ta rất thích a”.

Trước khi rời khỏi, Vincent ôm Trần Chiếu một cái, Trần Chiếu đối với sự nhiệt tình của lão có chút không thích ứng được.

Bất quá Vincent là một người da đen đầu tiên hắn quen thuộc từ trước đến nay, ít nhất Trần Chiếu đối với hắn có ấn tượng coi như không tệ.

Nơi này chính là nhà mình.

Ít nhất, một thời gian dài trong tương lai, mình phải ở chỗ này cho đến khi chính mình kiếm được đầy đủ tiền.

Trần Chiếu lấy hành lý của mình ra, thời điểm hắn lấy một cái hộp kim loại ở trong rương hành lý ra biểu lộ hết sức trang trọng.

Cái hộp kim loại đó là chí bảo Trần gia truyền từ đời này sang đời khác, phụ thân Trần Chiếu lúc sinh tiền là một giang hồ thuật sĩ.

Trần Chiếu rất ngạc nhiên, một người nửa mù chữ như phụ thân hắn làm thế nào mà truy cầu được vị mẫu thân học bá của mình.

Nghe nói, nếu mở được cái hộp kim loại này có thể kế thừa gia nghiệp của Trần gia a.

Bất quá, Trần Chiếu vô pháp mở được cái hộp kim loại này, cho nên Trần Chiếu rất vui mừng. Chung quy, cho dù làm một tam lưu bác sĩ cũng tốt hơn làm giang hồ thuật sĩ nhiều. Ít nhất Trần Chiếu cho là như vậy.

Đột nhiên, cửa phòng bị người khác đạp mở, Trần Chiếu đang đứng phía sau cảnh cửa thân thể lảo đảo, cái hộp kim loại trong tay bị đánh rơi trên mặt đất.

Sau đó, nguyên bản qua vô số lần thử nghiệm đều không thể mở ra được cái hộp kim loại, vậy mà giờ lại dùng phương thức này mở ra.

“Xin lỗi, ta không có làm ngươi bị thương chứ?”. Isen đứng ngoài cửa, trong tay đang bưng một phần Humberger.

“Ách… không có việc gì. Cái này là cho ta sao?”.

“Không phải, ta chỉ lên xem ngươi có cần trợ giúp gì hay không thôi, xem ra là không có, vậy gặp lại sau”.

Câu trả lời cửa Isen làm tay Trần Chiếu khựng lại giữa không trung, vẻ mặt xấu hổ cũng rất thất vọng do thời điểm này hắn rất đói bụng.

Trần Chiếu một lần nữa đóng cửa phòng, nhăt chiếc hộp kim loại dưới đất lên. Trần Chiếu vốn cho rằng, trong chiếc hộp kim loại này có chưa đồ vật chắc phải là bí tịch hoặc là bí bảo gì đó. Thế nhưng bên trong hoàn toàn trống trơn làm cho nguyên bản đã thất vọng nay Trần Chiếu lại càng thất vọng hơn.

So với không có đồ ăn thất vọng càng nhiều gấp đôi.

Trần Chiếu đang muốn đem chiếc hộp kim loại để lại trên mặt bàn thì dưới chân đột nhiên đạp vào một vật gì đó.

“Chó ở đâu ra vậy?”. Trần Chiếu phát hiện ở cạnh chân xuất hiện một con chó Shar-Pei (Sa Bì).

“Hắc hắc, ngươi tốt nhất là nên khách khí một chút”. Nghe vậy, con chó xoay người dùng một phương thức mà Trần Chiếu vô pháp lý giải mở miệng nói: “Ta là địa ngục lĩnh chủ, Beelzebub Viktor”.

-----------------------

Bạn đang đọc Ác Ma Ngay Bên Người (Bản Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanShy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.