Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khế Ước

Tiểu thuyết gốc · 952 chữ

“Tha ta một mạng, Ta! Ta! Ta! Sẽ cho người rất nhiều tài vật, Kim Ngân” thanh Thanh đằng vội vàng đáp.

“Phập! Phập!” Lại thêm 2 đoạn dây leo sinh sinh bị chém xuống, mà chổ chém không ngừng ăn mòn.

“Kim Ngân! Ngươi thật biết nói đùa” “Phập!” Lại một nhát chém xuống 1 đoạn.

Lúc này thanh đằng như muốn khóc ngất đi. Sao lại đi trêu vào tên tiểu tử thúi trước mặt này chứ.

“Ta! Ta! Ta! Sẽ cho ngươi hết tất cả linh dược ở 10.000 Vạn dặm ở dãy núi này.” Nó khóc lóc thốt lên.

“Phâp!” lại một đoạn dây leo bị đánh rớt.

“Ngươi tha cho ta! Ta sẽ cho ngươi Hắc Sắc Liên Hoa kia” nó ruột đau như cắt nói ra. Sỡ dĩ nó luôn một mực ở tại đây là do trấn giữ Hắc Sắc Liên Hoa này. Đợi đến ngày nó thành thục sẽ luyện hóa tiến phá cảnh tiến vào hàng ngũ Yêu Vương.

Nó canh giữ ở đây đã hơn nghìn năm rồi. Vậy mà hôm nay để bảo trụ một mạng này phải đưa ra.

“Có chút ý tứ! Nhưng ta muốn ngươi phải lập khế ước làm nô lệ của ta”

Tại linh giới, Linh sĩ có thể săn bắt linh thú sau đó trấn áp và lập khế ước nhận chủ. Yêu thú sau khi lập khế ước không thể làm tổn hại chủ nhân. Nếu không sẽ bị thiên khiển.

“Ngươi! Muốn chết!” Nói xong nó tức giận một màn.

Vận hết những xúc tu còn lại đồng loạt tấn công về phía Trần Phong.

Trần Phong thân pháp cực nhanh. Trong tay huy động kiếm gãy. Tả xung hữu đột. Những dây leo này vừa đến gần đã xuy xuy chém đứt.

“Đừng chém nữa! Đừng chém nữa! Ta nhận! Ta nhận ngươi làm chủ” Nói xong thanh đằng khóc lóc cầu xin.

Trần Phong cũng không tiếp tục ra tay. Nếu muốn nhận tên trước mắt về tay mình. Thì hắn cũng không muốn làm động đến căn cơ của nó.

“Ngươi thật ra là yêu thú gì? Tu vi ra sao”Trần Phong hỏi.

“Ta là Mị Linh thanh đằng, Tu vi yêu Linh trung kỳ 5 cấp”

Nghe xong một câu nói trên. Nếu không phải có thiên nhãn và kiếm gỉ trên tay. Thì hôm nay hắn không có cửa bàn điều kiện ở đây.

“Vậy thiếu chủ đây là?” thanh đằng vội vàng hỏi với kính ngữ. Nó đã bị thanh kiếm gỉ trong tay chém đi mất nhuệ khí.

“Ta ta Trần Phong, ngươi có thể gọi ta là Trần thiếu” Trần Phong đáp.

Nếu đã phải nhận chủ thì nó cũng không ngại mặt dày mà lấy lòng người thiếu niên trước mặt. Có được kiếm gảy trong tay, cũng như phá được mê vụ của nó với tu vi Luyện thể thì cũng không phải dạng tầm thường.

Nó lập tức thanh đằng phát thệ “Ta Mị Linh Thanh đằng – Lập khế ước nhận Trần Phong thiếu chủ làm chủ nhân. Từ nay xin đi theo chủ nhân. Nếu có ý nghĩ làm hại đến chủ nhân Trần Phong thì nguyện cho thiên phạt hồn siêu phách táng” nó chọn những câu thề độc nhất để thể hiện lòng trung thành của mình hòng lấy lòng của mình.

Vừa nói xong, mốt ấn ký loé lên thắt chặt sợi dây liên hệ chủ tớ giữa Mị Hoa Linh đằng với Trần Phong.

Lập tức lại thêm một màn thế biến xảy ra. Vậy mà cây thanh , lại hóa thành một thiếu nữ áo xanh. Với kiều độn cao ngất, áo xanh lộ ra da thịt nõn nà.

Nhìn không khác gì nhân loại, nhìn đi nhìn lại mị lực gấp nhiều lần so với các thiếu nữ thông thường.

“A! Chuyện này!” Trần Phong đứng hình trước màn lột xác vừa rồi.

Tại linh giới khi yêu thú nhận chủ có thể tùy vào tư chất của chủ nhân mà thế biến thành hình người. Chủ nhân tư chất càng cao thì sự thế biến ảnh hưởng đến thân thể của yêu thú cao.

Sở dĩ phát sinh một màn trên là vì, hắn có Ngũ Hành Thân thể. Huyết mạch ẩn chưa nguyên tố Mộc tinh thuần ảnh hưởng đến Mị Linh thanh đằng rất lớn.

Chính Mị Linh Thanh đằng cũng nhận được rất nhiều chổ tốt từ khế ước này. Huyết mạch của nó trở nên phần phần tinh thuần hơn.

“A! huyết mạch của thiếu chủ thật tinh thuần – làm chết tiểu nữ” Dáng vẽ của một thiếu nữ với đôi độn kiều cao ngất, e ấp.

Khác hẳn với khung cảnh một cây dây leo có thể giết bất cứ võ giả nào trong phạm vạn dặm.

“Thật khác biệt a!” Trần Phong cười thầm đáp.

Hắn cũng không dài dòng. Nếu đã là người của hắn thì cũng không nên nhiều lời.

“Từ nay ngươi gọi là Mị Linh – đi the ta xông pha – có chổ tốt nào ta sẽ không quên ngươi” Trần Phong nói.

“Dạ! Thiếu chủ!” vừa nói Mị Linh vừa tiến tới ôm cánh tay hắn áp sát đôi độn kiều cao ngất vào cánh tay.

“Thiếu chủ nếu có ngược dãi ta ban đêm! Ta cũng xin nguyện ý!” nó nũng nịu nói.

“Ngươi đây là…!” Một tên mọt sách như hắn lần đầu được cảm thụ được tiếp xúc da thịt.

Từ khi ở Trái Đất, hắn cũng chưa một lần trải nghiệm cảm giác như này. Vì hắn là một fan của hội độc thân chính hiệu.

Bạn đang đọc 999 Lần Luân Hồi - Ta Là Chúa tể! sáng tác bởi V3180171
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi V3180171
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.