Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh tranh ám đấu

Phiên bản Dịch · 1205 chữ

Dịch: Lục Trà

Biên: Regulus

Team: Nam Hoa Kinh

Nguồn: truyenyy.com

-------------------

Vân Hân bối rối, không biết có máy quay nào đang ghi hình cô không.

Cô thấy ánh mắt kì lạ của những người xung quanh, nghĩ đến những lời vừa mới nói, nở nụ cười ngại ngùng nhìn Sở Phong. Cô biết rõ Sở Phong đang cười xấu xa.

Vân Hân cũng biết lí do, đêm qua ai đó xem weibo, có người đánh giá thấp hai người bọn họ. Vừa rồi rõ ràng là Sở Phong công khai mắng chửi những người đó.

"Không được à? Nếu không em cứ xem bọn họ là một con gấu biết nói chuyện đi?" - Nụ cười Sở Phong càng lúc càng xấu xa.

"Được rồi, em không sao." - Vân Hân ngăn không cho Sở Phong nói thêm nữa.

"Vậy thì tốt rồi." - Sở Phong có vẻ muốn nói thêm nhưng sau vẫn bình tĩnh ngồi yên một chỗ.

"..." Miệng mọi người giật giật, chẳng phải ngươi thể hiện quá rõ rồi sao? Lại còn muốn nói gì nữa.

Súng đạn trên truyền hình nổ tung. Tất cả đều bị thu hút bởi câu chuyện của Sở Phong.

"Sao ta cảm thấy như hắn đang mắng chúng ta vậy?"

"Không, ngươi cảm giác như thế là sai rồi. Hắn chính xác đang mắng ngươi. Ngươi chính là con gấu lớn."

"Em trai này thật thú vị."

"Sở Phong có nghĩa là nhẹ nhàng bay theo gió à? Đang ám chỉ chúng ta nói tiếng gấu sao."

"Đừng có gọi ta. Ta và ngươi là người văn minh, mời các anh em hay gắt gỏng lên tiếng."

"Sở Phong còn không biết chúng ta có thể nghe thấy lời hắn nói, thật đau lòng!!"

"..."

Nhân viên phụ trách việc phát sóng trực tiếp ở hậu trường lộ vẻ kỳ lạ, người này thật không giống với trong tưởng tượng của bọn họ.

Bên trong máy bay, cũng không ít người khôn ngoan, hai người Triệu Lôi, Triệu Lỗi thì thầm một lúc, sau đó nở một nụ cười giả tạo.

"Các bạn, các bạn có thể trở thành người nổi bật nhất trong ba mươi triệu người, đây chính là định mệnh, hi vọng có thể kết bạn với tất cả mọi người, tôi tên là Triệu Lôi."

Triệu Lôi to lớn cao một mét tám đứng dậy, giọng nói rất to, khiến đối phương thấy ngột ngạt.

"Tôi tên là Triệu Lỗi, là em trai của anh ấy." Triệu Lỗi cũng đứng dậy.

Hai anh em đứng cạnh nhau, hai mắt nhìn xung quanh, đặc biệt dừng lại một lúc ở hai chị em họ Liễu.

"..." Chỉ có sự im lặng.

Không ai đáp lời hai người, nhất thời tình cảnh trở nên lúng túng.

Triệu Lôi thấy không ai để ý đến hai người họ, nụ cười lập tức cứng lại, khó xử không biết nên làm gì.

"Hai chúng tôi đều là người yêu thích chương trình sinh tồn ngoài hoang dã, đã có bảy năm kinh nghiệm sinh tồn ngoài tự nhiên, nếu các bạn có gì không biết thì có thể hỏi chúng tôi." Triệu Lỗi thông minh hơn anh trai mình nhiều, biết phải bắt đầu từ đâu.

Trình Bằng Huy trả lời: "Tôi từng là thợ săn, sau đó chuyển sang làm trong rừng phòng hộ, tôi muốn hỏi liệu các bạn có biết cách để chống muỗi không?"

"Cái này..." Triệu Lỗi lập tức dừng lại, nếu như anh biết thì cũng sẽ không nói ra, việc đó chẳng phải là giúp ích cho đối thủ cạnh tranh sao?

"Tôi có một chút thắc mắc." Dương Thưởng ra hiệu cho Tôn Binh, trầm giọng nói: "Có thể dùng bùn bôi lên những chỗ không được che chắn trên da, đây là phương pháp lợn rừng thường hay sử dụng."

Dương Thường lén lút nhìn trộm hai chị em họ Liễu, giọng nói vô cùng sùng bái: "Tôn Binh là lính đặc chủng đã xuất ngũ, biết rất nhiều kỹ năng sinh tồn trong rừng. Các bạn có thể hỏi anh ta mọi thứ."

"Thôi được rồi, không cần thiết."

Mặt Triệu Lỗi chùng xuống, đột nhiên không vui: "Bây giờ chúng ta đang bay đến một hòn đảo, rất nhiều kỹ năng hữu dụng ở trên đất liền có thể trở nên vô dụng khi sống trên đảo."

"Đúng đấy, tôi nghĩ đội Sở Phong sẽ không trụ nổi một ngày đâu."

Hắn đã bực mình với Sở Phong từ trước. Lời này giống như cảnh báo Sở Phong, lại vừa có thể gây áp lực cho đối phương, sau đó nâng bản thân lên, đây là thủ đoạn hắn thường dùng.

"Ồ?" Sở Phong suy nghĩ rồi nhếch miệng cười mỉm, hỏi: "Vậy anh nghĩ ai sẽ là người sống sót cuối cùng?"

"Đương nhiên là chúng tôi rồi." Triệu Lôi không chút suy nghĩ đáp.

"Chưa biết được." Lý Phong vẻ mặt khó chịu đáp trả: "Sư phụ tôi có mười năm kinh nghiệm săn bắn, mạnh hơn các cậu nhiều."

Trình Bằng Huy nghe được, nở nụ cười tự tin: "Lý Phong cũng học được mấy phần bản lĩnh từ tôi, việc sống sót nơi hoang dã không phải vấn đề."

"Mọi người có ý gì?" Dương Thường nghe được hai nhóm khoe khoang, tức giận nói lớn: "Nói như vậy nghĩa là các ngươi đã từng sống sót ở trên đảo rồi ư?"

"..." Lời vừa nói ra khiến mọi người yên lặng, như vừa mới khơi mào một cuộc chiến vậy.

Không ai nói nữa, nếu như đến đảo mà mọi người đều trở nên thê thảm thì chẳng phải là tự vả vào mặt mình sao.

"Chị ơi, bọn họ đang làm gì vậy?" Liễu Y Mộng thì thào hỏi.

"Đang thể hiện bản thân thôi." Liễu Y Thu nhìn máy quay phim.

Cô phát hiện ra từ lúc nhân viên hướng dẫn nhắc nhở chương trình đang lên sóng trực tiếp thì những người có mặt ở hiện trường bắt đầu cạnh tranh nhau, chỉ có điều biểu hiện cứng nhắc quá, háo hức quá, mới tranh luận vài câu đã cãi nhau rồi.

Đương nhiên ngoại trừ kẻ xấu bụng nào đó, Liễu Y Thu nhìn Sở Phong đang xem kịch vui.

"Thật là ngu ngốc." Liễu Y Mộng nói thầm. Người tầm thường thì không kiềm chế được cảm xúc.

"Chúng ta cứ làm tốt việc của mình là được, chờ sau khi đến đảo, em phải theo sát bên cạnh chị." Liễu Y Thu dặn dò.

"Vâng." Liễu Y Mộng gật gật đầu.

"..." Sở Phong liếc nhìn Liễu Y Thu, không hiểu sao cảm giác có người đang suy tính chuyện xấu gì đó.

"Sở Phong, sau khi đến đảo phải làm gì tiếp đây?" Vân Hân vội vàng hỏi.

"Không phải là tối hôm qua anh có nói với em về mấy loại rau dại rồi sao?" Sở Phong hạ giọng, thì thầm: "Khi nào đến đảo, em hãy đi hái rau."

"Vâng." Vân Hân gật đầu.

"Các bạn, đã đến nơi, xin mang theo hành lý." Nhân viên hướng dẫn cất giọng gọi.

Bạn đang đọc 365 Ngày Sinh Tồn Nơi Hoang Dã (Bản dịch) của đại bạch yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi acquy_kute
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 787

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.