Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 43 - Thế chiến bắt đầu

Phiên bản Dịch · 2842 chữ

Chap 44: Thế chiến bắt đầu.

Đêm ! Có lúc là anh nghĩ về tất cả và nhớ về em. Biết đã sai khi làm tổn thương em

Nhưng…Trong cuộc chiến này, anh không chắc mình sẽ bình an quay về.Thế nên… Đừng chờ anh nữa

Bầu trời đêm hôm nay vắng các vì sao giống như anh hiện giờ, không còn em bên cạnh. Ngỡ tình yêu của chúng ta sẽ tràn ngập yêu thương và hạnh phúc, nhưng nó còn có nhiều nỗi đau và nỗi buồn hơn cả hạnh phúc. Anh không thể hiểu được đến bao giờ anh mới có thể có em bên cạnh và hạnh phúc của chúng ta mới được trọn vẹn. Đêm nay, anh nhớ em.

Thiên Yết bước tới chỗ Bảo Bình và Xử Nữ, cất giọng:

“Hai cậu vẫn ở thức sao ?”

Xử Nữ vẫn chăm chú nhìn vào lược đồ địa hình:

“Tớ và Bảo Bình đang cố tìm ra chiến lược đánh tốt nhất để bảo toàn binh lực và hơn hết là không ai phải tổn thương cả”

Thiên Yết gật đầu, mắt dõi lên phía lược đồ. Bảo Bình thở dài:

“Nếu đúng theo những gì chúng ta dự đoán thì có lẽ trong thế chiến này, chúng ta sẽ phải đối mặt với họ. Tớ chưa biết phải làm sao nữa”

Thiên Yết trầm tư:

“Dù muốn hay không thì đây là chuyện vẫn sẽ diễn ra, chúng ta không thể né tránh, chỉ có thể tìm ra giải pháp tốt nhất để đối mặt”

Xử Nữ ngồi phịch xuống ghế:

“Giải pháp nào là tốt nhất đây ? Tớ đã nghĩ hết rồi”

Bảo Bình vẫn cố tập trung:

“Chắc chắn sẽ có cách nào đó để giải quyết .. chỉ là chúng ta vẫn chưa tìm ra thôi”

Giải pháp nào là tốt nhất cho anh và em khi hai chúng ta phải đối đầu ở hai thế giới

Sớm. Trời vẫn còn mờ mịt trong màn sương dày đặc, cái se lạnh của tiết trời buổi sớm như đang lan tỏa vào cả trái tim.

Ma Kết cũng không hiểu được bản thân mình đang nghĩ gì và cảm thấy thế nào, mơ hồ, không thể rõ được điều gì cả. Nhưng hình như có cái gì đó lạnh lẽo lắm đang bao trùm lấy trái tim cô. Nó dường như không muốn để Ma Kết nghĩ ngợi gì nữa, không muốn để Ma Kết cảm nhận điều gì nữa. Nó muốn Ma Kết trở thành một cỗ máy, phải, một cỗ máy giết người không có trái tim.

Không lâu nữa đâu anh à, chúng ta sẽ gặp lại nhưng ở hai chí tuyến khác nhau

Em là cung chủ bóng đêm, sứ giả của thần chết còn anh, đại thiên thần đại diện cho ánh sáng

Anh sẽ đủ nhẫn tâm để tiêu diệt được em chứ ? Em mong là vậy.

Vì em không muốn đôi tay mình vấy thêm máu bẩn nhưng em lại không thể dừng

Hãy giết em nếu anh muốn giúp em, làm ơn !

Ma Kết thở dài trong cái lạnh:

“Tớ cần làm gì trong lúc này đây Sư Tử ?”

Sư Tử nghiêng đầu nhìn Ma Kết. Một cung chủ lạnh lùng, quyết đoán đâu mất rồi mà chỉ còn Ma Kết đầy vướng bận.

“Cậu sao vậy ? Chẳng phải cậu luôn là người sáng suốt sao ? Đừng hỏi tớ, tớ cũng chẳng biết phải trả lời cậu thế nào đâu”

Nhân Mã bước từ trong ra, ánh mắt đong đầy nỗi buồn đang chất chứa:

“Hãy làm theo những gì con tim mình cảm nhận”

Song Tử vẫn đang tập trung vào luyện phép thuật, mắt nhắm nghiềm dù tai vẫn đang nghe rõ những gì mà các cung chủ còn lại nói.

“Chúng ta chẳng thể làm gì khác ngoài việc làm theo lời hắn ta đâu. Nếu làm trái, người bị hại không phải chúng ta mà là Cự Giải”

Bạch Dương thổi một luồn khí lên ngọn đuốc, một ánh lửa đỏ bừng sáng:

“Không biết lúc này Giải Nhi thế nào rồi”

Hang động Lạc Hoa …

ức khỏe của Cự Giải đã yếu dần, thầm chí đôi chân cô không còn có thể trụ vững tiếp được, nếu không phải có thứ để giữ cô lại trên cột thì cô đã ngã quỵ từ lâu rồi. Không biết cô còn có thể chịu tiếp được bao lâu nữa.

Điều mà cô đang gánh chịu cũng dễ hiểu thôi. Hắc Ma là một kẻ xấu xa, hắn ta không dễ dàng tha thứ cho những ai phản bội hắn và tất nhiên hắn cũng không có ý định cho cô và các cung chủ bóng đêm còn lại con đường sống. Chỉ là hắn muốn lợi dụng cô để điều khiển các cung chủ còn lại làm tay sai cho hắn trong thế chiến này. Kết thúc thế chiến, dù kết quả có là thắng hay thua vì chỉ có một kết cuộc duy nhất cho cô và các cung chủ … đó chính là con đường chết.

Khẽ nhếch môi nở một nụ cười chát đắng, Cự Giải có thể cảm nhận rõ được giọt nước mắt nóng hổi đang chảy trên má mình. Cô khóc. Phải, có một ngày cung chủ bóng đêm cũng phải khóc.

Nhưng điều mà cô không cam tâm nhất chính là sự tàn sát những người vô tội, trong thế chiến này, số thương vong là một con số không dễ dàng đếm hết được. Phải làm sao thì mới ngăn cản được họ đây ?

Lời của Thiên Yết nói với cô hôm đó như còn vang vọng:

“Em có nghe người ta nói về thần giao cách cảm chưa ?”

“Ý anh là sao ?”

Ánh mắt cô nhìn anh đầy ngạc nhiên. Thiên Yết giải thích:

“Người ta nói rằng cặp song sinh có thần giao cách cảm, dù chúng bị tách rời khỏi nhau nhưng trái tim vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của nhau và hiểu nhau”

“Điều này có liên quan gì chứ ?”

Lúc đó Cự Giải vẫn chưa thể hiểu được hết, nhưng bây giờ thì cô đã có thể hiểu rõ rồi.

Ánh mắt Cự Giải nhắm nghiềm, từ phía trước mặt cô xuất hiện một thứ ánh sáng dìu dịu, một đóa hoa năm cánh màu trắng nở ra từ luồng ánh sáng ấy.

Giọng Cự Giải yếu ớt:

“Hãy thay ta đến gặp anh ấy và bảo rằng anh ấy hãy cố tìm cách ngăn lại thế chiến này”

Đóa hoa nháy sáng đúng ba lần rồi biến mất, thứ ánh sáng kia cũng không còn nữa, hang động Lạc Hoa lại chìm vào trong bóng tối.

Cự Giải nở một nụ cười hiền rồi gục hẳn. Nhưng rất kì lạ, sau khi hơi thở cô không còn thì sợi dây níu giữ cô cũng tan biến, cả người cô đổ sập xuống nền đất lạnh lẽo đến tột cùng, kết giới được xóa bỏ, nhưng Cự Giải đã không còn có thể tự sức mình thoát khỏi nơi đây dù không còn bị bất cứ thứ gì trói buộc nữa.

Một luồng khí trắng thoát ra từ thân xác của Cự Giải, luồng khí ấy tụ thành một hình dáng người, nó nở nụ cười nhìn thân xác ấy rồi biến mất vào không trung.

Thiên binh và thiên tướng đều đã tập trung đầy đủ cùng lục đại thiên thần.

Một không gian im lặng đến rợn người bao trùm lấy nơi đóng quân của lục đại thiên thần. Gương mặt ai cũng toát lên sự lạnh lẽo.

Vừa lúc Bảo Bình cho quân khởi hành thì giữa không trung, một đóa hoa màu trắng tinh khiết xuất hiện, bao bọc lấy đóa hoa là thứ ánh sáng dịu nhẹ chứ không làm chói mắt người nhìn.

Kim Ngưu cố mở to mắt nhìn đóa hoa ấy:

“Đó là gì vậy ?”

Bảo Bình hình như đã thấy đóa hoa đó ở đâu rồi:

“Thứ này rất quen, tớ đã nhìn thấy ở đâu đó”

Giọng Thiên Yết băng lãnh:

“Là đóa hoa bóng đêm tượng trưng cho chân nguyên của Cự Giải”

Bảo Bình gật đầu:

“Phải rồi, tớ đã từng nhìn thấy một đóa hoa như thế này, Bạch Dương đã từng cho tớ xem”

Xử Nữ không hiểu:

“Nhưng tại sao đóa hoa lại xuất hiện ở đây ?”

Thiên Yết không trả lời, chỉ đưa bàn tay đón lấy đóa hoa ấy.

Một giọng nói dịu dàng nhưng yếu ớt vang lên trong đầu Thiên Yết:

“Hãy tìm cách gì đó để ngăn chặn cuộc chiến này, Ma Kết, Bạch Dương, Song Tử, Nhân Mã và Sư Tử đang bị Hắc Ma điều khiển. Xin anh, hãy tìm cách gì đó”

Đóa hoa bất chợt tan biến tạo thành những giọt nước mát lạnh vươn trên tay Thiên Yết ngay sau khi dứt lời câu nói.

Thiên Yết siết chặt bàn tay:

“Thật ra là sao đây Giải Nhi ?”


Có lẽ Thiên Yết đang có ý định gì đó khi vẫn cho thiên binh thiên tướng lao vào cuộc chiến mà không nghĩ đến lời nhắn cuối cùng của Cự Giải hoặc là anh vẫn chưa thể hiểu được điều đó quan trọng đến thế nào.

Giọng Thiên Yết vang vọng cả một vùng:

“Light nhất định chiến thắng, mọi người phải quyết tâm giành thắng lợi, rõ không ?”

Toàn thiên binh, thiên tướng đều hét lớn:

“Rõ”

Khoảng cách gần đó, bóng dáng mờ ảo của một người dõi theo Thiên Yết, ánh mắt đầy lo lắng:

“Tại sao lại không chứ Thiên Yết ?”

Vậy là thiên tướng thiên tướng của Light dưới sự chỉ huy của lục đại thiên thần đã bắt đầu lao vào cuộc chiến đẫm máu này.

Cùng lúc này, tại nơi đóng quân của năm vị cung chủ bóng đêm, binh đoàn bóng đêm cũng đã sẵn sàng tiến thẳng vào thế chiến. Nhưng dường như vẫn còn có điều gì đó níu kéo, các cung chủ bóng đêm vẫn chần chừ chưa tiến bước.

Nhân Mã quay sang Ma Kết, ánh mắt lo lắng đảo nhìn khắp nơi:

“Có có cảm giác rất lạ Kết Nhi”

Ma Kết nhìn Nhân Mã đầy khó hiểu:

“Theo cậu thì cảm giác đó đến từ đâu ?”

Sư Tử cũng đồng tình với Nhân Mã:

“Hình như tớ cũng có cảm nhận đó, có gì đó níu kéo khiến đôi chân tớ không muốn dấn thân vào thế chiến này, một ma lực vô hình nào đó giữ tớ lại, Kết Nhi à”

Ma Kết nhăn mặt:

“Hai cậu làm sao vậy ?”

Nhân Mã và Sư Tử đều im lặng, ánh mắt dõi ra xa như đang cố tìm kiếm ai đó.

Bóng hình mờ ảo kia dường như sắp bị cặp mắt của họ bắt gặp nên đã mờ dần trong không gian.

“Làm ơn, hãy nhận ra. Không còn đủ thời gian nữa đâu”

Song Tử đốc thúc mọi người:

“Không còn sớm nữa đâu, mau đi thôi”

Sư Tử chần chừ không bước đi:

“Cho tớ thêm thời gian đi, tớ chắc rằng có gì đó mà”

Bạch Dương lên tiếng:

“Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, nếu Hắc Ma có điều không vui, hắn ta sẽ trút hết vào Cự Giải, liệu cậu có muốn nhìn thấy điều đó không ?”

Nhân Mã tiếp tục lướt mắt kiếm tìm xung quanh, cô chắc rằng đang có ai đó dõi theo cô và hình như đang muốn nói với cô điều gì đó, rất quan trọng.

“Nhưng liệu hắn ta có giữ lời rằng sau khi kết thúc thế chiến sẽ để cho Cự Giải quay về với chúng ta ? Tình hình Cự Giải lúc này thế nào chẳng ai biết rõ được. Cậu ấy vẫn đang cầm cự chịu đựng từng ngày hay là đã … Làm ơn, cho tớ chút thời gian đi, chắc chắn có gì đó quanh đây mà”

Sư Tử nói như hét. Cô quả thực muốn tìm ra liệu cái gì có ma lực đến nỗi giữ chân được cô và Nhân Mã.

Bạch Dương thở dài, cô không còn cách nào khác ngoài việc cho Sư Tử chút thời gian để tìm kiếm cái thứ như không tồn tại kia.

Bóng dáng kia vẫn dõi theo từng nhất cử nhất động của Nhân Mã và Sư Tử:

“Làm sao mới được đây ?”

Nhưng rồi ánh mắt bóng dáng ấy sáng lên, bóng dáng kia hóa thành một luồng khói mờ nhạt đến vô hình rồi lẩn nhanh vào trong một hòn đá nhỏ.

Hòn đá ấy cứ phát sáng và nhấp nháy liên tục như đang cố thu hút ánh nhìn của Nhân Mã và Sư Tử.

Nhân Mã chỉ tay về phía hòn đá, giọng vui mừng:

“Là thứ đó”

Song Tử bước nhanh đến chỗ đó, nhặt viên đá lên:

“Đây là thứ níu giữ hai cậu sao ?”

Song Tử toan vứt nó đi thì Sư Tử đã vội lên tiếng:

“Hãy đưa nó cho tớ”

Song Tử:

“Tại sao ?”

Sư Tử thu gọn tầm nhìn về phía viên đá:

“Hãy đưa nó cho tớ”

Ma Kết lên tiếng:

“Mau đưa nó cho cậu ấy, chúng ta phải nhanh chóng khởi hành thôi”

Song Tử liếc nhìn về hòn đá rồi đưa nó cho Sư Tử, nhanh chóng nối gót sau Ma Kết.

Sư Tử nhìn chằm chằm vào viên đá đang nằm trong lòng bàn tay mình.

“Rốt cuộc là ngươi muốn nói với ta điều gì chứ ?”

Bóng dáng đang ẩn mình trong viên đá đang cố gắng nói với Sư Tử nhưng lực bất tòng tâm, chẳng thể được. Sư Tử không thể nghe được.

Cả hai đội quân của Light và Darkness đều đang tiến quân về địa điểm đã ẩn định. Đó là vùng Gray Land, nơi được xem là ranh giới của Light và Darkness, nơi thường xuyên xảy ra những cuộc chiến giữa hai thế lực. Nơi đây cũng có thể xem như nơi đã vùi chôn biết bao sinh mạng của các thiên binh, thiên tướng và người của hai đội quân.

Gió thổi lớn. Bầu trời như chuyển sắc xám. Thế chiến giữa hai thế lực lại diễn ra, lần này không thể biết được kết quả sẽ thế nào.

Hang động Lạc Hoa …

Bạch Tiên vừa đến thăm Cự Giải, nhưng cô không thể nào ngờ được rằng cảnh tượng trước mắt đau lòng đến mức nào.

Cự Giải nằm dưới đất, sắc mặt tím tái vì lạnh, hơi thở như không còn, mạch cũng không còn nhịp đập và điều tệ nhất là linh hồn trong cô đã không còn nữa, chân nguyên cũng đã tan biến.

Bạch Tiên hốt hoảng chạy tới chỗ Cự Giải đỡ lấy thân xác đầy thương tích của Cự Giải:

“Cự Giải, Cự Giải cô có nghe tôi nói gì không ?”

Bạch Tiên ấn ngón trỏ và ngón giữa vào cổ của Giải Nhi, một luồng khí tím vây lấy Cự Giải.

Nước mắt Bạch Tiên đã rơi ngay trên Cự Giải, nhưng lạ thay, giọt nước mắt mà cô đã khóc thấm vào da thịt Cự Giải, thấm đến đâu, sắc mặt lại hồng hào đến đấy, Bạch Tiên trong lúc hoảng loạn, đã không nhìn thấy điều đấy.

Giọng Bạch Tiên như lạc đi:

“Cự Giải, làm ơn tỉnh lại đi, tôi xin cô”

Nhưng dù sắc mặt đã hồng hào, thần sắc đã có nhưng tuyệt nhiên tim vẫn không còn đập, hơi thở vẫn không còn.

“Giải Nhi, cô đã hứa sẽ cố gắng đến cùng mà, tại sao vậy, tại sao ?”

Giọng Bạch Tiên như vang cả động Lạc Hoa nhưng chẳng có ai trả lời nữa, không ai cả.

Chào cô, tôi là Cự Giải

Đừng gọi tôi là cung chủ, cứ xem tôi là bạn của cô đi

Bạch Tiên à, tôi có quà cho cô đây

Bạch Tiên …

Bạch Tiên à …

Sao cô không giết tôi đi ? Tôi sống chỉ là một phế nhân, còn khiến cho họ bị đày đọa, thực lòng tôi chẳng muốn nhìn thấy cảnh này chút nào

Tôi hứa với cô, tôi sẽ cố gắng cho đến phút cuối để có thể cùng đoàn tựu với cô và mọi người

Khi là một người của bóng đêm, tôi không nghĩ mình có được một người bạn, không ngờ tôi gặp cô. Cảm ơn cô vì đã làm bạn tôi nhưng tại sao cô không cho tôi cơ hội trả ơn chứ Cự Giải ?

Bạch Tiên ôm chầm xác Cự Giải mà khóc:

“Tại sao vậy ? Tại sao cô không chờ tôi chứ, Cự Giải à”

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có của Mikirin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.