Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1751 chữ

Lớp 11A1 hôm nay vẫn náo nhiệt như thường ngày, người nói, người cười, người đùa, người giỡn. Nhưng bỗng nhiên, một bóng ma thẫn thờ từ đâu lướt vào, khuôn mặt hốc hác, mệt mỏi, kiệt sức. “Bóng ma” chỉ lặng lẽ ngồi vào bàn rồi gục đầu ngủ. Lớp học bỗng chốc im lặng và mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người vừa đến với vẻ lo ngại.

-Song tử, chị ổn chứ?-Song ngư lo lắng hỏi, thật ra chỉ hỏi vậy thôi chứ cô nhìn là biết rõ Song tử đang rất không ổn, nhìn như đang lên cơn sốt vậy.

-Chị ổn, nghỉ chút là khỏi à.-Song tử cố tươi cười đáp lại, nhưng cô chẳng còn sức mà cười nữa, chẳng hiểu sao sáng nay ngủ dậy cô thấy người nóng, đầu thì đau kinh khủng, chắc do hôm qua bị tên Thiên bình lôi đi tắm mưa nên hôm nay bị cảm rồi.

-Vậy chị nghỉ đi nha, nếu không khỏe thì xin cô lên phòng y tế.-Song ngư rời đi để Song tử nghỉ ngơi nhưng cô có linh cảm gì đó không ổn, nhìn Song tử rất yếu cứ như là sắp xỉu vậy.

-Này, có thật là ổn không vậy?-Thiên bình ngồi bên cạnh thì thầm hỏi, cậu thật sự thấy có lỗi vì đã khiến cô bị bệnh, ai ngờ sức đề kháng của cô yếu như vậy, bình thường quýnh lộn dữ quá nên cậu nghĩ cô chắc là khỏe lắm.

-Ừ, thôi cô vào kìa.-Song tử lơ đãng nói, thật sự bây giờ cô chả muốn nói chuyện tí nào. Suốt cả buổi học, Song tử cũng chả chú ý nghe giảng như mọi hôm, cô liên tục ngủ gà ngủ gục, được một lúc thì gục đầu xuống bàn ngủ luôn. Thiên bình thấy vậy cũng vô cùng lo lắng, nhìn cô chả ổn như lời cô nói gì cả, người đâu mà cứng đầu cứng cổ, đã bảo xuống phòng y tế để nghỉ ngơi đi không chịu, thật là chỉ biết làm người khác lo lắng thôi. Thiên bình thở dài rồi dựng quyển sách giáo khoa lên che cho Song tử để giáo viên khỏi thấy cô đang ngủ, thật là, lát nữa giải lao cậu sẽ lôi cô lên phòng y tế cho bằng được, cho dù cô có chịu hay không. Vậy là cậu cứ lo chăm cô mà cũng chẳng chú ý đến bài giảng nữa, may là bàn hai người cũng ở phía sau nên cũng không thu hút quá nhiều sự chú ý của giáo viên, trong lòng cậu chỉ mong tiết học sớm kết thúc. Reng..reng…reng, tiếng chuông vang lên báo hiệu tiết học kết thúc, Thiên bình vội vã đứng dậy đánh thức Song tử:

-Song tử, Song tử, dậy lên phòng y tế với tôi coi.

Nhưng có gì đó không ổn, cho dù cậu gọi thế nào cô cũng không tỉnh, nói đúng hơn là cô không có bất kì một phản ứng nào, Thiên bình dần trở nên hốt hoảng.

-Song…Song tử, có nghe tôi gọi không? Cô đang lằm tôi sợ đấy.

Nghe tiếng nói hoảng hốt của Thiên bình, một nhanh chóng tập trung lại, Song ngư liền chạy lại lay chị.

-Chị Song tử, chị có sao không?-Rồi cô mở to đôi mắt nhìn mọi người-Chị ấy xỉu mất rồi.

Thiên bình nghe thế liền đẩy Song ngư qua một bên rồi vội vã bế cô lên thẳng phòng y tế. Hành động vừa rồi của Thiên bình khiến mọi người vô cùng bất ngờ. Thiên bình và Song tử vốn nổi tiếng là ghét nhau như chó với mèo, gặp nhau là cãi gặp nhau là đánh lộn, không ngờ cũng có lúc cậu tỏ ra quan tâm với cô bạn kẻ thù như vậy. Nghĩ lại lúc nãy ngoài Song ngư ra thì cậu là người lo lắng cho Song tử nhất. Sư tử và Kim ngưu thì chẳng nói gì, cả hai chỉ nhìn nhau rồi cười, có thể với giác quan thứ sáu nhạy bén của phụ nữ, hai người cũng đã ngầm hiểu ra điều gì rồi.

-Hazz, mong là cậu ấy không sao.-Ma kết vừa chép bài cho Bảo bình vừa thở dài nói, kể từ ngày trở thành osin không công của Bảo bình, ngày nào cô cũng phải chép bài, làm bài tập, trực nhật cho cậu ta, lúc đầu lớp cũng thấy lạ nhưng lâu dần rồi cũng quen. Như vừa chợt nhớ ra điều gì cô lại hỏi:

-À, mà hồi sáng giờ không thấy Nhân mã với Cự giải đâu nhỉ.

-Cậu nhắc tôi mới để ý.-Bảo bình đáp, quả là từ sáng đến giờ chả thấy mặt mũi hay cô cậu đâu cả, chẳng lẽ dắt nhau trốn học rồi?


Hồi tưởng lại lúc sáng ở cổng trường, một thanh niên vì chán học, chán làm bài tập nên đã đi đến một quyết định táo bạo đó là (lại) trốn học. Người đó rón rén đi về phía cổng một cách nhẹ nhàng để không thu hút quá nhiều sự chú ý của mọi người. Có thể nói kế hoạch của người đó khá là trot lọt cho tới khi ra khỏi cổng. Một cánh tay từ phía sau nắm cổ áo người đó kéo lại, anh dí sát mặt người đó nói:

-Ngựa con, lại trốn học nữa à?

-Cự...Cự giải, sao cậu ở đây?-Nhân mã lắp bắp, cô nhớ rõ ràng đã lựa đúng khung giờ mọi người vào lớp rồi mà.

-Hờ hờ, tôi không có ở đây sao biết cậu trốn học, vào lớp mau.-Cự giải ra lệnh, quả là cậu nghi đâu trúng đó mà, giờ này mà cô chưa vào lớp thì chỉ có nước lại trốn học thôi, tính riêng tháng này thì đây là lần thứ 5 rồi, chả biết sao cô vào được trường này học nữa.

-Thôi mà, chỉ lần này nữa thôi, làm ơn đi.-Nhân mã nhìn cậu bằng ánh mắt cún con nài nỉ.

-Thôi được rồi, nhưng chỉ tiết này thôi.-Cự giải đành thở dài nói, lần nào cậu cũng bị dụ bằng ánh mắt đó, nghìn lần như một, thôi dù sao lúc về cậu kèm lại cô bài hôm nay cũng được. (Thanh niên học giỏi con nhà người ta có khác). Nói rồi Cự giải kéo tay cô đi.

-Ê, ê đừng nói cậu cũng trốn học luôn nha.-Nhân mã nói với theo, không ngờ có ngày Cự giải nghiêm túc trốn học.

-Tôi phải đi theo để còn canh đúng giờ về nữa, lỡ cậu trốn luôn thì sao.-Cự giải đáp rồi kéo cô nàng ú ớ chưa kịp trả lời đi.

-Giờ đi đâu đây?-Nhân mã hỏi khi hai người đang yên vị trên xe.

-Tới công viên giải trí đi.-Cự giải nói với bác tài.

Đi vào công viên giải trí, Nhân mã có cảm tưởng như được đi vào một thiên đường trò chơi, tuy đây không phải là lần đầu tiên Nhân mã được đến công viên giải trí nhưng với một người ham vui như cô thì sự ham thích đối với nơi này là không bao giờ giảm. Nhân mã háo hức đến mức mà kéo cậu bạn Cự giải chơi hết trò này đến trò khác. Từ trò đạp thuyền vịt, bắn súng, xe đụng đến các trò chơi cảm giác mạnh như tàu lượn siêu tốc, tháp rơi tự do, đu quay khủng lồ và còn có cả nhà ma nữa. Kể cả khi Cự giải mệt lử muốn nghỉ ngơi thì Nhân mã vẫn kéo cậu đến quầy tô tượng. Nhìn cảnh cô nàng Nhân mã tinh nghịch thường ngày nay lại tập trung cặm cụi tô tượng khiến Cự giải thấy hơi lạ mắt.

-Nhìn gì?-Nhân mã ngẩng đầu lên hỏi, trên mặt cô có một vệt màu không biết dính từ lúc nào, thấy thế Cự giải không nhìn được phải cười phá lên, cậu vừa lấy khăn lau cho cô bạn vừa nói:

-Không có gì nhưng chơi sao mà để mặt mũi lọ lem lọ luốc thế này?

Cử chỉ thân mật này của cậu bỗng chốc khiến cô đỏ mặt, cô vội giật lấy chiếc khăn từ tay cậu rồi nói:

-Không cần đâu tôi tự lau được.

Bầu không khí đang bình thường bỗng nhiên trở nên khá là gượng gạo, Nhân mã lại cắm cúi tô cho xong phần còn lại của bức tượng còn Cự giải thì bấm điện thoại nhưng thi thoảng cậu vẫn liếc nhìn cô, cách cô chăm chú làm một việc gì đó thật sự rất dễ thương, nếu có thể, cậu ước rằng khoảnh khắc này có thể kéo dài mãi mãi, để cậu có thể ở cạnh cô lâu hơn, đối với cậu, cô không chỉ đơn giản là một người bạn.


Song tử tỉnh dậy, mùi thuốc sộc vào mũi khiến cô cảm thấy khó chịu, cô lờ mờ nhận ra đây là phòng y tế, đầu cô cảm thấy đau kinh khủng hình như cô đã ngất thì phải.

-Tỉnh rồi à? Khỏe hơn chưa?

-Thiên bình? –Song tử hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của cậu, chẳng lẽ cậu là người đem cô lên phòng y tế.

-Mệt thì lên phòng y tế đi, cố làm chi không biết.-Thiên bình mắng.

Song tử không chú ý lời Thiên bình mắng lắm, cô nhận ra chiếc vòng cô hay đeo rơi đâu mất nên cô đang ngó nghiên tìm kiếm, Thiên bình cũng để ý hành động này của cô nên hỏi:

-Tìm gì?

-Á, cái vòng tay của tôi rơi đâu rồi.

-Chắc lúc nãy rơi trên đường đến đây rồi, sao vậy, quan trọng lắm sao?-Thiên bình khó chịu hỏi, đừng nói đó là quà của người yêu nha.

-À không, chỉ là đó là cái tôi thích nhất thôi.-Song tử vội nói.

-Thôi đi về.-Thiên bình ngồi xuống chỉ lên lưng mình.

-Hả?-Song tử bất ngờ còn chưa hiểu chuyện gì.

-Ngố hay sao vậy? Lên đi, mệt kiểu đó có tự về được không?

-À, cảm..cảm ơn.-Song tử nói rồi trèo lên lưng cậu, chả hiểu sao nhưng cô cảm thấy rất ấm áp.

-Không có gì, mà chỉ lần này thôi đấy.-Thiên bình lạnh lùng nói, nhưng trong lòng cậu cảm thấy vui vui, hazz, chắc cậu điên mất rồi.

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Bí ẩn gia tộc sáng tác bởi cholu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cholu
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.