Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sống lại một kiếp

Tiểu thuyết gốc · 1024 chữ

Chương 31: Sống lại một kiếp

Khả Hân đau đếm mức ngất đi, trước khi mất đi hoàn toàn ý thức Khả Hân cứ nghĩ mình sẽ đi luôn theo song thân (phụ-mẫu) nhưng lại thật bất ngờ là nàng vậy mà lại không chết, nàng vẫn còn sống không những thế còn sống lại đúng ngày tổ chức lễ cập kê của nàng. Khả Hân mơ màng nghe thấy có giọng gọi mình:" Hân nhi! Mau thức dậy thôi, hôm nay là ngày cập kê của con đó, sắp tới giờ rồi mau dậy đi, ta đã nói với con tối qua đi nghỉ sớm đi, con lại không nghe giờ thì hay rồi không dậy nổi chứ gì?".

Khả Hân còn đang tưởng mình nằm ngơ, nghe nhầm, nhưng giọng nói quen thuộc đó lại một lần nữa vang lên, nàng giật mình mở mắt tỉnh giấc, ngồi dậy nhìn một lượt xung quanh thì nhận ra đây chính là khuê phòng của nàng ở Diêu phủ, lại nhìn người phụ nữ trước mặt đang ngồi cạnh giường nàng, Khả Hân ngây ngốc vài giây sau đó nhào vô ôm trầm lấy người phụ nữ đó bật khóc nói:" Mẫu thân! Là người thật sao?".

Diêu phu nhân bị hành động của Khả Hân làm cho giật mình, kinh ngạc sau đó bà nghĩ chắc là do nàng vừa gặp ác mộng thì liền bật cười khẽ mắng:" Cái đứa nha đầu ngốc này không phải ta thì là ai nữa, ta thấy con ngủ nhiều quá đầu óc không tỉnh táo rồi đó mau dậy đi!" nói là đang mắng nhưng trong giọng nói lại chất chứa vô vàn yêu thương, sủng ái.

[••••••]

Từ bên ngoài, Xuân Đào bước vào nhẹ giọng cung kính nói:" Phu nhân! Lão gia cho gọi người ạ" Diêu phu nhân nghe vậy gật đầu đáp:" Ta biết rồi" nói rồi bà buông Khả Hân ra dịu dàng nói:" Được rồi khách khứa sắp tới rồi, mau chóng dậy chuẩn bị đi" Khả Hân ngoan ngoãn vâng một tiếng, Diêu phu nhân lại quay lại nói với Xuân Đào:" Ngươi mau đến giúp tiểu thư chuẩn bị đi" Xuân Đào nghe vậy nhẹ giọng đáp:" Nô tỳ đã rõ thưa phu nhân" Diêu phu nhân hài lòng vui vẻ đi ra khỏi phòng rời đi.

Sau khi Diêu phu nhân rời khỏi, Khả Hân cũng bắt đầu chậm rãi xỏ giày bước xuống giường, Xuân Đào cũng nhanh chóng sai nha hoàn khác đi lấy nước ấm cho Khả Hân rửa mặt. Xong xuôi, Xuân Đào lại giúp Khả Hân thay y phục, chải tóc và trang điểm. Khả Hân ngồi trước bàn trang điểm để Xuân Đào chải tóc, trang điểm, nàng nhẹ nhàng nói:" Xuân Đào! Hôm nay ta cảm thấy trong người không khỏe, lát nữa ngươi sai người đi nói với quản gia trong bàn tiệc của ta tất cả rượu đều thay bằng trà đi" Xuân Đào nghe vậy vâng một tiếng rồi tiếp tục giúp Khả Hân chỉnh trang.

Sau một hồi, Xuân Đào cũng giúp Khả Hân chỉnh trang xong liền khẽ nói:" Tiểu thư! Xong rồi ạ" Khả Hân nghe vậy khẽ ừ một tiếng rồi từ từ đứng dậy tiến đến chỗ gương lớn, Xuân Đào cũng nhanh chân bước đến đỡ nàng. Khả Hân hôm mặc một bộ xiêm y màu vàng cam, đuôi váy thêu hoa bách hợp, tóc được chải cuộn lại cố định bằng cây trâm ngọc hoa ma, Khả Hân nhìn bản thân mình trong gương hài lòng mỉm cười nói:" Xuân Đào! Tay nghề của ngươi cũng không tệ so với các mama trong phủ không kém hơn là bao" Xuân Đào ở bên cạnh được chủ ngữ khen thì không khỏi cảm thấy vui vẻ đáp:" đa tạ tiểu thư khen ngợi, cũng một phần là do tiểu thư trời sinh đã xinh đẹp nên mặc y phục gì hay làm kiểu tóc hay trang điểm gì cũng thấy đẹp".

Khả Hân nghe vậy liền bật cười vui vẻ, hai người bọn họ không phân biệt chủ-tớ cười đùa vui vẻ. Được một lúc, cả hơn nhìn lại bản thân một lần nữa sau đó giả vờ nghiêm túc nói:" được rồi! Mau đi thôi đừng để phụ thân, mẫu thân và khách khứa đợi lâu" Xuân Đào vui vẻ vâng một tiếng rồi cẩn thận đỡ nàng bước đi, Khả Hân cũng mau chóng nhấc nhẹ làn váy ung dung bước chân ra khỏi phòng đi đến đại sảnh Diêu phủ.

Lúc này ở đại sảnh, Diêu đại nhân mặc một bộ trường sam ( áo dài ) màu nâu sẫm tóc cài kim quan bằng bạc vui vẻ nói chuyện với mấy bằng hữu cùng đồng liêu, ông tuy đã gần tứ tuần (40 tuổi) nhưng vẫn còn rất phong độ, Diêu phu nhân thì một thân y phục màu tím sẫm, tóc bụi cao cố định bằng một bộ trăm bạc đơn giản cười nói tiếp chuyện với mấy người phu nhân khác bà cũng không kém tuổi hơn Diêu đại nhân bao nhiêu nhưng vẫn còn nét trẻ trung, làn da được chăm sóc kỹ lưỡng dường như không nhìn thấy nếp nhăn.

Khả Hân tới nơi, nhìn thấy phụ mẫu mình vẫn còn vui vẻ, khỏe mạnh đứng ở đó mà tâm trạng của Khả Hân có đôi chút xúc động không tự chủ mà vài giọt nước mắt đã lăn dài trên má. Xuân Đào ở bên cạnh thấy tiểu thư nhà mình đột nhiên rơi nước mắt mình khó hiểu hỏi:" Tiểu thư! Sao đột nhiên người lại khóc vậy?" Khả Hân nghe vậy liền lấy lại tinh thần khẽ đưa tay lau đi nước mắt nhẹ nhàng đáp:" ta không có khóc, ngoài này gió hơi lớn một chút nên để bụi bay vào mắt thôi" ngừng một lúc nàng khẽ thở dài một hơi nói:" Được rồi! mau vào trong thôi" Xuân Đào nghe vậy cũng chỉ biết vâng một tiếng rồi cẩn thận Khả Hân tiếp tục đi vào bên trong.

Bạn đang đọc Xuyên không: Nữ phụ cải mệnh sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.