Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2765 chữ

Chương 3699: Mất tích

Khi Thiết Huyết Chiến Kỳ cuốn theo cư dân của Huyền Sương Thành bỏ chạy, Chiến Vô Ngân đã có thể thoải mái ra tay.

Cũng không thấy hắn có động tác gì, nhưng thân hình của hắn bỗng nhiên bay tới trước mặt của Hoang Vô Cực, ngang nhiên đánh ra một quyền mang theo ý chỉ thiên địa, quyền kình tàn phá bừa bãi khắp nơi.

Đôi mắt của Hoang Vô Cực chợt hiện lên tinh quang, hai cánh tay đang dang ra của hắn bỗng nhiên hợp lại, ba ba một tiếng, chuẩn xác kẹp lấy một quyền đang oanh đến của Chiến Vô Ngân.

Ma Nguyên nhộn nhạo, Đế nguyên tuôn ra, trên bầu trời, hai luồng hào quang một hắc một hồng ngang vai ngang vế, giống như hai khỏa tinh cầu va chạm vào nhau, phát ra những âm thanh kinh thiên động địa. Lấy vị trí của hai người làm trung tâm, hư không sụp đổ từng khúc từng khúc một giống như một tấm gương đang vỡ ra.

Hoang Vô Cực diện mục dữ tợn, dốc hết toàn lực ngăn cản những đòn tấn công mạnh mẽ của Chiến Vô Ngân, nhưng ngoài miệng vẫn cười ha ha: “Đa tạ!”

Chiến Vô Ngân thần sắc không đổi, mặc dù hắn biết bản thân đánh ra một quyền này thì sẽ gây ra hậu quả gì, nhưng một quyền này lại không thể không đánh!

Hắn muốn thu quyền lại, ai ngờ Hoang Vô Cực sít sao kẹp lấy nắm đấm của hắn, căn bản là không cho hắn bất kỳ cơ hội nào.

Có điều hắn gặp chuyện nhưng vẫn không hề sợ hãi, lập tức thúc dục Đế nguyên, quyền kình trùng trùng điệp điệp tuôn ra, giống như sóng biển trập trùng, lần sau hung mãnh hơn lần trước. Hoang Vô Cực vận chuyển huyền công, hóa giải lực đạo, một thân Ma Nguyên không ngừng gào thét. Có điều hắn muốn kiềm chế Chiến Vô Ngân, vốn đã ở vào cục diện bị động, nơi đây lại là Tinh Giới, làm sao hắn có thể chống lại Chiến Vô Ngân bằng cách này được?

Một lát sau, khóe miệng của hắn đã có máu tươi tràn ra, nhưng hắn vẫn kiệt ngạo cuồng tiếu, bất vi sở động.

Đúng vào lúc này, một luồng ma khí cuồn cuộn giống như Giao Long từ phương xa bay nhanh đến, xông vào trong hư không đang tan vỡ xung quanh. Ma khí như mực, nhuộm đen bầu trời, chỉ trong thoáng chốc, giữa thiên địa liền xuất hiện một điểm đen nho nhỏ.

Điểm đen nho nhỏ này không khác gì điểm đen nho nhỏ trước đó xuất hiện trên chiến trường Tây Vực, ắt hẳn đều là thông đạo liên thông lưỡng giới.

Chiến Vô Ngân bừng tỉnh đại ngộ, cho tới giờ khắc này mới biết được ý định của các Ma Thánh!

Chiến trường Tây Vực bất quá chỉ là một nơi nguỵ trang mà thôi, mưu đồ chính thức của các Ma Thánh, chính là muốn triệt để đả thông liên hệ giữa Tinh Giới cùng Ma vực.

Chỉ là hắn có hơi không rõ ràng cho lắm, trước đây Tàn Dạ có thể mở ra thông đạo lưỡng giới, là bởi vì có nguyên nhân đặc thù, có thể dùng bản thân làm cầu nối câu thông lưỡng giới.

Nhưng Hoang Vô Cực làm thế nào mà làm được? Hắn là Ma Thánh Ma tộc, không có nửa điểm quan hệ với Tinh Giới bên này. Mình cùng hắn giao thủ tuy khiến cho hư không của Tinh Giới bất ổn, thiên địa bình chướng trở nên bạc nhược yếu kém, nhưng cũng không thể nào bị phá vỡ dễ dàng như vậy được, hắn làm thế nào dựng lên cầu nối này chứ?

Ma vực bên kia, còn có lực lượng cường đại nào đó tiếp ứng ư? Nếu không thì làm sao có thể làm được việc này.

Hơn nữa, ma khí từ phương xa kích xạ đến kia, có nguồn gốc từ nơi nào?

Hoang Vô Cực ở cạnh mình xảy ra tình huống như thế này, thiết nghĩ chín vị Ma Thánh khác khẳng định là cũng giống như vậy.

Chỉ một thông đạo lưỡng giới tại Tây Vực đã khiến cho Tinh Giới phải triển khai toàn bộ binh lực mới có thể tiến hành ngăn cản, nếu như trong Tinh Giới xuất hiện mười thông đạo như vậy, vậy thì ai có thể ngăn cản được sự xâm lấn của Ma tộc?

Không kịp nghĩ nhiều, Chiến Vô Ngân chỉ biết nếu như không nhanh chóng giải quyết Hoang Vô Cực, vậy thì Tinh Giới chắc chắn sẽ gặp họa đến nơi! Khi nội tâm đang cuồng nộ, một thân tu vi của hắn được phát huy tới mười hai phần!

Chỉ trong nháy mắt, máu tươi không ngừng chảy ròng bên khóe miệng của Hoang Vô Cực, thế nhưng vẻ tươi cười của hắn lại càng thêm điên cuồng.

Điểm đen khi mới xuất hiện không lớn lắm, chỉ có đường kính vài chục trượng mà thôi, thế nhưng điểm đen đó lại truyền ra khí tức của một thế giới khác.

Chiến Vô Ngân đã từng đi qua Ma vực, tất nhiên thoáng cái liền phát giác ra khí tức này chính là khí tức của Ma Vực.

Lưỡng giới đã tương liên!

Chỉ trong chớp mắt, khuôn mặt vẫn một mực điềm tĩnh giống như giếng nước của Chiến Vô Ngân chợt biến đổi. Hắn giương mắt nhìn lên, chỉ thấy từ trong điểm đen kia, bỗng nhiên tuôn ra những luồng ma khí dày đặc khó lòng có thể tưởng tượng được, liên tục không ngừng, liên miên bất tuyệt...

Đạo ma khí từ phương xa kích xạ trước đó cũng khá khổng lồ, nhưng cũng chỉ mở ra thông đạo lưỡng giới đường kính khoảng mười trượng mà thôi. Thế nhưng lượng ma khí dũng mãnh tuôn ra từ trong thông đạo lúc này đâu chỉ nhiều hơn lúc trước gấp trăm gấp nghìn lần?

Ma khí phảng phất như chất dinh dưỡng, mỗi khi có một ít ma khí tuôn ra từ trong thông đạo, lối đi kia liền khuếch trương ra thêm một ít.

Chỉ khoảng một phút sau, thông đạo vốn chỉ có đường kính mười trượng, nay đã đột nhiên khuếch trương ra đến trăm trượng, hơn nữa tốc độ khuếch trương vẫn còn không có đình chỉ, vẫn tiếp tục không ngừng mở rộng ra.

Phóng mắt nhìn lại, bầu trời bên trên thật giống như bị một đám mây đen dày đặc nặng nề bao trùm, hơn nữa còn tràn ngập một gam màu đen như mực. Những nơi bị gam màu đen như mực này bao phủ, pháp tắc của hai đại thế giới bắt đầu giao hội, tương dung, một phiến thiên địa to lớn như vậy chợt biến thành ma thổ.

Chiến Vô Ngân phẫn nộ quát một tiếng: “Khai!”

Bắp thịt cuồn cuồn dâng lên trên cánh tay hắn, điên cuồng đánh tan lực lượng pháp tắc, nắm đấm một mực bị kiềm chế của hắn bỗng nhiên đảo về phía trước, đập trúng giữa ngực của Hoang Vô Cực.

Ẩn ẩn có âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên, Hoang Vô Cực mặc dù là Ma vực đệ nhất Ma Thánh, nhưng trong loại cục diện chỉ có thể phòng thủ mà không thể công kích này thì cũng phải nhận trái đắng.

Trúng một quyền này của Chiến Vô Ngân đã khiến cho hắn bị thương không nhẹ.

Thế nhưng Hoang Vô Cực vẫn gắt gao không buông tay, Ma Nguyên tuôn ra, bao khỏa lấy Chiến Vô Ngân, bộ dạng dù chết cũng muốn đồng quy vu tận với đối phương, ngoài miệng vẫn không quên nhe răng cười, nói: “Thiết Huyết Đại Đế danh bất hư truyền, lĩnh giáo!”

Một luồng uy áp mạnh mẽ kinh người từ trên trời giáng xuống, khiến cho ngay cả Chiến Vô Ngân cũng lập tức biến sắc, kinh nghi bất định nhìn qua Hoang Vô Cực, nhưng chỉ thấy hắn mồm đầy máu tươi, cười hắc hắc nói: “Đến rồi!”

Lời này vô cùng khó hiểu, nhưng sau đó bất chợt có một âm thanh vù vù vang lên, từ trong hắc động đen kịt như mực kia, một bàn tay to lớn che trời từ trên trời giáng xuống, mò tới nơi hai người đang giằng co. Tốc độ dò xét của bàn tay to lớn kia cực kỳ chậm chạp, nhưng trong quá trình bàn tay to lớn hạ xuống, thiên địa đều phảng phất như sụp đổ, mỗi khi nó hạ xuống một chút, bả vai của Chiến Vô Ngân liền trầm trọng hơn một tia.

Hắn cố tình muốn thoát thân đi, nhưng Hoang Vô Cực căn bản là không cho hắn cơ hội, tình nguyện liều mạng bị thương cũng muốn giữ hắn không thể động đậy ở chỗ này.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, lại giống như đã thật nhiều năm trôi qua, khi bàn tay to lớn che trời kia hạ xuống, ma khí đầy trời ầm ầm tản ra, tinh vực bị ăn mòn thành ma thổ đột nhiên khuếch trương ra thêm mấy trăm dặm, trong khi Chiến Vô Ngân và Hoang Vô Cực vẫn một mực giằng co tại chỗ lại biến mất không thấy đâu nữa.

Tràng cảnh giống như thế này, trong Tinh Giới còn có chín chỗ nữa.

Mười ba vị Ma Thánh biến mất không thấy đâu, bảy vị Đại Đế cũng mất tích cùng một chỗ, dưới trời quang, trong Tinh Giới, nhiều ra mười phiến ma địa.

Ma khí cuồn cuộn vẫn không ngừng từ Ma vực xâm thực đến, không ngừng khuếch trương diện tích ma thổ với tốc độ cực nhanh. Sự việc từ đầu đến cuối chỉ xảy ra trong khoảng tầm 10 phút, sau đó động tĩnh lần này mới dần dần biến mất.

Trên Ma Thổ, từng phiến từng phiến đại quân Ma tộc vượt giới mà đến, ngay ngắn trật tự hiện thân.

Kiếp nạn to lớn, lập tức hàng lâm.

Trên chiến trường Tây Vực, sắc mặt của Dương Khai bỗng trở nên tái nhợt, mồ hôi lạnh không ngừng toát ra trên vầng trán của hắn.

Lý Vô Y chưa bao giờ thấy hắn thất thố như thế, liền vội vàng hỏi: “Đã có chuyện gì xảy ra? Ngươi vừa rồi nói thiên địa bình chướng là có ý gì?”

Dương Khai quay đầu nhìn qua hắn, đồng tử co lại chỉ còn bằng đầu kim, hít sâu một hơi rồi nói: “Vừa rồi ta cảm giác được thiên địa bình chướng bỗng nhiên trở nên yếu đi rất nhiều, sau đó đã bị phá vỡ, tổng cộng có mười chỗ.”

Đế Tôn cảnh bình thường không thể nào cảm giác được những điều này, Ngụy Đế cũng không được, nhưng Dương Khai kế thừa di trạch của Minh Nguyệt Đại Đế, được thiên địa ý chí tán thành, thiên địa nếu như xảy ra dị biến gì đó, hắn tất nhiên sẽ trong minh minh có điều cảm ứng.

Lời này vừa ra, đám quân đoàn trưởng liền bắt đầu xôn xao.

Lý Vô Y cau mày nói: “Có lẽ là các Đại Đế đang giao thủ với bọn chúng!”

Mọi cử động của các Đại Đế đều dính dáng với thiên địa, Ma Thánh chính là cường địch, nếu như thật sự đối mặt, tất nhiên sẽ đánh nhau một hồi sơn băng địa liệt, thiên địa bị ảnh hưởng thì cũng chẳng có gì lạ.

Hơn mười năm trước, khi Ma tộc lần đầu tiên xâm nhập Tinh Giới, các Đại Đế không dám tùy tiện ra tay, đúng là vì băn khoăn về điều này.

Nhưng giờ phút này các Ma Thánh cũng đã đến rồi, dù bọn hắn có điều băn khoăn nhưng cũng không thể không ra tay.

Nghe vậy, đông đảo quân đoàn trưởng đều gật đầu đồng ý.

Dương Khai sắc mặt vẫn tái nhợt như trước, yên lặng nhìn qua Lý Vô Y, nói: “Khí tức của các Đại Đế đã... biến mất.”

Âm thanh huyên náo của mọi người chợt im bặt đi, không gian biến thành một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người đều tỏ vẻ không dám tin nhìn qua Dương Khai. Đồng tử của Lý Vô Y co rụt lại, trầm giọng nói: “Là vị nào?”

Dương Khai nuốt nuốt nước miếng, âm thanh đắng chát nói: “Tất cả bọn họ!”

“Không có khả năng!” Lý Vô Y bỗng thốt lên. Quả thực là không có khả năng, các Đại Đế là những người đứng trên đỉnh của thế giới này, các Ma Thánh dù có cường thịnh trở lại, cũng không nhất định có thể mạnh hơn bọn hắn. Huống hồ khi tranh đấu với các Ma Thánh tại Tinh Giới, các Đại Đế vẫn luôn luôn có một ít ưu thế, sao lại có thể vô duyên vô cớ biến mất không thấy đâu được?

Nếu nói là một hai vị trong số đó, có lẽ còn có chút khả năng, nhưng nếu là tất cả mọi người... vậy thì Lý Vô Y chính là người đầu tiên không tin.

Lời này ra khỏi miệng chỉ là bản năng, Lý Vô Y cũng biết Dương Khai sẽ không ăn nói bừa bãi, hắn đã nói như vậy, vậy tất nhiên là đã cảm giác được điều gì đó. Lại nghĩ tới vừa rồi đưa tin cho Chiến Vô Ngân nhưng không nhận được hồi âm, hắn không khỏi nhướng mày, lấy ra một miếng Không Linh Châu, thần niệm khẽ động, kích phát uy năng của Không Linh Châu.

Không Gian pháp tắc lan tràn khắp nơi, khuôn mặt của Lý Vô Y bỗng âm trầm như nước!

Viên Không Linh Châu này dùng để liên hệ với Thú Võ Đại Đế Mạc Hoàng, nếu như hắn vẫn còn ở thế giới này, mặc kệ hắn đang ở chỗ nào, chỉ cần không phải là trong loại đại trận ngăn cách thiên địa, vậy thì Lý Vô Y đều có thể ngay lập tức đi đến bên người Mạc Hoàng.

Nhưng hiện tại sau khi hắn kích phát Không Linh Châu thì lại không hề có bất kỳ phản ứng nào, vậy thì chỉ có ba loại tình huống có thể xảy ra.

Tình huống thứ nhất chính là viên Không Linh Châu trên tay Mạc Hoàng đã vỡ nát rồi, nhưng Không Linh Châu trên tay Mạc Hoàng không thể nào vô duyên vô cớ bị nghiền nát, trừ phi là hắn đã chết.

Tình huống thứ hai chính là Mạc Hoàng đang ở trong một đại trận ngăn cách thiên địa, cho nên Không Linh Châu không có có tác dụng, nhưng trên đời này có đại trận nào có thể ngăn cản được Đại Đế chứ?

Như vậy cũng chỉ còn lại một loại khả năng cuối cùng—— Mạc Hoàng đang không có ở tại thế giới này!

Nhìn thấy Lý Vô Y lấy ra Không Linh Châu để nghiệm chứng, Dương Khai cũng lập tức lấy ra một viên Không Linh Châu, một viên Không Linh Châu này dùng để liên hệ với Ngọc Như Mộng, nhưng khi Không Gian pháp tắc lan tràn ra, kết quả lại không hề khác tình huống của. Lý Vô Y.

Hai người liếc nhau, đều nhìn thấy được sự kinh hãi trong mắt của nhau.

Các Đại Đế đã thực sự biến mất rồi, hơn nữa còn biến mất vào cùng một thời điểm, chuyện này có thể gây ra một hồi nhiễu loạn lớn. Đại Đế không ra, vậy thì ai có thể ngăn cản Ma Thánh?

“Lỡ như bọn họ đi đến Ma vực thì sao?” Lý Vô Y phán đoán.

Dương Khai gật đầu nói: “Có khả năng, chỉ có điều...” Chỉ có điều sao bọn họ lại biến mất trong cùng một thời gian. Điểm này Dương Khai nghĩ hoài mà vẫn không thông, trước đó các Đại Đế đã chia nhau ra truy kích theo mười phương hướng khác nhau, theo đạo lý mà nói, sự tình bọn họ gặp phải tất nhiên sẽ không giống nhau, chứ sao lại có thể đồng bộ như vậy được?

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.