Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dã Tâm

Tiểu thuyết gốc · 1025 chữ

Trong một căn phòng của một căn biệt thự lộng lẫy, xa hoa đến cực điểm, từng chiếc đèn được bố trí tinh xảo, xâu kết lại thành một chuỗi đèn liên kết với nhau rải rác khắp căn biệt thự, đảm bảo cho nơi nơi đều có ánh sáng trắng rực chiếu rọi.

Một nữ nhân gương mặt tinh xảo, đôi mắt to tròn, mi dày cong vút, mày liễu, mũi nhỏ, bờ môi đỏ mọng, mái tóc dài đến tận eo đen nhánh, cơ thể nàng có lồi có lõm, ngực hơi to nhưng kết hợp với eo nhỏ thì là vừa phải, thân hình nàng nếu đem so với các minh tinh,hoa hậu trên tivi thì phải nói là đom đóm với ánh trăng, nếu không gặp được nàng thì vĩnh viễn sẽ không thấy được vẻ đẹp như ngôi sao trên bầu trời, rực rỡ nhưng không quá chói lóa.

Nàng mặc một chiếc áo thun trắng, quần dài xanh dương nhạt, kết hợp với giày trắng của nàng làm cho người ta cảm giác thanh thuần nhưng lại giản dị lại mang chút ngây thơ của thiếu nữ nên có.

Lúc này hai mắt nàng nhíu lại thành một đoàn, nàng nhìn chằm người thanh niên trước mặt, lạnh giọng gằn từng chữ:"Ngô Thành Hiếu! Mau thả ta ra!".

Người thanh niên gọi là Ngô Thành Hiếu chỉ nở nụ cười nhẹ nhàng, hắn cao tới 1m78, so với thiếu nữ trước mặt thì cao hơn hẳn một cái đầu, hắn đứng đấy lặng yên thưởng thức vẻ đẹp của nữ nhân trước mặt, không nói một lời nào.

Nàng là Lâm Thanh Nguyệt, đại tiểu thư của Lâm gia- một đại gia tộc có danh tiếng lớn trong Kinh Thành.

Lâm Thanh Nguyệt là thiên kim đại tiểu thư, từ nhỏ rất ngoan ngoãn, cầm kỳ thi họa môn nào cũng tinh thông, uyên bác đến trình độ bậc thầy, có thể nói là toàn mỹ.

Ngô Thành Hiếu vừa mới 18 tuổi đã kế thừa công ty của ba hắn để lại, tổng tài sản lên đến hàng chục tỷ đồng, chưa kể vô số người trung thành, có kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh, vì vậy chỉ sau 1 tháng hắn kế nhiệm chức chủ tịch đã đưa công ty phát triển vượt bậc về mọi mặt so với ba của hắn, chính hắn cũng là kỳ tài trong lĩnh vực này, tinh thông 36 kế trong kinh doanh, biến ảo khôn lường khiến đối thủ không kịp trở tay.

Hắn cũng là người có dã tâm cực lớn, không chịu bó hẹp trong Nam Việt đế quốc, hắn muốn mở các chi nhánh trên toàn thế giới, kể cả Hoa Kì hay Trung Quốc.

Nói thì dễ làm thì khó, sau 2 tháng hắn bắt đầu kế hoạch của mình thì gặp khó khăn đầu tiên, đó là thiếu vốn!

Thiếu vốn! Vấn đề muôn thuở của bao người muốn khởi nghiệp làm ăn.

Công ty hắn kinh doanh hai mặt hàng chủ yếu: Điện thoại thông minh và laptop, hai ngành điện tử này cái nào cũng là lãi kếch xù, nhưng trước hết cần phải đầu tư linh kiện, máy móc, nhà máy.

Ngô Thành Hiếu chỉ vừa mở một chi nhánh ở Trung Quốc đã gặp tình trạng thiếu vốn, lý do rất đơn giản, mặt bằng thuê nhà máy quá đắt.

Bất đắc dĩ hắn đành phải tìm nguồn vốn khác, hắn cũng để mắt tới vị đại tiểu thư Lâm gia này, nếu kết hôn với nữ nhân này thì tiền vốn đã không còn là vấn đề rồi, phải biết Lâm gia là đại gia tộc tích lũy hàng trăm năm, sản nghiệp quy mô lên tới hàng nghìn công ty lớn nhỏ trên khắp thế giới.

Ngô Thành Hiếu cười nhạt, hắn nhìn gương mặt đẹp của Lâm Thanh Nguyệt đang nhíu chặt mày lại, nhưng vị đại tiểu thư này càng tức giận hắn lại càng thích thú, vẻ đẹp của nàng không bớt đi ngược lại càng tăng thêm sức hấp dẫn.

Lâm Thanh Nguyệt cũng bất đắc dĩ, nàng là theo lệnh của gia tộc mới gặp vị thanh niên kiệt xuất trẻ tuổi này, không ngờ nam nhân này lại cho người đem nàng về nhà của hắn, nàng tức giận đến nỗi run cả người.

Cô nắm chặt nắm đấm nhỏ, cô cố ngẩng cao đầu nhìn người thanh niên trước mặt để tỏ vẻ không yếu thế hơn hắn, gò má cô hơi phiếm hồng vì tức giận dù cô tức giận nhưng người khác nhìn vào sẽ thấy cô càng thêm đáng yêu, xinh đẹp chừ không hề có một chút khí thế nào.

Ngô Thành Hiếu nhìn Thanh Nguyệt cố tỏ vẻ tức giận nhìn mình, hắn muốn cười nhưng cố nén lại, sau một hồi mắt lớn trừng mắt nhỏ, hắn quay mặt sang chỗ khác cười ha hả.

"Phốc".

Lâm Thanh Nguyệt hơi khó hiểu nhìn Ngô Thành Hiếu, hắn cười là ý gì? Nhìn mặt mình buồn cười lắm sao?

Cô vừa giận vừa sợ, cô nghe nói thủ đoạn tàn nhẫn của người trẻ tuổi trước mặt từng thanh tẩy nội bộ công ty, cô cũng nghe nói tính cách lạnh lùng của hắn, vậy mà bây giờ người thanh niên trẻ nắm trong tay công ty hàng chục tỷ đồng lại cười cô sao?

Hay là tên này có tâm lý biến thái? Hay có vấn đề gì về nhận thức?

Nghĩ đến đây cô không tự chủ được lùi xuống vài bước, trùng hợp phía sau là chiếc giường của Ngô Thành Hiếu.

"A".

Cô hét to lên một tiếng rồi bật ngã về phía sau, mùi hương thoang thoảng của nam nhân xộc vào mũi cô khiến cô có cảm giác bất an.

À phải rồi, đây là phòng riêng của Ngô Thành Hiếu, giường của hắn có mùi vị nam nhân cũng đúng thôi!

Nhưng….sao hắn lại sai người đưa mình vào phòng của hắn? Hắn có ý gì với mình sao?

Bạn đang đọc Vợ À, Bên Nhau Mãi Nhé! sáng tác bởi NgườiQuanSát

Truyện Vợ À, Bên Nhau Mãi Nhé! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.