Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

-

Phiên bản Dịch · 1414 chữ

Huyện Xương.

Tấn An và lão đạo sĩ trở về chỗ ở không lâu.

Có nha dịch dắt dê ngốc tạm nuôi ở nha môn, bình yên vô sự trả lại cho Tấn An.

Chỉ là lúc nha dịch đến, mặt mũi bầm dập.

Tấn An quan tâm hỏi nha dịch xảy ra chuyện gì?

Nha dịch khóc lóc cầu xin Tấn An nhận dê, nói hắn vừa rồi trên đường đưa dê tới, không cẩn thận đi ngang qua một của hàng thịt treo đầu dê, kết quả dê ngốc giống như phát điên, muốn tìm lão bản tiệm thịt dê liều mạng.

Hắn là một đại hán trưởng thành luyện qua một ít võ công bình thường, cư nhiên còn không kéo được một con dê, quả thực là tà môn. Nhưng đừng nhìn hắn hiện tại mặt mũi bầm dập rất thảm, nhưng phải nói đến thảm, lão bản tiệm thịt dê so với hắn thảm hơn nhiều.

Hiện tại còn đang nằm trong y quán bị đại phu chỉnh cốt.

Ít nhất một hoặc hai tháng không thể giết dê.

Tấn An nghe xong không nói gì, con dê ngốc này vào thời khắc cuối cùng, lại còn nháo ra những chuyện sâu bướm này cho hắn.

Tấn An ngượng ngùng, vội vàng hướng nha dịch xin lỗi, vừa đưa ra bồi thường, vừa đưa ra thăm hỏi lão bản tiệm thịt dê.

Nha dịch sợ tới mức vội vàng ngăn cản Tấn An, ngàn vạn lần đừng nghĩ đi tới tặng đầu người.

"Tấn An công tử, công tử ngàn vạn lần đừng đi thăm lão bản tiệm thịt dê, ta sợ Tấn An công tử một mình khó địch lại hai nữ nhân miệng to, sẽ bị bà nương cùng lão nương của lão bản tiệm thịt dê xé rách. Đến lúc đó ta còn phải đi huyện nha tìm Trương huyện lệnh cứu công tử. Lão bản tiệm thịt dê là đồ tể, nương tử cùng mẫu thân của hắn cũng đều là thắt lưng to tròn, cánh tay so với đùi hai người tới còn thô hơn, chúng ta bình an chẳng lẽ không tốt sao? ”

"Về phần chuyện bồi thường, huyện nha đã thay Tấn An công tử trả."

Nha dịch nói xong, vội vàng đem dây dắt dê giao cho Tấn An, vội vàng chạy trốn.

Tấn An sau khi tiễn nha dịch, cũng có chút đau đầu đem dê ngốc kéo về trong sân.

"Tiểu huynh đệ, vừa rồi lão đạo ta ở trong phòng nghe được có tiếng nói chuyện, tiểu huynh đệ đang nói chuyện với ai?"

Lúc này lão đạo sĩ một lần nữa thay một bộ đạo bào sạch sẽ gọn gàng, lại khôi phục lại dáng vẻ tiên phong đạo cốt, thần thanh khí sảng đi ra, nghi hoặc mở miệng hỏi.

"A, tiểu huynh đệ, con dê này bị huyện nha đưa về sao, tốc độ nha môn ngược lại rất nhanh."

Lão đạo sĩ ngạc nhiên khi thấy dê ngốc bị buộc trong sân.

Sau đó mắt lộ ra đáng tiếc.

Đáng tiếc con dê này là mệnh căn của tiểu huynh đệ, không thể ăn.

"Ừm, huyện nha vừa mới trả lại, vừa rồi ta đang cùng nha dịch đưa dê tán gẫu vài câu."

Kế tiếp, Tấn An lưu lão đạo sĩ ở trong sân chuẩn bị siêu độ cho tủ minh khí ki, hắn thì trở về phòng.

Đợi Tấn An rửa mặt xong, vẫn chưa đi quấy rầy lão đạo sĩ bố trí pháp đàn, mà là lấy ra một cái túi vải nhỏ.

Khi Tấn An cởi túi vải ra, lộ ra hai quyển sách.

"Hắc Sơn Công".

"Thanh Huy Bảo Lục".

Nhìn hai quyển sách trong tay, ánh mắt Tấn An trầm ngâm, bắt đầu lật xem.

Lần này đi Thẩm Gia Bảo, Tấn An thu hoạch có thể nói là phong phú, ngoại trừ âm đức, hắn còn từ trên người năm tên Tẩu Âm Tiêu Sư, lục soát được hai quyển bí tịch này.

Tấn An chỉ lấy bí tịch trên người, không đụng vào tài vật khác.

Người bình thường nếu muốn học võ, con đường đạt được bí tịch công pháp, cơ bản bị các đại môn phái phong bế.

Cho nên khi Tấn An từ mấy thi thể sờ được hai quyển bí tịch này, xuất phát từ tư tâm, hắn vẫn chưa giao cho hòa thượng Phác Trí.

Mà Tấn An cho đến bây giờ, mới chân chính có thời gian lật xem hai quyển bí tịch này.

Tấn An đầu tiên là lật xem "Hắc Sơn Công".

Cái tên này vừa nghe giống như là thần công tu luyện cho lão yêu hắc sơn.

Tấn An sơ lược lật xem một lần, phát hiện bí tịch có rất nhiều chỗ chú thích, xem ra là quanh năm được người mang theo bên người siêng năng phỏng đoán, tu hành.

Bất quá quyển "Hắc Sơn Công" này cũng không phải là lão yêu thần công gì, mà là nhị lưu võ học thuộc về võ lâm giang hồ.

"Hắc Sơn Công" là môn hộ thể, tẩy tủy, từ bên ngoài vào trong, từ ngoại công vào nội công.

"Hắc Sơn Công" được chia thành năm tầng.

Tầng thứ nhất là hỏa độc hắc sát, trong cơ thể luyện ra hỏa độc nội khí.

Tuy rằng là gọi là "Hắc Sơn Công", nhưng môn công pháp này một chút cũng không phải cái loại này công pháp âm nhu, ngược lại là công pháp chí cương bá đạo hỏa độc.

Tầng thứ hai là Hắc Sam, hỏa độc nội khí ở bên ngoài thân hình thành hộ thể khí tráo (lồng khí).

Tầng thứ ba là Hắc Sơn Công.

Đến tầng này, công hiệu tẩy tủy phạt kinh của "Hắc Sơn Công" mới lộ ra, làn da bắt đầu dần dần có thế cứng rắn như đá.

Tầng thứ tư là tẩy tủy.

Có thể cải thiện nhẹ vóc dáng của người.

Tầng thứ năm là phổi chi hỏa, luyện hỏa trong cơ thể người.

Tấn An sau khi lật xem xong "Hắc Sơn Công", ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, quả nhiên không hổ là nhị lưu võ học, chỉ cần lật xem sơ lược, đã nhìn thấy tam lưu đao pháp, tam lưu khí công mà hắn hiện tại học, mạnh hơn không chỉ một hai đẳng cấp.

Tấn An mang theo khẩn cấp, bắt đầu lật xem quyển bí tịch thứ hai.

Không thể tưởng tượng được, quyển "Thanh Huy Bảo Lục" này lại là môn đạo gia công pháp, chỉ là lật xem một hồi, Tấn An liền đối với "Thanh Huy Bảo Lục" mất đi hứng thú.

Môn này nhiều lắm xem như miễn cưỡng liệt vào đạo gia chi lưu, tên gọi rất long ngạo thiên, kì thực trung dung bình thường, tràn ngập ảo tưởng. "Thanh Huy Bảo Lục" cũng không được liệt kê trong chính nhất đạo toàn chân giáo, thuộc loại đạo sĩ nông thôn, tam giáo cửu lưu.

Sau khi kiến thức "Ngũ Tạng Bí Truyền Kinh", ánh mắt Tấn An ít nhiều có chút tăng lên.

"Ngũ Tạng Bí Truyền Kinh" mặc dù là mạt lưu đạo kinh của một nhánh, nhưng ít nhất vẫn thuộc về một nhánh chính thống.

Cái này giống như là sự khác biệt giữa đệ tử thân truyền và đệ tử ngoại môn.

Vốn Tấn An đối với "Thanh Huy Bảo Lục" hứng thú không lớn, muốn tiện tay bỏ lại, sau đó một lần nữa nhặt lên "Hắc Sơn Công".

Nhưng bỗng nhiên, Tấn An khẽ a một tiếng.

Trong tầng lửng của "Thanh Huy Bảo Lục" rơi xuống một cuộn da dê màu vàng.

Da dê sờ vào trong tay, vừa nhìn liền biết trải qua dầu đồng không thấm nước, chống côn trùng, có mùi dầu thơm.

"Định Linh Đan?"

Tấn An đầu tiên là sửng sốt, sau đó kinh hỉ, thiếu chút hưng phấn cười ra tiếng.

Nhìn kìa.

Cái này gọi là gì?

Cái này gọi là đạp phá thiết hài vô mịch xứ, buồn ngủ liền đưa tới gối đầu à!

Tấn An tỉ mỉ đọc giới thiệu chi tiết trên đan phương.

Cuối cùng xác nhận.

Đây đích xác chính là đạo gia đan phương.

Chỉ là Tấn An lại phát hiện đan phương này có chút vấn đề...

Bạn đang đọc U Cốt Đại Thánh (Dịch) của Giáo Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HOANGBI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.