Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Chùa Thanh Minh

Phiên bản Dịch · 1754 chữ

Theo kinh đường mộc trong tay thuyết thư tiên sinh hạ xuống, bên trong Từ Ký Trà Lâu vang lên một tràng vỗ tay.

Vụ án quanh co ly kỳ, khiến người nghe được trầm mê.

Ngược lại trong một góc ngồi một vị khách, cùng hoàn cảnh ồn ào xung quanh có vẻ yên tĩnh.

Người này mặc trường y trắng tinh, thắt lưng đeo đai gấm màu xanh huyền, da mịn thịt mềm, khí huyết hồng nhuận, giống như công tử nhà giàu.

Hết lần này tới lần khác lại để tóc ngắn giống như một hòa thượng, một bên thưởng thức trà tiền minh trong tay, một bên chuyên chú nghe thuyết thư tiên sinh.

Gã sai vặt trà lâu mang theo một ấm trà đi đến bên cạnh, hâm mộ nói: "Tấn An công tử, hôm nay nói, nhưng chính là ngài à. ”

Trán Tấn An rũ xuống mấy đạo hắc tuyến: "Thân cao tám thước, rộng cũng tám thước, thân hình lẫm liệt, đó là chùy đồng bát giác trong tay giang hồ thảo mãng còn dính vết máu chưa khô, ta là người không phải binh khí."

Thần linh ơi, cao tám thước, rộng cũng tám thước, Tấn An đối với lời đồn dân gian càng truyền càng thái quá, rốt cục có cảm nhận sâu sắc.

Gã sai vặt tiếp tục lấy lòng nói: "Tất cả những chuyện này còn không phải là bởi vì Tấn An công tử thần dũng, cho nên dân gian đem Tấn An công tử càng truyền càng thần dị, đây cũng là hợp tình hợp lý. ”

"Công tử lần này xem như đã nổi danh trong toàn bộ huyện Xương chúng ta."

"Ta có nghe nói, hiện tại không ít thiên kim nhà giàu, đại tiểu thư khuê phòng của các lão gia trong huyện nha, đều ưu ái Tấn An công tử, phái gia đinh khắp nơi hỏi thăm tin tức, đều là muốn mời công tử cùng giai nhân thưởng thức một tháng sau hội chùa thanh minh."

Tấn An nghe vậy hứng thú.

Hắn đương nhiên không phải là quan tâm tới thiên kim nhà giàu da trắng, mỹ mạo khí chất tốt, các tiểu thư quan gia, muốn tham thân thể các nàng.

Mà là đối với lễ hội náo nhiệt nhất năm của huyện Xương cảm thấy hứng thú.

Đây chính là sự kiện cổ nhân đầu tiên hắn gặp phải sau khi xuyên qua.

Chắc hẳn đến lúc đó nhất định sẽ phi thường náo nhiệt.

Trước kia hắn vốn thích du lịch phong cảnh, các loại danh lam thắng cảnh, bằng không cũng sẽ không một mình từ phía nam chạy tới Côn Lôn Sơn tự mình du lịch.

Tấn An truy vấn gã sai vặt trà lâu: "Hội chùa này có nổi tiếng ở huyện Xương không?"

Gã sai vặt trà lâu vừa cho Tấn An một chén trà quyết minh tử, vừa tự hào nói: "Nói đến lễ hội ở huyện Xương chúng ta, đó là phương viên trăm dặm đều nổi tiếng, đến lúc đó sẽ có không ít công tử, tài tử, tiểu thư khuê các, xa xôi đến tham gia lễ hội."

Cũng không biết là khí hậu thay đổi, hay là thanh minh trước sau xen kẽ, Tấn An trong khoảng thời gian này có chút thượng hỏa, hư hỏa viêm, cho nên thích ở trà lâu uống trà quyết minh tử.

Trà quyết minh tử có công hiệu tiêu phong, thanh can minh mục (sạch gan sáng mắt), nhuận tràng thông tiện.

Gã sai vặt trà lâu vừa nói đến hội chùa thanh minh, liền vẻ mặt tự hào thao thao bất tuyệt tiếp tục giới thiệu: "Nói đến huyện Xương chúng ta, có một cây cổ thụ ngàn năm tuổi, đó là một cây Thanh Tiền Liễu."

"Cụ thể tuổi của thần thụ không ai biết, tuổi còn già hơn ông nội của ông nội tiểu nhân, thân cây còn thô hơn năm sáu đại hán ôm, chỉ riêng huyện chí ghi lại đã có ngàn năm, là huyện Xương thần thụ."

"Cây Thanh Tiền Liễu ngàn năm này, cành lá tươi tốt, bóng râm che trời, cây cao lớn thẳng tắp, lá tươi đẹp mà hình dạng kỳ lạ, như một chuỗi xâu tiền đồng, vì vậy còn được gọi là cây đồng tiền, nổi tiếng gần xa, cho nên thu hút rất nhiều tài tử giai nhân đặc biệt đến huyện Xương tham gia hội chùa thanh minh."

"Bởi vì chỉ có ngày hội chùa thanh minh, văn võ miếu mới mở cửa cho công chúng, để du khách ngắm thần thụ. Bình thường vì bảo hộ thần thụ, đều không mở cửa với bên ngoài. ”

Nghe gã sai vặt giới thiệu, Tấn An nhất thời hứng thú nồng đậm.

"Được, đa tạ ngươi nhắc nhở."

"Một tháng sau hội chùa thanh minh, ta khẳng định phải xem một cây rụng tiền thần kỳ như vậy."

Tấn An cười thưởng cho gã sai vặt mấy đồng, nhất thời đem gã sai vặt vui vẻ mặt mày hớn hở.

Gã sai vặt sau khi thu hồi tiền thưởng, có vẻ càng ân cần: "Nói đến cây Thanh Tiền Liễu ngàn năm này, còn có một truyền thuyết, nghe nói người đã xem qua thần thụ, có người dẫn thần tài gia vào cửa, chiêu tài tiến bảo. ”

"Chuyện này mười năm gần đây càng truyền càng huyền bí, hàng năm đều có người một đêm giàu có truyền ra. Tiểu nhân nghe lão nhân trong nhà nói, trước kia cây Thanh Tiền Liễu ngàn năm này còn chưa có thần dị như thế, chỉ là một gốc cây cổ thụ lớn tuổi hơn một chút mà thôi. Là mười năm trước có một đêm, phiến lá của Thanh Tiền Liễu một đêm biến thành phiến lá đồng tiền, thần thụ có thể dẫn thần tài vào cửa, chiêu tài tiến bảo, mới bắt đầu ở địa phương huyện Xương chậm rãi lưu truyền ra. ”

"Cho nên mười năm gần đây, mỗi lần hội chùa thanh minh đều hấp dẫn càng ngày càng nhiều du khách từ nơi khác đến tham gia lễ hội, đều là ôm mộng phát tài mà đến, hơn nữa thương nhân giàu có nhiều nhất."

"Hội chùa một năm mới một lần, Tấn An công tử cũng đừng bỏ lỡ cơ hội."

Gã sai vặt trà lâu càng nói càng mặt mày hớn hở, hội chùa dân gian trong miệng hắn, thoát khỏi biến thành chuyên thần dị huyền bí.

"Vậy ngươi có phát tài không?" Tấn An hỏi.

Gã sai vặt trà lâu cười cười: "Cũng không có. ”

Tấn An cười, hắn đã hiểu rõ.

Dân gian đồn đại, đều không thoát khỏi ba cái định luật:

Người ta nói rằng...

Ta nghe nói...

Có vẻ như...

Nhìn bóng lưng gã sai vặt trà lâu xách ấm trà trong tay xoay người rời đi, Tấn An mắt lộ ra hứng thú nồng đậm.

......

Hôm nay cách Tấn An đến huyện Xương đã là hai ngày.

Ngày đó, hắn an táng đạo sĩ dưới gốc cây thông già, sau đó xuống núi thế mà thật sự ở quan đạo đụng phải thư sinh cùng mã phu lão hán đang muốn đi đến huyện Xương. Bởi vì sau cơn mưa mặt đường lầy lội không dễ đi, tính toán ở lại thôn xóm phụ cận một đêm, nào ngờ vừa vặn đụng phải án mạng.

Sau khi hắn phá án, được huyện lệnh huyện Xương hảo cảm cùng thiết yến chiêu đãi, còn tìm đám thân nhân phú cổ tham gia yến hội vì hắn quyên góp ba trăm lượng bạc, Tấn An lúc này hiểu rõ, vị trương tri huyện này là một vị quan phụ mẫu không ăn của cải xương máu của dân, công chính đại nghĩa, không ăn tiền đút lót.

Từ sau khi trải qua miếu quan tài, kèn đồng, đạo sĩ vọng khí thuật, Tấn An biết rõ thế giới này khác với thế giới cổ nhân trong ấn tượng của hắn. Cho nên hắn ngay từ đầu đã vứt bỏ cẩm y ngọc thực, say sưa mơ màng, không có mỗi ngày đều có cuộc sống xa hoa của tiểu mỹ nhân tiểu thị nữ ấm giường.

Hai ngày nay, hắn liên tục ngồi ở quán trà này.

Vừa là nghe thuyết thư, nghe các nơi dị sự, hiểu rõ phong tục nhân tình bên này.

Cũng là thông qua thương nhân qua lại tìm hiểu bản đồ địa lý đại khái của thế giới này.

Cho nên Tấn An sớm đã quen thuộc với lão bản quán trà này cùng gã sai vặt.

Tấn An ban đầu nghĩ rằng hắn đã trở lại thời cổ đại, nhưng hai ngày này hắn thấy rằng phong tục ở đây, lịch sử nhân văn, không phù hợp với bất kỳ triều đại nào trong lịch sử.

Khang Định Quốc, hắn chưa bao giờ nghe nói qua triều đại cổ này.

......

Ngày dần dần mờ nhạt.

Bóng đêm buông xuống.

Binh lính ở cửa thành bắt đầu chuẩn bị đóng cửa thành, không cho người vào thành nữa.

Hôm nay sau khi đêm xuống, huyện nha cũng không bình tĩnh, ngược lại còn rất náo nhiệt. Huyện Xương xảy ra vụ án lớn dân gian tàng trữ thuốc súng, vụ án này đã không thuộc thẩm quyền của một tiểu huyện, hôm nay là cấp trên phái người tới, tự mình hỏi thăm thời điểm có liên quan đến chi tiết dân gian tàng trữ thuốc súng.

Ngay khi trương huyện lệnh mang theo huyện thừa cùng một đám nha dịch, bộ đầu, ở trong huyện nha lo lắng bất an chờ đợi... lộc cộc, tiếng bước chân hoảng loạn phá vỡ bóng đêm.

Một gã nha dịch mang theo hai tên ngục tốt, vội vàng tiến vào huyện nha, nhất là trên mặt hai tên ngục tốt kia mang theo sắc mặt tái nhợt giống như bị cái gì đó kinh sợ.

"Huyện lệnh đại nhân, không tốt, người chết, có người chết!”

"Lý đại sơn tàng trữ thuốc súng kia đã chết, hắn, hắn chết quá quỷ dị, quá tà môn! Ngài mau đến nhà lao xem một chút đi, hiện tại phạm nhân trong nhà lao đều ầm ĩ muốn đổi chỗ, nhà lao nháo tà sự rồi! ”

Bạn đang đọc U Cốt Đại Thánh (Dịch) của Giáo Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HOANGBI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.