Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyện Xương

Phiên bản Dịch · 1329 chữ

Nhìn bốn phía thê lương mênh mông.

Tấn An cô độc cùng nhớ nhà, có chút bi thương từ trong lòng, cúi đầu thở dài.

Hắn hướng về phía thung lũng dưới chân núi, khom người ôm quyền bái lạy.

Đạo sĩ nhíu mày: "Ngươi không có việc gì bái một cái miếu ăn thịt người làm gì?”

Tấn An: "Hai phụ tử kia bị sát hại, khi còn sống là người thuần phác thiện lương, mặc dù sau khi chết cũng chưa từng nghĩ tới hại tính mạng của ta, không muốn kéo ta làm quỷ chết thay. "

Thay vào đó nhiều lần đánh thức ta khỏi giấc ngủ, nhắc nhở ta rằng có một con quỷ trong miếu, nhắc nhở ta chạy nhanh. ”

"Cho nên ta bái, cũng không phải là quỷ thần trong miếu cung phụng, mà là bái hai phụ tử Vương Thiết Căn, cảm tạ ân cứu mạng của bọn họ, có thể nói bọn họ tổng cộng cứu ta hai lần."

"Nếu như có cơ hội, ta hy vọng tương lai có cơ hội trở về nơi này, vì bọn họ thu hài cốt đưa về thôn, để cho cả nhà bọn họ đoàn tụ, không cần làm cô hồn dã quỷ."

"Người tốt không nên chịu khổ."

Tấn An nói xong lời cuối cùng, ngữ khí nặng nề.

Lúc này dưới tàng cây thông già đứng một già một trẻ hai đạo thân ảnh.

"Có người tới."

Đạo sĩ đột nhiên không đầu không đuôi nói một câu.

Tấn An mờ mịt nhìn bốn phía, thiên địa mênh mông, dưới bóng đêm ngoại trừ dãy núi phập phồng mơ hồ không rõ đường nét, hắn cái gì cũng không nhìn thấy.

Đạo sĩ giơ tay chỉ về một hướng dưới chân núi nói:

"Trong "Quảng Bình Hữu Thuyết Thông Cảm Lục" có môn "vọng khí thuật", gọi là nguyên thần của người đọc sách, là văn khúc tinh hạ phàm, lại bởi vì người đọc sách là để thể hiện công lao và vinh quang cho tổ tiên, cho nên bọn họ đọc qua văn chương sẽ từng chữ lấp lánh hào quang, từ bách khiếu của người đọc tản mát ra, như cầu vòng muôn sắc, như cảnh đẹp vô tận. Cho nên cổ nhân mới có thể hình dung thơ có thể thành tiên, văn có thể thành thánh. ”

"Ví dụ như thi tiên, văn tiên nhất đẳng tài hoa, hào quang trên người bọn họ có thể xông thẳng lên trời, cùng tranh nhật nguyệt."

"Cho dù là tiểu tú tài nhỏ đến đâu, trên người cũng có thể phát ra quang mang yếu ớt giống như một ngọn dầu thắp nhỏ, chiếu rọi cửa sổ, giúp người tư duy linh mẫn."

"Quan đạo dưới chân núi cách đó một dặm, trên người người nọ hào quang cao gần trượng, cho nên ta mới nói có người tới, người tới ít nhất cũng là tiến sĩ hoặc thám hoa có công danh trong người."

Tấn An quay đầu lại nhìn ngọn núi vẫn thâm sâu như mực, trong đêm tối cái gì cũng không nhìn thấy. Hắn cảm thấy ở lại thế giới này càng lâu, thế giới quan ngày càng không thể chịu đựng được.

Trong lòng Tấn An vừa động, mắt chờ mong hỏi: "Đạo trưởng, vậy ngài thấy ta hào quang dài mấy thước mấy tấc?” Thân là một người đang trong thời đại bùng nổ tri thức, trong biển internet mỗi ngày đều bơi chó, Tấn An há lại là vật trong ao, số sách từng đọc qua khẳng định so với người xưa ăn muối cũng nhiều hơn, nói như thế nào cũng là kim quang vạn trượng quấn quanh người?

Nào ngờ khi Tấn An quay đầu nhìn về phía vị trí đạo sĩ bên cạnh, nơi đó không có một người.

...

Chỉ có dưới gốc cây thông già phía sau, có một thi thể đạo sĩ ngồi ở đó.

Thi thể đạo sĩ không trọn vẹn, nửa người dưới đã bị mất không thấy, chỉ còn lại nửa người trên mặc đạo bào ngũ sắc nhuộm máu thật dày, giống như là bị quái vật lực lớn vô cùng gì đó xé nát thành hai đoạn, lưng đạo sĩ dựa vào cây thông già, hai tay kết ấn, người đi rất an tường, trên mặt không có biểu tình thống khổ.

Kỳ quái chính là mùi máu tươi nồng đậm như vậy, thế mà không có dẫn tới dã thú nhìn trộm... Có lẽ có liên quan đến dấu kết ấn đó?

Hai ngày sau, lúc này trong huyện Xương rất náo nhiệt, tiếng người huyên náo, có tiếng trẻ con chạy tới chạy lui vui đùa, có tiếng người bán hàng rong mời khách.

Lúc này trời sắp tối, quán trà lâu ven đường đều đã ngồi không ít người. Trước cửa một tiệm trà lâu treo một phiên tre màu xanh viết bốn chữ "Từ Ký Trà Lâu", tầng trệt đã ngồi đầy hơn phân nửa vị trí, trong những người này có văn nhân mặc áo dài, có viên ngoại lang mặc ngoại phục, có thương nhân mang theo nữ quyến.

...

Mọi người vừa thưởng thức những loại trà mới nhất trước thanh minh, vừa nghe thuyết thư tiên sinh kể lại chuyện mới mẻ xảy ra gần đây ở huyện Xương.

Theo kinh đường mộc trong tay của thuyết thư tiên sinh vỗ một nhịp, thuyết thư tiên sinh bắt đầu từ từ nói.

"Ngày hôm trước, trong huyện Xương chúng ta xảy ra một kỳ án, gọi là 'lôi công bổ thi'. Ngay khi việc này đã hoàn toàn kết án, ban đêm trong thôn đột nhiên có một chiếc xe ngựa tới. Trên xe ngựa tổng cộng có ba người chạy đường đêm, theo thứ tự là một xa phu, một thư sinh, một công tử, ba người muốn ở trong thôn ngủ qua đêm. Trong đó có một công tử cao tám thước, rộng cũng tám thước, thân hình lẫm liệt, nghe xong quá trình trong thôn có người chết, liền mắng chửi thôn dân ngu muội mê tín.”

"Nhìn như 'lôi công bổ thi án', thế mà cất giấu án trong án, sau khi vị công tử này phá án, còn ngoài ý muốn liên lụy đến một đại án khác liên quan đến quốc sự triều đình! Trong một thi thể lại chứa đựng một vụ án nằm trong một vụ án, làm cho người tới trợn mắt cứng lưỡi! ”

"Muốn biết chi tiết vụ án này, phía dưới nghe lão đầu tử ta vì chư vị quan khách chậm rãi nói..."

"Lại nói cách góc tây nam huyện Xương mười dặm có một thôn hẻo lánh, gọi là thôn thượng phan, chuyện hôm nay muốn nói, chính là một vụ án ly kỳ xảy ra hôm trước ở thôn thượng phan."

"Thôn thượng phan có một phụ nhân tên là lý thị, trượng phu của nàng là Lý Tài Lương. Hai người tuy không đại phú, nhưng phu thê đồng tâm, cần cù chịu khổ, ngược lại coi như là có gia tài nhỏ, cơm áo không lo, vả lại dưới gối sinh ra một nhi tử. ”

"Hôm đó là lúc chiều, một ngày bận rộn kết thúc, hai phu thê vẫn như thường lệ, lý thị về nhà nấu trước chuẩn bị cơm tối, Lý Tài Lương cũng không lập tức về nhà, mà là dắt trâu già trên đồng ruộng, vội vàng đưa đến nhà cùng thôn trước khi trời tối, để tránh người khác bỏ qua thời gian cày ruộng mùa xuân."

"Ở các thôn, chuyện giống như mấy người trong gia đình hoặc một thôn cùng nhau nuôi một con trâu cày là chuyện rất bình thường. Nhưng ngay khi Lý Tài Lương chuẩn bị trở về nhà, chuyện kỳ lạ phát sinh..."

Bạn đang đọc U Cốt Đại Thánh (Dịch) của Giáo Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HOANGBI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.