Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua Đao

Phiên bản Dịch · 1636 chữ

Khoảnh khắc khi nhìn thấy chuông đồng.

Trong đầu Tấn An như tia chớp xẹt qua đêm tối.

Trong nháy mắt hắn nghĩ ra tất cả mọi chuyện.

Tụ Bảo Bồn!

Ngũ Tạng Đạo Nhân, hung chủ trong bạch quan, lão bản tiệm hương nến, Trần Bì... Những sự kiện này đều liên quan đến Tụ Bảo Bồn.

......

Lão bản tiệm hương nến này, hiển nhiên chính là người qua lại thư từ với Ngũ Tạng Đạo Nhân.

Cũng chính là người phát hiện ra manh mối Tụ Bảo Bồn.

Mà đây là một vị cao thủ ẩn nấp ở huyện Xương.

Có lẽ là bởi vì Tụ Bảo Bồn hấp dẫn quá lớn, về sau Ngũ Tạng Đạo Nhân đúng hẹn đi tới huyện Xương. Hơn nữa, hai người thành công hội ngộ, quyết định cùng nhau đi tìm Tụ Bảo Bồn.

......

Chỉ là.

Về sau không biết đã xảy ra biến cố gì, hai người đều bỏ mạng trên núi.

Không ai trốn thoát.

Cho nên Tấn An liền phỏng đoán, cái chết của hai người, có lẽ chính là có liên quan đến miếu quan tài ăn thịt người kia?

Dù sao nơi hắn phát hiện hài cốt Ngũ Tạng Đạo Nhân, là ở phụ cận miếu quan tài, có quá nhiều trùng hợp.

......

Tấn An càng ngày càng giải tỏa được nhiều khúc mắc.

Tuy rằng hắn còn chưa hiểu rõ Trần Bì trong chuyện này, đến tột cùng đại biểu thân phận gì?

Có lẽ Trần Bì cũng không có thân phận trọng yếu trong chuyện này, cũng chỉ là bởi vì quen biết lão bản tiệm hương nến nắm giữ manh mối Tụ Bảo Bồn?

Sau đó bị ép bất đắc dĩ cuốn vào trận đại thế này?

Trở thành vật hi sinh vô tội nhất?

......

Tấn An đến trước cửa nhà Lâm Lộc, thấy nơi này cũng không xảy ra tình huống gì, vì thế nói lời tạm biệt với lão đạo sĩ.

Tấn An bình tĩnh rời đi.

Hắn vốn tưởng rằng lần này chỉ là một cái đơn giản nâng quan tài.

Mặc dù sau đó còn liên quan đến vụ trộm thi thể.

Nhưng từ đầu đến cuối hắn đều không nghĩ đến phương diện Tụ Bảo Bồn.

Vì vậy Tấn An muốn trước khi hãm thân còn chưa sâu, kịp thời rút lui.

Trước khi rời đi, Tấn An cũng nhắc nhở lão thần côn, đừng tìm nguồn gốc của vị chủ nhân trong quan tài kia, gần đây quái sự phát sinh quá nhiều, vội vàng tìm một chỗ cỏ dại chôn cất, miễn cho lại sinh thêm chuyện.

Tấn An cũng không biết lão thần côn có nghe vào lời của hắn hay không.

Hắn nói xong câu này, liền quả quyết xoay người rời đi.

Tấn An muốn triệt để chặt đứt liên quan đến bạch quan cùng Tụ Bảo Bồn.

Tuy rằng Tấn An cũng rất tò mò Tụ Bảo Bồn trong thần thoại trông như thế nào.

Nhưng ngay cả Ngũ Tạng Đạo Nhân cùng lão bản tiệm hương nến cũng gãy, đây đâu phải là Tụ Bảo Bồn, đây là chậu tụ thi đi!

Tấn An chỉ muốn trở thành một người ngoài cuộc.

Có thể nhìn thấy là may mắn của hắn.

Không thể nhìn thấy cũng không sao.

Hy vọng lần này kịp thời rút ra, chặt đứt liên quan, đừng để bị động liên lụy vào... Tấn An đang tự lập cờ cho mình.

......

Tấn An sau khi rời khỏi nhà Lâm Lộc, nẫn chưa lập tức trở về khách điếm.

Mà là lần đầu tiên đi tới tiệm thợ rèn ở phường đông, hôm nay là ngày nhận đao của hắn.

Trong dân gian Khang Định Quốc có luật cấm nỏ, nhưng không cấm đao, kiếm, thương v.v...

Nỏ từ trước đến nay đều là vũ khí lực sát thương kiểu quân đội, cho nên cấm dân gian tàng trữ.

Theo "Huyết Đao Kinh" luyện càng ngày càng tinh thuần, Tấn An đã sớm cảm giác được mộc đao đã không thể tiếp tục đảm nhiệm nhiệm vụ, cho nên Tấn An từ mấy ngày trước đã tìm được thợ rèn, chuyên môn tùy biến một thanh đao cho hắn.

Có được đao, hắn mới xem như chân chính bước vào giang hồ này.

Hàn giang cô ảnh, cố nhân giang hồ, gặp nhau cần gì phải quen biết... Mỗi người đều có một giấc mơ võ hiệp giang hồ.

Thanh đao do Tấn An thiết kế riêng, chọn sắt thập phần tốt, tạo hình giống như đại khảm đao, lưng đao dày, lưỡi đao mở ra khí lạnh như gương, chuôi hơi dài hơn đao bình thường.

Thiết kế như vậy, càng có lợi cho hai tay cầm chặt chém, phù hợp với lực bạo phát dũng mãnh của Xích Huyết Kình.

Nhưng cũng bởi vậy, trọng lượng của toàn bộ cây đao đã gần năm cân.

Khi binh khí lạnh đến phân lượng này, đừng nói người bình thường vung vẩy khó khăn, người luyện võ cường thân kiện thể tầm thường, cũng chưa chắc có thể liên tục thời gian dài vung vẩy, chém.

Mà bởi vì chất liệu dùng sắt thập phần tốt, cho nên giá cả cũng đắt đến một lượng bạc.

Khi Tấn An mang đao trở lại khách điếm điếm, đã là buổi trưa, vừa vặn đụng phải Trương Linh Vân đang muốn ra ngoài.

Khi Trương Linh Vân nhìn thấy thanh đao dài trên tay Tấn An mang về.

Lông mày hơi nhíu lại.

......

Ba ngày sau.

Trạch viện Tấn An.

Hôm nay một chút cũng không thanh tĩnh.

Chỉ thấy trong trạch viện có hai đạo thân ảnh nhanh chóng di chuyển, đánh nhau qua lại, trong đó một người sử dụng là kiếm, mồ hôi đầm đìa, ứng phó có chút gấp gáp.

Mà người còn lại lại cầm một thanh đao dài quái dị chém.

Đao quang lạnh lùng, hàn quang sắc bén, chiêu thức thẳng tấp như sấm, mỗi một bước chạy đi đều như lôi đình tiếp đất, bá đạo, trầm ổn.

Mặc kệ thân pháp yểu điệu của nữ tử kia xảo diệu như thế nào, di chuyển như thế nào, đến dưới chuôi đao dài mạnh mẽ của nam tử kia, một lực trực tiếp đánh bại tất cả, bộc phát lực kinh người.

Cuối cùng, hai người dừng lại.

Trương Linh Vân mồ hôi đầm đìa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trắng trẻo lạnh lùng, giờ phút này đỏ bừng, như một quả đào chín, khiến người tới muốn cắn ra một ngụm nước.

"Hô, hô, hô..."

Trương Linh Vân hao phí hai mươi hơi thở công phu, mới rốt cục điều ổn khí tức trong cơ thể bởi vì liên tiếp bị khí lực bá đạo chấn động hỗn loạn.

Nhưng tay phải cầm kiếm của nàng vẫn nhẹ nhàng run rẩy như trước, trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục.

Bởi vậy có thể thấy được, Tấn An hiện giờ một thân khí lực, cùng với đao kình bộc phát lực có bao nhiêu bá đạo.

Trương Linh Vân thần sắc phức tạp nhìn Tấn An trước người, nàng không thể không thừa nhận, nam tử trước mắt rất ưu tú, tốc độ tiến bộ làm cho nàng nhìn với cặp mắt khác xưa.

"Ngộ tính trên đao pháp của Tấn An công tử, là tiểu nữ bình sinh hiếm thấy, Tấn An công tử đã triệt để nắm giữ tinh túy Huyết Đao Kinh, tiểu nữ đã không còn lại gì để chỉ điểm."

Tấn An vẫn chưa kiêu ngạo tự mãn, hắn thu hồi trường đao, khiêm tốn nói: "Linh Vân tiểu thư vì chiếu cố ta, chỉ là tỷ thí đao kiếm chiêu thức, cũng không dùng nội lực. Nếu Linh Vân tiểu thư dùng nội lực, ta khẳng định thất bại thảm hại."

"Cám ơn Linh Vân tiểu thư hai ngày nay vẫn chỉ điểm cho ta, tôi luyện đao ý của ta, giúp ta có kinh nghiệm chiến đấu cùng người khác."

Trương Linh Vân nhíu mày: "Tiểu nữ cũng không thích nghe những lời nịnh hót kia."

"Thua chính là thua, không có lý do gì để bào chữa."

"Tiểu nữ bảy tuổi lên núi, khổ sở tôi luyện kiếm ý mười một năm, lại còn không bằng công tử là người mới bắt đầu mười ngày lĩnh ngộ đao pháp, tiểu nữ thực sự không bằng công tử."

"Công tử ở võ học lĩnh ngộ đã vượt qua tiểu nữ, con đường sau này, công tử chỉ có thể một mình chông gai đi về phía trước. ”

Tấn An nghe vậy sửng sốt.

Sau đó ánh mắt rất chân thành ôm quyền: "Đa tạ Linh Vân tiểu thư phần ân tình này, Tấn An ta ghi nhớ trong lòng! ”

Từ ba ngày trước, Tấn An mua được một thanh đao, vừa vặn bị Trương Linh Vân nhìn thấy.

Trương Linh Vân vẫn chưa trách cứ Tấn An tham vọng quá lớn, học võ bảy tám ngày, ngay cả đi đường cũng chưa vững, liền bắt đầu học chạy.

Ngày hôm sau nàng tìm được Tấn An, chỉ nói một câu đơn giản: "Một người luyện đao dễ xảy ra chuyện, tiểu nữ chỉ dạy công tử kỹ xảo dùng sức."

Vì thế lúc này mới có một màn trước mắt.

Trương Linh Vân dạy cho Tấn An hai ngày, cũng đã không thể dạy được nữa.

"Linh Vân tiểu thư, ta có thể thỉnh giáo một vấn đề không?"

"Được."

"Linh Vân tiểu thư vì sao vẫn giúp ta?"

“......”

"Ách, Linh Vân tiểu thư sao đi rồi?"

"Linh Vân tiểu thư?"

"Linh Vân tiểu thư?"

Bạn đang đọc U Cốt Đại Thánh (Dịch) của Giáo Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HOANGBI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.