Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 992 chữ

Lúc này tại một hang động rộng lớn, nhìn từ bên ngoài người khác chỉ nghĩ đây là một hang động nhỏ hoặc một lối đi nào đó. Nhưng sâu bên trong, nơi này giống như một địa phương được thu nhỏ lại với hàng nghìn người sinh sống. Mà những người ở đây có hình dạng vô cùng kỳ lạ. Thoáng nhìn, cứ nghĩ nơi này chỉ là một hang động với hàng nghìn con dơi màu xanh đang treo mình lơ lửng. Nhưng có lúc, những con dơi này lại hoá thành dạng người, đi lại, nói chuyện một cách bình thường. Mà khi biến thành hình người, những con dơi này vẫn còn giữ lại một số đặc điểm cơ thể đặc thù như tai dài, và cánh dơi. Loại biến hoá này khiến cho chúng có thể tùy ý bay lượn trên không trung mà không cần đạt đến điều kiện đột phá tu vi Vương Cảnh.

- Ngươi xem này. Ta nói có sai không. Đám dơi này rất sợ hoả, haha. Vương Trần tay cầm một đuốc lửa từ ngoài bước vào cửa động U Minh Cốc cười nói.

- Im lặng. Ta cảm nhận được thứ gì đó rất đáng sợ tồn tại ở nơi này. Mà còn nữa, bản vương có tên họ đàng hoàng. Từ giờ hãy gọi là ta Kim Sóc, con sóc đi phía sau Vương Trần nói.

- Kim Sóc, tên nghe cũng không tệ. Nhưng sao ta cảm nhận nơi này không có thứ gì ngoài đám dơi này hết. Vương Trần nói.

- Bọn chúng ở đây là vì thứ gì đó. Theo ta biết loài này cũng được liệt vào hàng ngũ ma thú. Một số kẻ dựa vào cơ duyên và tu luyện có thể hoá thành người, nhưng thông thường chúng sẽ không ở tụ tập đông đảo như này. Kim Sóc nói.

Kim Sóc vừa dứt câu, từ bên trong vọng ra một âm thanh lạnh băng đầy uy áp nói.

- Kẻ đang xâm phạm U Minh Cốc, giết.

Dứt câu, hàng loạt đàn dơi xanh từ bên trong bay vút ra lao về phía hai người Kim Sóc và Vương Trần.

Thấy vậy, Kim Sóc liền thổi ra một ngọn lửa đỏ sẫm dọc theo lối vào, phút chóc toàn bộ đường đi vào bên trong biến thành một con đường lửa.

- Túy Ngân Âm. Giọng nói âm lãnh từ bên trong kia vừa thốt lên, một vòng xoáy sóng âm màu xanh mang theo cổ khí tức cực kỳ mạnh bạo liền từ trong đánh về phía Kim Sóc.

Kim Sóc trúng đòn, lăn một vòng ra đất. Vương Trần chạy lại, tay ôm Kim Sóc vào lòng nói.

- Tiểu tử, ngươi định lấy cứng chọi cứng à. Kẻ bên trong hình như rất đáng sợ.

- Túy Ngân Âm là một trong những tuyệt kỹ sóng âm của đám tộc dơi kia. Kẻ vừa thi triển Túy Ngân Âm kia thực lực chắc chắn còn cao hơn ta. Kim Sóc nói.

Không để hai người Kim Sóc và Vương Trần có thời gian chuẩn bị, từ trong U Minh Cốc, một đoàn quân với thân hình là người, nhưng sau lưng lại có một đôi cánh dơi màu đen, thân mặc giáp, tay cầm trường thương lao đến dự định giết chết đám người Vương Trần. Đi theo cuối đám người dơi là một lão già có khuôn mặt có nhiều nét như loài dơi, nhưng khác là đôi cánh của lão màu xanh chứ không phải đen, bên dưới chân lão là hàng nghìn con dơi đang bay lơ lửng.

- Định đến đây rồi đi như vậy sao. Nếu đã đến thì không thể đi như vậy được. Lão già người dơi đáp.

- Vậy ngươi muốn thế nào ? Vương Trần nói.

- Nhân loại sao ? Ta có thể cảm nhận được sự quen thuộc trên người ngươi. Lần trước nếu không phải vì một số cấm chế tại nơi này, bản vương đã sớm thu thập kẻ không biết điều xâm phạm như ngươi. Lần này ngươi còn dám dẫn xác đến. Đúng là không xem U Minh Cốc ta ra gì mà. Lão già người dơi đáp.

Nghe vậy thân hình Kim Sóc liền bọc phạt một đạo huyền khí, nói khẽ vào tai Vương Trần.

- Ta sẽ giữ chân hắn, ngươi mau chạy đi. Lần này là bản vương kêu ngươi đến, ta không thể liên lụy ngươi chết tại nơi này. Kim Sóc nói.

Dứt câu, từ trên bầu trời, một thân ảnh đại hãn với bộ y phục đen, tay vuốt chòm râu dưới càm cười nói.

- Không xem U Minh Cốc ngươi ra gì thì đã sao ?

Nhìn thấy thân ảnh đại hãn phía trên bầu trời vừa đến nói, lão già người dơi có chút biến sắc. Chợt trong đầu lão xuất hiện một suy nghĩ.

- Cường giả Tông cảnh sao ? Còn là Tông cảnh tam chuyển.

Suy nghĩ vừa dứt, hắn nhẹ nhàng khom người nói.

- Tại hạ U Cốt, là thống lĩnh của Tộc Dơi tại Nam Vực. Đây là chuyện riêng của U Minh Cốc, mong tiền bối đừng xen vào. Nếu cốc chủ biết được sợ rằng sẽ không hay đâu.

- Các ngươi đánh con trai của bản trại chủ. Các ngươi nói xem, ta có nên xen vào không. Hôm nay đám người các ngươi, một tên cũng không thể rời đi. Còn về phần lão già U Thiết kia, hắn dám đến Man Trại nữa bước đã là có gan lắm rồi, còn dám hăm doạ bản trại chủ. Man Bân từ trên không trung đáp.

Nhìn thấy bóng hình Man Bân dần hiện ra, Vương Trần nói.

- Nghĩa phụ, sao người đến đây.

- Tiểu gia hoả, ngươi cũng hay thật, để lão phu nhịn đói ở nhà, ngươi lại chạy đến đây.. ta còn tưởng ngươi đến U Cốc

Bạn đang đọc Tùy Phong Khởi Vũ sáng tác bởi nguyencongphuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongphuoc
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.